Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 232: Phát tiết

Chương 232: Phát tiếtChương 232: Phát tiết
Tang thi tiếp tục nhào tới, cả người vẫn còn cháy hoặc là nửa người cháy đen, chúng nó không biết đau đớn mà vẫn khát vọng máu me ở phía trước, sau một hỏi chỉ huy của Lạc Thời Vũ, ba cỗ lực đẩy cực lớn đánh về phía chính diện tang thi mà nghênh đón!
Àm àm!
Cây nhỏ bên đường bị tác động ngã xuống máy góc cây, tang thi vừa chạy đến phía trước lại bị năng lượng gió của ba người đẩy trở về, một làn nữa "tắm rửa" bằng dị năng hệ lôi và hệ hỏa.
"Phương pháp của Lạc Lạc thật sự có hiệu quả."
Phục Anh và các dị năng giả còn lại cũng đã chuẩn bị tốt, ké tiếp chính là cận chiến của bọn họi
"Các người vẫn luôn giết tang thi như vậy sao? Thật thú vị!"
Nhâm Bình cũng là một trong những học sinh được cứu ra, vốn hắn và Tả Tuyết Bình biết được hôm nay phải ra ngoài thanh lý tang thi ở trường, đều đã chuẩn bị tâm lý bị thương, dù sao người ta lúc trước đã cứu mình một mạng.
Mà hiện tại hắn hoàn toàn không cảm tháy như vậy, những người này ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ra, còn có thể đặc biệt bảo vệ bọn họ, cho dù lúc chiến đấu với tang thi hắn vẫn cảm tháy mình đang được mấy người Phục Anh bên cạnh chú ý an nguy.
Bọn họ, hình như so với tưởng tượng trước kia còn tốt hơn rất nhiều.
"Phương pháp của chúng tôi so với thế này tốt hơn nhiều, tôi nói với các người a, lúc trước chúng tôi dùng trực thăng phối hợp với xăng còn giết được cực kỳ nhiều tang thi cơ..."
Cao Viễn lải nhải nói.
"Cần thận một chút, đừng khinh thường, tang thi biến dị còn rất nhiều."
Lý Ngôn Hè nhắc nhở, hiện tại tang thi chạy ra vừa nhìn qua thì đã bị chế phục rất nhiều, nhưng cô đã bảo mọi người chuẩn bị rút lui, bởi vì cô có thể cảm nhận được, tang thi trong trường học đều tụ tập ở bên này.
Chu Phong và Triển Hào ở phía trước vừa giết tang thi vừa lui về phía sau.
Hạ Qúy Đồng chưa từng thấy qua phương thức giết tang thi của máy người Phục Anh, mỗi người bọn họ ngoại trừ dùng dị năng ra, có vẻ đều có vũ khí của mình trong tay, Miêu Đao thật dài trong tay Phục Anh không chỉ có thể chém giết tang thi, còn có thể bị Phục Anh khóng ché làm ám khí hoặc là phòng ngự sau lưng.
"Chuyên tâm giết tang thi đi, đừng nhìn, quay đầu cũng làm cho các người một cái, vũ khí của chúng tôi rát dễ dùng."
Phục Anh vừa rồi cũng cảm giác được tầm mắt của Hạ Quý Đồng. Hạ Quý Đồng cuộn một con tang thi hệ thô lên, sau đó hung hăng ném đâu của nó xuống đất, hắn chỉ là một sinh viên đại học mà thôi, chưa bao giờ luyện qua vũ khí gì.
"Trước kia Có Dao cũng chưa từng dùng qua, hiện tại không phải cũng rát tốt sao, sau khi luyện tập nhiều khẳng định có thẻ."
Phục Anh chỉ vào Có Dao cằm một thanh trường đao nhanh chóng chém tang thi nói.
Cố Dao hiện tại đã thỉnh thoảng có thể ngưng tụ ra một đoạn băng nhỏ, chỉ là cũng tương đối tiêu hao dị năng, đại khái phải đợi đến sau khi thăng lên dị năng cáp ba mới có thể thuần thục vận dụng, cho nên cô ấy vẫn có thói quen dùng trường đao đi giết tang thi.
Sau này?
Đã bao lâu rồi không ai nói với mình hai chữ sau này...
"Vâng, em sẽ thực hành nhiều hơn" Hạ Qúy Đồng cười.
Sau khi Lý Ngôn Hè dùng lưỡng câu chém được máy đầu tang thi, quyết đoán yêu cầu mọi người lui lại trước.
"Rút lui2 Bây giờ sao?"
Mà hệ kim là Lý Hạo Bác đang giết đến cao hứng, hắn chưa từng thấy tang thi dễ ăn như vậy, sao lại phải rút lui?
"Nhóc con nghe lời, không sai được đâu."
Liễu Hạo Quảng đi tới vỗ vai Lý Hạo Bác nói.
Thấy các cao thủ bao gồm cả dị năng giả hệ lôi kia đều không nói hai lời vừa giết tang thi vừa lui về phía xe, Lý Hạo Bác cũng không kiên trì nữa, chỉ là sau khi lên xe hắn vẫn luôn chú ý phương hướng trường học, thật sự có rất nhiều tang thi đi ra sao?
Rất nhanh, khi mấy chiếc xe bị tang thi phía sau rằm rằm đuỏi theo, mấy người lúc đầu còn chưa tin tưởng thì giờ đã hoàn toàn tin tưởng dị năng tinh thần của Lý Ngôn Hè, bởi vì lúc trước bọn họ hoàn toàn không nhìn tháy những tang thi này.
"Tôi nhớ khi đến, họ còn làm một cái bẫy ở phía trước."
Hàn Cằm Tâm nhìn cây cầu hẹp phía trước nói.
"Không phải lúc tới làm, là cạm bẫy đã dùng tới trước đó."
Hạ Qúy Đồng nhìn xe cán qua tám sắt trên cầu, sau đó tắm sắt kia đột nhiên biến mát, bảy tang thi đi theo phía sau tắt cả đều rớt xuống.
Gầm gửi!
Căn bản không ý thức được tang thi phía trước đã không còn đường gào thét, liên tiếp thi nhau nhảy xuống!
Chỉ - "Dân các người đi chơi đùa vui vẻ-”
Chân dài của Phục Anh đi xuống nói với hơn mười người không rõ nguyên nhân.
"Ngôn Hè, hôm nay chúng ta nhiều người, cũng không cần dùng xăng nữa, vừa vặn để cho mọi người tiêu hao dị năng."
Cao Viễn nhìn phía dưới bãi sông khô nứt rát nhiều tang thi rơi xuống, lúc trước bọn họ cũng dẫn dụ tang thi rơi vào nơi này, vì muốn tiêu diệt nhanh còn có thể rắc một ít xăng, hôm nay hắn cảm tháy không cần.
"Ôi trời! Những tang thi này không phải là mặc cho chúng ta giết chết sao?"
Ứng Quân còn chưa từng gặp qua loại tình huống này, trước kia đều là bọn họ bị tang thi đuỏi theo giết, mà hiện tại tang thi vẫn hung ác như trước, có không ít còn đang không ngừng bò lên trên, thậm chí còn có con phóng thích dị năng với bọn họ.
Nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng máy người cảm thấy sảng khoái trước nay chưa từng có.
Tang thi cũng có ngày hôm nay.
Thấy mấy người ở đại học Thanh Linh lập tức muốn phóng thích các loại dị năng vào bên trong, Lý Ngôn Hè ngăn cản bọn họ:
"Dựa theo dị năng mà đến, càng có hiệu quả."
Một lát sau, Lưu Họa hệ hỏa nhìn máy ngọn lửa hừng hực thiêu đốt phía dưới nắm chặt nắm đắm, cho dù lúc này đỉnh đầu đã là mặt trời mọc ba cây, hắn cũng sắp hao hết dị năng, nhưng vẫn như phát tiết lại ném xuống phía dưới máy quả cầu lửa.
Máy người Đàm Âm Vận hệ thủy bình thường giết tang thi cũng không nhiều, bọn họ phối hợp với dị năng hệ lôi của Phục Đình Du và Mạc Văn Bân, máy ngàn tang thi phía dưới thế nhưng chết thương hơn phân nửa.
"Âm Vận, sao cậu lại khóc?" Phong An Bình hỏi.
"Tôi không biết, chỉ là muốn khóc." Đàm Âm Vận lệ rơi đầy mặt.
Bên trong là bạn học cùng trường của cô, cũng là thủ phạm giết chết bạn học của cô, còn là hung thủ buộc bọn họ phải mắt đi gia đình không thẻ trở về... Giờ phút này thứ cô ấy tự tay chám dứt không phải là từng con tang thi, mà là hoảng sợ cùng phẫn nộ mấy ngày nay.
Cao Viễn đang chuẩn bị đi lên phía trước, lại bị Lý Ngôn Hề kéo lại: "Để cho bọn họ làm trước đi."
Cô nhìn ra được, những người đó cần phát tiết, ngay cả cô bé Vu Tĩnh Trúc cũng tham dự vào trong đó.
Hệ mộc của cô bé trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã thăng cấp lên cấp một, Cao Viễn thường xuyên khen cô bé có thiên phú. Nhưng hiện tại nhìn Vu Tĩnh Trúc cho dù đã hao hết dị năng nhưng vẫn còn đang có gắng nhặt đá liều mạng đập xuống. Cao Viễn cũng tràm mắc. Hán mới bắt đâu tận thê đã được Phục Anh cùng Lý Ngôn Hê cứu, mà những người này lại trải qua quá nhiều.
Sau khi đánh chết toàn bộ tang thi trong bẫy sông, mọi người lại trên đường giải quyết một ít tang thi rồi mới trở lại nơi nghỉ ngơi, Kim Mộng đã dùng điện bên ngoài thắp lên, máy nỏi cơm lớn cũng náu xong, mặc dù những nguyên liệu kia đều là Lý Ngôn Hè cung cấp.
"Mọi người ngàn vạn lần không nên khách khí, máy người lựa chọn lưu lại, mặc dù chúng tôi còn chưa thể cam đoan với mọi người cái gì, nhưng ít nhất mỗi một bữa cơm đều có thể cho mọi người ăn no."
Thấy mấy người ở đại học Thanh Linh có vẻ đều có chút câu nệ, Lý Ngôn Hè nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận