Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1438: Sự việc phát sinh đột ngột

Chương 1438: Sự việc phát sinh đột ngộtChương 1438: Sự việc phát sinh đột ngột
Chương 1438: Sự việc phát sinh đột ngột
Rốt cuộc trước khi chết, Đại Tốn đề Liễu Vô Song kia đã luyện chế ra bao nhiêu bảo châu cho đứa con trai bảo bối này vậy?
Chỉ mỗi uy năng trên bảo châu kia thì chi phí luyện ra nó đã rất cao rồi.
Tài nguyên cần tiêu tốn cũng không hề nhỏ.
"Huyết Hồ Thần Đé muốn tiếp tục khoe oai, làm mưa làm gió tại nơi này thì vẫn hơi sớm!" Trên không trung, Liễu Triền Phong nâng bảo châu trong tay, nghiêm nghị quát lớn.
Hắn vừa nói vừa đưa bàn tay khác ra.
Trong lòng bàn tay có một viên bảo châu màu xanh lơ lửng.
Liễu Triền Phong giơ cao viên bảo châu màu xanh lơ lửng trong hai lòng bàn tay, sắc mặt rõ ràng còn khó coi hơn trước.
Xuất hiện tình trạng như vậy cũng không lạ, trước đó hắn chưởng khống một viên bảo châu phải hao phí rất nhiều sức lực.
Bây giờ phải khống chế hai viên bảo châu để công kích Huyết Hồ Thần Đé, tự nhiên phải gánh vác rất lớn.
Nhưng có sự hỗ trợ của các thần minh Tàng Vũ bên cạnh, truyền linh khí vào trong bảo châu, làm giảm thiểu gánh nặng mà Liễu Triền Phong phải bỏ ra khi sử dụng bảo châu này.
Hai viên bảo châu thi triển, cơn gió xanh lần nữa càn quét ra, hóa thành lưỡi dao gió chém về phía Huyết Hồ Thần Đé. a9vqt
Thần minh vị cách Tàng Vũ gia trì lực lượng lên lưỡi dao gió màu xanh, chất chứa uy năng không tầm thường.
Bằng cách này, Huyết Hổ Thần Đế vẫn không thể tránh né, hứng trọn đòn tấn công như vũ.
Nhưng suy cho cùng, ông cũng là Thần Thú hộ quốc lúc xưa của Tàng Vũ, uy danh hiển hách.
Gió của bảo châu màu xanh vẫn không thể làm gì được ông.
Trừ phi Liễu Triền Phong chịu kích nổ hai viên bảo châu này, để sát chiêu Thanh Phong Quả ản chứa bên trong sát chiêu của Đại Tốn đế xuất hiện thì mới có sự uy hiếp với ông.
Bóp!
Một lần nữa, Huyết Hỗ Thần Đế đập tan lưỡi đao gió tấn công ông, lúc này ông ngắng đầu nhìn Liễu Triền Phong, cười nhạo: "Tiểu tử, đây chính là bản lĩnh của ngươi ư?”
"Chỉ dựa vào công kích của bảo châu này nhưng lại không có cách nào khiến lão phu bị tổn thương dù chỉ một chút."
Thấy bộ dạng phách lối của Huyết Hồ Thần Đế, sắc mặt Liễu Triền Phong tối sầm, nội tâm đè nén ngọn lửa giận.
Đồng thời, đảo mắt nhìn chiến trường xung quanh.
Hắn cũng biết rõ, nếu cứ tiếp tục kéo dài thời gian ngăn Huyết Hỗ Thần Đế ở nơi này, tình huống sẽ chỉ càng thêm hỏng bét.
Thời gian không đứng về phía bọn họ.
Suy cho cùng, thứ bọn họ đang chiến đấu ở đây chính là sự chênh lệch về thời gian, bọn họ đã không kịp chuẩn bị.
Đột nhiên phát động công kích phủ Lưu Sơn, nhất định phải mau chóng thực hiện thành công việc hạ gục năm vị Nữ Đề và chiếm cứ Ngự châu.
Nếu không, để Thần tộc và Thái Thượng hoàng đình kịp phản ứng.
Chỉ dựa vào lực lượng của bọn họ, sẽ không dễ dàng đánh chiếm được nữa.
"Đáng chết!" Liễu Triền Phong thầm mắng, nếu như có thể, hắn thật sự không hy vọng phải trả một cái giá đắt như vậy.
Khi mọi chuyện đi đến hồi kết, dù có miễn cưỡng muốn từ bỏ đến đâu thì hắn cũng không thể làm được gì.
Hít một hơi thật sâu, Liễu Triền Phong lần nữa truyền linh khí vào trong bảo châu trên tay, hình thành dòng chữ đặc thù.
Thừa dịp Huyết Hồ Thần Đề còn đang ứng phó với lưỡi đao xanh cuốn tới, hắn đột nhiên búng ngón tay.
Một viên bảo châu trong lòng bàn tay bỗng nhiên bay về phía Huyết Hồ Thần Đế, không khác gì trước đó.
"Hừ, vẫn tiếp tục à?" Huyết Hồ Thần Đế nhìn thấy bảo châu màu xanh bay tới, trên mặt lộ ra nụ cười chế giễu, toàn thân bỗng nhiên bộc phát ánh sáng máu.
Trước đó, do đột nhiên đụng phải xung kích như vậy, bị nó đánh bát ngờ nên không kịp phản ứng.
Bây giờ, ông đã có sự phòng bị mà hắn vẫn muốn giải quyết ông một cách dễ dàng như vậy, làm sao có khả năng chứ!
"Gào!"
Khi tiếng gầm nhẹ của Huyết Hỗ Thần Đề vang lên, hư ảnh huyết sắc bao phủ trên người ông tiếp tục bành trướng, hóa thành cự hỗ ngửa mặt lên trời thét dài, va chạm với bảo châu màu xanh kia.
Âm ầm!
Tiếng nổ kịch liệt lại lần nữa vang lên, trong sương mù gió xanh, Thanh Phong Quả lại xuất hiện.
Tuy nhiên, khi lưỡi đao sắc bén làm bị thương Huyết Hỗ Thần Đế một lần nữa chạm vào màn chắn màu máu, nó phát ra âm thanh leng keng, bắn tung tóe tia lửa điện ra ngoài.
Sát chiêu lần này vẫn không mảy may gây tổn hại đến Huyết Hồ Thần Đế.
"Tiểu tử, ngươi thật sự cho rằng..." Huyết Hỗ Thần Đề bật cười, nhưng khi vừa lên tiếng thì bị tình hình trước mắt ép phải nuốt lại lời nói còn chưa kịp thốt ra.
Không biết từ lúc nào, trước mặt ông có khoảng chừng sáu viên bảo châu màu xanh đang xoay tròn, bay về phía mình.
Mỗi viên bảo châu đều lóe ra đường vân bắt mắt ở mặt ngoài.
Khí tức uy áp cường hoành xuyên qua đường vân bắt mắt kia, sống động như thể nó đang còn sống vậy.
"Phiền phức rồi..." Huyết Hỗ Thần Đề không còn vẻ đắc ý nữa, ông đối mặt với lực xung kích mạnh mẽ ân chứa trong bảo châu màu xanh đang bắn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận