Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1432: Ngươi đang làm cái gì vậy?

Chương 1432: Ngươi đang làm cái gì vậy?Chương 1432: Ngươi đang làm cái gì vậy?
Chương 1432: Ngươi đang làm cái gì vậy?
Cộng thêm quy cách chế thức của vương bào trên người đối phương, hắn lờ mờ nhận ra thân phận của nam nhân này.
Nói không chừng, hắn ta có liên quan tới bốn vị Nữ Đế đến từ hạ giới, không chừng chính là vị Thân Vương phu quân nào đó của các nàng.
Hắn ta dựa vào thân phận này nên mới cười cười nói nói, ăn uống vui vẻ với Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn.
Bằng cách này, hắn có thể lờ mờ hiểu được tại sao từ đầu tới cuối Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn đều không ra tay. Chỉ sợ lý do bọn họ không ra tay chính là vì đang phải bảo vệ cho tên công tử bột này!
Đúng, chính là như vậy, không thể Sai được.
Nếu không phải như thế thì sao hai vị có chiến lực mạnh mẽ này lại không động thủ chứ?
Chỉ sợ Nữ Đề hạ giới thành thật nghe lời, cam tâm làm môi nhử, thiết lập sẵn cục diện này, chính là cái giá để khiến hai người bọn họ bảo vệ tốt cho trượng phu của các nàng.
Nếu như mình hạ được người này, nói không chừng có thể phá vỡ cục diện.
Giờ phút này, Liên Hạo bộc phát tốc độ rất nhanh, trong khoảnh khắc đã tới bên cạnh Tiêu Thiên. Hắn cũng hơi thu lại chút lực lượng, phòng ngừa không cẩn thận đánh chết người đạt Thánh cảnh yếu đuối này.
Đi đến bên cạnh Tiêu Thiên, tinh thần Liên Hạo cũng hơi thả lỏng.
Hắn đặt tay lên cổ họng Tiêu Thiên, quát lớn: "Các ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ, giết chết hắn, ta chỉ cần tiết một chút linh lực ra ngoài là có thể trực tiếp đánh chét hắn."
"Các ngươi cũng không muốn nhiệm vụ thát bại đâu nhỉ?"
Sau khi mở miệng nói chuyện, thân người Liên Hạo hơi lười biếng, buông lỏng dựa vào ghế, quét mắt nhìn đám người trước mặt.
Bây giờ, lá bài đang ở trong tay nên hắn cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Sau khi thả lỏng, hắn nhìn về phía Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn, thậm chí hắn còn có tâm tư nhàn nhã nhìn vị đại thần minh vừa đuổi theo, cùng với vị thần minh vị cách giao thủ lần đầu lúc trước.
Vốn dĩ theo tưởng tượng của Liên Hạo, sau khi bắt được Tiêu Thiên, bát luận là Tuyết Hán hay là Hoàng Đạo Tôn, đều sẽ lộ ra biểu cảm thát kinh.
Thậm chí sẽ không tự chủ được mà bộc phát linh khí trong cơ thẻ, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, bày trận sẵn sàng.
Lúc nào cũng có thể ra tay, nghĩ cách cứu được tên công tử bột từ trong tay của mình.
Nhưng khi nhìn về phía Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn, hắn lại phát hiện hai người không hề có biểu hiện như trong tưởng tượng của mình, hành vi cử chỉ cũng rất khác.
Biểu cảm trên mặt của hai người đều giật mình, thậm chí hơi khoa trương.
Giống như hành động mà mình làm ra đã chấn động lớn đến bọn họ.
Liên Hạo hơi nhíu chặt lông mày, không hiểu phản ứng của hai người này: "Tại sao ánh mắt của bọn họ lại như vậy, chỉ là bắt một người thôi mà, có cần phải giật mình đến nước này không?"
Ứng dụng Truyện Dịch VỊP
"Cho dù kinh ngạc với phản ứng của ta, giật mình trước hành động của ta thì cũng không đến mức như này chứ?"
"Trong đó, chẳng lẽ có ẩn tình gì mà ta không biết chăng?"
Giờ khắc này, nội tâm Liên Hạo hỗn loạn, không khỏi hơi bồn chồn.
Vốn dĩ hành động của mình đã vô cùng mạo hiểm, có hữu dụng hay không cũng không rõ, sự việc đã sớm nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.
Trước mắt, biểu cảm của Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn hoàn toàn khác biệt với dự đoán của mình.
Nhân vật quan trọng như vậy rơi vào tay mình, bọn họ còn ngây ngốc đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Tình cảnh này thật không giống với phong cách hành sự trước đây của hai người họ.
Xoạt xoại... m thanh giòn tan lại lần nữa vang lên, nghe rất rõ ràng.
Sau khi nghe thấy tiếng này, Liên Hạo đầu tiên là sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra.
Phát hiện nơi phát ra tiếng chính là Tiêu Thiên đang bị hắn bắt làm con tin.
Tình hình hiện tại là người đang bị hắn bắt cóc, chẳng những không mảy may hoảng loạn, ngược lại còn rất bình tĩnh ở đó ăn đồ ăn.
Tiếng động trước đó chính là âm thanh phát ra khi đối phương nhai rau quả ngâm chua.
Tên công tử bột này chẳng những không quan tâm đến hành động bắt cóc của mình, mà còn ở đó tự nhiên ăn đồ ăn. Như thế thì cũng thôi đi, hắn ta còn đưa tay nâng chén trà lên, không nhanh không chậm nhấp một ngụm.
Ánh mắt thì vẫn một mực hướng về phía xa nơi không trung, tựa như đang nhìn chiến trường chém giết, chú ý nhiều hơn vào chỗ của năm vị Nữ Đé.
Về phần bản thân đang trong tình trạng bắt cóc, hắn ta giống như không máy quan tâm vậy.
Khóe miệng Liên Hạo giật giật hai lần, nhịp tim đập nhanh hơn một chút.
Đó là sự phẫn nộ.
Trong lòng hắn dâng lên một nỗi tức giận không tên.
Hắn muốn hỏi tên công tử bột trước mặt mình, tại sao ngươi lại phót lờ sự tồn tại của ta như thế?
Hắn giống như chỉ vào mũi Tiêu Thiên hỏi xem đối phương có biết tình huống hiện tại của hắn hay không?
Ngươi có thể có chút tự giác rằng bản thân đang bị bắt cóc được không, thế mà còn có tâm trạng uống trà ăn bánh, bày ra tư thái đang xem kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận