Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1478: Tại sao còn không trở về

Chương 1478: Tại sao còn không trở vềChương 1478: Tại sao còn không trở về
Chương 1478: Tại sao còn không trở về
Lần này bọn họ thất bại bị trói ở đây, chờ đợi xử lý. Cho nên từ đầu tới cuối họ đều nghe được đám người Tử Cực Vô Địch nói chuyện.
"Không thể nào, điều này tuyệt đối không thể." Liễu Vô Song như bị điên, không nhịn được lắc đầu: "Làm sao có thể có vị diện như vậy, bón trăm chín mươi nghìn luồng quy tắc thiên địa? Mỗi một luồng mạnh như vậy?"
"Tử Cực Vô Địch, không ngờ bây giờ ngươi còn học được cách nói hưu nói vượn.”
Rất hiển nhiên, Liễu Vô Song không muốn thừa nhận sự thật này.
Tử Cực Vô Địch bên cạnh quay đầu nhìn qua Liễu Vô Song, trên mặt không có biểu cảm dư thừa gì: "Ngươi cảm thấy ta đang nói hưu nói vượn à?”
"Nếu không phải có trải nghiệm như vậy, linh hồn của ta được gột rửa, làm sao ta có thể đột nhiên tăng mạnh, thậm chí bất kỳ linh hồn bí thuật nào của kẻ địch đều không làm gì được ta?”
"Tốt xấu cùng nhau phấn đấu nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi còn không rõ tính cách của ta thế nào à?”
"Trong chuyện thế này sao có thể nói hưu nói vượn chứ.”
Trong ánh mắt của Liễu Vô Song bị trói trên mặt đất vẫn bướng bỉnh như trước, nhưng mà nội tâm đã bắt đầu dao động. Lúc trước chiến lực khủng bố mà Tiêu Thiên biểu hiện ra hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của ông.
Ông vắt hết óc, cũng không nghĩ ra chuyện lúc trước làm sao đối phương làm được.
Nếu dựa theo cách nói của đám người Tử Cực Vô Địch, vậy thì sự việc có thê nói rõ rồi.
Thua rồi!
Lần này đã hoàn toàn thất bại rồi.
"Lúc trước ngươi giả vờ chết trận, ta còn đau lòng rất lâu, hiện giờ xem ra, ngươi còn không bằng chết đi cho rồi." Tử Cực Vô Địch nhìn Liễu Vô Song trước mặt vẻ mặt hơi hiu quạnh, thở dài.
Sau khi thở dài, trên mặt Tử Cực Vô Địch cũng lộ ra bát đắc dĩ và khó hiểu, tiếp tục nhìn chằm chằm Liễu Vô Song quỳ trên mặt đát: "Làm ra chuyện như vậy, rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?"
Liễu Vô Song bị trói quỳ trên mặt đất ngắng đầu, tiếp tục nhìn qua Tử Cực Vô Địch, trong ánh mắt tràn ngập không cam lòng: “Ta không phục!"
"Gông xiềng của cảnh giới không thể đột phá, tìm ngươi cầu pháp, cả nửa ngày ngươi cũng không phản ứng."
"Rõ ràng có gặp gỡ kinh thiên như vậy, ngươi đã từng đi qua thế giới mạnh mẽ như vậy, tại sao...”
Liễu Vô Song còn chưa nói xong, đã bị Tử Cực Vô Địch trực tiếp nâng tay cắt ngang: "Trước kia ta đã dạy ngươi nhưng mà ngươi học không thành!" Lời này vừa nói ra, trên mặt Liễu Vô Song lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Ngay sau đó ông không nhịn được nhíu mày, hét lớn với Tử Cực Vô Địch: "Bậy bạ, khi nào thì ngươi..."
Ông còn chưa nói xong, bỗng nhiên im bặt.
Trong ấn tượng hình như có một hình ảnh dần dần hiện ra.
Tử Cực Vô Địch quả thực dẫn theo bọn họ luyện quyền, chậm rì rì mềm mại vô lực.
Bọn họ đều từng cùng Tử Cực Vô Địch tu hành, chỉ là vẫn không bắt được trọng điểm, tính cả bản thân Tử Cực Vô Địch cũng vậy.
Lúc đầu, Liễu Vô Song còn nhớ Tử Cực Vô Địch từng nói, làm sao quay về lại đánh không ổn rồi. Mà bọn họ học cũng không được gì, sau đó chuyện này bị ném ra sau đầu.
"Xem ra bản thân ngươi cũng nhớ ra rồi." Tử Cực Vô Địch nhìn thấy dáng vẻ này của Liễu Vô Song, trong lòng hiểu được.
Ông lại thở dài: "Thật ra, không phải ta không dạy các ngươi mà là học cũng không biết."
"Yêu cầu thiên phú quá cao, cũng chỉ có thằng nhóc này có chút thiên phú."
Nghe thấy ông nội nhắc đến mình, Tử Việt Phong cũng hơi ngượng ngùng, thoáng cúi đầu.
Hai tay Liễu Vô Song nắm chặt, biểu cảm cũng trở nên thát thường.
Lúc này Tử Cực Vô Địch cũng lần thứ hai lên tiếng: "Đã đến lúc này rồi cứ thẳng thắn đi."
"Người cấu kết với kẻ địch rốt cuộc có kế hoạch gì, nắm lấy Ngự châu chẳng lẽ ngươi có được lợi ích to lớn gì hay sao?”
Đây là chuyện mà Tử Cực Vô Địch nghĩ không ra, rốt cuộc hắn muốn lấy Ngự châu làm gì?
Thân phận địa vị?
Không thể nào, lúc trước Liễu Vô Song là tứ đại đế. Tuy bề ngoài là thuộc dưới trướng của mình, nhưng càng nhiều hơn đều xem như huynh đệ, địa vị tôn sùng.
Không phải cùng một đạo lý với việc nắm lấy Ngự châu.
Sau khi Liễu Vô Song trầm mặc rất lâu, cuối cùng biểu cảm cũng hơi chết lặng, chậm rãi lên tiếng kể rõ mục tiêu thật sự của mình. Theo Liễu Vô Song không ngừng kể rõ, rốt cuộc là ông quyết định làm ra chuyện gì, giao dịch gì với vị diện U Minh.
Khi Liễu Vô Song nói ra càng nhiều, không ngừng miêu tả ra, biểu cảm của mọi người cũng dần dân trở nên kinh hãi.
Không ngờ, chuyện Liễu Vô Song mưu cầu lại lớn như thế, hơn nữa chuyện của vị diện...
"Vị diện U Minh à?" Tử Cực Vô Địch lắm bẩm, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng kỹ di.
Ông không ngờ trở thành người chấp chưởng vị diện này, có lợi ích như vậy.
Khó trách bên phía Tàng Linh mãi đánh không lại, thì ra vốn đã sai từ phương thức rồi. Phía vị diện Cổ Hoa có Cổ Hoa đứng đầu, e rằng cũng bởi vì nguyên nhân này từ đó khiến chiến lực càng mạnh hơn nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận