Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 1451: Người nào?

Chương 1451: Người nào?Chương 1451: Người nào?
Chương 1451: Người nào?
Theo trường phong màu xanh âm u lạnh thấu xương không ngừng tới gân, dao động linh khí quanh thân Tuyết Hán cũng bắt đầu hỗn loạn.
Giống như có bàn tay vô hình nào đó đang gảy dây bên cạnh làm nhiễu loạn cảm giác của Tuyết Hán.
Ngắng đầu nhìn trường phong màu xanh âm u lạnh thấu xương bắn tới trước mặt, ông có thể cảm nhận rõ uy lực linh khủng ẩn chứa trong đó, gần như có thể chắc chắn rằng nếu mình trực diện chống trả thì sẽ khó giữ được tính mạng.
Cho dù có giữ được tính mạng thì cũng bị trọng thương hấp hối, không có năng lực tiếp tục chiến đấu.
Đồng thời, đòn công kích đến từ Liễu Vô Song cũng bao trùm luôn cả Huyết Hồ Thần Đế ở bên cạnh, không hề bỏ qua.
Cảnh giới chân thần đúng là cực kỳ mạnh mẽ.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc đó, Tuyết Hán không hề hoảng loạn, sau khi cảm nhận được khí tức quen thuộc, toàn thân ông cũng thả lỏng.
Bên cạnh, Huyết Hồ Thần Đế đang suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào mới có thể bù đắp lại thiếu sót của bản thân trong trận chiến này, không đến nỗi bị Tiêu đại nhân trách cứ.
Ông trầm tư suy nghĩ mãi vẫn không thể nghĩ ra biện pháp tốt nào, ngay cả đòn tấn công phía trước ông cũng xem như không thấy. Phía đối diện, khi nhìn thấy biểu cảm của Tuyết Hán và Huyết Hỗ Thần Đề, Liễu Vô Song vô thức có cảm giác không ổn.
Tại sao sắp chết đến nơi mà Tuyết Hán và Huyết Hổ Thần Đế đều bày ra dáng vẻ không sợ sệt gì cả.
Không sợ ư?
Nếu là như vậy, bọn họ lấy đâu ra sự tự tin đó?
Chỉ là ngay giờ khắc này, tại sao nhiệt độ giữa thiên địa như thể đang tăng lên, khí tức nóng rực bắt đầu bốc lên.
Soại!
Trong nháy mắt, một thân hình đỏ rực lửa đột ngột bước tới trước mặt Tuyết Hán.
Gần như trong khoảnh khắc này, cơn gió màu xanh âm u nghiền ép đến va chạm với quả cầu lửa đỏ rực.
Âm ầm!
m thanh lớn định tai nhức óc lập tức vang vọng giữa vùng thiên địa này, những quả cầu lửa nóng rực nỗ tung chiếu rọi cả thiên địa trong màu đỏ.
Quả cầu lửa nỗ tung trong chớp nhoáng này chẳng những không khuếch tán ra, ngược lại đỗ sụp chảy trở về, ngưng tụ trên quyền của một thân hình.
Đùng!
Khoảnh khắc tiếp theo, thân hình này đột nhiên tung một quyền nữa nện như điên về phía trước, mục tiêu chính là Liễu Vô Song.
"Chuyện này.." Gần như trong khoảnh khắc một quyền này nện như điên, đồng tử Liễu Vô Song co rút, cảm giác được uy lực trong đó.
Nổ tung đến cực hạn, nhiệt độ cực cao, đồng thời nó còn mang đến cho ông một loại cảm giác hết Sức quen thuộc.
Nhưng khi cảm nhận như vậy, phản ứng đầu tiên của Liễu Vô Song chính là nghĩ rằng điều này thật hoang đư, ờng không có khả năng.
Tuy nhiên, tình huống đột ngột xảy ra trước mắt, ông đã không còn thời gian để suy nghĩ nữa.
Ông vội vàng lùi về sau, kéo giãn khoảng cách, đồng thời ngưng tụ màn gió chắn trước mặt.
Tuy nhiên, sau khi quyền ấn rực lửa nện như điên trên người ông nỗ tung, quả cầu rực lửa bao trùm toàn bộ thân hình ông trong đó, che khuất tầm nhìn.
Cảnh tượng vừa xuất hiện khiến mọi người ở đây đều ngạc nhiên, không thể tin nỗi.
Rất nhiều ánh mắt đều tập trung lại để nhìn sự tồn tại đột nhiên xuất hiện cứu vãn tình thế này, rốt cuộc có lai lịch gì, là người thế nào?
Khá nhiều người đều vô cùng khó chịu.
Ví dụ như Liễu Triền Phong, hắn vốn cho rằng sau khi phụ thân mình xuất hiện, thắng lợi sẽ nắm chắc trong tay.
Nhát là khi nhìn thấy Tuyết Hán và Huyết Hổ Thần Đế sắp bị phụ thân tự tay chém giết.
Kết quả trong thời khắc máu chốt này, không biết từ nơi quái quỷ nào lại xuất hiện một tên có tư thái bá đạo, có thể ngăn cản đòn công kích của phụ thân, lại còn ép ông phải thối lui.
Rốt cuộc là ai?
Phụ thân đã cường đại đến mức này mà vẫn có người đủ khả năng ngăn cản ông ư?2
Trong Tàng Linh còn có nhân vật như vậy à?
Chẳng lẽ Tử Cực Vô Địch đang trần thủ tại biên cương chiến trường vị diện đã quay trở lại rồi.
Ngay cả Liễu Vô Song cũng giật nảy mình, không ngờ đòn công kích của ông lại bị chặn đứng một cách nhẹ nhàng như vậy?
Rốt cuộc là kẻ nào?
Khi quả cầu rực lửa nổ tung dần tản ra, bóng người đứng chắn trước mặt ông cũng hiễn hiện ra.
Chỉ là khi Liễu Vô Song thấy rõ người đứng trước mặt thì nét mặt ông cứng đờ.
Phản ứng đầu tiên của ông là nghĩ không thể nào!
"Vừa rồi ta đã nghe ngươi thao thao bát tuyệt những lời nhảm nhí rồi" Lưu Mẫn Sinh vừa nói vừa cười nhạo, vẻ mặt hơi khinh thường nhìn bóng người phía trước: "Ngươi mà cũng xứng thay ta phát biểu cảm nghĩ à?"
"Những việc ta làm năm xưa, cuối cùng có đáng giá hay không, đâu đến lượt ngươi thay ta nói lời không đáng chứ?”
"Nếu như ngươi chỉ là đơn thuần cảm thấy như vậy, đương nhiên không vấn đề gì, nhưng đây chẳng phải là ngươi đang dùng ta làm cái cớ để che giấu hành vi phản bội dơ bản của ngươi ư?"
Ứng dụng Truyện Dịch VỊP
Bạn cần đăng nhập để bình luận