Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 168: Việc xấu hắn làm

Chương 168: Việc xấu hắn làmChương 168: Việc xấu hắn làm
Lưu Thế Hiên luôn cảm tháy chiếc xe đậu bên ngoài khu tái định cư này cực kỳ quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra đã gặp ở đâu.
Đại khái chắc là xe có nhiều xe cùng loại, Lưu Thế Hiên đang chuẩn bị cùng đồng bạn ra ngoài nghĩ thàm.
"Cái này... Đây không phải là chiếc xe ngày hôm qua sao?"
La Hồng nhận ra chiếc xe kia, cô ta nhớ rất rõ biển số xe kia, hơn nữa quanh thân xe còn chưa kịp rửa sạch rất bản thỉu đầy dấu tay máu, La Hồng xác định, đây chính là chiếc xe hôm qua bị bọn họ hắt máu dẫn quái.
"Không thể nào chứ? Như vậy còn có thể trốn thoát?" Vương Đông cũng biết chuyện này kinh ngạc nói.
"Đẹp sao?" Một giọng nói xa lạ truyền đến, Lý Ngôn Hề cười tủm tỉm xuất hiện phía sau mấy người, sau cô là Phục Đình Du, hắn nhìn về phía mấy người này.
Chính xác không sai, là đám người hôm qua đi ngang qua xe của bọn họ dẫn quái cho bọn họ.
"Các người là..."
Trong lòng La Hồng có dự cảm không tót, đây không phải là chủ nhân của chiếc xe này chứ? Hơn nữa hai người này thoạt nhìn có chút quen mặt?
Tích Tích -
Lý Ngôn Hề lấy chìa khóa xe ra án một cái, tiếng mở khóa phát ra từ xe nói lên tất cả.
Lưu Thé Hiên nhát thời trợn tròn mắt. ...
Gàm gừ!
Trên đường phó lộn xộn, mặt đát xuát hiện một vũng nước, Lưu Thé Hiên bị treo trên cột điện giữa không trung, phía dưới là một đám tang thi bị hắn dẫn tới.
Anh ta đã sợ hãi đến nỗi tè ra quản.
Bên trong cửa sổ tằng hai cạnh cột điện, Lý Ngôn Hè và Phục Đình Du nhìn tang thi bị dẫn tới phía dưới.
"Mới ít như vậy, chờ một chút đi." Phục Đình Du nói.
Bọn họ tính toán ở bên này giết một ít tang thi rồi trở về, hiện tại vừa vặn có người ở chỗ này dẫn tang thi, cớ sao không làm?
"Các người, các người đừng quá đáng, điểm an trí cám giết người gây sự."
Lưu Thế Hiên hô to về phía hai người bên trong cửa sổ, hắn bị hai người này trói vào trong xe trước mặt nhiều người, hai người này sao có thẻ lớn mật như vậy?
"Chúng tôi có thể không giết anh, chỉ xem anh có hợp tác hay không." Lý Ngôn Hề cười nói. “Chi cân không giêt tôi, tôi cái gì cũng phôi hợp.” Lưu Thê Hiên vội vàng tra lời.
"Anh kể lại chuyện ngày hôm qua, còn có những chuyện xấu mà anh đã làm trước đó cũng nói một lần luôn đi, yên tâm, chỉ cần anh nói xong, chúng tôi sẽ không giết anh." Lý Ngôn Hề cười nói.
Cô biết những chuyện bản thỉu Lưu Thé Hiên đã làm, chỉ là kiếp trước không được phơi bày trước mặt khán giả mà thôi, kiếp này, cô sẽ giúp anh ta một tay.
Những gì anh ta đã làm, sao không thẻ cho người khác biết được?
"Vì ngày hôm qua quá sợ hãi, tôi mới làm ra loại chuyện này với các người, trước kia tôi thật sự không có." Lưu Thé Hiên ngụy biện nói.
"Anh nói dối, nếu trước đây anh chưa từng làm điều đó, làm sao anh có thể chuẩn bị một chai đầy máu trước? Rõ ràng là làm quá thuần thục." Phục Đình Du ngắt lời hắn, tuy rằng nhìn Lưu Thé Hiên bị dọa đến phát run cũng là một loại hưởng thụ.
Trong mắt Lưu Thé Hiên hiện lên một tia bói rối, nhưng hắn vẫn thừa nhận với hai người một chuyện khác, hắn từng đẩy một đôi mẹ con vào trong đống tang thi.
"Khi đó tôi cũng không có biện pháp, đứa bé kia còn quá nhỏ lại không nuôi được, néu nó không chét, tất cả chúng tôi đều phải cùng chét, mẹ đứa bé cũng tự nguyện ôm nó cùng chét." Lưu Thé Hiên nói.
"Còn nữa không? Anh đã giết bao nhiêu người theo cách này?" Lý Ngôn Hè hiển nhiên chưa không thỏa mãn, tiếp tục hỏi.
"Không có, không có, cũng chỉ có hai lần này."
Lưu Thế Hiên nhìn tang thi phía dưới không ngừng leo lên, chỉ hy vọng dây thừng của mình chặt hơn một chút, không cần không cản thận sẽ rớt xuống.
"Bên kia hình như có một con tang thi biến dị, anh phải cẩn thận một chút nha." Lý Ngôn Hẻ nhắc nhở.
"Tôi nói, tôi nói! Còn có một lần, vì để cho đội ngũ có thể thuận lợi lấy được vật tư của một cửa hàng tiện lợi, tôi, tôi đề nghị một đội ngũ mười mấy người vào một cái ngõ nhỏ không ra được..."
Lưu Thế Hiên không ngừng phát run miêu tả cảnh tượng lúc đó, cho dù là Phục Đình Du luôn trấn định, cũng cảm thấy người này quả thực chết thêm một vạn lằn cũng không quá đáng.
[ Người này cũng quá âm hiểm độc ác ròi]
[Nghe những chuyện hắn nói, giống như đang xem một bộ phim bom tán nhân tính]
[Thật tàn nhãn, trẻ con cũng không buông tha]
[Thoạt nhìn là một lương dân, kỳ thật trong lòng một bụng nước xáu]
[Bản thân Lưu Thé Hiên hình như là một minh tinh tuyến mười tám ]
L..] Lưu Thê Hiên trước chạng vạng bị người ta phát hiện ở ngoài cửa điêm an trí, cả người hắn bản thói vô cùng, từ khi tỉnh lại còn thần trí không rõ nói bậy bạ, như đã bị kích thích rất lớn.
Máy người La Hồng không nghĩ tới Lý Ngôn Hề còn có thể buông tha Lưu Thé Hiên, chỉ là nhìn Lưu Thé Hiên như vậy, máy người lại không khỏi đồng tình với hắn, không biết rốt cuộc hắn đã trải qua chuyện gì mới biến thành như vậy...
Mà lúc này trong kho Đào Lý, Lý Ngôn Hề vừa mới nâng cấp ba lô lên 50%, đây cũng là kết quả của hai ngày này mọi người chia nhau hành động.
"Ngôn Hè cậu đã đóng góp lớn như vậy cho điểm an trí, bọn họ cũng không cho cậu một chút tinh thạch gì sao?"
Phục Anh cảm tháy những người của đội cứu viện này cũng quá mức keo kiệt rồi, xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ thế nhưng một chút biểu thị cũng không có.
"Không có, chúng ta cũng chỉ đào tinh thạch thuộc về chúng ta."
Lý Ngôn Hè lắc đầu nói, đồng thời, cô cũng kẻ lại chuyện đội cứu viện theo dõi dược phẩm Chúng Thái cho Phục Anh.
"Ngày mai chúng ta sẽ đi Chúng Thái, chúng ta làm sao có thể để bọn họ chiếm tiện nghi, cầm không đỏ như vậy."
Phục Anh vỗ mạnh bàn đứng lên lớn tiếng nói, đội cứu viện muốn độc quyền vật tư nha.
Phục Đình Du nhìn Phục Anh như vậy, đột nhiên nhớ tới biệt danh Lý Tinh Hải nói kia, trong lúc nhát thời lại cảm thấy vô cùng chuẩn...
"Tức giận hại thân, cũng may tin tức này chúng ta sớm biết được, chỉ cần chúng ta nhanh hơn bọn họ một bước là được." Lạc Thời Vũ khuyên nhủ.
"Nói đến nhanh một bước, tôi nghĩ tốt nhất chúng ta nên xuất phát. "
Lý Ngôn Hè nhớ tới người nghe lén ba người nói chuyện, mặc kệ người nọ là cố ý hay vô ý, đều có khả năng ưu tiên đi thu dược phẩm Chúng Thái, bọn họ phải tranh thủ thời gian mới được.
"Đúng, nếu muốn thu vật tư, giờ sẽ xuất phát." Phục Đình Du cũng đồng ý.
Đám người Có Dao không nghĩ tới chuyện lại nghiêm trọng như vậy, hiện tại đã khoảng năm giờ chiều, nhưng chuyện liên quan đến dược vật tư, mọi người không chỉ không có ai phản đối, ngược lại rất tích cực bắt đầu chuẩn bị.
"May mà máy ngày nay chúng ta thanh lý tang thi hướng Chúng Thái, hiện tại đi qua chắc không thành ván đề." Cao Viễn nói ra.
"Chắc chắn không có vấn đề gì"
Phục Anh đã chuẩn bị xong chờ xuất phát, có Lý Ngôn Hề đi theo, cho dù là nửa đêm đi ra ngoài, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy nguy hiểm.
Dược phẩm trong dược phẩm Chúng Thái đều cùng một loại, điểm này làn đầu tiên hai người đến nhà máy đã được người giới thiệu qua, cho nên Lý Ngôn Hè cũng TU? TỔ vn Q-^2£ A L— Tˆ "Như vậy mở rộng phạm vi thêm một chút đi, nêu như lời nói của hai người bị người ta nghe lén mà nói." Lạc Thời Vũ đề nghị.
"Tại sao?" Lý Ngôn Hè hỏi.
"Che mắt người khác" Lạc Thời Vũ cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận