Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 215: Tổ chức khó giải quyết

Chương 215: Tổ chức khó giải quyếtChương 215: Tổ chức khó giải quyết
"Bát kể tệ đến đâu, chú vẫn phải quay lại xem một chút, ngược lại sao con lại chạy tới đây, bị tang thi đuổi theo sao? Con có bị thương không?"
Kim Thiện quan tâm hỏi, trong lều trại có mùi máu tươi nhàn nhạt, là sau khi Tiểu Mộng cùng nam sinh kia tiến vào mới có, không biết là ai bị thương.
"Chú, chúng con không phải bị tang thi đuỏi theo, là bị người đuỏi tới nơi này."
Kim Mộng nhìn người xung quanh Kim Thiện, thần sắc ngưng trọng trả lời.
"Bị người đuổi theo?"
Kim Thiện nhíu mày, bộ dạng nghĩ không ra, chẳng lẽ là muốn cướp vật tư? Nhưng hai người trẻ tuổi này thoạt nhìn trên người cũng không có vật tư gì mà.
"Chúng cháu cũng thật sự không ngờ, những người đó sẽ làm chuyện như Vậy..."
Kim Mộng chậm rãi nói, thì ra cô ấy và Lâm Hải đều chạy từ thành phó Trung Nhữ tới, vừa vặn có một đội ngũ khổng lồ thoạt nhìn nhân só rất nhiều thu nhận bọn họ, đội ngũ kia mỗi ngày đều ra ngoài thu thập vật tư, hơn nữa tập thể ở trong một cái kho hàng, dùng những vật tư thu thập trở về cùng sinh hoạt.
Vốn như vậy cũng không có ván đẻ gì, mỗi lần đội ngũ ra ngoài mặc dù cũng sẽ có người không trở về được, nhưng bọn họ đều cho rằng đây là hiện tượng thương vong bình thường.
Thẳng đến có một lần bọn họ đi theo đội ngũ ra ngoài, lúc bị một đám tang thi đuổi giết mới phát hiện, những người không trở về cũng không hoàn toàn bởi vì tang thi mà chết, phần lớn là bị đội ngũ cưỡng ché loại bỏ đi dẫn tang thi, sau đó để cho những người khác có được nhiều thời gian chạy trồn hơn...
"Phụ nữ, trẻ con và người già đều sẽ bị bọn họ thu lưu, tác dụng chính là đi dẫn tang thi, có đôi khi bởi vì bị tang thi đuổi theo. Có đôi khi, chỉ là muốn dụ tang thi nơi có vật tư đi..."
Kim Mộng vừa nói xong liền khóc, trẻ con bảy tám tuỏi trong đội ngũ có quan hệ không tỏi với cô áy chính vì thế mà chét.
"Quá đáng quá rỏi? Không ai phản kháng sao?"
Châu Khải Duệ nghe vậy rất tức giận, đây là chuyện con người làm sao?
"Phản kháng tác dụng không lớn, rất nhiều dị năng giả vì mình được sống cũng sẽ nghe bọn họ, bởi vì bọn họ từng cam đoan sẽ chỉ loại bỏ người thường cùng già yếu tàn, sẽ không động vào một sợi lông của dị năng giả, cho nên chế độ này gần như đã được phần lớn mọi người mặc định." Lâm Hải trả lời.
" Tiểu Mộng, con vừa mới nói các con bị đuỏi theo, chẳng lẽ chính là bọn họ?"
Kim Thiện hỏi.
"Đúng vậy chú, hằu như tất cả xe trong khu vực này đều bị bọn họ rút xăng, chỉ có một con đường chêt, chúng cháu cũng thật vật và mới tìm được một chiêc xe máy, nhưng hiện tại xe lại hết xăng, cho nên mới nghĩ có thẻ tìm các chú trao đổi chút xăng được không..."
Kim Mộng nói đến đây đã trán định hơn rất nhiều, gió lạnh phía dưới mái che cũng làm cho cô ấy cảm tháy không còn nóng như vừa rồi.
"Những người cô nói, có bao nhiêu người?"
Lý Ngôn Hè vốn đang cùng mọi người xem náo nhiệt đột nhiên hỏi, trong phạm vi cảm giác của cô, đã xuất hiện một só người đang đi về hướng này.
"Trong tổ chức tổng cộng có hơn bón trăm ba mươi người, bao gồm tám mươi sáu dị năng giả, còn lại là người bình thường."
Kim Mộng nhìn nữ sinh xinh đẹp trước mắt có chút kinh ngạc, nhưng cô ấy vẫn thành thật trả lời.
Trong tận thé... Những người này dường như có vẻ hơi khác với những người khác...
"Vậy vẫn phải tránh chút phiền toái rồi."
Lý Ngôn Hề nói cho mọi người biết chuyện có người tới, loại tổ chức khó giải quyết lại khó chơi này, cô cho rằng vẫn nên tránh xa một chút thì tốt hơn, dù sao tổ chức như vậy cũng không đi được lâu dài.
"Họ đang ở đây? Nhưng sao cô lại..."
Làm sao cô ấy biết được?
Trong đầu Kim Mộng và Lâm Hải đồng thời xuất hiện một dấu chám hỏi thật lớn.
"Hừ hừ - Ta thích nhìn bộ dáng những nhân loại các ngươi chưa từng tháy qua thế gian."
Tiểu Vũ Gia thảnh thơi tựa vào vai Lý Ngôn Hè, bộ dạng đáng yêu khiến Kim Mộng nhát thời nhìn có chút không dời mắt được, chẳng qua hiện tại cũng không phải là thời điểm thích hợp.
"Ngôn Hè, bọn họ tới bao nhiêu người, chúng ta liều mạng với bọn họI" Châu Khải Duệ hào khí nói.
"Ba mươi sáu người, nhưng liều mạng đến cuối cùng anh định làm gì tiếp? Giét tất cả bọn họ?" Lý Ngôn Hề cười hỏi.
Cô không sợ liều mạng, chỉ là không muốn lội trong vũng bùn mà thôi, bởi vì dựa theo lời hai người Kim Mộng vừa nói, trong đó nhát định sẽ có một số người vô tội, đến lúc đó mặc kệ thắng thua, đối với bọn họ mà nói đều không có bát kỳ chỗ tốt nào.
"Thằng nhóc cậu đừng thêm phiền phức, Ngôn Hè, bằng không các người đi trước, những người đó chỉ sợ không phải loại tốt lành gì."
Kim Thiện nói ra, hắn không có khả năng để Kim Mộng tiếp tục chạy trốn về na HE na TT TQ HUẾ CA, TL I ÂU E27 TL HE HN TRÀ: r2 kUẦ? TRÀ, nêu thật sự xảy ra chuyện gì, vậy thật sự khó tránh khỏi trách nhiệm.
"Không cần chú Kim, để cho bọn họ trốn đi trước là được."
Lý Ngôn Hè chỉ vào hai người nói, chỉ cần không cùng những người đó phát sinh xung đột, bọn họ có thẻ thuận lợi rời đi là tốt rồi.
"Đúng vậy, đến Thanh Thành phải đi qua thành phó Trung Nhữ, chờ đến thành phó Trung Nhữ rồi nói saul"
Phục Anh cũng tán thành nói, máy ngày nay bọn họ cùng máy bạn học cũ này ở chung cũng không tệ, hiện tại bởi vì loại chuyện này mà tách ra thì có chút không cần thiết.
"Cảm ơn mọi người."
Kim Mộng nói, cô ấy có thể nhìn ra được, nơi này tuy rằng là Kim Thiện lớn tuỏi nhát, nhưng người được chiếu có hình như cũng là Kim Thiện...
"Các người có người bị thương sao?"
Lê Hiểu Tình cũng ngửi thấy mùi máu tươi, thân là bác sĩ kiêm dị năng giả trị liệu, cô ấy nhịn không được hỏi.
Buổi tối hôm trước, cô ấy đại khái đã trị liệu vết thương cho rất nhiều người, vừa rồi trên đường trực tiếp thăng cấp lên cấp một, có thể thấy được làm trị liệu miễn phí cho người ta cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tót.
"Là tôi, bị người ta đả thương, không phải do tang thi tạo thành."
Lâm Hải cho rằng Lê Hiểu Tình lo lắng hắn sẽ bị nhiễm trùng, cho nên cởi áo da ra, lộ ra một vết thương ở bên trái bụng, vét thương kia chỉ dùng quần áo băng bó đơn giản, hiện tại còn đang chảy máu ra ngoài.
"Anh bạn, đúng là một người đàn ông chân chính."
Khâu Cảnh Hoán biểu tình phức tạp nói, vét thương kia thoạt nhìn rất sâu a...
Dưới sự an bài của Kim Thiện, Kim Mộng và Lâm Hải trốn trong xe của Kim Thiện, Lê Hiểu Tình cũng tạm thời thay đổi vị trí với Trịnh Vũ, trợ giúp Lâm Hải trị liệu vết thương.
Ba chiếc xe nhanh chóng rời khỏi vị trí nghỉ ngơi ban đầu và tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng trên một con đường chính đi tới thành phố Trung Nhữ tất phải đi qua, bọn họ vẫn không thẻ tránh khỏi gặp phải đám người trong miệng Kim Mộng nói.
"Chính là bọn họ, người đàn ông cầm đầu tên là Kiều Khánh Sinh, là dị năng giả hệ kim, ngàn vạn lần không nên tin bát cứ lời nào hắn nói, còn có, máy chị gái trước mắt không nên đi ra ngoài. Hắn rát thích bắt nạt phụ nữ."
Trong bộ đàm, Kim Mộng oán hận nói, trong giọng nói tràn đầy phẫn nộ.
"Ngôn Hè, các cô bị cô gái nhỏ kia xem như máy chị gái nhu nhược."
Cao Viễn nhìn đám người chặn đường phía trước, chẳng những không sợ hãi, ngược lai cười hì hì quay đầu nói. "Nhìn thây loại người này tôi lại muôn đi giáo huân bọn họ, đê cho bọn họ biệt cái gì gọi là thế sự hiểm ác."
Phục Anh tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng cô ấy cũng biết không thể lỗ mãng.
"Dám bắt nạt em gái tôi2 Tôi đi đào hang ổ của bọn chúng."
Lý Tinh Hải vừa nghe đã tức giận, thiếu chút nữa đập cho hư còi xe.
"Không cần, mọi người đều ở trên xe, tôi và Phục Đình Du đi xuống." Lạc Thời Vũ vẫn nhắm mắt dưỡng thần nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận