Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1492: Nam nhân này có điều gì đó kỳ lạ

Chương 1492: Nam nhân này có điều gì đó kỳ lạChương 1492: Nam nhân này có điều gì đó kỳ lạ
Chương 1492: Nam nhân
này có điều gì đó kỳ lạ
Tỉnh Vũ ở bên cạnh sửng sốt khi nghe đối phương lên tiếng trước, vội vàng cố gắng bày tỏ ý kiến.
"Đúng vậy, đại nhân, trở ngại trong đó đúng là rất lớn, có điều ta tin rằng nỗ lực thật nhiều, nhát định có thay đồi."
"Bát luận có bao nhiêu khó khăn, tại hạ nhất định cố gắng vượt qua, có chết vạn lần cũng không từ."
Giọng điệu của Tinh Vũ như chém đinh chặt sắt, ánh mắt chân thành.
"Nếu có thể, ta hy vọng thay được toàn bộ vị diện Tinh Không, đưa rất nhiều chủng tộc trên toàn vị diện đến nương tựa vào thê tử đại nhân, vì sự tuyệt vời như ngài đã nói, góp thêm một viên gạch.”
"Tốt lắm!"
Tiêu Thiên không khỏi thốt lên một tiếng tốt, hắn thật sự không ngờ rằng Tinh Vũ trước mặt này đã lĩnh ngộ được ý nghĩ của mình một cách nhanh chóng như vậy.
"Vậy tiếp theo, ngươi cứ yên tâm làm việc, nếu gặp phải khó khăn gì mà không thể vượt qua, ta có thế giúp đỡ ngươi." Tiêu Thiên vừa nói vừa vỗ lưng Tinh Vũ.
"Đương nhiên, không phải chuyện gì ta cũng đều giúp ngươi, dù sao đây là con đường chuộc tội của người, rất nhiều chuyện vẫn phải dựa vào bản thân ngươi."
Tinh Vũ tự nhiên vui mừng như điên, hạt giống chôn giấu dưới đáy lòng, cuối cùng cũng đã phá đất mọc lên.
Nó đã ngủ yên vô số năm, khi bị đưa tới nơi này đóng cửa hối lỗi, rời xa hoàng thành, bản thân hắn vô cùng đau khổ.
Thậm chí, hắn còn nghi ngờ rằng cả đời này không còn hy vọng trở về để tiếp tục hoàn thành thế giới mà mình đã mơ ước kia nữa.
Nhưng bây giờ, bản thân giống như đã tìm thấy được hy vọng.
Hắn chán ghét cái lồng giam cũ nát này của vị diện Tinh Không, đồng thời cũng chán ghét thế giới tăm tối mờ mịt này.
Ngay giờ phút này, cuối cùng hắn đã có hy vọng triệt để phá vỡ nó.
"Vậy tiếp theo ngươi định làm gì?" Tiêu Thiên lần nữa nhìn Tỉnh Vũ, hỏi dò. Ánh mắt Tinh Vũ phấn khích, trước mặt Tiêu Thiên nói rõ dự định tiếp theo của mình: "Trước tiên, ta tạo phản để làm hoàng đế vị diện Tỉnh Không, sau đó phổ biến về bình đẳng giữa các chủng tộc, gia nhập dưới trướng của đại nhân và tiếp nhận cải tạo."
"Về phần phụ hoàng, ta là hiếu tử nên sẽ giam lỏng ông, đồng thời làm cho ông cảm ngộ được ý nghĩ của đại nhân và hướng thiện."
"Bát kể là ai thì cũng phải cho hắn một cơ hội đề hối cải làm con người mới."
Tỉnh Vũ trình bày xong kế hoạch của mình, Tiêu Thiên liền giơ ngón tay cái lên.
Giác ngộ tốt.
Hiếu tử! Đến lúc này rồi mà hắn còn có thể cân nhắc đến điểm này, thật giỏi.
Đúng lúc này, Tinh Vũ bỗng nhiên quỳ trên mặt đất lần nữa, giữa hai hàng mày nồi lên ánh sao.
Sau đó, trong ánh sao có một bóng người mờ ảo đang tiến về phía hắn.
Tiêu Thiên nhìn hư ảnh được ánh sao bao quanh ở trước mặt mình, hơi khó hiểu, nhìn về phía Tinh Vũ: "Đây là..."
Trong lúc Tiêu Thiên không hiểu chuyện gì thì bỗng nhiên một tiếng hét kinh hãi truyền đến từ ngoài cổng phủ đệ.
"Điện hạ, ngài đang làm gì vậy?”
"Điện hại”
Tinh Vũ giật mình, sau đó quay phắt lại, phát hiện đó là lão sư của mình Tinh Hành Chi và Tinh Bàn.
Hai người họ còn dẫn theo một nhóm người, tiến đến gần bên này.
Những người này đều là tâm phúc của hắn.
Hóa ra, tin tức Tinh Vũ quỳ xuống ở bên phủ đệ đã truyền đến đó.
Mặc dù Tinh Hành Chi và Tinh Bàn đang nghe lệnh Tinh Vũ nhưng khi bọn họ biết được chuyện này thì sao có thể ở yên được chứ?
Huống hò, Tinh Vũ đi vào trong phủ đệ mãi chưa ra ngoài, bọn họ thật sự không yên lòng.
Tỉnh Bàn cũng sắp xếp cho thủ hạ của mình theo những gì Tinh Vũ đã bàn giao với hắn trước đó rồi mới đi theo Tinh Hành Chi tới đây.
Kết quả, bọn họ vừa chạy tới nơi này thì thấy cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Điện hạ nhà mình, Cửu hoàng tử Tỉnh Vũ lại hiến tế ấn ký linh hồn của mình.
Nếu đối phương tiếp nhận án ký linh hồn này thì sẽ trở thành chủ nhân của Tinh Vũ.
Sống chết của bản thân đều nằm trong tay đối phương.
Nếu như vậy thì không còn đường sống để quay lại nữa rồi.
"Điện hạ, sao ngài lại... Tinh Hành Chi vội vàng tiến lên, giọng điệu vô cùng gấp gáp.
Làn da sáng như ánh sao của Tỉnh Bàn ở bên cạnh cũng lóng lánh, hiển nhiên cảm xúc của hắn đang rất kích động.
Thấy bọn họ đến đây, Tinh Vũ giật nảy mình. Nhất là người không biết nông sâu như Tinh Bàn, nếu động thủ với Tiêu Thiên, hậu quả khó mà lường được.
"Các ngươi không được qua đây, thân ta nghiệp chướng nặng nè, không dễ dàng gì đại nhân mới cho ta một cơ hội, bình loạn lập lại trật tự"
"Chẳng lẽ ngay cả mệnh lệnh của ta, các ngươi cũng không nghe ư?”
"Nếu không phải như thế, làm sao có thê chứng minh lòng thành của ta với đại nhân.”
Tại đây, tốc độ nói của Tinh Vũ cực kỳ nhanh.
Đồng thời, hắn dùng ánh mắt vô cùng kiên định nhìn Tinh Hành Chi và Tinh Bàn, cùng với rất nhiều tâm phúc đi theo phía sau bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận