Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 908 - Khốn thủ

Sau khi Lâm Mạt nhìn thấy cảnh này, thì liền giữ im lặng và để Đế Hoàng Hỗn Độn tiếp tục chống đỡ. Chiếc Khiên Sắt Đen vẫn giữ nguyên trạng thái của nó. Trạng thái của Khiên Sắt Đen sẽ từ từ tiêu thụ năng lượng ma thuật mà Đế Hoàng Hỗn Độn đổ vào, và khi ma lực trong nó cạn kiệt, trạng thái này sẽ chấm dứt.
Tuy nhiên, điều gây ngạc nhiên là tốc độ khôi phục năng lượng ma thuật của Đế Hoàng Hỗn Độn rất nhanh, cho phép Đế Hoàng Hỗn Độn liên tục kích hoạt trạng thái của Khiên Sắt Đen mà không cần bất kỳ nguồn cung cấp năng lượng nào khác.
Bất ngờ, Lâm Mạt nghe thấy một tiếng ho của lão giả. Sau đó, người đó vươn ra một ngón tay và chỉ về phía Đế Hoàng Hỗn Độn và Thị Huyết Quân Hầu.
Một ma trận phức tạp kích thước vừa phải xuất hiện trên đầu ngón tay của lão giả. Ma trận màu trắng này xuất hiện trong một nháy mắt và nhanh chóng quay tròn. Các ký tự mập mờ trên ma trận này vừa xuất hiện thì sau đó liền kết hợp với nhau thành một vòng sáng.
Vòng sáng tỏa sáng mạnh mẽ. Một tia sáng phóng ra từ vòng sáng, nhắm vào Thị Huyết Quân Hầu với trạng thái không hoàn chỉnh.
Ánh mắt của Lâm Mạt nhìn chằm chằm, sau đó anh ta cho Đế Hoàng Hỗn Độn di chuyển về phía trước, cố gắng để anh ta chịu đựng tia sáng mạnh này.
Tuy nhiên tia sáng này lại không hứng thú với Đế Hoàng Hỗn Độn, nó thay đổi quỹ đạo di chuyển giữa chừng. Nó tránh qua vị trí của Đế Hoàng Hỗn Độn và lao thẳng vào Thị Huyết Quân Hầu.
Lâm Mạt quay đầu nhìn Thị Huyết Quân Hầu, trong khi Thị Huyết Quân Hầu đã có một phản ứng nhất định đối với đòn tấn công của lão giả. Một tấm khiên màu đen xuất hiện và bắt đầu chặn tia sáng này lại.
Vì vậy, tia sáng tấn công vào tấm khiên mà Thị Huyết Quân Hầu tạo ra và nhanh chóng làm nó tan chảy và biến mất. Vào thời điểm này, Thị Huyết Quân Hầu tiếp tục chịu sự tấn công của tia sáng mạnh mẽ.
Mức HP của Thị Huyết Quân Hầu giảm xuống không. Tuy nhiên, đơn vị này không biến mất mà hình thành một cái kén cỡ lớn tại chỗ.
Lâm Mạt gật đầu và nói: “Khi việc chữa trị hoàn thành, Thị Huyết Quân Hầu sẽ thoát khỏi cái kén… Chắc chắn là như vậy đúng không?”
Lúc này toàn thân lão giả tản ra quang mang bạch sắc tinh khiết, rồi đột nhiên hơi nhíu lông mày lại. Thế là lão giả tiếp lấy ho khan một tiếng, sau đó vung bàn tay lên, rồi lại bắn ra một tia sáng.
Một ngọn lửa liền bộc phát bao phủ lấy cái kén và bắt đầu cháy rừng rực. Mặc dù cái kén có lực phòng ngự cực cao, chùm sáng cũng không có khả năng giết chết nó trong nháy mắt, nhưng theo thời gian thì vẫn có thể sử đốt nó thành tro bụi…
Lâm Mạt thở ra một hơi, hắn biết Thị Huyết Quân Hầu sẽ khống thể trụ nổi. Thế là lúc này Đế Hoàng Hỗn Độn được Lâm Mạt thao túng, chậm rãi di động về phía lão giả vị trí. Mà trong quá trình này, Đế Hoàng Hỗn Độn vẫn là duy trì tư thế cầm thuẫn.
Ngay lúc này, lão giả phát hiện rằng ma trận với sức phá hoại kinh khủng bắt đầu trở nên mờ đi và tan biến. Sau đó, vòng sáng cũng bị vỡ nát, những vết nứt nhỏ này hoàn toàn che phủ vòng sáng. Liền sau đó, vòng sáng phát nổ.
Lúc này, Lâm Mạt không hiểu ý của lão giả. Sau đó, anh ta nhìn thấy lão giả cười nhẹ với mình. Lão giả nói với Đế Hoàng Hỗn Độn: “Đầu tiên, cho phép ta tự giới thiệu, tên ta là Quang Lão Nhân.”
Lâm Mạt: “…”. Dù anh ta muốn châm biếm cái tên này, nhưng anh ta hiểu rằng hiện tại bản thân đang sống chung với tồn tại như A Hách Tháp Nhĩ, nên anh ta chỉ có thể kiểm soát Đế Hoàng Hỗn Độn và không thể làm cho Đế Hoàng Hỗn Độn nói.
Quang Lão Nhân tiếp tục nói: “Ta không có ý định đối đầu với ngươi, chỉ là…” Khi nói đến đây, Lâm Mạt nhẹ cười lạnh, nghĩ trong lòng, Để tôi giết ngươi rồi sau đó nói là không có ý định đối đầu với ngươi, xem ngươi có chấp nhận hay không.
Tuy nhiên, Lâm Mạt đang không có ở đây, nên Quang Lão Nhân không thể nghe thấy lời nói của Lâm Mạt và không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của Lâm Mạt. Quang Lão Nhân chỉ có thể nhìn thấy Đế Hoàng Hỗn Độn và đôi mắt xanh lam của nó…
“Ta tiêu diệt đơn vị này là vì nó mang trong mình một hơi thở làm ta cảm thấy khó chịu.” Lão giả nói như vậy.
Sau đó, Quang Lão Nhân nhìn Đế Hoàng Hỗn Độn một cái, sau đó quay lại và nói trong lúc rời đi: “Hãy đi theo tôi.” Khi nói đến đây, Quang Lão Nhân bước đi hướng xa về phía dẫy núi.
Lâm Mạt suy nghĩ: “Phải làm gì đây, có nên đi theo không?” Sau một lúc suy nghĩ, anh ta nghĩ trong lòng, “Hãy đi xem thử, dù sao thì nếu hắn muốn tiệt diệt Đế Hoàng Hỗn Độn thì cũng không khó khắn chút nào.” Hiểu được điều này, Lâm Mạt điều khiển Đế Hoàng Hỗn Độn tiến về phía trước.
Môi trường xung quanh đã không còn tuyết rơi, không biết vì nguyên nhân gì. Xa xa, có một lớp hơi mù màu trắng mờ, giống như một bức màn giữa trời đất.
Lâm Mạt ngước lên nhìn những cột hơi màu trắng bốc lên, anh ta nghĩ trong lòng, “Có phải đằng trước có một suối nước nóng… Dường như thật vậy.” Sau đó, anh ta khẽ gật đầu, cho Đế Hoàng Hỗn Độn tăng tốc tiến về phía trước.
Sau đó, Lâm Mạt xác nhận suy nghĩ của mình, từ xa có một cái hồ nước nóng rất lớn. Xuyên qua lớp hơi trắng như sương, bên trong vẫn còn một cái bóng màu đen.
Có thể nó không phải màu đen, chỉ là không nhìn thấy rõ thôi. Lâm Mạt nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó cho Đế Hoàng Hỗn Độn tập trung nhìn vào hình ảnh xa xôi đó.
Sau đó, Lâm Mạt thấy hình ảnh đó đã được đánh dấu là màu đen. Lâm Mạt nói: “Đó là sự tồn tại không thể đánh bại chứ?”
Quang Lão Nhân nói với Đế Hoàng Hỗn Độn: “Ngươi cũng nhìn thấy rồi, thiếu chủ của ta bị mắc kẹt trong huyền băng này.” Giọng nói của lão giả nghe có chút trầm thấp.
“Ta cần sự giúp đỡ của ngươi để phá vỡ huyền băng này và cứu thiếu chủ của tôi ra.” Quang Lão Nhân quay đầu lại và nói một cách nghiêm túc.
Lâm Mạt muốn hỏi: “Điều này có lợi gì cho tôi không?” Nhưng anh ta không thể truyền đạt ý kiến của mình bằng lời nói, nên chỉ đứng yên tại chỗ không chuyển động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận