Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1383: Tổng bộ hội Mềm (2)

Chương 1383: Tổng bộ hội Mềm (2)Chương 1383: Tổng bộ hội Mềm (2)
Chương 1383: Tổng bộ hội Mềm (2)
"Có điều chắc chắn bên trong màn chắn đã nỗ ra trận chiến quy mô lớn, vô cùng thê thảm. Ta nghe động tĩnh vừa rồi, cộng thêm hoàn cảnh hỗn loạn trước mắt cũng biết chuyện không đơn giản."
"Tuy không đơn giản nhưng ít ra nó vẫn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Ngươi nhìn Hoàng tử của Tàng Vũ kia kìa, hắn đang dập đầu cầu xin, cho thấy đối phương đã không thực hiện được âm mưu của mình."
"Tàng Vũ càng ngày càng tiến bộ. Lúc trước bọn họ ngang ngược thành thói, hở một tí là tấn công chúng ta và thường xuyên tiến công đánh thẳng vào vùng biên cương. Bây giờ thì sao, bọn họ chỉ có thể sử dụng thủ đoạn âm hiểm này mà thôi."
Những bách tính vây xem ta một câu, ngươi một câu, bàn tán xôn xao.
Có người to gan bèn đến gần phía trước, muốn xem cho rõ ràng.
Nhưng phần lớn mọi người đều hiền lành, trung thực, chỉ dám ở trong phạm vi của cắm vệ cung đình cho phép.
Trong những lúc thế này sẽ có một vài thành phần nôn nóng sốt ruột, chen chúc lên trước xem cho rõ hơn.
"Này này này, đừng chen, đừng chen." Một nam tử đầu đỉnh ngang nhiên chen chút ra trước, rồi kêu to với đám đông sau lưng mình. Rất nhiều người sau lưng hắn đều tò mò, tiến lại gần, chen chúc đây hắn.
Nam tử đầu đỉnh nọ không kịp đề phòng, bát ngờ bị đây ngã trên mặt đất, đáp đất bằng tư thế chó ăn phân.
Cơ thể của hắn nương theo lực tác động trượt thẳng về trước, bổ nhào ra phía sau cắm vệ cung đình.
Lúc này số cám vệ cung đình không nhiều, cho nên khoảng cách giữa người này với người kia khá lớn.
Nam tử đầu định nọ bát ngờ ngã nhào về trước khiến một cấm vệ trong đó giật mình, vội vàng đến xem thế nào.
Hắn bắn khí tức ra ngoài trần áp đám người trước mặt, ép bọn họ lùi lại.
Sau đó cám vệ mới nâng nam tử đầu định ngã trên mặt đất đứng dậy, hỏi thăm thế nào: "Sao rồi? Ngươi có bị gì không?”
Nam tử đầu đinh đứng dậy, phủi phủi đất trên người, tỏ vẻ quá xui xẻo: "Nhiều người quá, đúng là xui xẻo."
"Không sao, không có việc gì, bị ngã thôi mà, ta không yếu ớt như vậy đâu.”
"Vét thương mà ta phải chịu bây giờ chẳng là gì so với tổn thương mà những người đã bảo vệ bọn ta phải chịu." Nam tử đầu đỉnh vừa nói vừa võ tay, rồi lùi về sau.
Gương mặt lộ vẻ xin lỗi: "Ta gây phiền phức cho mọi người rồi."
"Không sao, ngươi cẩn thận là được." Cám vệ cung đình nghe vậy bèn lắc đầu, nhìn theo bóng dáng nam tử rời đi.
Đợi khi nam tử đầu đỉnh đi rồi, cám vệ cung đình nọ mới duỗi chân ra, nhẹ nhàng xoa xoa bùn đất đá vụn bị xới lên trên mặt đất sau cuộc va chạm vừa rồi, ánh mắt tỏ vẻ khó hiểu.
Sau đó gương mặt hắn quay lại trạng thái bình thường, tiếp tục thực hiện chức trách của mình.
Canh giữ ở vị trí của mình.
Nam tử đầu định lẫm bảm quá xui xẻo, vừa đây mọi người ra vừa đi ra bên ngoài.
Đợi khi hắn đến bên ngoài, đến nơi vắng người, hắn mới len lét vạch vạt áo ra, cúi đầu nhìn vào trong vạt áo. Nơi đó có một vật lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
Nam tử xác nhận mình đã lấy đúng thứ cần lấy bèn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Có điều nam tử đầu đinh không biết lúc này có một người im hơi lặng tiếng theo sát phía sau mình.
Người theo dõi đi theo nam tử nọ một lúc rồi mới ngồi xuống một hàng quán bên đường, bắt đầu ăn.
Sau đó người ngồi đối diện tính tiền và lau miệng, đứng dậy tiếp tục theo sát phía sau nam tử đầu đỉnh.
Trên đường đi, sau khi thay đổi năm người liên tục, cuối cùng họ cũng nhìn thấy nam tử đầu đỉnh bước vào một nơi.
Xác định xong, hắn tiếp tục men theo con đường rời đi, không để lại bát cứ dấu vết gì.
Kế tiếp, thi thoảng sẽ có một vài người đi ngang qua chỗ mà nam tử đầu đỉnh đã bước vào.
Người theo dõi ban đầu đi đến khu vực trung tâm tòa thành.
Không lâu sau đó, hắn đến một ngôi nhà.
Hắn bước vào nhà và đi đến hậu viện, cảnh tượng trong đó như đã biến thành một vùng đất mới.
Bên trong là một nơi đầy sao trời, người bay tới bay lui trên bầu trời cao.
Trong thế giới bao la rộng lớn có rất nhiều điện đường nguy nga, tráng lệ sừng sừng lơ lửng giữa không trung.
Nơi này là tổng bộ di động được cải tạo lại từ di tích Thánh Long ngày xưa.
Tổng bộ hội Mềm, nơi xem Tiêu Thiên là vật tổ tinh thần của mình.
Hội Mềm vốn chỉ hoạt động trong hạ giới, lần này tổng bộ theo đến đây, là vì Tiêu Thiên dẫn theo.
Việc đưa tổng bộ hội Mềm đến đây là do Tô Mộng Ly đề xuất, Tử Nhược Yên mở miệng bảo thực hiện.
Sau khi đến thượng giới, những việc cần làm ngày càng nhiều.
Hơn nữa, số lượng người ân nấp của Tàng Vũ trong thành ngày càng tăng, cần phải theo dõi chặt chẽ, cần có hệ thống tình báo đủ mạnh để không rơi vào thế bị động.
Dù sao có một số việc, không phải chỉ dựa vào Tiêu Thiên mới có thể làm được. Tuy rằng nếu Tiêu Thiên ra tay, có thể giải quyết vấn đề rất nhanh. Nhưng, như vậy quá thô bạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận