Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 141: Tác dụng của tinh thạch biến dị

Chương 141: Tác dụng của tinh thạch biến dịChương 141: Tác dụng của tinh thạch biến dị
Lúc Lý Ngôn Hè ra ngoài không nghĩ tới trên hành lang lại có người đang chờ mình.
Là Phục Đình Du.
Anh ta lại làm sao vậy?
Lý Ngôn Hè nghi hoặc nhìn hắn, có vẻ như hắn muốn nói gì đó?
"Phục Anh cô ấy... Giống người em gái ở thé giới của tôi y như đúc, bao gồm cả tên."
Phục Đình Du nhìn bầu trời đã tối đen bên ngoài nói.
"Thật sự? Vậy thì chúc mừng anh."
Lý Ngôn Hề giả vờ giật mình, nhưng trong lòng cô không khỏi thầm mắng chửi, vốn dĩ trong phim hay ngoài đời thì Phục Anh cũng là em gái của ngài mà có được không?
"Ừm, cho nên cảm ơn cô đã giúp tôi tìm thấy người thân duy nhất của mình."
Phục Đình Du chân thành nói.
Không không không, ngoài đời các người cũng có gia trưởng, với cả rõ ràng là chính anh tự dưng xuất hiện ở chỗ này mà.
Lý Ngôn Hề mỉm cười cam chịu thằm nhủ trong lòng.
"Dị năng của cô là dị năng hệ tinh thần." Phục Đình Du thình lình nói.
"Anh biết về nó à? Đén cả tôi còn chẳng hiểu rõ lắm."
Lần này Lý Ngôn Hè thật sự giật mình, có vẻ như người này được truyền thụ rất nhiều kiến thức.
"Ừm. Ở chỗ của bọn tôi loại dị năng này không thẻ khinh thường. Có điều tôi không chắc chắn về cái balo của cô lắm."
Phục Đình Du nói.
Trong trí nhớ của hắn, dị năng hệ tinh thần là một loại dị năng cực kỳ hiếm. Phạm vi bao trùm rất rộng, không chỉ có có thể phân rõ địch ta mà giai đoạn hậu kỳ khả năng khống chế tâm trí của nó khiến tát cả mọi người kiêng kị. Không ngờ là hắn có thể gặp được một vị dị năng giả hệ tinh thần ở thế giới này.
"Có người đến."
Lý Ngôn Hề ra dấu im lặng.
Tuy rằng bóng đêm đã buông xuống, nhưng Phục Đình Du vẫn có thể nhìn thấy đôi môi đỏ mọng chu lên sau ngón tay non mịn thẳng tắp như hành lá của cô...
Người tới là Quách Dung Dung.
"Ngôn Hẻ? Em ở chỗ này à, đây là?" cô ta chưa bao giờ nhìn thây người này trước đây.
"Một người bạn của em."
Thấy Lý Ngôn Hề giới thiệu mình, một tay Phục Đình Du để lên lan can gõ hai cái. Bí thư Lâm ở ngoài màn hình che miệng cười trộm, hành động này của ông chủ nhà mình là tâm phiền ý loạn?
"Vậy à, cô không có việc gì nên đến thăm mọi người, nhân tiện mang cho mọi người chút đồ ăn." Quách Dung Dung thân thiện nói.
Lý Ngôn Hề muốn cự tuyệt, nhưng vẫn dẫn Quách Dung Dung đi gặp mọi người. Có một số việc ba mặt một lời sẽ tốt hơn.
Trò chuyện một lúc, Cố Dao rốt cuộc vẫn không nhịn được hỏi:
"Cô giáo Quách, chuyện về ba lô của Ngôn Hè... có phải là cô nói ra hay không?"
Thấy trong mắt Quách Dung Dung hiện lên một tia hoảng loạn, Cố Dao nào còn có cái gì không rõ nữa, chỉ là đột nhiên cô áy cảm thấy trước kia mình thật quá ngu xuẩn khi tin tưởng người khác một cách mù quáng.
"Mọi người... Đều đã biết cả rồi à? Nhưng cô chỉ nói với mình Chí Kiệt không có nói cho người thứ ba."
Quách Dung Dung vội vàng giải thích.
"Cô Quách, người này nói cho người kia, đây chính là cách bí mật được truyền đi đấy." Phục Anh sắc mặt lãnh đạm nói.
Rát rõ ràng, Trần Chí Kiệt đã tiết lộ cho đội trưởng Thân.
Quách Dung Dung cúi đầu, có vẻ chật vật.
"Cô Quách, tạm thời bọn em không thiếu đồ ăn, cô mang đỏ về đi. Còn có, thay em nói với chồng cô rằng trước mắt bọn em chỉ nhận hợp tác có thù lao, sẽ không gia nhập bát cứ tổ chức nào."
Lý Ngôn Hè nhác thùng đỏ ăn lên, nói.
Bọn họ không nợ Quách Dung Dung gì hết, trong tương lai cũng vậy.
"Ngôn Hè... Xin lỗi"
Quách Dung Dung biết, những những học sinh này sẽ không bao giờ tin tưởng cô nữa. Trần Chí Kiệt còn hy vọng cô tới nghe ngóng một ít chuyện, xem ra... Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.
Quách Dung Dung đi rồi, Lý Ngôn Hề nhìn Cố Dao hốc mắt ửng đỏ không khỏi có chút đau lòng. Nhưng cô cảm thấy đây cũng không hoàn toàn là chuyện xáu, ít nhất cũng có thẻ dạy cho Có Dao thiếu kinh nghiệm sóng một bài học.
Nhưng mặc dù là như thé, Lý Ngôn Hè vẫn đáp ứng lời đề nghị sắp tới sẽ tiếp tục hợp tác cùng đội cứu viện của đội trưởng Thân, thù lao mỗi ngày bọn cô nhận đươc là 10% tinh thach thu hoach đươc. Thù lao rât ít, nêu gặp được tang thi sô lượng lớn mà nói, mọi người đêu nhật trí là vẫn có thẻ có lời.....
Ban đêm, Chu Phong nhìn người đội viên mới gia nhập Phục Đình Du hoàn toàn không định đi ngủ, rốt cuộc nhịn không được hỏi:
"Anh không ngủ được à?"
"Ừm, nơi này không an toàn, không thể ngủ."
Phục Đình Du ngồi ở bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài trả lời.
"Không cần cần thận như vậy đâu, bên ngoài nơi này có người canh gác." Chu Phong nói.
“Tôi không tin người lạ canh gác”
Thấy Phục Đình Du vẫn cứ kiên trì, Chu Phong cuối cùng vẫn từ bỏ.
Người đàn ông Ngôn Hè nhặt vẻ này, thật đúng là có chút kỳ quái.
Cách vách là bốn nữ sinh ngủ trên hai giường lớn, ở đâu có con gái thì đề tài nói chuyện phiếm ở đó sẽ tương đối nhiều.
Sau khi Có Dao được ba người khuyên nhủ đã không còn khỏ sở nữa. Cô ấy cảm thấy Lê Hiểu Tình nói đúng, lòng người phức tạp, vốn không thể lường trước được cho nên mới có một từ là bảo hộ.
Cô ấy cũng có thứ phải bảo vệ, mà thứ mà cô muốn bảo vệ chính là bản thân và đồng đội của mình.
"Nhưng Ngôn Hè à, cái người tên là Phục Đình Du kia cũng là dị năng giả sao?" Có Dao tò mò hỏi.
"Đúng vậy, anh ta là dị năng giả hệ lôi."
Lý Ngôn Hè ở bên cạnh liếc nhìn chiếc balo trên không trung trả lời.
Hôm nay cô nhặt được ba viên tinh thạch biến dị hệ mộc, hệ thổ và hệ hỏa. Cô có thể đưa chúng cho mấy người Cao Viễn dùng. Tạm thời cứ để vào trong ba ô vuông trước, còn lại 800 viên tinh thạch bọn được chia lúc giết tang thi ở khu nghỉ dưỡng và 999 viên bọn họ tích góp mấy ngày nay.
Cô đặt 800 viên tinh thạch vào trước, dùng làm tiền mua đồ ăn cho mọi người sắp tới, về phần 999 viên tinh thạch háp thụ vào ban ngày...
1200 tinh thạch mới được 1% tiến độ...
Lý Ngôn Hè thở dài nhìn thanh tiến độ chỉ mới được 2. 6%.
Nghèo quá làm sao bây giờ?
Cuối cùng, Lý Ngôn Hè lại về phía hai viên tinh thạch biến dị hệ hỏa. Cô quyết định thử hắp thụ một viên tinh thạch biến dị xem thế nào.
Tinh hạch này của một con tang thi biến dị cáp một, không biết hiệu quả có tốt không. Sau khi nhân đúp, Lý Ngôn Hê mở to mất nhìn chăm chăm vào thanh tiên trình: 2. 61%I
Một viên tinh thạch của con tang thi đột biến tương đương với 100 viên tinh thạch bình thường?!
"Thật hay giả đây? Vậy néu chúng ta có thể giết một con tang thi biến dị là tương đương với giết 100 con bình thường ư? Có lời."
Trong bóng đêm Phục Anh nằm ở trên giường, đầu gói lên cánh tay nói.
"Nếu tang thi có dị năng cũng có thẻ thăng cắp, thế thì tang thi biến dị cấp hai hẳn là sẽ càng tăng thêm."
Lê Hiểu Tình phân tích. Như vậy xem ra, mọi người vẫn nên gia tăng thực lực, giết nhiều tang thi biến dị sẽ nhanh hơn.
"Đúng đó, sáng sớm ngày mai chúng ta xuất phát đi."
Lý Ngôn Hè cũng tràn ngập tin tưởng.
Lần hợp tác với đội cứu viện tiếp theo là hai ngày sau. Hai ngày này cô áy định sẽ thăng cáp balo lên ít nhát 5%.
"Ha ha, chị gái à bây giờ tốt xấu gì mình cũng là dị năng cấp 1,5% khẳng định không thành ván đè."
Lúc nói những lời này Phục Anh mới phát hiện có chỗ nào đó rất kỳ quái.
Sao người đàn ông kia lại biết chuyện này? Người trong đội cứu viện không có một ai nhìn ra trạng thái thăng cấp của cô ấy, chẳng lẽ người nọ thật sự là từ tương lai xuyên đến đây ư2
Ha ha, sao có thẻ.
Trong lúc mê man, Phục Anh cũng đã ngủ thiếp đi.
Mà tin mừng lớn' xuất hiện sáng sớm ngày hôm sau làm Phục Anh hoàn toàn quên mắt chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận