Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1497: Mưu kế hay để thiên hạ yên ổn (2)

Chương 1497: Mưu kế hay để thiên hạ yên ổn (2)Chương 1497: Mưu kế hay để thiên hạ yên ổn (2)
Chương 1497: Mưu kế hay đề thiên hạ yên ồn (2)
Ha...
Chí Thiện Nhuyễn Phạn Thiên Tôn, cơm mềm ngon thế à?
Nghĩ đến cách gọi này, trong lòng Tử Cực Vô Địch cũng muốn cười.
Lúc trước ở địa cầu, thằng nhóc trước mắt này luôn dính phải mấy danh hiệu kỳ quái khó hiểu.
Dù sao hắn không lấy được vua sát thủ mà mình muốn nhát, ngược lại bị những sát thủ xưng là sát thủ sỉ nhục
"Nghĩ kỹ lại, hình như thật sự có chuyện như vậy." Tiêu Thiên hơi gật đầu, trong mắt nở rộ ra hào quang.
Bản thân đúng là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, bản thân có đủ thực lực, có thể dốc hết sức phá vạn pháp, còn rối rắm lâu như vậy làm gì?
Nhưng Tiêu Thiên còn có một vấn đề, hắn nhìn qua Tử Cực Vô Địch: "Cho dù ra tay bắt lấy Tàng Vũ, nhưng sau đó không tìm thấy quy tắc tối cao kia thì nên làm sao mới tốt?"
"Ép hắn ra là được." Tử Cực Vô Địch mở miệng đưa ra ý kiến: "Không phải ngươi từng dung hợp thế giới giới vực với nhau à? Vậy ngươi dứt khoát cưỡng ép dung hợp vị diện luôn đi.”
"Trong địa giới đặc biệt của vị diện Tinh Không đó, không phải có rất nhiều vị diện thế giới à, ngươi hoàn toàn có thể thử một chút."
"Nếu thành công, vậy mang vị diện Tinh Không qua đây, sau khi bắt được Tàng Vũ thì dung hợp những vị diện này lại."
"Động tĩnh to lớn như vậy, tồn tại quản lý quy tắc tối cao sau lưng, nếu thật sự có người phía sau màn, làm sao có thể ngồi yên, tất nhiên sẽ xuất hiện."
"Mà sau khi hắn xuất hiện, không phải dễ dàng cho ngươi bắt lây à?"
Tử Cực Vô Địch vui vẻ nói, vừa nhìn Tiêu Thiên: "Khi đó, chính là lúc ngươi bày ra thực lực thật sự.”
"Quả nhiên, cũng là ngài có cách." Tiêu Thiên vỗ đùi, tán thành lời nói của Tử Cực Vô Địch, không nhịn được gật đầu, trong lòng đã bắt đầu cân nhắc hành động kế tiếp.
"Xem ra, chiêu này là dẫn rắn ra khỏi hang." Tiêu Thiên vừa nói, trong đầu cũng vừa nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Sau khi nhận thức kế hoạch của Tử Cực Vô Địch, Tiêu Thiên vỗ vai đối phương, không khỏi cảm thán: "Nếu không phải có câu nói rất hay là gừng càng già càng cay."
Đối mặt với lời khen ngợi của Tiêu Thiên, Tử Cực Vô Địch hừ nhẹ, đặt bát đũa trước mặt xuống: "Đó là điều đương nhiên, ngươi cho rằng nhiều năm như vậy đều là uồng phí à?"
Tiêu Thiên bên này trò chuyện nhiệt tình với Tử Cực Vô Địch, mà cách đó không xa đã truyền đến động tĩnh.
Hai người họ quay đầu nhìn sang bên đó, có không ít người đến.
Dẫn đầu tất nhiên là năm Nữ Đé, sau khi tiến vào viện lạc, tốc độ xông lên của Lạc Nữ Ái là nhanh nhất, thoáng cái đã nhào lên trên người Tiêu Thiên.
So ra thì Tử Nhược Yên chững chạc hơn nhiều, chậm rãi cất bước đi đến bên cạnh Tiêu Thiên.
Long Khâu Bạch Thanh vẫn như cũ, mặt không biểu cảm, tay cầm túi giấy dầu, miệng nhai nhẹ.
Cho người ta cảm giác giống như nàng chưa bao giờ dừng đưa thức ăn vào trong miệng.
Tô Mộng Ly thì tắm tắc lên tiếng, nhìn sang Lạc Nữ Ái kỳ quái, tức giận đến kêu lên.
Sau khi Cơ Ngưng Quang đi ở phía sau cùng đi đến bên cạnh, thì gật nhẹ đầu có ý bảo với Tử Cực Vô Địch.
Theo một ý nghĩa nào đó, Cơ Ngưng Quang thân là Nữ Võ Thần Đế Thần Đình, ngang hàng với Tử Cực Vô Địch của Thái Thượng hoàng đình.
Sau khi đi đến bên cạnh Tiêu Thiên, biểu cảm của Tử Nhược Yên khi nhìn về phía Tử Cực Vô Địch là phức tạp nhát.
Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch tiếng tăm lừng lẫy thật ra là gia gia của mình.
Nhưng lại quen thuộc với Tiêu Thiên, có nguồn gốc sâu xa.
Ngoại trừ năm Nữ Đề đi theo đến đây thì đám người Tuyết Hán, Lưu Mẫn Sinh, Hoàng Đạo Tôn cũng đều qua đây, đi đến bên trong viện lạc.
Đương nhiên là bọn họ cũng rất tò mò rời đi lâu như vậy, Tiêu Thiên đã trải nghiệm những gì. Sau đó, Tử Cực Vô Địch làm giúp, nói lại một lượt chuyện mà vừa nãy ông nói.
Hơn nữa vẫn còn trình bày kế hoạch vừa nãy bọn họ thương lượng, cũng nói tiếp theo bọn họ định làm gì.
Đợi sau khi Tử Cực Vô Địch tràn đầy phán khởi nói xong kế hoạch, thì mọi người đều dùng ánh mắt cực kỳ cổ quái nhìn về phía Tiêu Thiên bên cạnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều không biết nên mở miệng thế nào.
Kế hoạch như vậy cũng chỉ có nam nhân trước mặt là làm được.
"Nhưng Tiêu tiểu hữu à, lão phu có yêu cầu quá đáng." Tuyết Hán bên này chợt vui vẻ mở miệng, nhìn sang phía Tiêu Thiên.
Tiêu Thiên bên này, quay đầu nhìn lại Tuyết Hán: "Sao vậy?"
"Lão huynh đệ này của ta từng gặp gỡ thần kỳ, chỉ là không đề cập tới."
"Cho nên rất tò mò rốt cuộc sao hắn có thể quen biết ngươi, trước đây rốt cuộc đã trải qua những gì ở quê nhà của ngươi?"
Lúc Tuyết Hán nói đến đây, còn có hứng thú nhìn sang Tử Cực Vô Địch bên cạnh.
Trước đó gặp mặt Tiêu Thiên, Tử Cực Vô Địch có thể nói hết tất cả mọi chuyện đã trải qua.
Nhưng đối với chuyện lúc đầu thì đánh chết không nói, hỏi gì cũng không biết.
Thỉnh thoảng cần hỏi nhiều hơn, đối phương bị phiền, chỉ biết thoái thác bản thân là nhân vật quan trọng trần giữ một cánh cổng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận