Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1449: Liều mạng chiến đấu (2)

Chương 1449: Liều mạng chiến đấu (2)Chương 1449: Liều mạng chiến đấu (2)
Chương 1449: Liều mạng chiến đấu (2)
Trong nháy mắt, Liễu Vô Song giống như bị thế gian tách ra vậy.
Linh khí xung quanh thiên địa cũng dần hỗn loạn, giống như chúng có thể thay đổi theo ý nghĩ của ông.
"Cảnh giới chân thần..." Cách đó không xa, sắc mặt Huyết Hỗ Thần Đế trở nên khó coi, nhìn về phía Liễu Vô Song.
Ông không ngờ rằng, cảnh giới mà mình từng tha thiết mong mỏi vẫn chưa thê đạt tới lại bị tiểu bối trước mặt này đạt được trước.
"Không thể nào?" Huyết Hỗ Thần Đế gầm nhẹ, không thể chấp nhận tình huống trước mặt. Không phải ông không biết Đại Tốn đề Liễu Vô Song.
Năm đó, đối phương chỉ là một thần minh nhỏ trên chiến trường, không đáng nhắc tới mà thôi.
Thậm chí, ngay cả khi ông ta tử chiến rồi cũng không đáng để Tàng Vũ bọn họ cảm thấy vui mừng và cũng không cho rằng đây là thắng lợi.
Chỉ là về sau, danh tiếng của Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch ngày càng lớn mạnh, thanh danh của tứ đại đế cũng dần được nâng tầm lên.
Lúc này, phía Tàng Vũ mới biết rằng Liễu Vô Song đã tử chiến ở trên chiến trường năm đó còn được coi là một nhân vật có tiếng ở phía Tàng Linh.
Tuy nhiên, Liễu Vô Song từ cõi chết sống lại và xuất hiện một cách quỷ dị trong cảnh tượng này, thể hiện chiến lực cảnh giới chân thần khiến người khác khó tiếp nhận được.
"Grao!!!" Sau tiếng gầm gừ phẫn nộ đến từ Huyết Hỗ Thần Đề nổi lên, ông cũng biến thành một con hồ khổng lồ sặc sỡ với những đường vân màu máu.
Chân thân hiển hiện, toàn thân tắm rửa trong ánh sáng máu, trực tiếp xông thẳng về phía Liễu Vô Song ở trước mặt.
Sau khi mãnh hỗ khổng lồ hiện thân, phía sau ông hiển hóa ra hư ảnh cự hổ huyết sắc càng thêm nguy nga hùng vĩ.
Cự hổ huyết sắc khổng lồ lăng không mà đến, há miệng thật to, linh khí ánh sáng màu ngưng tụ bên trong miệng ông vặn vẹo, hóa thành VÒng xoáy.
Phù!!!
Một chùm tia sáng màu máu từ miệng cự hỗ phun thẳng về phía Liễu Vô Song.
Gần như trong khoảnh khắc này, thân hình Tuyết Hán đột ngột xuất hiện bên cạnh Liễu Vô Song.
Khi ông vươn tay ra thì chỉ là một chưởng án dòng nước nho nhỏ.
Nhưng nhìn kỹ lại thấy bên trong chưởng ấn dòng nước này phảng phát ân chứa thế giới sóng nước nguy nga.
Ngay lúc này, Tuyết Hán liên thủ với Huyết Hỗ Thần Đế phát động công kích về phía Liễu Vô Song, bọn họ không chút thủ hạ lưu tình mà trực tiếp dốc toàn lực hành động.
Đối mặt với sự vây công, Liễu Vô Song không hề bối rối mà chỉ thở dài.
"Xem ra, các ngươi căn bản không biết cái gì gọi là chênh lệch thực lực thật sự.”
Vừa dứt lời, Liễu Vô Song lộ vẻ thương hại, đưa bàn tay ra.
Đùng!
Nương theo tiếng va chạm ngột ngạt vang lên, thế giới dòng nước phun trào đụng vào lòng bàn tay Liễu Vô Song.
Bên trong lòng bàn tay ông, ngọn gió xanh không ngừng xoay tròn, giống như là một vòng xoáy vặn vẹo, không ngừng kéo theo thế giới dòng nước xoay tròn.
Phía sau ông, chùm ánh sáng màu máu từ Huyết Hồ Thần Đề đã bị chặn lại bởi màn chắn xanh đột nhiên xuất hiện sau khi bắn lên người ông.
Cơn gió lưu chuyển kia mang theo ánh sáng xanh âm u không những chặn được đòn công kích đến từ Huyết Hỗ Thần Đế mà còn liên tục phân giải hào quang màu đỏ ngòm kia.
Hư ảnh con hồ huyết sắc khổng lồ phía sau lưng Huyết Hồ Thần Đế đang không ngừng bị ánh sáng xanh âm u này ăn mòn hóa giải.
Thậm chí, ông còn có thể cảm nhận được dường như đại đạo của mình đang bị ảnh hưởng.
"Làm sao có thể chứ?" Huyết Hồ Thần Đế không thể nào hiểu được, ông muốn dừng công kích lại, nếu không chân thân Huyết Hồ của ông sẽ vỡ vụn, đến lúc đó lực lượng phản phệ sẽ khiến ông bị trọng thương.
Nhưng bát luận Huyết Hỗ Thần Đề có cố gắng thế nào đều không thể dừng đòn tấn công của mình, ngược lại ông có một loại cảm giác không thể khống chế thân thẻ.
Tình trạng quỷ dị như vậy khiến ông bát giác ngắng đầu nhìn về phía Tuyết Hán.
Tình hình của Tuyết Hán phía đối diện cũng không khác gì, tiến không được lùi không xong.
"Chẳng lẽ cảnh giới chân thân thật sự cường đại đến mức này rồi ư2" Huyết Hỗ Thần Đề không thể tin nồi, trừng hai mắt.
Ông chợt nhớ đến Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch cũng đạt đến cảnh giới chân thần, khi ông ta trấn thủ biên giới chiến trường vị diện, đại đế Tàng Vũ đã căn dặn mọi người cố gắng không đụng đến ông ta.
Cho dù có người đến quấy rối và đánh nhau với ông ta thì cũng chỉ dây dưa mà thôi.
Đại đế Tàng Vũ cũng từng đề cập qua, bởi vì sự tồn tại của bản thân nên Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch sẽ không dễ dàng động sát tâm, cho nên các thần minh vị cách bên phía bọn họ chỉ cần đừng quá khinh thường, rút lui đúng lúc thì vẫn có thể giữ được tính mạng.
Nhưng Liễu Vô Song này bị sao vậy? Cảnh giới chân thần còn có tình trạng quỷ dị như này ư?
Hay là do màu xanh âm u do cơn gió của ông ta hóa thành có lực lượng khác ẩn chứa trong đó nên đã dẫn đến dị biến như này sinh ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận