Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1494: Mới đâu đến đâu chứ?

Chương 1494: Mới đâu đến đâu chứ?Chương 1494: Mới đâu đến đâu chứ?
Chương 1494: Mới đâu đến đâu chứ?
Tình nghĩa như thế, sao có thể không cảm động đến rơi nước mắt cho được.
Tiêu Thiên tùy ý phất tay, lơ đểnh với biểu hiện của Tinh Vũ: "Chuyện nhỏ thôi, chẳng qua là điểm hóa ngươi, giữ ý chí võ đạo ở trên người ngươi, có thể dễ dàng liên lạc với ta."
"Chỉ cần tỉnh thần của ngươi ngưng thực, tập trung lực chú ý là có thê trao đổi với ta."
"Nếu như gặp phải nguy hiểm gì, cũng có thể dùng cách này hô hoán.”
Tiêu Thiên bên này có vẻ rất tùy ý, nhưng sau khi Tinh Vũ đứng dậy, vẫn còn chút bận tâm nhìn sang đối phương: "Đại nhân, hành động này có hậu quả gì không tốt đối với ngài không?”
Tinh Vũ nói ra lời này, Tinh Hành Chi còn có Tinh Bàn bên cạnh đều nhìn qua, bọn họ cũng hết sức tò mò.
Thi triển ra kỹ năng thần bí như vậy, có tạo thành tổn thương gì đến thân thể hay không, hoặc là cần trả giá gì đó.
Ít nhất thì dựa theo hiểu biết của bọn họ, có thể làm tăng thực lực trong thời gian ngắn, tất nhiên là phải hao phí cái giá rất lớn.
Tiêu Thiên gật nhẹ đầu: "Đó là điều đương nhiên, không thể nào chuyện gì cũng không cần trả giá, làm tăng thực lực tất nhiên là phải tiêu hao thứ gì đó.” Nghe thấy Tiêu Thiên nói, trên mặt của Tỉnh Vũ đầy vẻ áy náy: "Không ngờ, rõ ràng là tại hạ làm sai, còn cần đại nhân trả giá đến giúp đỡ ta."
"Không biết đại nhân đã trả cái giá gì?”
Tiêu Thiên vươn tay, chỉ vào trán của mình, có ý bảo: "Mau nhìn đi, nhìn nhanh thôi không kịp nữa.”
Tinh Vũ thoáng ngây ra, đám người Tinh Hành Chi còn có Tinh Bàn bên cạnh cũng nhìn về phía trán của hắn.
Sau khi bọn họ nhìn kỹ, vốn không phát hiện vấn đề gì, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Đại nhân, có thứ gì à?” Sau một lúc im lặng, Tinh Vũ thận trọng hỏi.
Tiêu Thiên lần nữa vươn tay, chỉ vào một giọt mò hôi trên trán mình: "Nhìn thấy giọt mồ hôi này không, vừa rồi giúp ngươi tăng thực lực, cái giá phải tiêu hao chính là khiến ta mệt chảy mồ hôi đó."
"Bảo các ngươi nhìn nhanh lên, chính là nếu không nhìn thì giọt mồ hôi này sẽ bốc hơi khô mát."
Lời nói của Tiêu Thiên lập tức khiến không gian bốn phía cứ như đọng lại.
Tỉnh Vũ, Tỉnh Hành Chi, Tỉnh Bàn còn có mấy tâm phúc cũng đờ đẫn, ánh mắt vô thần.
Bởi vì câu trả lời của Tiêu Thiên mà đầu óc bọn họ suýt chút nữa thì ngừng chuyễn.
Đây gọi là trả giá gì chứ?
Mệt chảy mò hôi, tăng thực lực nhiều như vậy, cái giá phải trả chỉ có vậy thôi à?
"Tiếp theo, các ngươi cứ yên tâm cam đảm làm việc, có ta chống lưng ở phía sau, các ngươi sẽ không có vấn đề gì đâu." Tiêu Thiên vừa bảo, vừa mở miệng suy nghĩ: "Nói ra thì cảnh sắc của vị diện Tinh Không các ngươi không tôi đó."
"Ta về Tàng Linh một chuyến, dẫn thê tử qua đây du ngoạn, tiện thể kiểm tra thành quả của các ngươi."
Lúc Tiêu Thiên vừa nói, vừa lấy ra quả kim sắc do sức mạnh quy tắc chí cao ngưng tụ thành, ném vào trong miệng mình, bắt đầu nhai nuốt.
Sức mạnh quy tắc chí cao không ngừng phát ra tiếng giòn tan ở trong miệng của Tiêu Thiên.
Mà âm thanh giòn tan này cứ như vang vọng khảm vào trong lòng của mọi người.
Trong lòng của Tinh Hành Chi hoảng sợ, nếu như ông không nhìn lầm thì thứ mà nam nhân trước mặt nuốt có lẽ là sức mạnh quy tắc chí cao đúng không
Không nhìn nhằm đó chứ!
Khó trách học trò của mình, thiếu chủ tận tâm lại tuyệt vọng đến vậy khi nhìn thấy nam nhân trước mặt, nam nhân có được chiến lực khủng bó như thế, đâu có bát kỳ dũng khí và sức chống cự?
Tỉnh Vũ phía bên này cũng cảm khái, đại nhân trước mặt quả nhiên là kinh khủng.
Tăng thực lực của bản thân, trả giá cao lại là như vậy.
Tuy nghe thấy Tiêu Thiên muốn rời đi, trong lòng của Tinh Vũ không vui vẻ gì, ngược lại là hơi phiền muộn.
Mặc dù thời gian tiếp xúc rất ngắn, nhưng không biết tại sao, Tiêu Thiên đã trở thành tâm phúc trong lòng hắn.
Nghĩ đến đối phương rời đi, trong lòng cũng không vui cho lắm.
Nhưng tuy trong lòng có suy nghĩ như vậy, lại không mở miệng lên tiếng.
Hắn cảm thấy đây cũng là khảo nghiệm thật sự đối với bản thân, thực lực bản thân tăng lên cộng thêm nội tình của mình, kế hoạch chấp hành mưu đồ của bản thân có lẽ không còn ván đà.
Huống hồ, theo như lời trong miệng của đại nhân, rời đi cũng chỉ là tạm thời mà thôi.
"Yên tâm đi đại nhân, ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngài." Sau đó, trên mặt của Tinh Vũ hiện ra biểu cảm kiên nghị, mở miệng về phía Tiêu Thiên: "Ta nhất định sẽ khiến nhiều chủng tộc của toàn bộ vị diện Tinh Không có tôn nghiêm, sống tiếp."
"Tất nhiên sẽ thứ tội, lúc ngài quay lại, có thể chứng kiến cục diện mới tinh sau khi bọn ta hối cải làm lại bản thân."
Tiêu Thiên nghe thấy lời bảo đảm của Tinh Vũ, trên mặt cũng lộ ra biểu cảm mừng rỡ.
Lần này chạy nhằm hướng, trái lại cũng xem là không nhằm.
Hạt giống tốt như vậy, đến lúc đó hoàn toàn có thê xem là điển hình. Nếu còn gặp chuyện như vậy thì có thê lấy ra xem đôi chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận