Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1499: Tên mới

Chương 1499: Tên mớiChương 1499: Tên mới
Chương 1499: Tên mới
"So với quá khứ, ngươi đã chững chạc hơn nhiều, con người hòa nhã hơn, thủ đoạn không dứt khoát và tàn nhẫn như trước nữa."
"Xem ra ngươi đã học được rất nhiều điều ở nơi đó."
Tử Cực Vô Địch nhìn lão nhạc phụ của mình bèn gật đầu nói: "Tất nhiên là vậy, bởi vì nơi đó rất đặc biệt, nó yên bình hơn nơi chúng ta đang ở nhiều lắm."
"Ở thế giới song song kia, có mấy vị tổ tiên thích chỉ huy thì người điếc cũng nghe được loáng thoáng, thu được rất nhiều chỗ tốt."
Việc mà Tử Cực Vô Địch thích làm nhất khi còn ở thế giới bên kia đó là đọc sách. Trong lúc gác cổng, ông thường cầm một quyển sách trong tay và đọc say mê, học được rất nhiều điều bổ ích.
Mọi người vui vẻ trò chuyện trong chốc lát, Cơ Ngưng Quang bên trên bỗng nói: "Nhân Hoàng, ta có một đề nghị."
Cơ Ngưng Quang vừa dứt lời thì Tử Cực Vô Địch đã trả lời: "Cứ nói."
"Giờ có Tiêu ân công ở đây, chúng ta có nên ngưng tụ lực lượng ở thượng giới về một chỗ hay không?” Nàng nói.
Tử Cực Vô Đình hơi giật mình, sau đó hiểu nàng có ý gì: "Thái thượng hoàng và Thần đình dẫn đầu đã gộp thế lực trên thượng giới thành một rồi ư2?"
"Đúng, không chỉ có thế." Cơ Ngưng Quang lắc đầu rồi nói tiếp: "Còn có Tàng Linh ở hạ giới nữa."
"Hồi trước chúng ta không thể hoàn thành việc này bởi vì không ai đủ năng lực thống lĩnh càn khôn, giải quyết dứt khoát mọi vấn đề."
"Giờ đã có Tiêu ân công thì chuyện này không thành vấn đề nữa. Ngài nghĩ thế nào?"
Lời Cơ Ngưng Quang vừa nói khiến Tử Cực Vô Địch phải tắc lưỡi, nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng, lời ngươi vừa nói rất đúng."
"Hồi trước chúng ta không thể làm được việc này nên mới tự tách ra, không nhúng tay vào chuyện của nhau là kết quả tốt nhát."
"Giờ đã có tiểu tử này nên chuyện hợp làm một không còn là vấn đề nữa." "Nhưng sau khi hợp lại, chúng ta sẽ lấy tên là gì?"
Tử Cực Vô Địch bỗng chuyển sang chủ đề đặt tên chứ không lo lắng chuyện có thành hay không nữa.
Đùa à, Tiêu Thiên ở đây thì thất bại thế nào được?
Thậm chí họ còn dễ dàng giải quyết những chướng ngại trong quá khứ nữa là.
Vấn đề hàng đầu cần giải quyết đó là sự ngăn cách giữa thượng giới và hạ giới.
Tử Cực Vô Địch nghĩ nếu Tiêu Thiên ra tay, hắn sẽ cưỡng ép hai thế giới dung hợp làm một cũng không thành ván đà.
"Tên à?” Cơ Ngưng Quang nhíu mày, không nghĩ ra được. Một suy nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Tử Cực Vô Địch, ông ta đột ngột bật cười: "Iïa vừa nghĩ ra một cái tên, không biết mọi người thấy sao?"
"Tên gì?"
Thấy mọi người đều nhìn về phía mình, Tử Cực Vô Đình mới cười ha ha rồi nhìn Tiêu Thiên: "Hay cứ gọi là..."
“Thiên Đình!"
Tử Cực Vô Địch vừa dứt lời, xung quanh lập tức im bặt, sau đó mọi người mới rối rít gật đầu.
Thiên Đình?
Cái tên này nghe hay quá nhỉ.
"Thiên Đình?” Tiêu Thiên vừa nghe cái tên này bèn lấy làm kinh ngạc, nhìn Tử Cực Vô Địch. Tử Nhược Yên và mọi người không biết gì cả nhưng Tiêu Thiên thì hiểu rất rõ ý nghĩa của cái tên đó.
Nhưng đặt vậy được không?
"Cứ lấy tên này đi." Tử Nhược Yên gật đầu: "Ta cũng muốn dung hợp sức mạnh của Tàng Linh lại một chỗ, muốn thực hiện điều đó cần có sức mạnh của chàng."
"Vì vậy lấy một chữ trong tên chàng đặt tên cho thế giới mới là chuyện hợp tình hợp lý."
Những người khác đều đồng loạt gật đầu, đồng ý với cách nói này, hiển nhiên họ cũng nghĩ cái tên này rất thích hợp.
Tiêu Thiên thấy mọi người đều thích tên này thì không nói gì thêm nữa.
Mọi người lập tức ta một câu ngươi một câu, bàn bạc những chuyện cần làm sau đó.
Đầu tiên họ quyết định phải thông báo với các nơi, sau đó tiến hành tổ chức hội nghị để bàn về vấn đề này.
Tử Cực Vô Địch là Nhân Hoàng, lại là Thái thượng hoàng cai quản Hoàng đình nên ông sẽ là người thông báo với các châu.
Còn Cơ Ngưng Quang muốn quay về Thần đình để báo cáo rõ tình hình ở đây.
Tử Nhược Yên và những người còn lại đều muốn thông báo với các nơi ở hạ giới.
Cả hai giới đã lâu không liên lạc gì với nhau.
Tiêu Thiên vốn định dẫn Tử Nhược Yên và mọi người đến vị diện tinh không một chuyện, nhìn ngắm phong cảnh và dân tình nơi đó nhưng giờ chỉ đành hoãn lại.
Ai cũng có phần việc của mình, nên sau khi ra quyết định, mọi người bắt đầu bắt tay giải quyết công việc của mình.
Tử Cực Vô Địch bước đến trước mặt Tiêu Thiên rồi nhoẻn miệng cười với hắn: "Ta rất vui khi được gặp lại và hợp tác làm việc với ngươi lần nữa."
"la cũng không ngờ ngày lành tháng tốt của Tàng Linh đến nhanh như vậy."
"Vốn ta còn lo lắng một khi Tàng Vũ tấn công trên quy mô lớn, lỡ Tàng Linh không gánh được thì phải làm sao."
Tử Cực Vô Địch nói đến đây bèn cảm thán, lúc trước ông đã phải gánh chịu áp lực vô cùng lớn.
Tiêu Thiên nhún vai: "Có lẽ không lâu nữa sẽ đến lúc ông được về hưu rồi."
"Ha ha ha, như vậy không còn gì tốt hơn." Tử Cực Vô Địch bật cười ha hả, tâm trạng thoải mái hơn nhiều, cảm thấy cả người đều nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận