Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 179: Ba lô có tính năng mới

Chương 179: Ba lô có tính năng mớiChương 179: Ba lô có tính năng mới
Chương 179: Ba lô có tính năng mới
"Phóc"
Lạc Thời Vũ thấy thé cũng nhịn không được bật cười, nhưng không thẻ không nói trong xưởng chế biến thực phẩm Đào Lý này thật sự như càn khôn, bên trong đều là các loại thiết kế hiện đại không thẻ phá hủy.
Mà lúc này, Phục Đình Du chú ý tới sắc mặt Lý Ngôn Hè có chút biến hóa.
"Có chuyện gì vậy?"
Phục Đình Du vừa một tay công kích phía dưới vừa đi tới hỏi.
"Lại có tang thi vây quanh."
Lý Ngôn Hè nhìn về một phương hướng, nơi đó có tang thi công nhân trong một nhà máy phá cửa mà ra, đại khái cũng hơn một ngàn con như vậy.
"Vậy rất tốt, ba lô thăng cấp là điều tắt nhiên."
Phục Đình Du còn tưởng rằng Lý Ngôn Hè có chút bát an, nhưng hắn rát nhanh đã phát hiện trên mặt cô tràn đầy hưng phán.
"Ừm, sớm hơn tôi dự đoán một ngày." Lý Ngôn Hè cười nói.
Tuy rằng cô chỉ khống ché một thanh chủy thủ dài, nhưng hiệu quả lại rất tót, chỉ mới nửa giờ đã giết hơn hai trăm tang thì rồi.
Bốn chiếc xe nâng cũng khởi động hét, Chu Phong và Trương Đào cũng đã cơn nghiện.
Ràm!
Một hỏa cầu từ phía dưới ném tới, Phục Anh nhanh tay ngưng tụ ra một tắm kim loại đỡ cho Lạc Thời Vũ.
"Cảm ơn Tiểu Anh" Lạc Thời Vũ mỉm cười nói.
"Khách khí, khách khí"
Phục Anh có chút đỏ mặt, nhưng cô ấy cho rằng mình do phơi nắng.
Lạc Thời Vũ thăng cáp đến phong hệ cáp ba lại mở khóa kỹ năng lưỡi dao gió, từng lưỡi dao xẹt qua mỗi con tang thi, trong một tích tắc cũng có thể mang đi tính mạng của một đám tang thi.
Cho đến giữa trưa, xung quanh kho Đào Lý còn có một vòng tang thi vây quanh, thi thể tang thi trên mặt đát đã chát đống không có chỗ đặt chân, nhưng tang thi chạy tới phía sau vẫn tàng tằng muốn trèo lên tường vây.
Trên nóc lầu ba, một cái bàn rộng bày đầy hơn mười món ăn, đồ uống cùng món tráng miệng, Đường Đức Vũ vừa xuống phía dưới đi vệ sinh trở về nhìn thấy một bàn thức ăn phong phú giống như tiệc ngoài trời, nhát thời khiếp sợ không nói nên lời. Đây cũng là sản phâm ăn liên được sản xuất tại nhà máy chê biên thực phâm Đào Lý?
Nhưng hắn cái gì cũng không dám nói, cái gì cũng không dám hỏi, Cao Viễn cười đẩy cho hắn một ly nước trái cây, hắn cũng rát nhanh bị từng món ăn mỹ vị kia hấp dẫn.
"Phía dưới là tang thi, phía trên là bữa cơm của chúng ta, thế nào, chưa từng trải qua loại chuyện này chứ?" Cao Viễn nói.
"Không, Cao đại ca, mọi người thật sự biết hưởng thụ."
Đường Đức Vũ ăn một miếng sườn vừa tán thưởng nói.
"Nếu mỗi ngày chỉ giết tang thi không hưởng thụ cuộc sống, vậy thật nhàm chán nha." Phục Anh cũng vừa ăn vừa nói.
"Sớm biết ông nội nói Ngôn Hề cùng Tiểu Anh là người biết tận hưởng cuộc sống như vậy, tôi nên sớm tới tìm các cô."
Lạc Thời Vũ nếm một ngụm rượu vang đỏ trong ly, cắt bít tết trước mặt, chỉ cảm thấy vậy mới không uỏng công sóng cuộc đời này.
"Mọi người vui vẻ là được rồi, đến uống một chén."
Lê Hiểu Tình nâng chén nói, có lẽ hôm nay chính là ngày cuối cùng bọn họ ở kho Đào Lý...
Một bữa ăn no và nghỉ trưa làm cho mọi người khôi phục đầy đủ năng lượng đã tiêu hết vào buỏi sáng, Phục Đình Du lại hắp thu hai viên tinh thạch hệ lôi, cũng khôi phục trạng thái ban đầu.
"Ngôn Hè, mình cảm thấy ăn cơm giống như đang hấp thu tinh thạch vậy, vừa mỹ vị lại thoải mái."
Có Dao ở bên cạnh Lý Ngôn Hề nói.
"Mình cũng loại cảm giác này, trong công hiệu của những món ăn kia đều có hạng mục tăng cường thể lực, chắc là thật."
Lý Ngôn Hè trả lời, vốn đồ ăn trong cửa hàng mỹ thực cũng chỉ dùng tinh thạch đổi lấy, đối với bọn họ mà nói cũng tương đương với biến tướng háp thu tinh thạch...
Trận chiến này kéo dài đến tận đêm khuya, sau khi máy con tang thi cuối cùng ngã xuống, Lý Ngôn Hề mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Tất cả tang thi đều đã bị tiêu diệt.
Đoàn người không dám lớn tiếng hoan hô trên nóc nhà, thẳng đến khi xuống dưới lầu mới hưng phán kêu lên.
"Nếu không phải lát nữa còn phải đào tinh thạch, chúng ta thật sự nên chúc mừng một chút." Phục Anh nói.
"Không sót ruột, sau này có rất nhiều thời gian."
Lý Ngôn Hề cười nói, không biết lát nữa đào tinh thạch có đủ để thăng cấp cho ba lô hay không. Kỳ thật tinh thạch có thê lưu lại đên sáng hôm sau lại đào, chỉ là có chuyện trực thăng bị tang thi thiêu hủy, tắt cả mọi người lo lắng ném nhiều tang thi có tinh thạch như vậy ở ngoài sân, vì thế chỉ có thể đào lên.
Đường Đức Vũ cũng nhanh chóng giúp mọi người đào bới, hắn chỉ điều khiển xe nâng giết tang thi, cho nên cũng không đặc biệt mệt mỏi.
"Ngôn Hè, thế nào?" Phục Anh hỏi.
Bọn họ vừa đào tinh thạch vừa giao cho Lý Ngôn Hè.
"Nhanh rồi, đêm nay không thành ván đề."
Lý Ngôn Hề nhìn hơn hai trăm viên tinh thạch biến dị đã xuất hiện xác định nói, một viên tinh thạch biến dị cấp một tương đương với 100 viên tinh thạch bình thường, ba lô thăng cấp khẳng định không thành ván đề.
Ngoại trừ Đường Đức Vũ không đẻ ý lời nói bên này ra, mọi người đều lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Hơn một giờ sau, Đường Đức Vũ trở lại chỗ ở tằng hai của mình, đơn giản là tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ, hắn thật sự quá mệt mỏi.
Mà đoàn người Phục Anh vẫn hưng phán uống trà sữa và cà phê, nhìn Lý Ngôn Hè ở trong hư không không ngừng kích đúp.
"Lập tức 100% nha."
Lạc Thời Vũ chống cằm nói với mọi người, hắn và Phục Đình Du đều nhìn rõ thanh tiến độ phía dưới.
Phục Anh: "Không biết cửa hàng ẩm thực có thể có thêm thực đơn mới hay không.”
Có Dao: "Những món ăn trước đây hình như chúng ta còn chưa thử hét."
Phục Đình Du: "Cửa hàng ảm thực vẫn không có cà phê phân chỏn."
Cao Viễn: "Tôi thích ăn đồ ăn Tương Nam cũng rát ít, nếu lần này mà có thì tốt rồi"
Lê Hiểu Tình: "Nếu muốn có nhiều thực đơn, món ăn làm đẹp của nữ sinh chúng ta cũng không thẻ thiếu nha."
Trương Đào: "..."
Chu Phong: "..."
Lạc Thời Vũ có chút dở khóc dở cười: "Cho nên các người đều đang nghĩ đến việc ăn sao? Tôi thấy chức năng của ba lô trong tương lai không chỉ như vậy."
"Lạc Thời Vũ nói đúng, tính năng mới xuất hiện."
Lý Ngôn Hẻ kinh ngạc nhìn thanh danh mục màu xám sáng lên bên trái.
Nó được viết trong vài từ: cửa hàng đạo cụ.
"Cửa hàng vật liệu, có vật liệu gì?"
Máy người bên canh không nhìn tháy đồng thanh hỏi. “Tôi nhìn xem...”
Lý Ngôn Hề nhanh chóng điểm vào, sau khi nhìn thấy máy thứ phía trên, nhát thời ngây người.
Mà Lạc Thời Vũ đã giúp mọi người đọc ra: "Gỗ bình thường, gỗ Liễu An, đá granit, khói sắt đỏ, cót thép hỗn hợp, cáp điện, xẻng, rìu, ván gỗ..."
"Dừng lại, làm sao tôi lại cảm thấy những thứ này đều dùng đẻ xây nhà?"
Phục Anh nhịn không được hỏi, cửa hàng vật liệu này rót cuộc là có ý gì.
"Chúng ta không phải là muón rời khỏi nơi này sao? Có lẽ sẽ dùng đến những thứ này”
Phục Đình Du dường như rất có cháp với việc rời khỏi thành phó Nam Thành.
Đồ trong cửa hàng vật liệu lại dài hơn hai mươi máy trang, ba người Lý Ngôn Hè và Phục Đình Du Lạc Thời Vũ đại khái lướt qua một lần, ở trang cuối cùng nhìn thấy một quả trứng thú cưng.
Mang theo tâm tình tò mò, Lý Ngôn Hẻ điểm vào, chỉ thấy trên màn hình lập tức hiện ra hồ sơ về trứng thú cưng.
Trứng vật nuôi: một con vật cưng ngẫu nhiên, khả năng sở hữu là không chắc chắn, chỉ có thể được mua một làn.
Giá bán: 9999. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận