Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1489: Giác ngộ tốt

Chương 1489: Giác ngộ tốtChương 1489: Giác ngộ tốt
Chương 1489: Giác ngộ tốt Cửu hoàng tử Tinh Vũ lại đang quỳ trên mặt đất, không nhúc nhích?
Điện hạ điên rồi ư?
Hắn có thân phận cao quý đến mức nào, thế mà lại quỳ gối ở đây thỉnh tội?
Chẳng lẽ trong dinh thự này có người nào đó mà hắn không được đắc tội à?
Không phải chứ, nếu bọn họ nhớ không lầm, dinh thự trong khu vực trước mặt này hình như đang giam giữ một vài nhân vật quan trọng.
Về phần tại sao phải giam giữ bọn họ ở nơi náo nhiệt này, chính là để thuận tiện theo dõi.
Xung quanh dinh thự này có khá nhiều trạm gác ngầm của tộc Tinh Không.
Những sự tồn tại đang âm thầm theo dõi này đều vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy Cửu hoàng tử lại đang quỳ gối ở nơi này.
Lúc đầu, khi thấy Tỉnh Vũ tới gần, những sự tôn tại đang âm thầm theo dõi này còn tưởng rằng hắn muốn tiến hành thâm vấn với những sự tồn tại đang bị giam giữ trong dinh thự này.
Nhưng ai ngờ rằng điện hạ tới để quỳ xuống.
Đùa kiểu gì vậy?
Lại còn dập đầu!
Tinh Vũ hoàn toàn không quan tâm tới bầu không khí ồn ào, xôn Xao ở Xung quanh.
Chỉ có hắn mới sâu sắc biết rằng vị diện Tinh Không giờ đây rõ ràng đang trên bờ vực hủy diệt.
Két!
Âm thanh có vẻ hơi ghê răng, khiến Tinh Vũ không khỏi ngảng đầu lên nhìn về phía trước.
Trước mặt là cánh cổng dinh thự đang từ từ mở ra, phía sau cánh cổng là một bóng người mà hắn quen, người đó đang chắp hai tay sau lưng đứng ngay đó.
Chính là người mà lúc đầu hắn đã đụng độ ở trong vị diện Tàng Linh.
Là sự tồn tại kinh khủng khiến người ta không thể tưởng tượng ni.
Giờ khắc này, trong cánh cổng dinh thự, Tiêu Thiên hơi bất ngờ khi nhìn thấy Tinh Vũ đang quỳ trên mặt đất.
Hắn không ngờ rằng đối phương vậy mà lại chủ động đến thỉnh tội.
"Ngươi đến thỉnh tội, vì cái gì?" Tiêu Thiên vẫn chắp tay sau lưng, yên lặng nhìn Tinh Vũ.
Đồng thời, đôi mắt hắn cũng gắt gao quan sát đối phương, nếu đối phương có một chút tâm tư nhỏ thì cũng sẽ không thoát khỏi cặp mắt của hắn.
"Về tư, ta lo lắng làm ngài tức giận mà hủy diệt vị diện Tinh Không, dẫn đến mẫu phi của ta chết đi."
"Về công, vô số sinh linh trên toàn bộ vị diện Tinh Không và rất nhiều sinh linh vị diện bị bắt làm nô dịch cũng ở đây, bọn họ không nên vô duyên vô cớ chết thảm như vậy."
"Cho nên tại hạ đến đây thỉnh tội, hy vọng dùng một mạng này để xoa dịu cơn thịnh nộ của tiền bối ngài." "Tại hạ là Cửu hoàng tử của đế quốc Tinh Không thuộc vị diện Tinh Không, cũng không phải là hạng người tầm thường, một mạng này của ta, hy vọng có thể khiến tiền bối vui vẻ một chút."
Sau khi dứt lời, Tinh Vũ lại cúi đầu thấp hơn nữa, cái trán chống đỡ trên mặt đất, nhắm hai mắt lại.
Yên lặng chờ đợi.
Việc hắn cần phải chờ đợi chính là kết cục thuộc về mình, nội tâm có một chút hy vọng.
Nếu có thể dùng một cái mạng của mình để xoa dịu sự tức giận của đối phương, đúng là không còn gì tốt hơn.
Sinh linh trên vị diện Tỉnh Không quá nhiều, ai cũng vô tội, đặc biệt là mẫu phi của mình. Tát cả những gì Tinh Vũ làm chỉ đơn giản là hy vọng mẫu phi mình sống tốt hơn một chút, cũng hy vọng những chủng tộc bị bắt làm nô dịch kia và những người bị gạt ra khỏi xã hội sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đây chính là ước mơ của hắn.
Tương tự, hắn cũng biết rất rõ tội lỗi của bản thân.
Tấn công vị diện khác, khiến nhiều sinh linh chết đi.
Nhưng đây là chiến tranh vị diện, Tỉnh Vũ tự nhận mình đi công chiếm những vị diện này, ít nhất có thể làm cho những sinh linh vị diện kia có thể chét nhẹ nhàng hơn một chút.
Nếu để cho các hoàng huynh hoàng tỷ khác của hắn đi động thủ, chỉ sợ... "Lãng tử quay đầu quý hơn vàng, có thể biết quay đầu khi bị lạc đường là một chuyện tốt, nể tình trong lòng ngươi còn có thiện niệm, lại còn là đứa con có hiếu, ta đồng ý cho ngươi thêm một cơ hội." Giọng nói của Tiêu Thiên đột nhiên vang lên lần nữa.
Tỉnh Vũ vốn đang khấu đầu trên mặt đất, khi nghe thấy giọng nói vang lên bên tai, nội tam hắn lập tức mừng rỡ.
Hắn đột nhiên ngắng đầu, nhìn về phía Tiêu Thiên.
Vậy mà đối phương lại đồng ý cho mình một cơ hội ư?
Ngay khi hắn vui mừng ngắng đầu thì phát hiện Tiêu Thiên đã cát bước đi đến trước mặt mình.
Khi Tiêu Thiên vừa bước vào phủ đệ, trận pháp tinh không phong kín nơi này lập tức nỗi lên.
Chỉ là Tiêu Thiên giống như không nhìn thấy vậy, ngang nhiên đi ra.
Trận pháp không hề có chút động tinh nào, giống như nó không có tác dụng đối với hắn.
Tình cảnh quái dị như vậy khiến Tinh Vũ nhìn ngây ngốc.
Tình huống xuất hiện trước mắt còn kinh dị hơn trong tưởng tượng của hắn.
Nếu là trực tiếp phá vỡ trận pháp, hoặc là giải trừ trận pháp thì cũng không đến mức khiến người ta có cảm giác như vậy.
Tiêu Thiên trước mặt cứ như vậy trực tiếp bước ra, trông rất quỷ dị.
Đến khi Tiêu Thiên bước tới trước mặt mình, Tinh Vũ mới trông thấy rõ thân hình trước mặt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận