Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1503: Ngươi suy nghĩ hơi nhiều rồi (2)

Chương 1503: Ngươi suy nghĩ hơi nhiều rồi (2)Chương 1503: Ngươi suy nghĩ hơi nhiều rồi (2)
Chương 1503: Ngươi suy nghĩ hơi nhiều rồi (2)
Sau đó, không có quá nhiều động tính, bàn tay chỉ nhẹ nhàng kéo sang một bên, để lộ ra một khe hở.
"Thành công rồi, cách lên đường như thế này thật sự có tốc độ đủ nhanh." Một nam tử trẻ tuổi bước ra từ khe hở.
Ngoại hình của nam tử trẻ tuổi này, khiến cho đàm trưởng lão và cao tầng của thần tộc, cảm thấy vô cùng xa lạ.
Chỉ có một người đi bên cạnh nam tử trẻ tuổi này, bọn họ vô cùng quen thuộc.
Nhân hoàng, Tử Cực Vô Địch.
Chỉ là vị Nhân hoàng này, sắc mặt trông không được tốt cho lắm. "Quá kích thích rồi chẳng lẽ ngươi không chóng mặt sao?”
"Còn nữa, lúc nãy ngươi chạy nhanh quá, ta suýt chết rồi đó!"
"Phải nói rằng tiện lợi thì tiện lợi, chỉ là dễ bị lạc đường, lúc nãy ngươi còn chạy đến vị diện khác nữa kìal"
Khuôn mặt Tử Cực Vô Địch tái nhợt, ông đi đến trước lồng giam trước mặt đám người thần tộc, vịn vào đó cúi đầu rồi bắt đầu điên cuồng nôn mửa.
"Đại nhân!"
Đám người Huyết Hỗ Thần Đé, lập tức chắp tay hành lễ khi nhìn thấy Tiêu Thiên bước đến.
Còn Cơ Ngưng Quang ở bên cạnh nhìn thấy người đến, hai mắt nàng cũng sáng lên: "Tiêu ân công!" Tiêu Thiên vẫy tay chào mọi người, sau đó xoay người ghép lại không gian bị xé rách ở phía sau.
"Nghe nói bên này có nội loạn, ta lo lắng bọn họ đến đây giúp cũng sẽ xảy ra chuyện, cho nên cảm nhận khí tức của ngươi, đến đây xem thử.
"Nhìn tình hình này, hình như mọi chuyện đã được giải quyết rồi."
Tiêu Thiên vừa nói vừa đi đến trước lồng giam, nhìn chằm chằm vào trưởng lão thần tộc bên trong.
Huyết Hỗ Thần Đế và các Tàng Vũ Thần Minh, vội vàng chắp tay: "Chuyện đại nhân dặn dò, đương nhiên bọn ta sẽ toàn tâm toàn ý thực hiện."
"Nếu chúng ta kéo dài một chút thời giam, thì có thể sẽ khiến bách tính thần tộc phải gánh chịu ngọn lửa chiến tranh, khiến những người vô tội bị thương.”
"Bọn ta vốn đã mang tội trên người, đương nhiên không dám lơ là."
Nghe vậy, liêu Thiên hài lòng gật đầu: "Không tệ, không tệ, phải có giác ngộ như vậy."
Còn đám trưởng lão thần tộc bên cạnh, thì người nào người nấy đã sớm chết lặng.
Thấy Tiêu Thiên bằng lòng đến xem, trong lòng Cơ Ngưng Quang vui mừng.
Sau đó, nàng mở miệng cười nói: "Chuyện nhỏ như vậy, lại có nhiều người giúp đỡ như vậy, nếu còn không giải quyết được, e rằng Tiêu công tử đã đánh giá tháp ta rồi." "Nói cũng đúng." Khi Tiêu Thiên gật đầu, hắn tiện thể liếc mắt nhìn đám trưởng lão và cao tầng của thần tộc bên cạnh: "Ngoài chuyện này ra, còn có điều gì cần giúp đỡ không?"
"Nhắc đến chuyện này, ở hạ giới cũng có không ít tộc Cổ Thần, danh tiếng cũng tương tự như các vị, e rằng cùng chung nguồn gốc, có nên gặp mặt để tăng thêm tình cảm hay không?”
Đối diện với ánh mắt của Tiêu Thiên, đám trưởng lão và cao tầng của thần tộc đều đứng im giống như tượng điêu khắc.
Không dám động đậy.
Hoàn toàn không dám động đậy.
Chỉ riêng phương thức xuất hiện của vị này, cùng với những lời nói của Nhân hoàng Tử Cực Vô Địch lúc nãy, đã khiến bọn họ có hiểu biết sâu sắc hơn về thực lực của vị gia này.
Đồng thời sau khi đối phương mở miệng, từng người trong số bọn họ một đứng im tại chỗ, không thể đáp lại.
Mặc dù bọn họ có suy nghĩ riêng, nhưng bây giờ không phải lúc để lên tiếng.
"Chuyện bên này đã được giải quyết ổn thỏa, đúng là một chuyện tốt." Dường như Tử Cực Vô Địch đã lấy lại tinh thần, đồng thời nhìn về phía một vài trưởng lão thần tộc trước mặt: "Các vị, đã lâu không gặp rồi."
Những trưởng lão thần tộc trước mặt này, đối với Tử Cực Vô Địch mà nói, đều là những người quen, những người bạn cũ.
Trong quá khứ, cho dù bọn họ có lòng dạ khác nhau, nhưng khi đối mặt với cuộc đại tấn công của Tàng Vũ, ít nhiều đều là những chiến hữu kề vai chiến đấu.
Máy vị trưởng lão thần tộc này thấy Tử Cực Vô Địch chủ động lên tiếng, bọn họ cũng rối rít nở nụ cười đáp lại, bước đến hàn huyên.
Cho người khác cảm giác, giống như mối quan hệ giữa bọn họ vô cùng tốt, đó chính là những lão hữu không thể thiếu nhau.
Cơ Ngưng Quang bên cạnh nhìn vậy thấy buồn cười, nàng biết ý đồ của máy vị trưởng lão này.
E rằng bọn họ đã bị Tiêu Thiên dọa sợ rồi, khi thấy Tử Cực Vô Địch có mối quan hệ tốt đẹp và thân thiết như vậy với đối phương.
Có ý làm vậy, để Tiêu Thiên cảm thấy mối quan hệ giữa bọn họ rất tốt, thì sẽ yên tâm hơn chút.
"Tiêu công tử." Nhìn một lúc, Cơ Ngưng Quang lại lên tiếng, nhắc chính sự với Tiêu Thiên: "Vừa rồi ngươi đã nhắc đến chuyện này, để thần tộc hạ giới làm quen với thần tộc thượng giới của bọn ta."
"Sự hợp nhát giữa thượng giới và hạ giới, khi nào có thể bắt đầu vậy?"
Cơ Ngưng Quang nhắc đến vấn đề này, một phần là do bản thân muốn biết, mặt khác cũng muốn các trưởng lão trong tộc, có hiểu biết rõ ràng hơn về thực lực của nam nhân trước mặt này.
Lại mượn bọn họ truyền đạt cho cả tộc, đừng xuất hiện thêm người giống như trưởng lão thần tộc trong lồng giam này, đầu óc choáng váng, chỉ nghĩ đến nội loạn, ngay cả chuyện chiếm giành toàn bộ thần tộc cũng làm ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận