Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1466: Hơi buông tay chân (2)

Chương 1466: Hơi buông tay chân (2)Chương 1466: Hơi buông tay chân (2)
Chương 1466: Hơi buông tay chân (2)
"Lão già thối, giải quyết chuyện nơi này giao cho ngươi đó.”
Tiêu Thiên dứt lời, toàn bộ bóng dáng cũng bị dòng sông màu vàng kim dẫn đi, biến mất trước mặt mọi người.
Mà Du Phương và Du Bổn Nghĩa ở bên kia cũng bị cột sáng vàng dẫn đi, biến mắt không thấy gì nữa, cứ như chưa bao giờ xuất hiện vậy.
Dường như tất cả đều khôi phục lại bình thường.
Chỉ là trong lòng của không ít người tò mò lời nói trước khi Tiêu Thiên rời đi là có ý gì.
"Không thể cho ta chút thể diện à, lại kêu ta trước mặt đám đông?” Một âm thanh không ít người quen biết đột ngột vang lên.
Hoàng Đạo Iôn đang bận canh chừng Liên Hạo trên tường thành xa xa phía bên kia cũng đứng mạnh lên.
Tuyết Hán còn có Lưu Mẫn Sinh cũng quay mạnh đầu, nhìn sang người đột nhiên xuất hiện.
Tử Việt Phong đang duy trì trận pháp phía sau cũng trợn to hai mắt.
Bên trong tổng bộ hội Mềm, từng bách tính của phủ Lưu Sơn trước hình ảnh màn che do trận pháp hình thành đều không khỏi đứng dậy.
Người đến chính là đương kim Thái Thượng hoàng đình chi chủ.
Nhân Hoàng.
Tử Cực Vô Địch. Tử Cực Vô Địch đến chỗ này, ngắng đầu nhìn Tiêu Thiên biến mắt trên bầu trời, trong ánh mắt tràn đầy hồi ức.
Vô cùng hoài niệm.
"Sao ngươi trở lại rồi?" Tuyết Hán bên cạnh nhìn Tử Cực Vô Địch, không khỏi lên tiếng hỏi.
Phải biết rằng, trách nhiệm trên người Tử Cực Vô Địch rất nặng, là trần giữ chiến trường vị diện.
Lúc này lại chạy trở về.
"Đứa trẻ thối đó ở nơi này, còn cần trấn giữ chiến tranh vị diện gì nữa?" Tử Cực Vô Địch chỉ về phương hướng Tiêu Thiên biến mắt, cười ra tiếng.
Đồng thời, ánh mắt ông cũng nhìn sang Huyết Hỗ Thần Đé: "Ngươi nói xem?" Huyết Hỗ Thần Đề nhìn về phía Tử Cực Vô Địch, chắp tay trước ngực: "Có đại nhân, mọi chuyện không sao rồi."
"Nhìn thấy chưa, đường đường là Huyết Hỗ Thần Đề còn nói như vậy." Hàng lông mày của Tử Cực Vô Địch run nhẹ, sau đó ánh mắt lại thay đổi.
Bên kia chính là Liễu Vô Song.
Mà Liễu Vô Song thấy Tử Cực Vô Địch nhìn về phía mình, sắc mặt cũng hết sức khó coi, sức mạnh còn sót lại trong cơ thể mơ hồ bắn ra, chuẩn bị chạy thoát.
"Liễu Vô Song, ngươi đúng là khiến người khác thất vọng." Tử Cực Vô Địch nhìn Liễu Vô Song ở trước mặt, chậm rãi mở miệng.
Đối mặt với lời nói của Tử Cực Vô Địch, Liễu Vô Song không mở miệng, chỉ là suy nghĩ làm thế nào mới chạy thoát được.
Tử Cực Vô Địch cũng có cảnh giới Chân Thần.
Hơn nữa Liễu Vô Song rất rõ, nếu thật sự giao thủ với Tử Cực Vô Địch, bản thân tuyệt đối không phải là đối thủ của ông.
Nên làm thế nào cho phải đây?
Cùng lúc này, Liễu Vô Song với Tử Cực Vô Địch đang giằng co ở bên này.
Bên trong tinh không vô gian giữa vị diện phóng ra quy tắc chí cao ánh sáng vàng, dẫn theo Du Phương và Du Bồn Nghĩa hiện ra ngoài.
Mà bên kia, dòng sông màu vàng kim cũng cuốn lấy bóng dáng của Tiêu Thiên đến bên trong mảng hư VÔ này. Lúc này Tiêu Thiên quay đầu, có thể thấy rõ vị diện Tàng Linh trước mắt rốt cuộc có tình hình gì.
Bọt khí bắn ra ánh sáng nhạt, lơ lửng bên trong tinh không vô gian.
Chỉ là bọt khí vô cùng kỳ lạ, hiện ra hình dáng hồ lô, nửa phần trên rất nhỏ, đối lập với nửa phần dưới, có vẻ dị dạng.
Mà bọt khí hồ lồ đó chính là vị diện Tàng Linh vô tận.
Bên cạnh vị diện Tàng Linh cũng có một bọt khí, hơn nữa còn hiện ra thái độ khảm lấy, chính là vị diện Cổ Hoa.
Bên kia thì có bọt khí càng lớn hơn nối tiếp với vị diện Tàng Linh, chính là vị diện Tàng Vũ của hiện giờ.
Du Phương còn có Du Bồn nghĩa xa xa nhìn Tiêu Thiên bị túm ra ngoài vẫn không chút tổn thương nào, còn tò mò nhìn bốn phía xung quanh, hàng lông mày không khỏi giật mạnh.
May mà bọn họ phản ứng đúng lúc, cấp tốc bộc phát khí tức, dẫn động quy tắc chí cao phủ xuống.
Nếu không, ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào.
Chỉ là đang suy nghĩ, bọn họ chợt phát hiện Tiêu Thiên cách đó không xa đột nhiên thu hồi ánh mắt tò mò nhìn xung quanh, trái lại nhìn qua vị trí của bọn họ.
Không biết tại sao, hai người họ nhận thức nuốt nước bọt, trong lòng hiện ra cảm giác chẳng lành.
Mặc dù bị Tiêu Thiên nhìn, trong lòng vô thức hơi hoảng loạn, nhưng Du Phương nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh.
Việc gì phải hoảng hốt, bọn họ đang ở trong trạng thái được bao phủ và trục xuất bởi những quy tắc tối cao.
Mà Tiêu Thiên ở phía đối diện, cho dù có mạnh mẽ đến mức biến thái, thế mà lại ăn quy tắc tối cao, cuối cùng cũng sẽ bị lực lượng quy tắc cuốn đi và trục xuất trở về vị diện hắn ở.
Chỉ sợ đôi bên sẽ không thể gặp nhau trong thời gian dài.
Đồng thời, với thực lực như thế của đối phương, nhưng bọn họ lại chưa từng nghe qua danh tiếng của hắn.
Rõ ràng là cách bọn họ rất xa, sau khi quy tắc tối cao trục xuất hắn trở về, vị diện U Minh bọn họ sẽ có đủ thời gian để điều động người tới đó, giải quyết vị diện Tàng Linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận