Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 146: Trở lại Biệt thự Kim Nguyên

Chương 146: Trở lại Biệt thự Kim NguyênChương 146: Trở lại Biệt thự Kim Nguyên
Mặc kệ lời phục Đình Du có được mấy người ủng hộ hay không, nhưng ý tưởng tự mình xây dựng một nơi đóng quân đã ăn sâu vào đầu Lý Ngôn Hẻ, thậm chí Phục Anh...
Sau khi rời khỏi nhà Lê Hiểu Tình, Cao Viễn luôn đi theo con đường Lý Ngôn Hè chỉ về phía biệt thự Kim Nguyên, nhưng bởi vì thời gian, Lý Ngôn Hè cảm tháy tói nay bọn họ sẽ phải ở lại nơi đó.
Mới đến gần biệt thự Kim Nguyên, Lý Ngôn Hè đã phát hiện trong biệt thự còn có một ít người sống sót.
"Chúng ta trực tiếp lái đến khu C 020 là được rôồi, những người đó không cần để ý tới."
Lý Ngôn Hề nói với Cao Viễn.
Cô và Phục Anh ở chỗ này không có người quen, cho nên cũng không có ý định đi xem những người sóng sót kia là ai.
"Được"
Cao Viễn đáp ứng, nghe nói đây là một khu biệt thự có tính riêng tư tương đối tốt, xung quanh người ở thưa thớt, có lẽ bởi vì nguyên nhân này nên tang thi tương đối ít, vậy mới có người sống sót ở chỗ này.
Trên đường, thi thể tang thi cũng có thể tùy ý thấy được, tuy rằng cũng không nhiều lắm, nhưng đoàn người cũng có thể nhìn ra được, nơi này rõ ràng có người đã thanh lý qua.
"Những người đó đang ở trong một biệt thự ở khu A, tổng cộng có ba mươi sáu người." Lý Ngôn Hề nói với mọi người.
"Rất nhiều."
Chu Phong nói, hắn cảm thấy bọn họ đi đường vòng vẫn tương đối tốt hơn, loại thời điểm này người sống sót bình thường đều có ý thức địa bàn, cũng miễn cho cùng bọn họ phát sinh xung đột.
Biệt thự 020 rõ ràng đã bị người ta lục lọi, Lý Ngôn Hè chạy thẳng tới phòng vũ khí của mình, phát hiện vũ khí bên trong không ai động qua, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Người tới nơi này cũng chỉ lấy đồ ăn đi, hơn nữa còn làm cho chính sảnh lầu một thành một mớ hỗn độn...
"Haizz, đây chính là cái ly mình đặt hàng, lại bị người ta ném như vậy."
Phục Anh tiếc nuối nhìn một cái ly gốm sứ mạ vàng trên mặt đất nói.
"Trời đã sắp tối rồi, tối nay chúng ta nhát định phải ở lại chỗ này, thu thập một chút đi." Lý Ngôn Hề nói.
Cũng may phòng và giường ở chỗ này đều đủ nhiều, bọn họ có thể chia một “Không an toàn, tôi nay tôi canh đêm." Phục Đình Du từ bên ngoài đi vào.
Lý Ngôn Hè biết, anh đã đi vòng quanh biệt thự kiểm tra một vòng.
"Chúng ta thay phiên nhau là tót rồi."
Chu Phong nói, canh gác đêm này là bắt buộc, nhưng một người cả đêm không ngủ cũng quá vắt vả.
"Đúng vậy đúng vậy, thay phiên nhau đi, mỗi người đàn ông chúng ta hơn hai tiếng đồng hồ là đủ rồi."
Cao Viễn bày tỏ, anh ta cũng không nên làm người đàn ông như trong miệng Lê Hiểu Tình, chỉ biết nói nhảm không có hành động thực té.
"Tôi đồng ý" Trương Đào cũng không có ý kiến.
Chính sảnh lầu một có một cửa sỏ sát đất thật lớn, sau khi Lý Ngôn Hề kéo rèm cửa sỏ thật dày lên, cả phòng lập tức tối sằm lại.
Trong biệt thự Kim Nguyên cũng không có điện.
Nhưng Lý Ngôn Hè cũng đã sớm có chuẩn bị, cô mang ra một hộp đèn bàn di động đã xạc đầy, những thứ này đều là vật tư lúc trước chuẩn bị quyên góp cho vùng khó khăn.
"Ăn cơm trước đi, nếu có người đến tôi sẽ biết." Lý Ngôn Hè nói.
Sau khi ăn cơm xong, cô còn phải lên lầu đóng gói vũ khí của mình, sở dĩ muốn mang chúng nó đi bởi vì trong đó có rất nhiều vũ khí Lạc Thiên Hoa lưu lại cho cô, những thứ đó đều là đồ tốt, nếu rót dị năng hệ tinh thần vào, khẳng định sẽ càng lợi hại hơn trường đao bọn họ sử dụng hiện tại.
"Rót tinh thần lực vào trong vũ khí?"
Đây là lần đầu tiên Phục Đình Du nghe nói phương pháp này của Lý Ngôn Hè, trong nhận thức của hắn, hình như không có thông tin này.
"Đúng vậy, bằng không làm sao chúng tôi có thể dùng tay không chém đầu tang thi dễ dàng như vậy, đao thêm dị năng của Ngôn Hè, giống như khác nhau giữa chặt cọc gỗ và chặt đát bùn vậy."
Cao Viễn ăn một miếng sủi cảo mỹ vị dính tương ớt nói.
Đêm nay bọn họ không gọi món từ cửa hàng mỹ thực, mà là mỗi người chọn cho mình một phần thức ăn chính, hắn lựa chọn bánh bao nước chấm tương ớt, một đĩa sủi cảo này hắn ăn rất ngon, quả thực quá ngon.
Thấy một bàn người ăn cơm đều không ngừng gật đầu, Phục Đình Du cũng nở nụ cười: "Là tôi quá lạc hậu rỏi."
"Được rồi, lát nữa mọi người đều có thể tự mình chọn một thanh vũ khí, tôi giúp mọi người gia tăng." Lý Ngôn Hề nói.
"Thật tuyệt vời! Cám ơn Ngôn Hè." Có Dao cười ra hai lúm đồng tiên.
Cô ấy đã sớm muốn đổi một vũ khí khác, tuy rằng vũ khí dùng nôi inox làm ra sau khi thêm di năng của Lý Ngôn Hè rát tốt. nhưng mỗi làn cô ấy đều cảm thấy mình đang câm nôi chém tang thi.
"Cậu ghét bỏ vũ khí mình làm không dùng được sao?" Phục Anh ra vẻ tức giận nói.
"Tha mạng, mình cũng không nói như vậy, là mình thích mới ghét cũ, là lỗi của mình nha." Có Dao cười giơ tay làm trạng thái đầu hàng...
Một bữa cơm vô cùng thoải mái được mọi người giải quyết trong tiếng cười đùa, lúc Lý Ngôn Hè vừa chuẩn bị dẫn mọi người đến phòng vũ khí, lại phát hiện bên khu A có máy người đi về phía bọn họ.
Mấy người đều cảm giác được khí tràng quanh người Phục Đình Du lập tức trở nên giương cung bạt kiếm, giống như là bản năng động vật bị người khác xâm nhập lãnh địa của mình vậy.
"... Chúng ta ở chỗ này chờ đi, chỉ có năm người tới, đại khái là tới hỏi thăm tình huống."
Lý Ngôn Hề nói, cô cảm thấy néu Phục Đình Du là một vệ sĩ, khẳng định cũng là một vệ sĩ rất đủ tư cách...
Người ngoài cửa đã đập đập vòng sắt ở cửa.
"Chúng tôi là bảo vệ của khu vực này, các người là ai? Ra ngoài gặp một chút" Người đàn ông bên ngoài hét lên.
Bảo vệ?
Lý Ngôn Hề và Phục Anh liếc nhau một cái, an ninh của biệt thự Kim Nguyên cho tới nay đích xác không tệ, cũng bởi vì quản lý tài sản nên đã bỏ nhiều tiền thuê nhân viên an ninh, cách vài mét trên bãi cỏ biệt thự đều có một ki-ót an ninh, hơn nữa án tượng trước kia của hai người đối với những nhân viên an ninh nho nhã lễ độ kia cũng không tệ, nghe nói có rất nhiều người còn xuất ngũ có một thân công phu.
"Tôi đi mở cửa" Chu Phong nói.
"Xin chào, chúng tôi là bảo vệ của biệt thự Kim Nguyên, tôi tên là Liễu Hạo Quảng. Cô Lý? Cô Phục? Thì ra là hai người!"
Liễu Hạo Quảng vừa giới thiệu cũng nhìn tháy Lý Ngôn Hề cùng Phục Anh đi ra từ phía sau cửa, hắn có chút kinh hỉ hô lên.
Trước tận thế nơi này là khu dân cư cao cáp, mỗi tháng tiền thuê nhà đều có thể lên tới trăm vạn, nhưng mà C020 lại thường xuyên đẻ trống, Liễu Hạo Quảng làm đội trưởng bảo vệ cũng biết chủ nhân nơi này chính là Lý Ngôn Hề và Phục Anh, hai người sẽ thỉnh thoảng tới nơi này một chuyến cũng rất lễ phép, cho nên án tượng của hắn đối với hai người cũng cực kỳ tốt.
Không nghĩ tới bọn họ đã trở lại.
"Thì ra là đội trưởng Liễu, các người vẫn ở đây sao?"
Phục Anh cười hỏi, đội trưởng Liễu này trước kia coi như đã cứu cô ấy một lần, khi cô ấy bi môt con ngao Tây Tang không biết chay từ đâu bổ nhào tới. "Đúng vậy, bởi vì nơi này còn có một sô chủ sở hữu và người thuê nhà, cho nên máy người chúng tôi vẫn ở đây." Liễu Hạo Quảng trả lời.
Biết được Phục Anh và Lý Ngôn Hề cũng chỉ đưa bạn đến lấy một vài thứ, Liễu Hạo Quảng cùng mấy người phía sau đều lộ ra biểu tình hỏ thẹn, đồ ăn trong C020 đã bị những chủ sở hữu và người thuê nhà khác dọn sạch...
Bạn cần đăng nhập để bình luận