Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1423: Ngài cũng phản rồi?

Chương 1423: Ngài cũng phản rồi?Chương 1423: Ngài cũng phản rồi?
Chương 1423: Ngài cũng
phản rồi?
"Iheo đạo lý mà nói, thứ này nên cùng loại với cảm ngộ mới đúng?”
Bên hắn ngạc nhiên, thì Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn bên cạnh cũng nhíu chặt chân mày.
Sức mạnh vị cách của Liên Hạo thuộc về người khác, chẳng lẽ trên thực tế viên đan mà hắn nuốt là thứ sau khi sức mạnh vị cách của người khác thành hình?
"Phì!" Một bên khác, đại thần minh đã phun nước miếng, cảm nhận sâu sắc hành vi trơ trẽn của Liên Hạo đối diện: "Bản thân không tu, sức mạnh đạt được dựa vào đường ngang ngõ tắt, cái thứ cấp bậc này cũng xứng giao thủ với ta." "Giết!!I"
Đại thần minh này lần thứ hai rít gào, sắc mặt đỏ lên, hắn chỉ cảm thấy dường như bản thân đã bị sỉ nhục.
Toàn thân lần thứ hai tràn ra linh khí, có vẻ hơi lơ lửng bất định, nhưng lần thứ hai tản mát ra nhiệt độ cao, giống như đang thiêu đốt.
Nhiệt độ cao bốc lên thậm chí khiến không gian xung quanh hơi vặn vẹo.
Đùng!
Sau khi trên người đại thần minh này hiện ra thay đổi, nháy mắt bộc phát lao về phía trước, nhưng mà trong nháy mắt đã biến mát tại chỗ.
Giữa không trung cũng có dấu vết mơ hồ, đó là không gian bị cháy rám, lưu lại quỹ tích hành động của hắn.
Đồng tử Liên Hạo co rút lại, lần thứ hai bị thương nặng, trong cơ thể cảm giác giống như sông cuộn biển gàm.
Trong nháy mắt này, hắn mới cảm nhận được chênh lệch trong đó.
Hai sức mạnh vị cách muốn điều động, bộc phát ra uy năng phải hao phí sức lực.
Làm sao có thể đánh đồng với đại thần minh hàng thật giá thật trước mặt chứ?
Sức mạnh của đối phương điều động tự nhiên, dễ dàng điều khiển, nhẹ nhàng thoải mái.
Mà lúc Liên Hạo bên này bị đại thần minh trấn áp chặt chẽ, đánh đến miệng phun ra máu tươi.
Phương hướng Liễu Triền Phong cách đó không xa, trấn thủ bên nội thành đổi thành thần minh mới, liên tiếp bại lui, khó có thể tiếp tục.
Trên trường bào mộc mạc phủ kín máu tươi.
Ngay cả như thế, bọn họ cũng không lui về phía sau một bước, ánh mắt kiên định nhìn tới phía trước, thề chết không lui.
Tình hình như thế khiến biểu cảm của Liễu Triền Phong đối diện và một vài người bên cạnh đều có biến hóa.
Không biết tại sao bọn họ có thể cảm nhận được tinh khí thần của những thần minh vị cách Tàng Vũ tử thủ không lui này đã xảy ra thay đổi.
Bọn họ không nghĩ ra, rốt cuộc đám từng là thần minh Tàng Vũ này đã trải qua cái gì, mới có biểu hiện trước mắt như vậy.
Liễu Triền Phong trên trời cau mày, tâm trạng vốn lạnh nhạt có chút tức giận.
Hắn không nhịn được nói với thần minh Tàng Vũ ẩn nấp đã hiện thân bên cạnh: "Rốt cuộc Tàng Vũ các ngươi đang làm gì, làm sao có thể một hơi xuất hiện nhiều phản đồ như vậy?"
"Vốn dĩ chúng ta phải là song phương hợp tác mới đúng, kết quả ngược lại còn cần ta ra tay à?"
Bên này, Liễu Triền Phong oán giận thậm chí hơi chỉ trích.
Đối mặt với lời nói của hắn, tuy trong lòng những thần minh Tàng Vũ không thoải mái cho lắm nhưng chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng. Chỉ trách tình huống đúng như Liễu Triền Phong nói, người trước mặt ngăn cản bọn họ tiến công lại là người của bản thân bọn họ.
Về phương diện khác, bọn họ cũng không dám phản bác Liễu Triền Phong.
Người bên ngoài không biết, đám vị cách thần minh bọn họ vẫn rất rõ ràng, phía sau có người nhìn chằm chằm. Liễu Triền Phong không đắc tội nồi.
Máy vị thần minh Tàng Vũ cũng không hé răng, chỉ có thể thành thật, rót sức mạnh của bản thân vào bảo châu trong tay Liễu Triền Phong.
Đối phương cũng mở miệng rồi, đương nhiên đến lượt bọn họ phát lực.
Thần minh vị cách Tàng Vũ lần thứ hai rót sức mạnh vào trong bảo châu giống như muối bỏ biển, không tạo nồi chút bọt sóng. Cho người ta cảm giác trong bảo châu này giống như vực sâu, có thể hấp thu lượng lớn linh khí phun ra nuốt vào, lấp mãi không đây.
Lúc này Liễu Triền Phong cũng không nhàn rỗi, sau khi hít sâu, hai ngón tay ấn vào mi tâm của mình.
Đầu ngón tay vừa rời khỏi trán, một giọt máu đỏ sẫm chảy ra, bị ném ra.
Sau khi vết máu hiện ra, bảo châu trong tay Liễu Triền Phong bị thu hút tới.
Bảo châu nuốt giọt máu vào, ánh sáng màu xanh phía trên bảo châu cũng nở rộ ra màu sắc rực rỡ chói mắt. Thanh phong giống như lốc xoáy quán chặt lấy bảo châu.
"Đi!" Liễu Triền Phong lại nói, thanh phong trên bảo châu gào thét ra.
Gió xoáy màu xanh nhìn qua giống như không có gì đặc biệt, nhưng mà nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy lúc tuấn đông đi qua, không gian chung quanh đều bị xé rách, lộ ra một khe hở màu đen.
Từ đó có thể nhìn ra, rốt cuộc uy năng của thanh phong này đáng sợ cỡ nào.
Thần minh vị cách vốn còn đang chém giết, nhạy bén cảm ứng được uy năng tấn công tới.
Lúc lần nữa quay đầu nhìn qua, hắn hoảng sợ phát hiện thanh phong tới bên này. Tốc độ của thanh phong không mau, chỉ là khi hắn muốn tránh né lại phát giác trong quá trình thanh phong tới, có lực hút đang cuồn cuộn không ngừng khiến bọn họ khó có thê giấy thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận