Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1377: Ai có thể so với phu quân chứ

Chương 1377: Ai có thể so với phu quân chứChương 1377: Ai có thể so với phu quân chứ
Chương 1377: Ai có thể so với phu quân chứ
Cũng không biết tại sao, trong mắt ba vị gọi là hoàng tử Tàng Vũ này mát đi hào quang.
Không còn hy vọng, cũng không có cái gì để phán đâu, càng không biết tương lai sẽ làm sao.
Nếu trong ba người muốn nói ai hối hận nhát, vậy thì đương nhiên là Võ Nguyên Khôn rồi.
Trong nội tâm ông vô cùng hối hận, nếu không phải hiện tại không có cách nào nhúc nhích, tốt xấu ông phải cho mình vài bạt tai.
Lúc trước sau khi hoàn thành nhiệm vụ đã dẫn đầu hai huynh đệ khác.
Rốt cuộc đầu óc mình có vấn đề gì vậy, bị teo rồi, vậy mà sau khi về tới chiến tuyến, chủ động xin đi giết giặc, đi theo Huyết Hỗ Thần Đề trở về chấp hành nhiệm vụ mới.
Rốt cuộc là bản thân quá tham lam, muốn hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ, lập càng nhiều công lao.
Cứ như vậy, trong quá trình cạnh tranh với huynh đệ mình, địa vị nước lên thì thuyền lên, càng thêm có lợi.
Chỉ tiếc, sự thật vô cùng tàn khốc.
Quái vật bỗng nhiên nhảy ra này bày ra thực lực tuyệt địa, đập nát mọi ảo tưởng của bọn họ.
Lúc trước những thần minh Tàng Vũ bị bắt tới không thấy tung tích, không biết giam giữ ở đâu.
Cũng không rõ trạng thái của Huyết Hồ Thần Đề như thế nào. Hoàng muội trước mặt này, nhìn trạng thái rõ ràng là quyết định phản chiến, đi theo bên phía Tàng Linh.
Suy nghĩ đến đây, Võ Nguyên Khôn nhịn không được thở dài, tiếp tục dùng trán của mình tiến hành tiếp xúc thân mật với mặt đát.
Rầm rằm chắn động.
Ở đây xong chuyện rồi, Tuyết Hán đương nhiên phát tay chuẩn bị giải trừ dao động dòng nước trận pháp bón phía, nhưng mà lúc ông sắp ra tay, lại bị Tử Nhược Yên ngăn lại.
"Tuyết tiền bối, trước không vội xóa bỏ trận pháp." Tử Nhược Yên nói với Tuyết Hán: "Trước mắt quá trình chuẩn bị còn chưa hoàn thành, nếu trực tiếp gỡ bỏ trận pháp sẽ không thỏa đáng."
Tuyết Hán đầu tiên là sửng sốt, nhìn bốn phía vài lần, sau đó chợt hiểu ra: "Đúng vậy, lão già ta đúng là sơ sót."
Hoàng Đạo Tôn lại nhìn xung quanh, không rõ nguyên nhân: "Chỗ nào có ván đề?"
"Ngươi nghĩ đi, hiện tại chúng ta tương kế tựu kế, lấy năng lực thiên phú của năm vị Nữ Đề làm lá bài ngoài sáng, thu hút người Tàng Vũ ân nắp qua đây."
"Hiện tại trực tiếp mở trận pháp, thám tử ân nấp quan sát tình huống xung quanh, nhìn thấy nơi này hoàn hảo không tổn hao gì, có thể sợ ném chuột vỡ bình, không hành động nữa hay không?”
"Hoặc là kéo dài thời gian, chờ một khoảng thời gian rồi hành động." Đối với điều này, Hoàng Đạo Tôn lơ đễnh, vỗ tay: "Chờ một khoảng thời gian, cứ chờ thôi, còn có thể xảy ra ngoài ý muốn gì?"
"Tại sao không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thời gian càng lâu, càng dễ lộ tây, vát vả lắm mới có cơ hội dụ rắn ra khỏi hang, một lưới bắt hết, cần gì lãng phí chứ?" Tuyết Hán lắc đầu với Hoàng Đạo Tôn, lại nhìn Tử Nhược Yên: "Át hẳn ý tứ của ngươi là phải bố trí tình hình này một chút?”
"Đúng vậy." Tử Nhược Yên gật đầu, nhìn về phía Liễu Yên Hà: "Nếu tình hình thế này lộ ra ngoài, Tàng Vũ sẽ hành động như thế nào đây?"
Thay vì đoán không bằng để người của Tàng Vũ tự mình trả lời.
Nhìn thấy Tử Nhược Yên nhìn chằm chằm mình, Liễu Yên Hà đương nhiên biết đối phương muốn nghe cái gì, sau khi suy nghĩ thì đưa ra đáp án của mình: "Nếu trực tiếp mở ra trận pháp, người âm thầm quan sát tất nhiên phát hiện bốn phía không có dấu vét gì."
"Chứng minh, năm Nữ Đế dùng cái giá nhỏ nhất, giải quyết dấu án máu hủy diệt, giải quyết các tử sĩ."
"Cho dù là sức mạnh của năm Nữ Đế hay là sức mạnh ẩn nấp trong tối, đều sẽ khiến người của Tàng Vũ đánh giá thực lực của phủ Lưu Sơn lợi hại hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều."
"Sau khi dấu ân máu hủy diệt bại lộ ta lại không chết, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ lo lắng, ta có bởi vì phản bội Tàng Vũ, lộ ra kế hoạch gì hay không.”
Liễu Yên Hà nói đến đây, mở ra hai tay: "Tổng hợp lại suy nghĩ, Tàng Vũ khẳng định sẽ án binh bát động, cần thận quan sát, xem thử có cách gì không.”
"Hoặc là chờ đợi sau khi càng nhiều người, bọn họ mới có thể tiếp tục ra tay."
Sau khi Liễu Yên Hà nói xong, biểu cảm mọi người ở đây đều có biến hóa.
"Nếu như thế, phải bố trí bốn phía một chút, làm tốt tình huống ứng đối mới được." Tuyết Hán gật đầu, nhưng mà lại hỏi: "Nhưng nên làm thế nào mới được?"
"Phải nghĩ cách khiến thám tử Tàng Vũ kia nhìn thấy tình huống sau khi trận pháp giải trừ, tự cho là lấy được tình báo rất tốt, trong đầu tự mình suy đoán..." Tử Nhược Yên nói đến đây, trầm ngâm một lát. Ánh mắt nàng nhìn qua Tiêu Thiên: "Tiêu lang quân, việc này chỉ sợ phải để chàng suy nghĩ."
"Ta?" Tiêu Thiên đang thì thầm nói với Ngưu Bân một vài kỹ xảo thuật hợp kích, kinh ngạc ngảng đầu, chỉ mình.
"Tiêu lang quân, đây chẳng phải là bản lĩnh mà chàng cực kỳ am hiểu à?" Tử Nhược Yên lộ ra nụ CƯỜI.
Nếu so về trí tưởng tượng bay xa thì ai có thể so với phu quân mình chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận