Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 681 - Trở về

Lâm Mạt lắc đầu tự nhủ nói: “Chỉ mong là ta đa tâm.” Nói xong câu đó, vẻ lo lắng trong mắt Lâm Mạt vẫn còn đó, chỉ bất quá ẩn tàng sâu hơn một chút.
Lâm Mạt trầm ngâm một lát rồi nói: ” Boss nơi này đã bị thanh lý đi, chúng ta có nên quay về hay không?” Thực sự hiện tại hắn muốn biết giờ phút này Thiên Vực đại lục đang có chuyện gì, bởi vì chuyến xe lịch sử đã chệch hướng khỏi quỹ đạo.
Lúc này Ebil chăm chú nhìn thoáng qua Lâm Mạt, sau đó liền dùng một bộ giọng điệu hững hờ nói: “Có thể trở về.” Sau khi nói đến đây, Ebil khẽ thở một hơi.
“Ngươi than thở cái gì?” Lâm Mạt lấy ra một quyển trục từ bên trong túi đeo lưng, vừa nói.
Ebil nhếch môi nói: “Không có gì a…” Nói xong câu đó hắn liền mặt hướng về phía khác, dùng ánh mắt còn lại đánh giá Lâm Mạt. Hắn giật khóe miệng, tựa hồ như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Lâm Mạt xé nát quyển trục trong tay, sau đó ở thời điểm này những mảnh vỡ quyển trục kia liền bay lên, sau đó tạo thành một cái truyền tống môn.
Lâm Mạt lập tức đi vào trong đó, hắn không có trông thấy lúc này Ebil đang nhìn chăm chú Lâm Mạt. Hắn nói: “Ta đã làm hết sức để ngươi ở lại Lục Địa Hy Lạp lâu một chút, ta nghĩ đây cũng là ý tứ của vị kia.”
Sau đó hắn liền bước vào trong truyền tống môn, cuối cùng chỉ lưu lại một câu: “Ngày này cuối cùng cũng phải thay đổi…” Hắn nói với ngữ khí phi thường tang thương, tựa hồ như một lão giả tóc trắng cảm khái và thổn thức.
Sau đó hoàn cảnh tấm bản đồ này đen lại hoàn toàn, chờ đợi lần mở ra tiếp theo.
Lúc này Lâm Mạt đã quay về, sau đó hắn bắt đầu nhìn quanh bốn phía. Xác nhận Hỗn Loạn Quân Chủ cùng Thạch Toàn Quan Chủ đều đi theo bên cạnh mình, hắn có chút thở ra một hơi. Sau đó hắn đạt được nhắc nhở liên quan tới hệ thống đổi mới.
Bất quá lúc này Lâm Mạt không có trầm tĩnh lại, ngược lại thần sắc trở nên càng thêm ngưng trọng. Bởi vì lần phiên bản đổi mới này cũng không phải là “U hỏa lại đến” mà là “Chiến hỏa nổi lên bốn phía”.
Nhìn thấy một thứ hoàn toàn mới lạ, Lâm Mạt liền rơi vào trong trầm mặc.
Trên hình ảnh minh họa là một tòa thành trì tàn phá, tòa thành trì này ở trong trạng thái chiến hỏa, hoả tinh đầy trời.
Lúc này Lâm Mạt khẽ thở một hơi, sau đó ngay lúc này hắn nhớ tới Triệu Bắc. Lâm Mạt trầm mặc một lát, sau đó liền đóng lại hệ thống thông cáo chuyển thành giao diện liên hệ.
Tiếp theo hắn gửi tin nhắn cho Triệu Bắc, nhưng hắn lại được hệ thống nhắc nhở. Hệ thống nhắc nhở Lâm Mạt, bởi vì hắn ở vào một cái địa điểm đặc biệt, cho nên không cách nào liên lạc cùng người chơi khác.
Lâm Mạt hơi ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn đám mây hiện ra vầng sáng huyết sắc, lâm vào bên trong suy nghĩ. Hắn nghĩ tới: “Có lẽ bởi vì ta Trùng Sinh, mới khiến cho hết thảy đều thây đổi…”
Lúc này Ebil mang theo Bạch Hổ khôi lỗi, Thạch Hùng khôi lỗi cùng Thạch Ưng khôi lỗi đi tới bên người Lâm Mạt. Ebil ho khan một tiếng nhưng sau nói ra: “Ngươi đang suy nghĩ gì?”
Lâm Mạt cũng không quay đầu lại nói ra: “Đang ngắm phong cảnh.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền nhận được một đầu lời hệ thống nhắc nhở nữa, đại ý là hai giờ sau hệ thống sẽ đổi mới, cho nên mời tất cả người chơi offline trong vòng hai giờ.
Lâm Mạt nói: “Còn có hai giờ sao? n, vừa vặn có thể hỏi Triệu Bắc xem có chuyện gì xảy ra…” Tiếp theo hắn lại nhún vai dùng ngữ khí có chút bất đắc dĩ nói: “Ta biết xảy ra chuyện gì thì lại có thể làm được gì đây?”
Sau đó hắn nhìn thoáng qua Hỗn Loạn Quân Chủ: “Liền xem như có Hỗn Loạn Quân Chủ, ta có thể tạo thành ảnh hưởng như thế nào.”
Lúc này Ebil đột nhiên một nhảy dựng lên phía sau Lâm Mạt, dùng tay đập vào trên bờ vai Lâm Mạt. Thời điểm Ebil đánh Lâm Mạt, bên trong miệng còn phát ra thanh âm đe dọa, muốn dọa Lâm Mạt nhảy một cái.
Lúc này Lâm Mạt đang tự hỏi, thế là ngay lúc này bị Ebil giật nảy mình. thân thể Lâm Mạt run rẩy kịch liệt lên, sau đó xoay người lại nhìn Ebil toát ra một cái ánh mắt phẫn nộ. Mà Ebil không quan tâm, chỉ ha ha phá lên cười.
Lâm Mạt hít vào một hơi thật dài, sau đó liền nhìn với Ebil nói: “Chờ một lúc ta muốn biến mất một đoạn thời gian…Sau này chúng ta gặp nhau ở đâu?”
Ebil nghiêng đầu nói một chút: “Rời đi? Đi nơi nào?” Sau đó như hắn suy nghĩ được cái gì. Ebil nói ra: “Tốt a, ngươi cũng không cần trả lời vấn đề của ta. Còn gặp mặt ở nơi nào… Thiên Sương thành đi.”
Nói đến đây, không biết Ebil lấy ra một quyển trục từ nơi nào. Sau đó hắn nói với Lâm Mạt: “Đây là địa đồ Lục Địa Hy Lạp, ngươi phải bảo quản thật tốt.”
Lâm Mạt đưa tay nhận lấy địa đồ Lục Địa Hy Lạp Ebil đưa tới, sau đó đem địa đồ thu vào trong ba lô. Hắn nhìn quanh bốn phía một cái, cũng không có phát hiện dã quái kỳ dị gì đơn. Dõi mắt trông về phía xa, có khả năng nhìn thấy cũng chỉ là hoang mạc mênh mông vô bờ.
Lâm Mạt nói: “Minh bạch.” Hắn chuẩn bị logout thì Ebil bỗng nhiên ngăn cản hắn. Ebil nói: “Ngươi nhất định không được vứt bỏ tấm bản đồ này. ngươi xuất hiện cách ta một khoảng cách nhất định thì ta liền có thể cảm ứng được.”
Lâm Mạt có chút bất đắc dĩ nói ra: “Đã hiểu.” Sau đó hắn ho khan một tiếng ánh mắt nghiêm túc nói: “Ta sẽ không làm mất tấm bản đồ này.”
“Ta an tâm.” Ebil mỉm cười, “Chúng ta gặp lại sau.” Sau đó Ebil đi một cái “Ngươi nhanh rời đi” thủ thế.
Lâm Mạt liền trực tiếp Logout, mà Ebil thì đưa mắt nhìn Lâm Mạt rời đi. Qua mấy phút bầu trời hạ xuống tuyết trắng, tuyết nơi này phi thường kỳ dị, như là mang theo đuôi sao chổi. Bọn chúng rơi xuống thẳng tắp sau đó lặng yên rơi trên mặt đất…
Thần sắc Ebil thoáng có chút mê ly, hắn vươn bàn tay của mình, sau đó một lát sau một viên tuyết trắng liền rơi vào trên bàn tay Ebil. Ebil hơi vận chuyển ma lực, như thế một viên tuyết trắng chập trùng bên trong bàn tay hắn.
Sau đó viên tuyết trắng này dần dần rút đi, chuyển biến thành tính chất trong suốt.
Lúc này Lâm Mạt đã hạ tuyến. Hắn nhìn thời tiết ngoài cửa sổ một chút, lập tức cảm thấy ánh nắng phía ngoài quá chướng mắt. Nhưng mà nó cũng không tính là gì, lúc này sóng nhiệt phía ngoài đang cuồn cuộn, tựa như ngay cả không khí cũng mang theo một cỗ hương vị nóng bức.
Lâm Mạt thu hồi ánh mắt của mình, tiếp theo liền dùng tư thái lười biếng duỗi cái lưng mệt mỏi. Ở thời điểm này hắn còn ngáp một cái, sau đó mới chui ra từ bên trong máy chơi game.
Hắn đi tới trong phòng ngủ của mình, nhưng lúc này bởi vì ánh mặt trời chiếu vào, Lâm Mạt cảm nhận được không khí vô cùng khô ráo.
Lâm Mạt chuyển ánh mắt rơi vào phía trên điều hoà không khí. Hắn nói: “Cái máy điều hòa không khí này có tuổi còn lớn hơn ta… Có lẽ đã tới thời điểm đổi một cái.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền mở điều hoà không khí, sau đó đóng cửa sổ lại.
Rất nhanh hơi lạnh tràn ngập khắp cả phòng ngủ, Lâm Mạt nhìn điều hoà không khí một lần nữa, sau đó hài lòng gật đầu. Hắn ngáp một cái sau đó liền ngã xuống giường, cơn buồn ngủ dần dần đánh tới, hắn liền nhắm mắt lại chờ đợi tiến vào mộng đẹp.
Thời gian trôi qua, ước chừng hơn hai giờ, Lâm Mạt liền mở mắt ra, lặng yên nhìn chăm chú gối đầu. Lại qua một hai phút sau, Lâm Mạt duỗi tay cầm điện thoại di động, bấm số điện thoại của Triệu Bắc.
Qua ước chừng bốn tới mười giây, Lâm Mạt liền được nhắc nhở đường dây của đối phương đang bận…
“Còn chưa có hạ tuyến sao?” Lâm Mạt nhẹ giọng lẩm bẩm. Hắn trầm ngâm một lát nói: “Như vậy ta lại ngủ một hồi.” Nói xong hắn liền khóa màn hình điện thoại lại, điều chỉnh tư thế một chút rồi lại nhắm mắt lại lần nữa.
Qua ước chừng năm mười phút, chuông điện thoại di động vang lên. Lâm Mạt có chút mơ mơ màng màng mở mắt, nghe tiếng điện thoại di động của mình vang lên thế là duỗi tay cầm điện thoại di động. Lúc này Lâm Mạt thấy rõ ràng là Triệu Bắc gọi tới.
Thế là Lâm Mạt nghe cú điện thoại này. Hắn nói: “Uy?” Sau đó bắt đầu chờ đợi Triệu Bắc mở miệng nói chuyện.
Cũng không để cho Lâm Mạt đợi lâu, thanh âm Triệu Bắc vang lên. Chỉ nghe thấy hắn nói: “Ngươi vừa được hệ thống nhắc nhở logout sao?”
Lâm Mạt cũng biết phương thức nói chuyện của hắn là đi thẳng vào vấn đề, thế là liền mở miệng nói: “Không sai.”
Triệu Bắc trầm mặc một lát sau đó lại nói ra: “Là bởi vì ngươi tăng lên tới cấp sáu mươi à… Ý ta nói là hệ thống đổi mới lần này.”
Đôi mắt Lâm Mạt có chút ngưng tụ, trầm mặc một hồi. Về sau hắn dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Hẳn là do ta.”
Lúc này Triệu Bắc thở dài một hơi nói: “Ngươi có biết hay không bây giờ còn có rất nhiều người chơi bởi vì đạt tới cấp 40 mà cố gắng rất nhiều.”
“Ta cũng biết… Nhưng không có nghĩa vụ phải chờ đợi a?” Lâm Mạt cười nói, “Cấp bậc của bọn hắn không theo kịp bước tiến của ta chỉ có thể nói bọn hắn quá cùi bắp.” Nói xong câu đó Lâm Mạt hơi khẽ nâng đầu toát ra có phần thần sắc kiêu ngạo.
Triệu Bắc thì trầm mặc một lát mới nói: “Ngươi nói cũng không sai.” Tiếp theo hắn khẽ thở một hơi: “Bây giờ ngươi ở nơi nào? Sao lại không liên lạc được ngươi.” Nói xong câu đó Triệu Bắc liền dừng lại trong chốc lát, chờ đợi Lâm Mạt trả lời cho hắn. Rất rõ ràng sau khi trò chơi thông báo thì trước khi Triệu Bắc hạ tuyến, hắn đã từng liên lạc với Lâm Mạt.
Lâm Mạt thầm nghĩ: “Nói ra cũng không sao.” Tiếp theo Lâm Mạt liền nói: “Ừm, vị trí của ta bây giờ đang ở Lục Địa Hy Lạp của Thú Tộc. Còn ngươi liên lạc không được ta… Có thể là bởi vì khoảng cách quá mức xa xôi.”
“Lục Địa Hy Lạp à…” Triệu Bắc lặp lại một lần sau đó mở miệng nói tiếp, “Đại khái lúc nào ngươi có thể trở lại Thiên Vực đại lục?” Hắn cũng không có hỏi thăm chi tiết hơn, chỉ hỏi Lâm Mạt, ngươi chừng nào thì trở về.
Lúc này Lâm Mạt mới nói: “Ta cũng không rõ ràng lắm.” Nghĩ nghĩ hắn lại tiếp tục nói bổ sung: “Ta bị cuốn vào một cái nhiệm vụ đặc thù. Mà nhiệm vụ này ta vẫn không hiểu rõ về nó, ta cũng không biết tương lai nhiệm vụ sẽ đi hướng nào, từ đó cũng là không cách biết được nhiệm vụ tốn bao nhiêu thời gian.”
Triệu Bắc nói: “Minh bạch. Còn có chuyện gì không?”
Lâm Mạt suy tư một chút rồi nói: “Ta muốn biết xu thế tương lai của Thiên Vực đại lục, chờ phiên bản mới giáng lâm, ta hi vọng có thể đạt được một chút tình báo liên quan tới biến hóa của Thiên Vực đại lục.”
Triệu Bắc nói: “Không có vấn đề… Ta cảm giác cái phiên bản chiến hỏa nổi lên bốn phía sẽ biến hóa không ít so với phiên bản trước.”
“Vậy liền nhờ ngươi.” Lâm Mạt nói.
Triệu Bắc cười cười nói: “Đừng khách khí như vậy, tốt ta cúp trước.”
Lâm Mạt nói: “Tốt, gặp lại.” Sau đó hắn nghe thấy thì cũng trả lời một câu Triệu Bắc “Gặp lại” liền cúp điện thoại. Lâm Mạt buông điện thoại, sau đó nhìn thoáng qua thời gian bây giờ.
Đã chạng vạng tối rồi. Lâm Mạt đóng lại điều hoà không khí sau đó liền đi tới bên cửa sổ, kéo màn cửa ra. Lúc này ánh nắng vẫn còn rất mãnh liệt. Trên bầu trời đám mây cũng bị nhuộm thành màu đỏ.
Lâm Mạt nói: “Đi siêu thị tùy tiện dạo chơi một chút, nhìn xem có cái gì ăn ngon không…” Nói làm liền làm, lúc này Lâm Mạt lập tức đứng dậy sau đó xuống lầu đi tới bên trong siêu thị không người.
Lâm Mạt rốt cục đi tới cổng siêu thị, sau đó hắn mang cảm xúc vui vẻ đi vào. Ngay lúc này khi Lâm Mạt sắp tiến vào khu vực giám sát, ngừng lại. Bởi vì hắn phát hiện ở chỗ này có thông báo các thương phẩm mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận