Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 251: Bảo vệ cộng đồng bảo hộ

Chương 251: Bảo vệ cộng đồng bảo hộChương 251: Bảo vệ cộng đồng bảo hộ
"Điện không là ván đẻ, đẻ tôi làm đi." Phục Đình Du nói.
Lý Ngôn Hè mỉm cười gật đầu, đây cũng là lý do cô đưa Phục Đình Du tới đây.
"Vậy thì dễ rồi, chúng ta bắt đầu luôn thôi."
Trịnh Khai và những những người phía sau đều là nhân viên sửa chữa và lắp đặt trong nhà máy năng lượng mặt trời. Bọn họ đã từng lắp đặt hệ thống điện năng lượng mặt trời cho rất nhiều hộ gia đình, nhưng đây là lằn đầu tiên bọn họ tham gia vào một công trình lớn như vậy.
Phục Đình Du dựa theo lời đám người Trịnh Khai hướng dẫn sạc đầy bình ắc-quy, mấy người xuất thân từ kỹ sư điện hâm mộ không thôi, máy phát điện hình người gì đó, quả thực quá tiện rồi.
"Hy vọng mọi người có thể dùng điện càng sớm càng tốt."
Lý Ngôn Hề từ trong ba lô láy một tắm pin năng lượng mặt trời và linh kiện lắp ráp bọn họ thu được trước đó đặt lên mái nhà nơi bọn họ đang đứng.
Nơi này là ký túc xá của đám Tiết Đại Giang, ké tiếp Thời Hạo sẽ còn dẫn thêm những người sống sót vào ở, cho nên cô định sẽ ưu tiên lắp đặt ở đây trước.
"Chuyện này cũng dễ thôi. Hệ thống mạch điện vẫn dùng được, chúng ta chỉ cần lắp ráp rồi kết nối vào là được, chỉ trong ngày hôm nay là có thể làm xong."
Sau khi Lý Ngôn Hè lấy tám pin mặt trời ra, nhóm Trịnh Khải lập tức bắt đầu bận rộn làm việc.
"Mọi người vất vả rồi. Tôi để nước và đồ ăn ở đây, mọi người cứ dùng tự nhiên. Nếu có vấn đề gì thì có thể đến tòa nhà hành chính của trường học tìm chúng tôi."
Trước khi rời đi, Lý Ngôn Hề lấy ra một ít đồ ăn, máy lọc nước và một thùng nước đẻ sang một bên.
"Cái máy lọc nước này hay quái Nó tự có nguồn điện riêng à2"
Quách Chí Tân nhìn máy lọc nước màu trắng đang sáng đèn, hắn chưa bao giờ nhìn thấy cái máy này ở chỗ bọn họ trước đây.
"Đồ mới trong thành phó ấy mà, mau tới làm việc thôi."
Trịnh Khải nói. Hắn đã cam đoan với Lý tiểu thư sẽ hoàn thành công việc trong ngày hôm nay, không thẻ cô ấy thất vọng được, dù sao máy ngày này bọn họ có thể ăn uống no đủ đều dựa những người trẻ tuỏi này...
Cần điện thì cũng cần nước, giờ phút này Phục Anh cùng với Lý Tinh Hải đang bàn bạc với Cố Dao và máy dị năng giả hệ thủy, tìm cách làm sao để đổ đầy nước vào máy cái hồ chứa lớn trong trường học.
"Mọi người đi về nghỉ ngơi trước đi, chuyện còn lại cứ giao cho máy người chúng tôi là được."
Đường Đức Vũ nói với Có Dao và Phục Anh nói. Từ sáng sớm máy người Lý ngay...
"Cũng được, buồn ngủ quá đi mất, buổi chiều còn phải đến tòa hành chính nữa."
Phục Anh ngáp một cái nói. Ban đầu bọn họ dự định sắp xếp xong các nơi sẽ trở về nghỉ ngơi, bây giờ có Đường Đức Vũ và Lý Tinh Hải ở đây, bọn họ có thẻ trở về rồi.
"Để em gái tôi ngủ một giấc đi. Vát vả lắm mới đến một chỗ an toàn, sao ta cảm thấy máy đứa còn mệt hơn cả lúc trên đường thé."
Lý Tinh Hải lái xe lắc đầu. Chát lượng giác ngủ của Ngôn Hè vón đã không tót nên hắn rất lo lắng cho con bé.
Mà trong lúc này người khiến người ta lo lắng, Lý Ngôn Hề và Phục Đình Du đã cùng nhau trở về chỗ ở của mọi người, Lạc Thời Vũ đã kết thúc thăng cắp.
"Chúc mừng anh."
Phục Đình Du nhìn trạng thái của Lạc Thời Vũ thì biết, hắn đã thăng cáp thành công.
"Cảm ơn, đều nhờ có mọi người trợ giúp."
Lạc Thời Vũ thử ngưng ra một quả cầu gió, hắn hài lòng nhìn năng lượng ẩn chứa bên trong quả cầu, tinh thạch hệ phong cáp năm quả nhiên rất có hiệu quả.
Chỉ là trong khoảng thời gian này, có lẽ bọn họ sẽ phải bắt đầu với việc xây dựng doanh trại.....
Thời Hạo và nhóm 279 người được Chu Phong sắp xếp đến ở một nơi khác, khu này đã được nhóm bác Triệu chỉ huy máy người phụ nữ quét tước sạch sẽ.
"Cảm giác đãi ngộ của chúng ta hình như không tôi?"
Sau khi máy người Chu Phong rời đi, Cổ Siêu Nhiên nhìn căn nhà trước mặt có chút ngạc nhiên.
Có vẻ như đây là ký túc xá của giáo viên trong đại học, mỗi căn có ba phòng ngủ và một phòng khách, còn có toilet và ban công, trang thiết bị cũng rát đầy đủ.
"Nghe nói sau khi xây xong doanh trại, sẽ phải giao nộp tinh thạch."
Phạm Tử Mỹ hối hận nói. Cô ấy tương đối vừa lòng chỗ này, nhưng nghĩ đến trước đó bọn họ giết chết nhiều tang thi như thế mà lại không đào tinh thạch, giờ cảm tháy tiếc đứt ruột, không biết bây giờ quay trở về đào thì có còn nữa không.
"Muốn hưởng thụ đại ngộ chắc chắn cũng phải trả cái giá thật lớn, mọi người chuẩn bị tâm lý đil"
Thời Hạo đi tới ban công nhìn về phía nơi xa, nơi đó vẫn đang tu sửa tường Vây, rõ ràng đã dài hơn ban nãy...
"Tôi nói này Tiểu Phạm, cô không phải là con gái à? Đáng lẽ cô nên đến ở cùng cùng đám Tiểu Uông chứ nhỉ?"
Trong phòng khách truyền đến diond nói nghi hoăc của Cỏ Siêu Nhiên. "Đúng đúng! Khoảng thời gian này tôi quen với việc không sông ở một nơi cô định rồi nên quên mát, ha ha"
Phạm Tử Mỹ ngượng ngùng rời khỏi phòng. Cô đã quen tùy tiện ngủ chung một chỗ với mọi người rồi nên vẫn chưa ý thức được mình còn phải chọn phòng.
Quen không ở một nơi có định sao?
Thời Hạo vừa nghe thấy máy lời Phạm Tử Mỹ nói thì lâm vào trầm tư.
"Nhiên Nhiên, cậu thấy néu chúng ta ở lại nơi này thì thế nào?"
Sau một lát, Thời Hạo đột nhiên hỏi.
"Cậu có thể đừng gọi tôi là Nhiên Nhiên hay không, tốt xấu gì tôi cũng là đàn ông, là một nam tử hán đói"
Cổ Siêu Nhiên giơ bắp tay nỏi đầy gân xanh, phản bác.
"Tôi thấy cũng được. Thật ra nơi này cũng giống với nơi mà chúng ta mong muốn trước kia, chỉ là nó vẫn đang ở trong giai đoạn sơ khai mà thôi. "
Ngoài cửa, Đồng Tuấn bước đến nói.
Giống như Thời Hạo, hắn đã đoán được mục đích Chu Phong sắp xếp cho bọn họ ở chỗ này, nói vậy đây cũng là ý đồ của mấy người trẻ tuỏi đó.
"Thôi đi, đừng nói đến chuyện đây mới là hình dạng ban đầu, chúng ta khi đó ngay cả hình dạng ban đầu còn chưa tạo ra được -"
Cổ Siêu Nhiên nói.
"Hai mươi phút sau, kêu mọi người ra ngoài tập trung đi."
Thời Hạo mỉm cười, nói với hai người.
Trong phòng họp ở tòa nhà hành chính tạm thời của đại học Thanh Linh, một nhóm người xếp hàng ngay ngắn đi vào, ngay tư thế và cử chỉ cũng vô cùng thống nhất và đoan chính.
Phục Anh có chút kích động, cô vốn thích xem các video về đề tài quân sự, cũng rất sùng bái người ở trong quân ngũ, không ngờ bây giờ bọn họ lại đang ở trước mặt cô.
"Giữ bình tĩnh." Lý Ngôn Hè biết sở thích của Phục Anh, cười nói.
"Làm sao vậy?" Phục Đình Du hỏi, sao mặt Phục Anh lại đỏ hét cả lên lên thé?
"Phục Anh thích loại này." Lý Ngôn Hè quay mặt đi lặng lẽ nói.
Hơi thở như hoa lan nhẹ nhàng lướt qua khiến Phục Đình Du tức khắc ngây người.
"Đội trưởng Thời, vát vả rồi." Lý Ngôn Hè tháy nhóm Thời Hạo đã đến đông đủ, cười nói.
"Cảm ơn mọi người đã sắp xếp chỗ ở cho bọn tôi. Chúng ta trực tiếp vào chủ đề chính đi!" Thời Hạo nói.
Lý Ngôn Hè dât đều: xem ra Thời Hao đã đoán ra rồi. "Đội trưởng Thời, như mọi người đã thây bây giờ doanh trại đang trong giai đoạn đầu xây dựng. Chúng tôi hy vọng vẻ sau đây có thẻ trở thành nơi cư trú an ổn cho những người sống sót. Thực lực của các vị rát hiếm gặp, hy vọng các vị có thể cùng chúng tôi chung tay bảo vệ nơi này." Lý Ngôn Hề nói.
Chung tay bảo vệ?
Đồng Tuần nghĩ thầm Lý Ngôn Hè đúng là một người giỏi ăn nói. Cô ấy thật sự chỉ là sinh viên vẫn chưa bước chân vào xã hội ư?2
Bạn cần đăng nhập để bình luận