Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1447: Cắt đứt mối liên hệ (2)

Chương 1447: Cắt đứt mối liên hệ (2)Chương 1447: Cắt đứt mối liên hệ (2)
Chương 1447: Cắt đứt mối liên hệ (2)
Khi linh khí dồi dào như biển cả che khuất bầu trời hiện ra trước mặt mình, quả thật có hơi nhức đầu.
Ông cũng cảm giác được uy năng kinh khủng chát chứa trong linh khí dồi dào như biển cả này.
Tuy nhiên...
"Chiêu này không thể cản được ta của hiện tại đâu!" Liễu Vô Song vừa nói vừa dùng bàn tay dao chặt xuống, ầm vang không ngừng nghỉ theo từng nhát chém về phía trước.
Cơn gió xanh âm u cuồn cuộn cuốn tới trước, dính lên linh khí của Tuyết Hán.
Giờ khắc này, Tuyết Hán đã cảm nhận rất rõ sự biến đổi màu sắc trong cơn gió của Liễu Vô Song, đến cùng có uy năng gì.
Ông trơ mắt nhìn linh khí của bản thân lại bắt đầu bị ăn mòn.
Trước đó, cơn gió của Liễu Vô Song muốn thổi tan linh khí của mình nhưng không thể làm được.
Suy cho cùng, dù thổi tan linh khí của mình thì linh khí hóa thành nước vẫn sẽ như dòng nước chảy, hội tụ về phía bên này, căn bản không thể ngăn cản nỗi.
Gió sẽ bị linh khí của mình bao phủ.
Nhưng tình huống bây giờ hơi khác biệt, cơn gió trước mặt chẳng những không bị đại dương linh khí của mình bao trùm, ngược lại nó còn thâm nhập vào trong đó.
Theo cơn gió xanh âm u xâm nhập vào trong đại dương linh khí của ông, Tuyết Hán có thể cảm nhận rất rõ cơn gió đang khuếch tán ra xung quanh.
Nhìn thật kỹ, đại dương linh khí to lớn vốn có màu xanh thẳm.
Nhưng lúc này, nó lại giống như dòng nước tinh khiết, điểm một chút mực nước màu xanh đậm vậy, vết mực dân loang lổ, nhiễm ra bốn phương tám hướng trong đó.
Gần như không để cho ông kịp phản ứng thì đại dương linh khí do chính mình phát tay ra đã triệt để biến thành màu xanh âm u, đồng thời dần khô cạn.
Lần này, linh khí Tuyết Hán bị tổn thất to lớn.
Linh khí hóa thành biển cả, không chỉ là đơn giản phóng linh khí ra giữa không trung và hóa thành đại dương, mà là linh khí của bản thân phóng ra bên ngoài có mối liên hệ chặt chẽ với thiên địa.
Mưa dầm thám lâu, không ngừng hóa linh khí giữa thiên địa thành một phần của đại dương linh khí bản thân, trở thành nhiên liệu trong đó.
Bằng cách này, ở giữa không trung, đại dương được chuyển hóa bởi linh khí của bản thân sẽ tiếp tục lớn dần theo thời gian.
Số lượng linh khí mà bản thân có thể điều động cũng vô thức tăng lên.
Như thế, bằng phương pháp của Tuyết Hán, sử dụng lực lượng linh khí giữa thiên địa để chiến đấu với đối phương.
Chỉ là Tuyết Hán không ngờ rằng chiêu thức của bản thân lại bị Liễu Vô Song trước mặt, dùng phương thức chiến đấu quỷ dị lạ lãm triệt để hóa giải.
Bangl
Liễu Vô Song xé toạc đại dương linh khí trước mặt, sau khi lan rộng ra, nó chuyển động tới trước mặt Tuyết Hán, dùng lưỡi đao tay chặt lên người đối phương.
Phụt phụt.
Máu tươi phun tung tóe, rõ ràng chỉ dùng bàn tay chém nhưng lại sắc bén dị thường.
Trước mặt ông có một vết cắt, máu chảy đầm đìa, Tuyết Hán lộ vẻ khó tin.
"Mặc dù ngươi không nói ra nhưng ta vẫn biết, thần thông này thuộc về thần thông thiên phú của ngươi." “Thân hòa thiên địa!"
Sau khi Liễu Vô Song dùng bàn tay đao chém trên người Tuyết Hán thì lên tiếng giải thích.
Đồng tử của Tuyết Hán co lại, đây là bí mật riêng của ông.
Tính cách của ông rất khiêm tốn, có nhiều chuyện không muốn tâm sự với người khác, chỉ giấu trong lòng không nói ra.
Bí mật thầm kín nhất chỉ thuộc về bản thân, không ai biết được.
Không tiết lộ át chủ bài của mình.
Đương nhiên, Tuyết Hán cũng biết chắc chắn Tử Cực Vô Địch đã nhìn ra thần thông thiên phú này, nhưng đối phương hiểu tâm tư của Tuyết Hán nên chưa từng nói ra.
Tại sao Liễu Vô Song ở trước mặt lại biết điều này? "Nhưng bây giờ, ta đã cắt đứt mối liên hệ giữa ngươi cùng thiên địa, ngươi còn có thể làm được gì nữa hả?”
Liễu Vô Song vừa dứt lời, biểu cảm của Tuyết Hán cũng trở nên cứng ngắc, hoài nghỉ có phải mình đã nghe lầm.
Đối phương nói như vậy là có ý gì?
"Chuyện này..." Sau một khắc, Tuyết Hán đã biết được ý nghĩ trong lời nói của đối phương là gì, trong ánh mắt nổi lên một tia ngạc nhiên và hoảng sợ.
Thần thông thiên phú của ông, cảm giác gần gũi giữa ông và thiên địa, dường như đã bị cắt đứt giống như những gì đối phương đã nói.
Thần thông thiên phí của Tuyết Hán vô cùng đặc thù.
Ban đầu, ông còn không nhận ra được đây là thần thông thuộc về mình.
Từ xa xưa, ông chỉ là một nông dân trồng trọt bình thường trong một thôn trên rừng núi mà thôi.
Nhưng ông lại rất am hiểu trồng trọt, như thể vừa sinh ra đã biết làm thế nào để trồng cho hoa màu càng tươi tốt hơn.
Thậm chí, ông trồng trọt giỏi tới mức thành danh luôn, có người đích thân tìm ông trồng linh dược, dạy ông tu hành pháp môn thổ nạp.
Tuyết Hán cũng làm theo, dù sao trồng linh dược cũng kiếm được nhiều tiền hơn mà.
Khi đó ông cũng không quá để ý, chỉ cảm thấy hô hấp thổ nạp rất nhẹ nhàng thoải mái chứ không hề gian nan như đối phương nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận