Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 247: Khả năng của Tiểu Vũ Gia

Chương 247: Khả năng của Tiểu Vũ GiaChương 247: Khả năng của Tiểu Vũ Gia
"Rất nhiều tinh thạch có thể nhặt? Còn chờ gì nữa?"
Ánh mắt Phục Anh sáng lên, phát tài ròiI
"Ngôn Hè, rất nhiều tang thi là tầm bao nhiêu?"
Có Dao hỏi.
"Đếm cũng không đếm được, nhưng mình đoán chừng ít nhất có hơn hai mươi vạn con..."
Lý Ngôn Hề nói xong, mọi người trong xe đều không nói lời nào, hai mươi vạn? Trong sân bay có thẻ chứa nhiều người như vậy sao?
"Bình thường, trước đây tôi đã đọc một báo cáo rằng sân bay lớn nhát thé giới có thể chứa hàng chục triệu người”
Lạc Thời Vũ nói.
"Vậy thì sao? Cũng không thẻ đẻ tinh thạch ở đó không nhặt chứ?"
Phục Anh cũng biết hai mươi vạn tang thi khẳng định không ứng phó được, nhưng Tiểu Vũ Gia nói có rất nhiều tinh thạch lại dụ dỗ cô ấy.
"Ngôn Hè, cô có thể cảm giác được nơi này có bao nhiêu tang thi không?"
Phục Đình Du chỉ vào một bản đỏ địa hình sân bay ven đường hỏi.
Lý Ngôn Hè nhìn về phía Phục Đình Du, nơi đó là một sân trực thăng nhỏ.
"Chẳng lẽ anh muón..."
Lý Ngôn Hè kinh ngạc vui mừng nhìn về phía Phục Đình Du.
Nơi đó cô có thể cảm giác được, tang thi cũng không nhiều lắm, thậm chí có thể nói là rát ít.
Phục Đình Du gật gật đầu: "Vũ Gia thu tinh thạch chỉ cần khoảng cách, cho dù là từ phía trên cũng không sao, nếu chúng ta bay độ cao tháp, chắc không thành vấn đề."
"Tôi nghĩ rằng có thể thành."
Lạc Thời Vũ cũng tán thành.
"Hừ, đối với bổn thần thú mà nói đây chính là một chuyện nhỏ mà thôi, nếu như bổn thần thú lớn lên thêm một chút, chính mình có thể bay qua, căn bản không cần các ngươi phiền toái như vậy."
Tiểu Vũ Gia dựa vào túi xách của Lý Ngôn Hè dùng vẻ mặt ghét bỏ nói, tuy rằng giờ phút này cũng không có ai nhìn nó. ...
Trong đêm khuya yên tĩnh, từng con tang thi gầy yếu lẳng lặng đứng bên cạnh mấy chiếc trực thăng, phần lớn thân thẻ tang thi này đều trong trạng thái không trọn vẹn.
Thâm chí chỉ còn lai nửa người phía trên nằm trên măt đất nếu như không chú ý tới, sẽ bị người ta lâm tưởng đó là xác chêt, nhưng mà nhìn kỹ sẽ phát hiện, con ngươi màu trắng vẫn mở ra.
Thẳng đến khi có tiếng động đột nhiên truyền đến, đôi mắt kia mới chuyển động, trong khoang miệng phát ra tiếng "ọp ném" cũng biểu thị chúng nó không phải là xác chết, mà là tang thi.
"Có chuyện gì xảy ra với chiếc máy bay đó vậy?"
Phục Anh khom lưng đỡ đầu gói thở hồng hộc nói, bọn họ vừa mới từ đường nhỏ một đường xông vào, thật vất vả mới giải quyết sạch sẽ tang thi trong phòng điều khiển, rồi lại nhìn thấy một màn khiếp sợ trước mắt này.
Một chiếc máy bay chở khách có người lái cỡ lớn rơi xuống sân trực thăng cỡ nhỏ, chiếc máy bay chở khách đã bị cắt làm đôi từ giữa, nghiêng nghiêng cắm ở dưới lầu một tòa tháp điều khiển. Về phần xe cộ cùng những căn nhà thấp xung quanh, đều đã cùng chiếc máy bay kia biến thành phé tích.
"Chắc là nửa đường rơi xuống, tang thi trong sân bay không nhiều lắm, không đến một ngàn mà thôi, nhưng mọi người phải chú ý dưới chân."
Xuyên thấu qua cửa kính trong suốt trong phòng điều khiển, ánh mắt Lý Ngôn Hè sắc bén nhìn về phía một hướng xa xa, nơi đó có một cỗ lực lượng khiến cô cảm thấy rất nguy hiểm.
"Ngôn Hè, Ngôn Hè, nơi đó có một tang thi rất cao cấp nha."
Tiểu Vũ Gia nói.
"Cáp bậc?"
Lý Ngôn Hè hỏi, không nghĩ năng lực cảm giác của Tiểu Vũ Gia lại lợi hại hơn trước.
"Cũng không tính là quá cao, chỉ là cấp năm, néu bồn thần thú lớn lên một chút, một cái cánh đã có thẻ đập bẹp nó rỏi..."
Tiểu Vũ Gia còn đang lải nhải không ngớt, nhưng Lý Ngôn Hè lại không nghe được nữa.
Tang thi cấp năm, đối với bọn họ hiện tại mà nói đích thật là rất nguy hiểm, ngay cả Phục Đình Du sức chiến đấu không gì sánh được nói không chừng cũng không phải là đối thủ của nó.
"Nếu như chúng ta đều ở trên trực thăng, cho dù là tang thi cắp năm cũng không bắt được chúng ta chứ?"
Có Dao suy nghĩ một lát rồi nói.
"Không nhát định, chúng ta nên tận lực tránh đi."
Lý Ngôn Hề cũng chỉ có thẻ hy vọng vào dị năng tinh thần của mình và Tiểu Vũ Gia, nếu như bọn họ vòng qua nơi đó có lẽ cũng không phải là chuyện khó khăn gì, nhưng trong lòng cô luôn có một loại dự cảm, đây có phải là hình thức khó khăn mà mình nhát định phải gặp phải hay không?
ĐT XP Gm Hr ng na b# Bi ni n2 T2 n 2 n4 X5 1/2: CÀI QUA KAH TL 42; 3 TZA.,n Phục Đình Du không biệt từ lúc nào đã xuât hiện bên cạnh Lý Ngôn Hê, sau khi hắn nói xong, cả người cũng giống như mũi tên rời cung chạy về phía trước.
"Đúng vậy Ngôn Hè, tang thi đều là thứ không có đầu óc, đám chúng ta có đầu óc còn sợ nó sao?"
Phục Anh cũng an ủi.
Hai anh em này...
Lý Ngôn Hề cười cười, thật hy vọng sau khi cốt truyện kết thúc, mình còn có thể tiếp tục làm bạn với những người này.
Nhưng bây giờ là thời gian để chiến đấu bên cạnh tất cả mọi người
Sau khi được Lý Ngôn Hề nhắc nhở, mỗi người đều cực kỳ chú ý bên chân mình, những tang thi kia mặc dù đều đã bị phơi thành thi thể khô, nhưng quả nhiên còn chưa chết.
Yol
Phục Anh dùng Miêu Đao đâm vào, một giây sau, Tiểu Vũ Gia đã thu tinh thạch Vào trong ba lô.
Ngôn Hề nói, bọn họ phải nắm chặt thời gian, cho nên nó phải bắt đầu thu tinh thạch từ sớm.
Một lôi cầu nện về phía một đám tang thi gào thét chạy tới từ xa xa, lôi cầu sau khi rơi xuống đất như nở hoa khắp nơi, trực tiếp tê liệt đám tang thi kia tại chỗ, đợi sau khi năng lượng lôi cầu hao hét, đám tang thi kia cũng lằn lượt ngã xuống.
Trương Đào mài khối đá trong phé tích thành hình tròn, nghiền nát tang thi xung quanh, mặc dù có tang thi biến dị có thể né tránh quả cầu đá kia, nhưng vẫn tiêu diệt một bộ phận lớn.
"Cần thận, bên trong máy bay có một con tang thil
Lý Ngôn Hè hô với Phục Đình Du, bên trong chiếc máy bay chở khách bị rơi kia còn cất giáu một con tang thi, mà Phục Đình Du đứng ở gần đó.
Phục Đình Du nghe xong kịp thời né tránh, mà chỗ hắn vừa đứng lại bị một quả cầu lửa đánh trúng!
Hỏa cầu này uy lực tuy rằng cực nhỏ, nhưng làm cho tất cả mọi người thật không ngờ chính là, nó lại có thể đốt xăng chảy trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt, hỏa cầu kia đã biến thành một trận hỏa hoạn hừng hực, bao vây cả máy bay!
"Không xong, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này."
Lạc Thời Vũ dùng kiếm gió chém xuống đầu một con tang thi, nơi này có nguy cơ nỏ tung.
Lý Ngôn Hè vừa giết tang thi vừa đi về phía một sân trực thăng rồi dừng lại, nơi này đại khái có hơn mười chiếc trực thăng, cô chỉ để lại một chiếc, còn lại toàn bộ thu vào trong ba lô.
"Mọi người mau lên đây!" Lý Ngôn Hê gọi, chiêc xe việt dã lúc bọn họ tới vừa rôi đã bị cô cât vào trong ba lô.
"Đi Triển Hào."
Lạc Thời Vũ kéo Triển Hào còn đang giét tang thi, chạy về phía trực thăng.
Thấy máy người phía sau vẫn còn đang bị tang thi đuỏi theo không rời, Lý Ngôn Hề dựng lên một tắm chắn phòng ngự, tạm thời giúp mọi người ngăn cản truy binh phía sau.
"Buỏi tối này thật đúng là tràn đầy cảm giác." Một lát sau, Phục Anh tựa vào trực thăng đang cát cánh nói.
"Cảm giác ah, còn ở phía sau."
Lý Ngôn Hề tuy rằng cũng có chút mệt mỏi, nhưng nhìn tinh thạch trong ba lô đang dần tăng vọt, mệt mỏi lúc trước đã quét sạch.
Chỉ không đến một phút đồng hỏ, Tiểu Vũ Gia đã thu đây tinh thạch của một ô lưới!
"Nhặt tinh thạch, nhặt tinh thạch, ta giúp Ngôn Hè nhặt tinh thạch, Ngôn Hề cho ta ăn thịt thịt..."
Tiểu Vũ Gia vừa ngâm nga bài hát mình cải biên vừa không ngại vất vả hấp thu tinh thạch phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận