Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 245: Chương trình khuyến mãi

Chương 245: Chương trình khuyến mãiChương 245: Chương trình khuyến mãi
"Ha ha ha, xem ra dị năng gì cũng có thể tỏa sáng ở chỗ này nha, anh trai đi làm máy phát điện hình người đi."
Phục Anh cười to nói.
"Không thành ván đề, cái này cũng không uồng phí gì."
Phục Đình Du lần lượt đi về phía máy người máy xây dựng đang làm việc, không biết hắn dùng phương pháp gì, chỉ trong vài phút, màn hình điện đã bật đèn xanh.
"Có thể so sánh với năng lượng mặt trời!"
Cao Viễn thậm chí cảm tháy, néu có pin đủ lớn, điện của toàn bộ doanh trại đều có thể để cho Phục Đình Du cung cáp.
Lý Ngôn Hè thì lấy ba robot kiến trúc đã đổi trước đó ra, giao cho Lâm Hải.
[Cảm giác thật đáng thương, tinh thạch của Ngôn Hè lại sắp dùng hét]
[Néu không có Tiểu Vũ Gia, chuyện này cũng không đủ tiêu! ]
[Mẹ ơi, nữ chủ nghèo nhát trong lịch sử. ]
[Đẻ tăng tính đặc sắc của cốt truyện, cực kỳ đề nghị đoàn làm phim tăng kinh phí hoạt động cho đoàn nhân vật chính -]
[Một cái máy như vậy cần tiêu tốn 8000 viên tinh thạch, cũng chính là 8000 con tang thi, quá đắt -]
[...]
Vì thế khi Tạ Bác Văn nhìn tháy phương án quy hoạch có đóng dấu Cam Vũ do bộ phận kế hoạch trình bày, không khỏi đau đầu.
Hoạt động giảm giá của cửa hàng là cái gì?
Nhường lợi cho ai?
"Em gái tôi, con bé đã đóng dáu... Vậy cậu cứ đi làm đi, khó có được con bé cũng ủng hộ bộ phim này như vậy!
Cam Tinh Châu trả phương án Tạ Bác Văn đưa tới cho hắn.
"Tôi hiểu, nhưng có vẻ như có một yêu cầu khác ở phía sau."
Tạ Bác Văn chỉ vào trang cuối cùng của tài liệu, nơi còn có một kế hoạch nhỏ bổ sung: phát cho nhân vật chính một khoản tiền lớn.
Lý do là đoàn nhân vật chính quá nghèo, không có cách nào tham gia hoạt động giảm giá của cửa hàng, trong cột ký tên, chính là chữ ký của Thái An An, Na Long, Phi Phượng Vũ...
Hoạt động và kế hoạch như vậy, có lẽ ngược lại với tiêu chí lúc trước của Cam Tinh Châu là muốn gia tăng độ khó khăn cho nhân vật chính.
"Anh vẫn không hiểu tôi và bẤÁt luân kẻ nào †rond đó đều không phát sinh hav có ân oán gì, gia tăng độ khó không phải bởi vì tôi ăn no cô ý gây khó dê với bọn họ, mà là muốn thu thập càng nhiều só liệu tình cảm, phương án như thé này thì có ảnh hưởng gì với tôi đây? Làm đi"
Cam Tinh Châu thất vọng nói.
Luôn luôn như vậy, luôn không có ai có thể hiểu được anh ta, thé giới rộng lớn này, chẳng lẽ không có một người có thể hiểu được ý tưởng thực sự của mình sao?
"Được, bên tôi lập tức để cho người bộ phận kỹ thuật làm."
Tạ Bác Văn nói xong thì đi về phía cửa, cách đó không xa là kho điện tử AI lắp lánh ánh sáng, bóng người bên trong như ẳn như hiện, nhưng biểu tình Tạ Bác Văn cũng không có biến hóa gì.....
Mặc dù Lý Ngôn Hè cũng biết bọn họ rất "nghèo", nhưng ở phương diện ăn uống lại không bao giờ ủy khuất mọi người.
Bên trong đại học Thanh Linh kiến trúc rất nhiều, đoàn người chọn một tòa hành chính cách cỏng trường gần nhát ở lại, cả tòa nhà cao ba tầng, nhưng chỉ có mười bốn người bọn họ.
Phục Anh vừa mới gắp một miếng xương, lập tức có một cục bông nhỏ nhảy đến trước mặt cô, dùng đôi cánh nhỏ nhọn chỉ vào cô tức giận kêu cái gì đó.
"Tao bảo Ngôn Hề cho mày thêm một phần là được rồi, đừng cáu kỉnh như vậy!"
Mặc dù nghe không hiểu Tiểu Vũ Gia đang nói cái gì, nhưng ở chung nhiều ngày như vậy, Phục Anh cũng có thể đoán được ý tứ của nó, nó chính là một con chim tham ăn.
"Ngôn Hề, cô nói cho cô ấy biết, bị các loài khác ăn thức ăn của mình là một chuyện rất tổn thương tôn nghiêm, néu không phải nẻ mặt cô, ta đã sớm thu thập cô ấy rồi!"
Tiểu Vũ Gia sau khi Lý Ngôn Hề đáp ứng gọi thêm một phần nữa mới ngừng kêu to, nhưng vẫn vừa ăn vừa tức giận nói.
"Được rồi, tao biết rồi mày muốn ăn bao nhiêu cũng được, nhưng phương thức ăn cơm của nhân loại chúng tao và bọn mày không giống nhau nha, mày xem, tất cả chúng tao đều chia nhau đỏ ăn."
Lý Ngôn Hè chỉ vào một bàn đầy thức ăn nói, cô gọi cho mọi người mười sáu món ở cửa hàng ẳẩm thực, trong đó mấy món đều là hai phản.
"Hừ, được rồi, bổn thần thú cũng muốn một bàn ăn riêng, phòng ngừa nữ nhân kia lại cướp thức ăn của ta, nghe rồi chứ Ngôn Hề? Ngôn Hè?"
Tiểu Vũ Gia tháy Lý Ngôn Hèề không để ý tới mình, mới ngẳng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy ánh mắt Lý Ngôn Hề sững sờ nhìn màn ba lô trước mặt, cô vừa nhìn vừa cau mày, hình như phát hiện ra một chuyện rất lớn.
"Làm sao vậy?"
PL. TC hình Rh.. L2: LẾcT VÀ E TH TRHAS \/“ðẽ nh n th nh tT., TU RN⁄L^- LIỀ Lấy thời cũng ngây người.
Các mặt hàng và giá thực phẩm trong cửa hàng được vẽ trên một dòng, bên cạnh một mức giá mới, trên đó có một dòng chữ nhỏ viết: cửa hàng có hoạt động giới hạn thời gian, khuyến mãi 60%.
Lý Ngôn Hề lúc này trong lòng ngũ vị tạp trần, cô có chút buồn bực, buồn bực chính mình ban ngày vừa mới mua ba con robot kiến trúc, lại có chút phiền muộn, bởi vì cho dù là gặp phải chuyện thần kỳ như vậy, cô cũng không có bao nhiêu tinh thạch còn lại có thể mua đồ, nhưng nhiều hơn là hưng phấn, 60% nhal
Nói cách khác mỗi một ngàn tinh thạch có thể tiết kiệm bón trăm miếng, mua một con robot có thẻ tiết kiệm ba ngàn hai trăm viên tinh thạchl
"Hả hả? Có hoạt động?"
Một bàn người nghe xong đồng loạt khiếp sợ.
Còn có thể như vậy sao? Cửa hàng thần tiên này là gì vậy?
"Nhưng làm hoạt động cũng vô ích nha, chúng ta hiện tại lại không có tinh thạch."
Phục Anh khổ sở có chút muốn khóc, mà Lý Ngôn Hề cũng có biểu tình giống vậy.
"Cũng đúng, giới hạn thời gian hoạt động này lại không viết, nếu chỉ có một ngày hoặc ngắn hơn, vậy thì không có ý nghĩa gì."
Lê Hiểu Tình nói.
Phục Đình Du cảm tháy đã không còn cách nào nhìn biểu tình của Lý Ngôn Hè và Phục Anh nữa, vì thế nói: "Tối nay tôi và Ngôn Hề cùng nhau đi ra ngoài đánh thêm chút tinh thạch đi, có dị năng của Ngôn Hè, buỏi tối chắc cũng có thể ứng phó."
"Vậy không được, hai người đi nguy hiểm bao nhiêu, tôi cũng muốn đi."
Phục Anh nói, nhiều hơn một người sẽ nhiều hơn một phản lực lượng mà.
"Mình cũng đi, mọi người không có nước dùng sẽ rất bát tiện."
Có Dao đã tự động định vị mình thành công cụ hình người, dị năng hệ thủy của cô ấy có thể giúp mọi người, sau khi chiến đấu và nghỉ ngơi đều không thẻ thiếu.
"Được rồi, đây là một cơ hội, nhưng mọi người cũng phải chú ý đến sự an toàn của bản thân..."
Lạc Thời Vũ an ủi mọi người kích động.
Nhưng cho dù như thế, đến cuối cùng vẫn có bảy người không thể không đi, ngay cả vị trí tài xé của Lý Tinh Hải cũng bị Triển Hào cướp đi.
"Buỏi tối mấy người đều không định nghỉ ngơi sao?"
Cao Viễn đứng ở ngoài xe im lặng nói. thê nào cũng phải mang theo Tiêu Vũ Gia Nhiêu đi mây nơi nhal" Phục Anh nói.
"Lúc này nhớ tới tằm quan trọng của bỏn thần thú rồi."
Tiểu Vũ Gia nghiêng đầu nói, nhưng trong giọng nói cũng tràn ngập ý kiêu ngạo.
"Được rồi, mọi người cẳn thận nha, đừng lôi kéo em gái tôi làm chuyện nguy hiểm."
Lý Tỉnh Hải còn có chút lo lắng, cũng không biết kỹ thuật lái xe của Triển Hào có được hay không.
"Yên tâm đi anh, mọi người cứ nghỉ ngơi thật tốt, bọn em sẽ mau chóng trở vẻ."
Lý Ngôn Hè khoát tay, lại tiếp tục lật xem giao diện cửa hàng, hiện tại mua vật liệu, thật sự siêu cấp có lời được không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận