Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1437: Đây chẳng phải là đang chơi xấu :

Chương 1437: Đây chẳng phải là đang chơi xấu :Chương 1437: Đây chẳng phải là đang chơi xấu :
Chương 1437: Đây chẳng
phải là đang chơi xấu à?
Tiêu Thiên không trực tiếp trả lời, ngược lại chỉ về phía trước: "Ngươi nhìn một chút là sẽ hiểu."
Sau khi hắn lên tiếng, Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn đều lần theo âm thanh và nhìn qua, ngay cả Liên Hạo bị quăng xuống đất và đang hoảng hốt cũng không chịu được, quay đầu nhìn lại.
Mặc dù nơi đó rất xa nhưng với cảnh giới của bọn họ, chỉ cần điều động linh khí chạy qua hai mắt thì vẫn có thể nhìn rõ.
Cơn gió xanh dữ dội do vụ nỗ gây ra dần dần tiêu tán và bay lơ lửng xung quanh.
Trong màu xanh mông lung ấy có thể mơ hồ thấy một thân hình đứng lặng giữa không trung.
Ngoài Huyết Hồ Thần Đề thì còn có thể là ai?
Đợi đến khi bụi mù xanh dần dần tản ra để lộ thân hình trước mặt mọi người, trên mặt bọn họ mới lộ vẻ ngạc nhiên.
Chỉ thấy Huyết Hồ Thần Đé hiển hiện trước mặt mọi người không hề nhẹ nhàng và phong thái như đám người đã tưởng tượng.
Toàn thân ông đều có vết thương chảy máu đầm đìa, máu liên tục rỉ ra.
Thậm chí khí tức còn có vẻ hơi uễ oải.
Thương thế rất nặng.
"Sao lại bị thương nặng như vậy, không hợp lẽ thường chút nào.” Thấy cảnh này, Hoàng Đạo Tôn không thể tin nồi la lên.
Tình hình khác với những gì ông đã nghĩ.
Mọi người đều biết rõ sự tồn tại như Huyết Hồ Thần Đề có thực lực như thế nào.
Nếu cảm nhận thật kỹ, uy năng của bảo châu màu xanh vừa phát nỗ sẽ không khiến ông ta bị thương như vậy mới đúng chứ.
Đại Đức đế Tuyết Hán ở bên cạnh, không biết tại vì sao cũng nhíu chặt hàng mày.
Khi ông nhìn thương tích trên người Huyết Hồ Thần Đề thì cứ có cảm giác quen thuộc rất khó hiểu, giống như đã từng nhìn tháy rồi vậy.
"Đợi chút!" Tuyết Hán đột nhiên tỉnh ngộ lại, quay phắt sang nhìn Hoàng Đạo Tôn ở bên cạnh.
Một bên khác, Hoàng Đạo Tôn đứng bên cạnh cũng kịp phản ứng, nhìn về phía Tuyết Hán, miệng thốt lên ba chữ.
"Thanh Phong Quả!"
Khi Hoàng Đạo Tôn thốt lên ba chữ này cũng là lúc Tuyết Hán đang nghĩ đến nó.
Đồng thời, chiêu này đại biểu cho tuyệt học của một người.
Đó là một trong những sát chiêu của chiến hữu tốt trước đây của Tuyết Hán, mà người bạn ấy chính là Đại Tốn đế Liễu Vô Song.
Lưỡi dao Thanh Phong sắc bén bao bọc kẻ địch, khiến đối phương như bị hàng ngàn lưỡi dao róc xẻo da thịt nên mới có tên gọi như vậy.
Đó chính là chiêu mà Liễu Vô Song vẫn sử dụng kể từ khi bắt đầu thành danh.
Kể cả khi đã trở thành một trong tứ đại đế thì ông vẫn thường xuyên thi triển.
Chỉ dùng một chiêu tung hoành khắp đát trời.
Bởi vì Liễu Vô Song thường xuyên thi triển chiêu thức này nên đã sớm luyện thành thục, rất quen thuộc.
Rõ ràng chỉ là chiêu thức đơn giản nhất nhưng sau khi ma luyện đến cực hạn, nó có thể dễ dàng cắt kẻ địch thành những mảnh vụn.
Khi chiến đấu với thần minh vị diện Tàng Vũ thì cũng có thần minh Tàng Vũ yếu kém, không kịp đề phòng mà bị chết dưới thiên đao vạn quả. Nhưng vì sao sau khi bảo châu Thanh Phong nổ tung, bên trong lại ân chứa đòn công kích của Liễu Vô Song.
Huống hò, cho dù Đại Tốn đề Liễu Vô Song vẫn còn sống trên đời và đích thân đến đây chiến đấu trực diện với Huyết Hỗ Thần Đế đang ở trạng thái đỉnh phong, cũng không đến nỗi dùng Thanh Phong Quả làm ông ta bị thương thành bộ dạng này.
Cùng lúc đó, Huyết Hồ Thần Đề bị thương tích như thế đứng giữa không trung, sắc mặt nặng nè, nhìn Liễu Triền Phong phía trước.
Mặc dù vết thương khắp người rất đáng sợ nhưng chúng đang chậm rãi khép miệng, khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Chung quy ông đã từng là Thần Thú hộ quốc của đế quốc Tàng Linh, là một cường giả đáng gờm đứng sau đại đế Tàng Vũ.
Nhưng khi gặp phải công kích như vậy, khí tức trên người cũng suy yếu đi khá nhiều.
"Tiểu tử, ngoài cho nổ tung bảo châu này ra, ngươi còn có bản lĩnh gì?" Huyết Hồ Thần Đế gầm nhẹ, tốc độ bộc phát, xông tới giết Liễu Triền Phong.
Ông phải xử lý đối phương trước, nếu không sẽ bị cưỡng chế kéo đến đây, điều này sẽ gây bát lợi đối với toàn bộ cục diện.
Giống như người ta thường nói: kiến đông cắn chết voi.
Mặc dù chiến lực bên phía bọn họ rất mạnh nhưng số lượng kẻ địch nhiều. Thời gian không đứng về phía bọn họ.
Khi Huyết Hỗ Thần Đế vừa xông tới trước, cơn gió xanh lại cuốn đến trước mặt ông, nó ân chứa uy năng mạnh mẽ như vừa nãy.
Tiếng hổ gầm vang, Huyết Hồ Thần Đé lại dùng một chưởng vỗ nát cơn gió xanh, khi ông ngắng đầu nhìn về phía Liễu Triền Phong, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Không biết từ lúc nào, trong tay Liễu Triền Phong lại xuất hiện một viên bảo châu màu xanh.
Không khác gì thứ trước đó, thậm chí sau khi đối phương truyền linh khí vào, bảo châu bắn ra uy áp còn mãnh liệt hơn ba phân.
Nhìn thấy bảo châu xuất hiện trong lòng bàn tay của đối phương, trong đầu Huyết Hồ Thần Đề nảy ra một ý nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận