Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 109: Đặng Tuấn

Chương 109: Đặng TuấnChương 109: Đặng Tuấn
"Họ... là sinh viên Đại học Nam Thành" Quý Thành trả lời.
Cô gái hàng xóm yên tĩnh lại xinh đẹp ngày xưa, giò phút này đang mặt không đổi sắc vung lên một thanh trường đao lóe hàn quang, hộp sọ mấy con tang thi thậm chí còn bị cô hát bay lên.
"Chính là máy học sinh chạy đi kia? Thật đúng là trùng hợp nha."
Đặng Tuấn giật mình, trách không được bọn họ có thể tự mình chạy ra khỏi trường học, xem ra là máy người có năng lực.
Cố Dao cũng thử dùng dị năng nước để giết tang thi, nhưng từng cột nước kia cho dù phun lên mặt tang thi cũng không có bát kỳ lực sát thương nào, Có Dao rốt cuộc vẫn buông tha phương pháp công kích "rửa mặt" cho tang thi.
"Đừng nản lòng, hệ nham thạch của tôi có thẻ khống ché tảng đá, cũng có thể khóng ché đắt và cát, hệ thống nước của cô chắc cũng có thẻ."
Trương Đào tháy Có Dao có chút mát hứng, vì thế ở một bên khuyên nhủ.
"Uhm, anh yên tâm, tôi sẽ không làm mọi người chậm trễ." Có Dao thề son sắt trả lời.
"Ừ,"
Trương Đào không biết nên biểu đạt với nữ sinh như thế nào, chậm chân gì đó, hắn hoàn toàn không có ý tứ này được không?
Khán giả đang theo dõi.
[Nữ sinh trong đoàn nữ nhân vật chính đều có cá tính riêng]
[Ha ha ha ha, hai nam sinh trong đoàn nhân vật chính, bây giờ một người còn gây cười hơn một người]
[Đèu là mỹ nữ, tôi thích]
[A? Sao nam chủ Quý Thành không giết tang thi? ]
[ Nam chủ bạo một chút được không? Lãng phí một hệ lôi ]
[Thật muốn triệu hồi Kakasi ra dạy cậu ta làm người như thé nào]
L..]
Quý Thành giờ phút này nếu biết có nhiều người như vậy nhìn mình, nhất định cũng sẽ dùng hét toàn lực lộ ra hai tay, nhưng hắn không có.
Dị năng hệ lôi cáp 0, giờ phút này cũng chỉ có thể phòng thân mà thôi, ví dụ như khi tang thi tới gần, hắn có thể dùng lôi hệ tạm thời làm tê liệt tang thi khiến chúng không thể động đậy, mà hắn vẫn dựa vào hai khẩu súng lục do đội cứu viện phát ra.
"Này, mấy người sóng sót các người, muốn gia nhập đội cứu viện của chúng tôi không?" Đặng Tuân chậm rãi di chuyên đên gân mây người Phục Anh.
M222"
Phục Anh khó hiểu nhìn người xa lạ này, hình như hắn không phải người trong đội ngũ Triển Hào.
"Đừng hiểu làm, tôi thấy các cô hình như đang luyện tập?" Đặng Tuần hỏi lại.
"Đúng thì thế nào? Chúng tôi cũng không cản trở đội cứu hộ cứu viện."
Cao Viễn lăn lộn trong công ty máy năm chỉ cảm thấy giọng điệu của người đàn ông này có vài phần khinh thường, vì thế chủ động đứng ra trả lời.
Phục Anh và Lý Ngôn Hè ai náy đều lợi hại như vậy, hắn tuyệt đối không cho phép người khác khinh thường bọn họ.
"Tôi không có ý này, nếu như mọi người muốn gia nhập đội cứu hộ, có thể cân nhắc đội cứu viện một của chúng tôi, ngày gia nhập đội có thể trang bị cho mỗi người một cái này. "
Đặng Tuấn có chút tự hào lắc lắc súng lục trong tay.
Giết tang thi mà thôi, cần gì phải phiền toái như vậy? Dùng dao chém ở cự ly gân, trong mắt hắn vừa bản vừa nguy hiểm.
"Không cần, chúng tôi không muốn dùng cái kia." Lý Ngôn Hẻ cũng đi tới nói.
Tang thi bây giờ đều là tang thi bình thường, qua máy ngày nữa theo độ khó của trò chơi dần dần gia tăng, một bộ phận tang thi sẽ tiến hóa dị năng trước, hơn nữa sẽ dần dần vượt qua dị năng giả nhân loại, đến lúc đó mọi người sẽ hiểu được sự hạn chế của vũ khí nóng.
Khi viên đạn của anh còn chưa nhanh bằng dị năng của tang thi, hối hận cũng đã muộn.
Cho nên bây giờ là thời cơ tốt nhát đẻ rèn luyện thẻ lực cùng dị năng, thời gian của bọn họ cũng không có nhiều.
"OK, tùy các người, nhưng chỉ huy đội cứu viện của chúng tôi ở phía trên có người, nếu các người thật sự thay đổi chủ ý, cũng có thể qua tìm tôi, Quý Thành cũng được."
Đặng Tuấn nói xong thì rời khỏi chỗ đó, đi về phía đội cứu viện.
"Không hiểu sao, hắn lại nhìn ra chúng ta muốn gia nhập đội cứu viện?" Có Dao lâm bằm nói.
"Đại khái là thấy chúng ta giết tang thi, người sống sót bình thường sẽ không đi theo đội cứu viện giết tang thi như vậy."
Phục Anh cười lạnh nói, cô áy vừa rồi nghe ra, thì ra giữa đội cứu viện với nhau cũng có cạnh tranh sao?
Nhưng người như Triển Hào, nếu như không có ánh mắt nhận ra anh hùng, sợ là rất khó cạnh tranh vị trí bát bại, đúng không?
Dù sao... Trong mắt hắn chỉ có giết tang thi. Lý Ngôn Hê cũng nhìn vê phía Triên Hào ở một bên đã nhay lên một đài cao, lại nhìn về phía đám đội viên xa lạ cẳn thận đi theo phía sau, bát đắc dĩ lắc đầu.
Tang thi ở ga xe lửa khu Tân Lương không ít, nếu như không phải phía trước có đội cứu viện ba bón trăm người, đoàn người Lý Ngôn Hẻ đào tinh hạch cũng sẽ tương đối khó khăn.
"Ngôn Hè, các em đào cái này. Nó có ích lợi gì không?"
Quý Thành có ý tụt lại phía sau vài bước, đi bên cạnh Lý Ngôn Hề nghi hoặc hỏi.
"Chính bởi vì tò mò về công dụng của chúng, cho nên mới thu thập."
Lý Ngôn Hè vừa đào vừa trả lời.
"Anh nghe nói hai ngày nay là có người đưa cái này đi nghiên cứu, nhưng tạm thời chưa có kết quả." Quý Thành nói.
Cũng sắp có rồi, đến lúc đó bọn họ muốn thu thập những tinh hạch này sẽ khó khăn, Lý Ngôn Hè thằm nghĩ.
"Ừm, dù sao cũng không phí chút gì, nói không chừng sau này còn có thể sưu tầm." Lý Ngôn Hè nói đùa.
Nhưng giờ phút này Quý Thành chú ý tới tay đào tinh hạch của cô đình trệ một lát, tiếp theo Lý Ngôn Hè liền chạy về phía máy người Triển Hào, sau đó nói gì đó với mấy người kia.
"Trên lầu à? Đó có phải là phòng điều khiển, cô có chắc là có hơn 100 người không?"
Trương Cảm Hàng hỏi, trước khi đi ra bọn họ đã xem qua bản đồ phân bó nơi này, hắn nhớ rõ trên lầu chính là phòng điều khiẻn.
"Xác định, có 116 người." Lý Ngôn Hè trả lời rát chắc chắn.
"Vậy mà lại có nhiều người như vậy? Vậy chúng ta mau lên đi." Trần Tiểu Trùng có chút kích động, lằn đầu tiên nghe được có nhiều người sống sót như vậy, hắn cũng cao hứng nha.
"Là ở lầu ba, nhưng cầu thang và hai tầng đi tới đó đều là tang thi, tầng ba cũng vậy, đại khái có hơn vạn con." Lý Ngôn Hè trả lời.
"Tại sao cô biết?"
Đặng Tuấn không biết đã từ phía sau đi tới lúc nào, hắn vẻ mặt không tin nhìn Lý Ngôn Hè.
Làm sao cô biết chuyện trên lầu?
Bọn họ hiện tại rõ ràng còn ở quảng trường bên trong nhà ga, không có khả năng nhìn thấy tình huống bên phòng điều khiẻn.
"Dị năng của tôi."
Lý Ngôn Hè đành phải trả lời đơn giản. Triên Hào, đây đâu phải là dị năng gì? Sao lại nghe như thân côn vậy?
"Chúng tôi tin tưởng ah, mỗi lần đều..."
Trần Tiểu Trùng vừa định trả lời, lại bị Triển Hào ngăn lại, hắn nhìn Đặng Tuấn, nói: "Tin tưởng."
"Đặng Tuần, cậu đi theo tôi trước một chút, trên đường chúng ta chậm rãi nói, đứng ở chỗ này quá lãng phí thời gian lại nguy hiểm"
Trương Cảm Hàng ra hiệu cho đội ngũ đã dừng lại tiếp tục đi theo Triển Hào, ai biết Triển Hào cũng không đông ý, hắn nói với Trương Cảm Hàng: "Không cần giải thích, chúng ta đi."
"Triển Hào, có phải anh có ý kiến gì với đội chúng tôi không?" Đặng Tuấn cảm thấy vô cùng mát mặt, tiến lên giữ chặt Triển Hào chát vấn.
"Đặng Tuấn, hắn chính là người như vậy, trở về nói sau đi." Trương Cảm Hàng bắt đắc dĩ nói.
"Đã có tang thi tụ tập lại đây, phía trước bên phải hai giờ, hơn 300 con." Lý Ngôn Hề đột nhiên nói.
Khuôn mặt tức giận của Đặng Tuấn cau mày nhìn lại.
Mà lúc này người của đội hai đều chuẩn bị tốt công kích, nghe phía trước bên phải truyền đến tiếng gầm gừ tang thi, Đặng Tuấn khó có thẻ tin nhìn về phía góc bên phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận