Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1436: Ngươi cho rằng?

Chương 1436: Ngươi cho rằng?Chương 1436: Ngươi cho rằng?
Chương 1436: Ngươi cho
rằng?
Tiêu Thiên nói một tràng khiến đầu óc của Liên Hạo đang nằm trên mặt đất trống rỗng, hắn như thể bị sét đánh, chậm rãi ngắng đầu một cách cứng ngắc, nhìn về phía đối phương đang thưởng thức trà.
Bên cạnh, Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn đồng thời lắc đầu tỏ ý chưa từng nhìn thấy chủng tộc như vậy.
Ngoài ra, hai người cũng phát hiện ra biểu cảm kỳ quái của Liên Hạo trên mặt đất, trong lòng chợt hiểu ra.
"Tiêu tiểu hữu, chẳng lẽ ngươi đã biết được chủ mưu đẳng sau?" Tuyết Hán mỉm cười, nhìn về phía Tiêu Thiên và tò mò hỏi. Tiêu Thiên nhẹ gật đầu: "Vừa nãy ta hơi buông lỏng năm giác quan thì thấy người có hình thù cỗ quái này đang trốn dưới không gian tường kép, lén lút nhìn bên này.”
"Bộ dạng lén lén lút lút, nhìn là biết không phải người tốt lành gì."
Tiêu Thiên vừa nói vừa đặt chén trà xuống: "Nếu hắn không phải là chủng tộc trong Tàng Linh chúng ta thì chắc là sự tồn tại mà tên này đã nói.”
Hoàng Đạo Tôn gật đầu, nhìn Liên Hạo trên mặt đất: "Thấy phản ứng của tên nghịch đồ này, có vẻ đúng rồi, chỉ là không biết thực lực của bọn họ như thế nào?"
"Không tầm thường." Tiêu Thiên nhẹ gật đầu, biểu đạt sự tán dương cao của bản thân: "Theo cảm nhận của ta khi so sánh hắn với các ngươi, ít nhất hắn phải cường tráng hơn và lớn hơn con côn trùng...
Nói đến đây, Tiêu Thiên dừng một chút, quay sang phát tay ra hiệu với Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn: "Hai vị, ta không phải cố ý nói như vậy đâu, chỉ là trong lúc nhất thời không biết dùng từ gì để ví von, miêu tả cho các ngươi hiểu, ta quen nói kiểu như vậy rồi."
Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn cười phá lên, không đề tâm.
"Tiêu tiểu hữu cứ nói đùa, trước mặt ngài thì bọn ta cũng chẳng khác gì con côn trùng ư? Ngược lại, nếu theo cách ví von này thì chắc chắn lai lịch của đối phương không nhỏ đâu." Tuyết Hán vừa nói vừa nhìn sang Liên Hạo.
"Không ngờ rằng, ngươi lại tiếp xúc với hạng người này." Hoàng Đạo Tôn không quan tâm máy, ông biết rõ thực lực của Tiêu Thiên sâu không thể dò, trước mặt đối phương mà nói một tiếng côn trùng là đã cân nhắc kỹ lắm rồi.
Cách nói chính xác phải là con sâu cái kiến.
Liên Hạo trên mặt đất bị chắn trụ lần nữa, há mồm muốn nói gì nhưng lại nói không ra hơi.
Sự tồn tại đó thần bí khó lường, bọn họ căn bản không thể tìm kiếm được tung tích của đối phương.
Cho dù hắn đã có hai lực lượng vị cách nhưng muốn phát giác được khí tức thì vẫn không có biện pháp nào.
Thậm chí, những thần minh vị cách Tàng Vũ tiềm ẩn đang đàm phán với đối phương, cũng lộ ra bộ dạng cung kính và hơi hèn mọn.
Chính sự tồn tại cường hoành như vậy, một đại nhân thần bí khó lường lại không thể che giấu bản thân trước mặt tên công tử bột này.
Đối phương không nhúc nhích, ngồi nguyên tại chỗ uống trà, vẫn có thể tìm được vị trí của đối phương, lại còn nhìn thấy rất rõ ràng.
Đến lúc này, đối phương vẫn chưa làm gì, hiển nhiên bọn họ không hề phát hiện ra bản thân đã bại lộ.
Điều càng kinh khủng chính là Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn, sau khi nghe tên công tử bột so sánh bọn họ với côn trùng, bọn họ không những không tức giận mà còn rất tán thành?
Hơn nữa, Liên Hạo hiểu khá rõ lão sư Hoàng Đạo Tôn.
Theo biểu cảm của lão sư, rõ ràng không phải ông e ngại thực lực của Tiêu Thiên nên mới thừa nhận như thế, mà ông rất nghiêm túc cảm thấy như vậy xuất phát từ nội tâm.
Như vậy, thực lực chân chính của nam nhân và hắn ngộ nhận là công tử bột này đang ở mức độ nào?
Bùm!!!
Tiếng nổ vang trời lần nữa xuất hiện.
Động tĩnh lần này rất lớn, khiến Liên Hạo cũng không khỏi nhìn lại.
Khi nhìn sang thì phát hiện, Liễu Triền Phong lại tiếp tục ném bảo châu trong tay hắn ra ngoài, đón gió hóa thành quả cầu xanh khổng lồ giữa không trung.
Gió lốc bắn ra trong quả cầu xanh va chạm với Huyết Hồ Thần Đế gây nên vụ nỗ lớn.
"Dao động thật đáng sợ, có điều muốn dùng bảo vật gây nỗ này để đả thương Huyết Hỗ Thần Đế thì không đơn giản như vậy." Cách đó không xa, Đại Đức đế Tuyết Hán nhìn thấy cảnh này, tấm tắc lấy làm lạ.
Nhưng trong mắt ông không hè lo lắng Huyết Hỗ Thần Đề đụng trúng thứ gây nỗ này.
Cùng với Tàng Vũ chiến đấu đã nhiều năm, ông biết rõ đối phương tồn tại ở cấp độ nào, rốt cuộc có chiến lực đáng sợ đến mức nào.
Đặc biệt là khi có Tiêu Thiên ở bên cạnh chi phối, khiến ông ta có thể thi triển toàn bộ tu vi cảnh giới trong Tàng Linh. Ủy lực bạo tạc cỡ này không gây thương tổn được.
Ngược lại, Tiêu Thiên ở một bên nhìn sang bên này, rõ ràng hắn nhìn thấy vụ nỗ phát sinh.
Sau khi nhìn rõ vụ nổ, trong ánh mắt hắn tỏ vẻ như đang nghiền ngẫm gì đó.
"Thật thú vị, thủ đoạn nỗ tung kia không đơn giản." Tiêu Thiên bình luận về cảnh tượng vụ nỗ phía trước.
Tuyết Hán hiếu kỳ nhìn về phía Tiêu Thiên: "Tiêu tiểu hữu, chẳng lẽ trong đó còn có huyền cơ gì à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận