Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 369 - Nhiệm vụ

Nhưng Lâm Mạt lại không phải vì muốn tăng cường thực lực của mình. Kỹ năng kia là của nghề nghiệp Kỵ Sĩ, Lâm Mạt cũng không có cách nào sử dụng kỹ năng của nghề nghiệp khác.
Nó là một cái kỹ năng rất hiếm thấy. Mà kỹ năng loại cấp Sử Thi này có tên gọi là “Đại Khế Ước Thuật” .
Sau khi có kỹ năng này, người chơi nghề nghiệp Kỵ Sĩ liền có thể sử dụng kỹ năng này đối với dã quái không cao hơn mình năm cấp, có năm phần trăm tỉ lệ thuần phục đối phương, hơn nữa còn có một hiệu quả khác.
Cái gọi là hiệu quả khác, là khi HP của đối phương giảm hoặc bị các trạng thái như “Suy yếu” và “Mê muội”.
Thì xác suất thuần phục trăm phần trăm. Mà trong trạng thái “Suy yếu” thì xác suất thành công hơi thấp, cũng chỉ có bảy tám mươi phần trăm.
Nhưng hai loại trạng thái này đều phi thường khó có được, dù sao sau khi Boss tiến vào trạng thái “Cuồng bạo” thì mới có thể tiến vào trạng thái hư nhược. Mà trạng thái hôn mê thì khác, không nên quên “Bi Thương Chi Giới” thường xuyên bị hạn chế sử dụng…
Lâm Mạt quyết định thu hoạch quyển “Đại Khế Ước Thuật” kia, sau đó trực tiếp đi đến vị trí người tuyên bố nhiệm vụ. Rồi vào lúc này Lâm Mạt nhận được hệ thống nhắc nhở, tức “Đầu Khôi” đã đồng ý thêm mình làm hảo hữu.
Lâm Mạt nhìn nhắc nhở này, hơi nhíu lông mày, sau đó lập tức giãn ra. Hắn nhẹ giọng nói: “Online muộn như vậy sao…” Sau đó ánh mắt của hắn rơi vào nơi xa.
Lúc này bầu trời đã sớm tối xuống. Lâm Mạt liền thu hồi ánh mắt của mình, sau đó khẽ thở một hơi, Lâm Mạt liền đi về phía một gian phòng nhỏ màu đỏ.
Căn phòng màu đỏ kia nằm ở hướng tây bắc của địa đồ, cây cối ở nơi đó sinh trưởng rất thấp, vừa đi tới khu vực này thì liền sẽ trông thấy nơi xa truyền đến một ánh lửa.
Ai cũng biết nơi này sẽ có nhiệm vụ, nhưng đến bây giờ vẫn không có một người thành công nhận được nhiệm vụ.
Nhưng người chơi đau khổ chờ đợi ở chỗ này cũng không nhiều, bởi vì bọn hắn đã được biết chỉ có thông quan phó bản “Hỏa Sơn Dung Nham” mới có thể đến nhận nhiệm vụ…
Đây là người ban bố nhiệm vụ tự mình nói cho người chơi biết, cho nên những người chơi kia cũng chỉ có thể lắc đầu lựa chọn từ bỏ.
Lâm Mạt đến nơi đây thì liền nhìn quanh bốn phía một cái, trông thấy bốn phía cũng không có người chơi ẩn nấp thì cũng yên lòng khẽ gật đầu.
Lâm Mạt liền trực tiếp đi đến. Cửa nhà gỗ khép hờ, Lâm Mạt đi tới trước cửa sau đó bước một chân vào.
Ở thời điểm này đôi mắt Lâm Mạt trở nên sắc bén, hắn xác định không có người chơi khác đi theo, thì ánh mắt mới trở nên bình tĩnh một lần nữa. Sau đó hắn đóng cánh cửa khép hờ lại rồi đi vào trong.
Lúc này Lâm Mạt trông thấy một nam nhân đang ngồi ở bên cạnh lò lửa sưởi ấm. Không sai, là sưởi ấm trong địa đồ “Hỏa Sơn Dung Nham”.
Tựa hồ như nam nhân đang đắm chìm ở trong hồi ức và chuyện cũ. Hắn thân mang áo khoác bằng da thật dày, hai tay khoanh đặt trước mặt mình. Mái tóc hoa râm được ánh lửa chiếu rọi, phản xạ ra hào quang vàng óng. Mặt mũi của hắn mang theo vẻ tưởng nhớ, ánh mắt nhìn vào chỗ ngồi cách đó không xa.
Lâm Mạt đến gần, vốn cứ nghĩ phải ho khan vài tiếng mới có thể làm người này tỉnh lại, nhưng vào lúc này đột nhiên hắn quay về với thực tại.
Ánh mắt lợi hại nhìn về phía Lâm Mạt, Lâm Mạt cảm giác không khí chung quanh lập tức trở nên nóng rực. Mà sóng nhiệt mãnh liệt còn đang súc thế.
Lâm Mạt vẫn biết được đây là chuyện gì, cho nên hắn hơi có chút bất đắc dĩ đưa tay kéo mũ Pháp Sư, chăm chú nhắm hai mắt lại. Sóng nhiệt cuồn cuộn, cứ như vậy bao phủ Lâm Mạt lại.
Lâm Mạt như một chiếc thuyền ở bên trong cơn sóng nhiệt này, ngay tại lúc Lâm Mạt sắp bị nuốt chửng, kỹ năng “Tịnh Hóa Quang Hoàn” của hắn được phát động . Tại khi kỹ năng này phát huy tác dụng, làn sóng nhiệt lập tức bị bắn ra.
Bên trong đôi mắt Lão nhân toát ra một tia ngoài ý muốn, nhưng thế công không có ngừng lại. Nhưng cũng chỉ qua hai ba mươi giây, cỗ sóng nhiệt kia rốt cục bị dập tắt.
Lâm Mạt mở to mắt một lần nữa, đã nhìn thấy một màn càng thêm quá phận. Phía sau hắn xuất hiện một vòng gợn sóng to lớn, tầng gợn sóng kia đang kích động kéo dài hướng ra phía ngoài. Sau đó gợn sóng kia có một bộ phận rất lớn tiếp xúc cùng mặt đất.
Sau đó gợn sóng phía sau hắn đã nhắm chuẩn vào Lâm Mạt. Đao thương kiếm kích các loại vũ khí kỳ dị chui ra từ bên trong gợn sóng.
Những vũ khí kia đều có màu xích hồng, sau đó từng vòng từng vòng quang mang kim sắc hiện lên bên trên những vũ khí này, sau đó những vũ khí kia cũng bắt đầu trở chân thực hơn.
“Này này, cái này quá mức a!” Lâm Mạt nói như thế. Lâm Mạt cũng chỉ đành phải vận dụng kỹ năng của mình, lần này hắn sử dụng chính là “Cấm Chú Băng Sương Khải Giáp” .
Bởi vì còn muốn nhận nhiệm vụ, cũng không thể giảm độ thiện cảm của NPC ở thời điểm này… Không đúng, rõ ràng là hắn động thủ trước, làm sao ta phải cố kỵ cái này cố kỵ cái kia?
Ngay tại lúc Lâm Mạt suy nghĩ lung tung, những cái vũ khí đã thành hình kia từ từ phiêu tán ra từng hạt bụi năng lượng, sau đó dần dần trở nên trong suốt.
Con ngươi Lâm Mạt có chút co vào, đây là biểu hiện lão nhân cắt đứt việc cung cấp ma lực nên nó dần dần tán loạn.
Lâm Mạt ngẩng đầu nhìn lão nhân. Chỉ nhìn thấy hắn lặng yên nhìn chăm chú áo giáp trên người Lâm Mạt. Một lát sau, lão nhân dùng thanh âm thoáng có chút trầm thấp nói với Lâm Mạt: “Đây là… Cấm chú a?”
Sau đó không có chờ đợi Lâm Mạt mở miệng trả lời, hắn lại nói: “Cực kỳ lâu rồi, không nhìn thấy Pháp Sư nắm giữ cấm chú.”
Lâm Mạt nhếch miệng, thầm nghĩ trong lòng: “Dựa theo trò chơi thiết lập, thì ngươi cũng sinh sống vài chục năm ở chỗ này rồi, thì có thể gặp bao nhiêu ma Pháp Sư?”
Đương nhiên những lời này không thể nói ra ngoài miệng. Thế là Lâm Mạt ho khan một tiếng nói: “Hình như ngài đang có tâm sự gì đó?”
“Ừm…” Lão nhân khẽ thở một hơi. Ở thời điểm này, gợn sóng màu đỏ phía sau hắn đã tản đi hết. Hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Mạt Nói: “Ngươi đã thông qua được bí cảnh, như vậy ta sẽ nói cho ngươi biết đi…” Hắn nói tới bí cảnh, chính là phó bản cấp 30.
Lâm Mạt Nói: “Rửa tai lắng nghe.”
Sau đó lão nhân nói: “Ngươi cảm thấy cái bí cảnh này có độ khó như thế nào?”
“Độ khó hình như cũng không quá lớn.” Lâm Mạt trầm mặc một lát thì chăm chú nói.
Lão nhân cười cười: “Như vậy ta muốn bố trí cho ngươi một nhiệm vụ ngươi có thể thuận lợi hoàn thành.”
Lâm Mạt không nói gì, chỉ là yên lặng nhìn chăm chú vào lão nhân, hắn đang chờ đợi lão nhân này nói tiếp. Hắn đã biết nhiệm vụ này, nhưng hắn còn cần lão nhân đem nhiệm vụ này ban bố ra mới được.
Chỉ nhìn thấy lão giả tóc trắng kia lườm Lâm Mạt một chút, sau đó khẽ thở một hơi. Sau một khắc Lâm Mạt liền được hệ thống nhắc nhở, nói mình đã được một vật phẩm đặc thù tên là “Dung Nham Quyển Trục”.
Nắm giữ trương quyển trục này người chơi có thể thu hoạch được một lần tiến vào phó bản ngoài định mức. Mà độ khó của cái phó bản này còn cao hơn rất nhiều so với phó bản cấp 30 Lâm Mạt đã hoàn thành thông quan kia.
Cho nên… Lời lão giả này nói hoàn toàn là đang nói hươu nói vượn. Nhưng Lâm Mạt không đi chọc thủng hắn, thế là Lâm Mạt ho khan một tiếng sau đó nói: “Ta nên sử dụng kiện vật phẩm này như thế nào?”
“Rất đơn giản.” Lão nhân dời đi ánh mắt, “Khi tiến vào bí cảnh… Ngươi sẽ nhìn thấy một chút đồ vật khác. Nhiệm vụ của ngươi chính là đạt được Dung Nham Chi Tâm, sau đó đem món đồ kia ra.”
Lâm Mạt Nói: “Đem món kia vật phẩm mang ra giao cho ngươi sao?”
Lão nhân trầm mặc một lát rồi nói ra: “Cái này, còn phải hỏi sao?” Lão nhân khẽ thở dài một cái, sau đó liền lâm vào trầm mặc.
Lâm Mạt trông thấy lão nhân đã kết thúc giao lưu, thế là liền xoay người rời đi. Hắn đi tới trước cửa một lần nữa, kéo cánh cửa phát ra thanh âm “Kèn kẹt”, Lâm Mạt nghiêng đầu dùng ánh mắt còn lại nhìn thoáng qua lão nhân kia. Hắn vẫn đang sưởi ấm, đồng thời rơi vào trong trầm tư.
Lâm Mạt quét mắt nhìn lão nhân này một chút, rồi liền đi ra khỏi căn nhà gỗ này. Lâm Mạt cũng không có đóng cánh cửa này, mà để nó duy trì trạng thái hờ khép.
Lâm Mạt đi ra mảnh rừng cây này, nhiệt độ bên trong tấm bản đồ này vẫn còn rất cao. Lâm Mạt hít vào một hơi thật dài, những cái khí thể kia thật ấm áp, để Lâm Mạt cảm thấy phi thường dễ chịu.
Tiếp đó Lâm Mạt tiếp tục đi tới cửa phó bản. Lúc này những cái người chơi kia phụ trách điều tra đã rút lui đại đa số, bởi vì bọn hắn đã biết qua thời gian lâu như vậy, người khai hoang phó bản cũng đã sớm rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận