Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 966 - Quay trở lại

Lâm Mạt nhìn thấy “Dung Nham Cự Hùng” trước mắt đã đến bên bờ dòng dung nham, sau đó bắt đầu hấp thụ chất lỏng từ dòng dung nham.
Lúc này không cần phản hồi chiến đấu, Lâm Mạt cũng biết sức sống của Dung Nham Cự Hùng đang phục hồi với tốc độ rất nhanh.
Vì vậy, anh nhẹ nhõm thở một hơi. Nhóm thanh kiếm pháp tắc vẫn đang bay quanh Lâm Mạt, làm cho anh trông giống như một vị thần.
Và cũng tại thời điểm này, Lâm Mạt đã mệnh lệnh một số thanh kiếm pháp tắc tấn công vào con quái vật đang trong quá trình phục hồi. Mục tiêu của anh là xem những đòn tấn công của mình có gây hiệu ứng gián đoạn cho Dung Nham Cự Hùng không.
Một số thanh kiếm pháp tắc đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Vì vậy, tại thời điểm này, Lâm Mạt đã thấy rằng Dung Nham Cự Hùng bị gián đoạn quá trình phục hồi. Không chỉ vậy, Lâm Mạt cũng thấy lượng tổn thương từ thanh kiếm pháp tắc…
Lâm Mạt không bỏ lỡ cơ hội như vậy, vì vậy tại thời điểm này, anh mệnh lệnh cho nhiều thanh kiếm pháp tắc tấn công vào Dung Nham Cự Hùng. Và cũng tại thời điểm này, Lâm Mạt nhìn vào phản hồi chiến đấu.
Chỉ thấy lúc này Dung Nham Cự Hùng bị đánh đến mức chỉ còn một ít máu, sau đó máu còn lại trên Dung Nham Cự Hùng đã mất hoàn toàn. Lâm Mạt nhìn vị trí Dung Nham Cự Hùng bị hạ một cách đầy kỳ vọng, tất nhiên anh hy vọng có thể nhận được linh kiện của bộ “Hắc Thiên Nga Chi Vẫn”.
Nhưng điều khiến Lâm Mạt cảm thấy có chút thất vọng là con quái vật không chỉ không rơi ra linh kiện của Hắc Thiên Nga Chi Vẫn, mà cũng không rơi ra bất kỳ vật phẩm nào khác.
Vì vậy, Lâm Mạt thở một hơi, sau đó bắt đầu di chuyển về phía trước. Khi Lâm Mạt đến gần ngọn núi lửa, anh không bị tấn công lần nào nữa.
Anh đến trước ngọn núi lửa, sau đó quay đầu nhìn lại và không thấy bất kỳ tình huống bất ngờ nào. Và cũng tại thời điểm này, Lâm Mạt quay đầu lại và bắt đầu quan sát ngọn núi lửa này.
Trên vách đá của ngọn núi lửa có một cánh cửa lớn có vẻ cổ xưa và nặng nề, và cánh cửa này đã khép chặt.
Lâm Mạt suy nghĩ một chút và nói: “Để mở cánh cửa này, chắc chắn cần một chiếc chìa khóa… hoặc kích hoạt bằng sức mạnh.” Nói đến đây, Lâm Mạt tiến gần bên cạnh cánh cửa thép, sau đó truyền sức mạnh pháp thuật của mình vào cánh cửa.
Nhưng khi anh truyền một nửa sức mạnh pháp thuật của mình vào cánh cửa thép đen, anh nhận ra rằng cánh cửa thép đen không có bất kỳ phản ứng hay thay đổi nào. Lâm Mạt bắt đầu thử truyền lực lượng pháp tắc.
Và anh đã nghe thấy cánh cửa thép đen bắt đầu phát ra tiếng ầm ầm nhỏ. Lúc này, Lâm Mạt tập trung tinh thần hơn, lí do rất đơn giản, mọi thứ bên trong đều là một ẩn số.
Lâm Mạt nhìn thấy một hình ảnh hư ảo của một khuôn mặt con người xuất hiện trên cánh cửa thép đen. Trong hốc mắt của hình ảnh con người này, phóng ra hai tia sáng mảnh và màu đỏ. Khi hai tia sáng màu đỏ này xuất hiện, Lâm Mạt không có bất kỳ phòng thủ nào.
Anh để hai tia sáng đó đánh vào cơ thể mình. Sau đó, áo giáp trên người Lâm Mạt bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đó anh đã tạo ra một bộ áo giáp mới. Vì vậy, cú đánh từ hai tia sáng đã bị ngan7 cản, nhưng mặc dù Lâm Mạt đã chống lại được hai tia sáng, áo giáp trên người Lâm Mạt thì đã trở nên rách rưới.
“Thật khó tin khi.” Lâm Mạt hít một hơi sâu và nói như vậy. Sau đó, anh lùi lại một vài bước và lặng lẽ suy nghĩ về điều gì đó.
Vì vậy, tại thời điểm này, Lâm Mạt quay lại và nhìn vào dòng dung nham trong tầm nhìn của mình. Anh nói trong lòng: “Có lẽ cần tìm câu trả lời từ đây.”
Sau câu nói đó, Lâm Mạt hít một hơi và bắt đầu di chuyển về phía điểm xuất phát. Vì đây là một con đường đã đi qua, không có cuộc tấn công hoặc sự quấy rối của bất kỳ quái vật nào.
Vì vậy, Lâm Mạt đã đến bên bờ dòng dung nham một cách thuận lợi. Sau đó, Lâm Mạt bắt đầu tìm kiếm những con Ma Viên mà anh đã gặp trước đây. Anh nói thầm: “Bây giờ chỉ có thể hy vọng vào những con Ma Viên ở đây… hy vọng mọi thứ sẽ như tôi nghĩ.”
Tại thời điểm này, Lâm Mạt đã đứng đợi những con Ma Viên tấn công anh. Tuy nhiên, sau khi chờ đợi một lúc, anh không gặp phải con Ma Viên nào. Có vẻ như mật độ của Ma Viên rất thấp…
Lâm Mạt nhăn mày, sau đó bắt đầu di chuyển dọc theo dòng dung nham. Và tại thời điểm này, số lượng thanh kiếm pháp tắc được Lâm Mạt tạo ra đã tới mức giới hạn.
Khi Lâm Mạt tạo ra một thanh kiếm pháp tắc khác, anh nhìn thấy thanh kiếm pháp tắc này bất ổn, sau đó “ding” một tiếng, nó bị vỡ thành nhiều mảnh…
Thanh kiếm pháp tắc nứt vỡ thành từng mảnh màu xanh không đều, trông không đẹp, chỉ là vẻ đẹp này thoáng qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận