Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 715 - Khống tháp

Sau đó thân thể của Vương Đình Tướng Lĩnh cũng bắt đầu biến thành từng hạt bụi sau đó liền tan biến vào hư vô.
Lúc này sau khi hoàn thành một kích cuối cùng bản thể Thiên Tâm kiếm liền trở về bên người nhân vật. Lúc này ngoại trừ có chút ảm đạm vô quang, Thủy yêu tinh thì vẫn đang bay quanh Hắc Mộc Long.
Đáng tiếc là Thủy yêu tinh chỉ có thể dùng để phụ trợ, không có năng lực giống “Tinh Thạch Hải Quái” giúp nhân vật hoạt động dưới nước.
Mặc dù Hắc Mộc Long cũng có thể hoạt động ở trong biển, nhưng cũng chỉ có thể hoạt động ở khu vực biển cạn.
Nói cách khác nếu như trong hoàn cảnh biển sâu, Hắc Mộc Long sẽ bị áp lực làm ảnh hưởng tới việc di chuyển, thậm chí sẽ không ngừng bị thương tổn. Mà thời gian nhân vật biến thành Hắc Mộc Long cũng có hạn…
Chính bởi vì nguyên nhân này, cho nên Lâm Mạt phải lấy được “Tinh Thạch Hải Quái” trước.
Lúc này Lâm Mạt đã tiêu diệt Vương Đình Tướng Lĩnh. Thế là hắn liền tiếp tục điểu khiển nhân vật đi về khu hải vực sâu hơn.
Sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy từng đoàn Binh Tôm Tướng Cua. Nói tới Binh Tôm Tướng Cua, nếu như người chơi lựa chọn loại biến thân này đi vào trong biển, như vậy loại biến thân này sẽ có thời gian duy trì là vô hạn.
Nhưng với hình thái Binh Tôm Tướng Cua thì có được kỹ năng hi hữu hay pháp bảo hiếm có, còn có “Thủy yêu tinh” làm phụ trợ, thì cũng không có cách nào thông qua cửa Vương Đình Tướng Lĩnh. Bởi vì nguyên nhân “Áp chế chủng tộc “…
Lúc này Lâm Mạt hít vào một hơi thật sâu, sau đó liền di chuyển về phía Binh Tôm Tướng Cua. Lâm Mạt cũng không chú ý vào các đơn vị cấp thấp, mà một mực nhìn chăm chú vào tháp phòng ngự “Hải Lam” sau lưng bọn chúng.
“Ta nhớ được tháp Hải Lam này chỉ cần ba lần công kích là có thẻ đánh giết Hải Quái đầy máu.” Lâm Mạt trầm mặc một lát rồi nói. Trong trí nhớ của hắn, thời điểm toà tháp phòng ngự Hải Lam này công kích lần thứ nhất, thì chỉ đánh mất 2-3% HP, lần công kích thứ hai là đánh mất hai mươi mấy phần trăm HP, lần thứ ba là trực tiếp kết liễu nó.
Cái này là video Lâm Mạt nhìn thấy trên mạng, nhưng tháp phòng ngự “Hải Lam” này có lực công kích để Lâm Mạt rất ân tượng.
Lúc này phân thân của Lâm Mạt đã hóa thành khói đen và biến mất, bởi vì thời gian duy trì đã đến, mà thời gian biến thân Hắc Mộc Long còn lại cũng không còn nhiều lắm.
Lâm Mạt nhún vai, sau đó ngay lúc này bắt đầu điều khiển Hắc Mộc Long đi chuyển tới vị trí không xa. Sau đó nhân vật Lâm Mạt đã đi tới đáy biển.
Lúc này Hắc Mộc Long mới dần dần đi về phía tháp phòng ngự Hải Lam. Sau đó Lâm Mạt bắt đầu thanh lý một phần Binh Tôm Tướng Cua. Lúc này bởi vì đạng ở trong hoàn cảnh biển sâu, những Binh Tôm Tướng Cua này được để thặng thực lực lên một mức nhất định. Có thể bởi vì hoàn cảnh cải tạo, cũng có thể vì có được một chút vật phẩm đại bổ.
Tóm lại xem như lúc này Hắc Mộc Long muốn phá hủy một Binh Tôm Tướng Cua, cũng cần tiến hành hai lần công kích bình thường. Nhưng may mắn là, đòn công kích bình thường của Hắc Mộc Long thuộc loại đánh lan, nói cách khác nhân vật có thể đồng thời tạo thành tổn thương đối với nhiều đơn vị.
Ánh mắt Lâm Mạt lóe lên một cái, tiếp sau đó liền để Hắc Mộc Long tiến hành công kích đối với những Binh Tôm Tướng Cua kia. Hắc Mộc Long liên tiếp chế tạo ra hai đạo gợn sóng lục sắc, sau đó những Binh Tôm Tướng Cua này bắt đầu không ngừng ngã xuống.
Binh Tôm Tướng Cua không có bị công kích thì bắt đầu di chuyển về phía Hắc Mộc Long. Sau đó Hắc Mộc Long vừa lui lại vừa tiến hành công kích bình thường, giống nhau là tiến hành chơi diều.
Mặc dù Binh Tôm Tướng Cua có thủ đoạn công kích từ xa, nhưng phạm vi công kích của bọn chúng còn kém rất xa Hắc Mộc Long. Đã qua ước chừng ba phút, Lâm Mạt cũng đã thành công dọn dẹp sạch sẽ.
Sau đó qua nửa phút, nhân vật Lâm Mạt liền tự động giải trừ biến thân thành “Hắc Mộc Long”. Lâm Mạt nhìn thoáng qua nhân vật, sau đó lại liếc mắt nhìn tháp phòng ngự “Hải Lam”, cuối cùng lại đem ánh mắt của mình nhìn tới pháp thuật biến thân.
Lâm Mạt thở ra một hơi, nhưng sau nói ra: “Hẳn là có thể được.” Hắn nói một mình, sau đó liền để cho nhân vật thuật sĩ chuyển thành Cự Linh Thần. Lúc này Cự Linh Thần cũng chạy nhanh về phía tháp phòng ngự “Hải Lam”.
Lúc này thần sắc Lâm Mạt rất chuyên chú mà tỉnh táo. Tiếp theo Cự Linh Thần liền tiến vào phạm vi công kích của tháp phòng ngự Hải Lam. Ngay lúc này Lâm Mạt đã biết Thủy yêu tinh cho Cự Linh Thần một cái hộ thuẫn màu băng lam.
Tháp phòng ngự Hải Lam liền phát động một lần công kích với Cự Linh Thần. Một tia màu lam bắn ra từ đỉnh Tháp phòng ngự Hải Lam, đánh vào hộ thuẫn màu băng lam trên người Cự Linh Thần. Sau đó hộ thuẫn màu băng lam bị đánh nát trong nháy mắt.
Bất quá như vậy cũng giúp Lâm Mạt tranh thủ được một khoảng thời gian nhất định. Nói cách khác ở thời điểm này, Cự Linh Thần cũng đã đi tới trước Tháp phòng ngự Hải Lam, đồng thời cũng đem bàn tay của mình cất phía trên tháp phòng ngự.
Thế là ngay lúc này, Lâm Mạt liền bắt đầu không ngừng kích vào Cự Linh Thần. Tiếp theo trên bàn tay Cự Linh Thần liền xuất hiện từng dây leo màu cam, sau đó bắt đầu tiến hành khống chế đối với Tháp phòng ngự Hải Lam.
Dây leo đã thành công quấn chặt lấy tháp phòng ngự Hải Lam. Sau đó từng đường vân bắt đầu dân dần bao phủ lấy tháp phòng ngự.
Lại hai lần công kích rơi vào trên người Cự Linh Thần. Lâm Mạt lại đứng im, một lòng muốn khống chế Tháp phòng ngự Hải Lam. Ngay lúc này, đường vân đã bao trùm một phần ba Tháp phòng ngự Hải Lam, mà tiến độ còn đang không ngừng tăng nhanh.
Tại thời điểm Tháp phòng ngự Hải Lam thả ra năm lần công kích, với lượng HP nhân vật còn lại là không có cách nào trụ qua lần công kích thứ sáu, lúc này trên mặt Lâm Mạt đột nhiên toát ra vẻ tươi cười.
Lâm Mạt nói: “Xong!” Sau đó liền bắt đầu nhìn kiệt tác của mình, cũng chính là Tháp phòng ngự Hải Lam đã bị khống chế. Lúc này tháp phòng ngự đã không tiếp tục công kích Cự Linh Thần, mà lâm vào trong an tĩnh.
Lúc này nhân vật Lâm Mạt đã khống chế Tháp phòng ngự Hải Lam. Mà vừa lúc này, Lâm Mạt nhìn thấy phía trước có rất nhiều Hải Yêu bắt đầu tiến về phía mình.
Lâm Mạt vừa điều khiển Cự Linh Thần, vừa nói: “May mà ta khống chế được Tháp phòng ngự Hải Lam, chứ nếu gặp nhiều Hải Yêu như vậy thì sẽ phải khổ chiến một phen.” Bởi vì những con hải yêu này có cường độ cũng không tệ, cho nên cho dù có Cự Linh Thần cũng không có cách nào đánh chết chúng như cắt cỏ được.
Cho nên chính ở thời điểm này, Lâm Mạt liền phi thường bình tĩnh tiến hành điều khiển, để Tháp phòng ngự Hải Lam tiến hành công kích.
Những cái kia Hải Yêu có tốc độ di chuyển vẫn rất nhanh, không để cho Lâm Mạt chờ đợi quá lâu, những con Hải Yêu kia cũng đã đi tới phạm vi công kích của Tháp phòng ngự Hải Lam.
Tương đối đáng tiếc là, mặc dù Tháp phòng ngự Hải Lam có lực công kích rất mạnh, chỉ cần hai lần công kích liền có thể kéo đi một con Hải Yêu. Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ có thể đánh một mục tiêu, nhưng con khác vẫn có thể nhân cơ hội này để tiếp cận. Nói cách khác, Tháp phòng ngự Hải Lam không có được hiệu quả bắn lan.
Cho nên lúc này Lâm Mạt liền điều khiển Cự Linh Thần di chuyển về phía trước, đè vào vị trí phía trước Tháp phòng ngự Hải Lam. Nói cách khác ở thời điểm này, những Hải Yêu kia phải đối mặt đầu tiên chính là Cự Linh Thần.
Đương nhiên những Hải Yêu này cũng có thể lựa chọn không nhìn Cự Linh Thần mà trực tiếp công kích Tháp phòng ngự Hải Lam. Nhưng ở thời điểm này, bọn chúng liền bị Cự Linh Thần cùng Tháp phòng ngự Hải Lam cùng tấn công.
Mà Cự Linh Thần được Lâm Mạt thao tác, chọn Hải Yêu bị tháp phòng ngự Hải Lam công kích để kết liễu. Như vậy sẽ giúp Cự Linh Thần cùng Hải Lam liền tiến vào trạng thái hợp tác, chỉ cần tiến hành một lần tấn cống liền có thể mang đi một đơn vị yêu quái, hiệu suất đề cao thật lớn, cũng giảm bớt tổn thương nhận vào.
Những Hải Yêu này có số lượng rất nhiều, nhưng khi bị Tháp phòng ngự Hải Lam cùng Cự Linh Thần công kích, số lượng của bọn chúng đang không ngừng giảm dần. Ước chừng qua năm phút, Lâm Mạt liền diệt sạch những Hải Yêu kia.
Lúc này độ bền của tháp phòng ngự Hải Lam còn thừa lại hai phần ba, mà Cự Linh Thần tổn thất cũng không ít HP, ước chừng còn lại ba mươi phần trăm. Cái này chủ yếu là bởi vì hắn cho Cự Linh Thần cản phía trước Tháp phòng ngự Hải Lam…
Lâm Mạt thở ra một hơi, sau đó liền sử dụng thẻ bài “Khô Mộc Phùng Xuân”. Mặc dù sử dụng thẻ bài này thì có hiệu quả tác dụng kém hơn so với Hắc Mộc Long, nhưng đối với Cự Linh Thần mà nói thì cũng không quá kém.
Khi đem HP của Cự Linh Thần tăng lên tới bốn mươi phần trăm, thẻ bài “Khô Mộc Phùng Xuân” liền tiến vào trạng thái làm lạnh.
Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ngay lúc này lại tiếp tục đi tới. Lại qua mấy phút, Lâm Mạt đã nhìn thấy tại phía trước lại có một tòa Tháp phòng ngự Hải Lam. Bất quá cái tòa tháp phòng ngự này cũng không có Hải Yêu thủ hộ.
Lâm Mạt nói: “Là toàn diệt trong đợt vừa rồi sao?” Trận chiến vừa rồi, Lâm Mạt đã xử lý toàn bộ Hải Yêu. Mà những Hải Yêu bị diệt này có cả đám thủ hộ cái tòa Tháp phòng ngự Hải Lam này.
Lúc đầu Lâm Mạt muốn yên tĩnh chờ đợi HP khôi phục, đương nhiên chủ yếu là dựa vào pháp thuật “Khô Mộc Phùng Xuân”. Nhưng ngay tại lúc Lâm Mạt vận dụng pháp thuật “Khô Mộc Phùng Xuân”, đem HP Cự Linh Thần hồi phục đến mức năm mươi phần trăm, Lâm Mạt đã nhìn thấy một đầu Lam Kình đang di chuyển tới.
Đây là một con Hải Yêu phi thường hi hữu, mà phía trên thân thể Lam Kình tồn tại một thiếu niên mặc phục sức màu đen.
Thiếu niên lặng yên ngồi ngay ngắn ở trên người Lam Kình, nhìn cũng không có nguy hiểm gì. Nhưng ngay lúc này Lâm Mạt lại nhẹ giọng nói: “Là Long Thái tử sao?” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền lập tức thao túng Cự Linh Thần đi về phía một tòa Tháp phòng ngự Hải Lam.
Sau khi Tháp phòng ngự Hải Lam công kích hai lần, Cự Linh Thần cũng đã bị phá hủy. Quang mang trên người Cự Linh Thần bị dập tắt hoàn toàn. Nhưng ở thời điểm này, thẻ bài “Bất diệt thân thể” lại đột nhiên sáng lên.
Tiếp theo Cự Linh Thần cứ như vậy đứng lên, bởi vì hiệu quả “Bất diệt thân thể”, hiện tại đã đầy máu sống lại. Sau khi Cự Linh Thần đứng dậy, đường vân trên thân thể sáng lên lần nữa.
Lần này hắn thành công khống chế được Tháp phòng ngự Hải Lam, mà HP tự thân cũng giảm xuống mười phần trăm, bất quá tổng thể mà nói hiện tại HP hắn vẫn tương đối khỏe mạnh.
Lâm Mạt thừa dịp Long Thái Tử còn cần thời gian nhất định mới có thể tới được đây, muốn sử dụng pháp thuật “Khô Mộc Phùng Xuân” tiến hành hồi máu. Nhưng Lâm Mạt do dự một chút vẫn bỏ qua quyết định này.
Nguyên nhân chính là vì Long Thái Tử có mấy cái pháp thuật có hiệu quả khống chế, mà thủ đoạn giải khống của Lâm Mạt cũng chỉ có “Khô Mộc Phùng Xuân”. Đồng thời lúc này HP của Cự Linh Thần cũng đang đấy, cho nên không cần nóng nảy sử dụng pháp thuật này.
Lúc này Cự Linh Thần an tĩnh ở phía dưới Tháp phòng ngự Hải Lam, cũng không dám đi ra khỏi tầm bắn. Nói cách khác trong chiến đấu tiếp theo, Lâm Mạt là cũng không coi trọng Cự Linh Thần, đây là bởi vì Lâm Mạt biết Long Thái Tử có sức mạnh thế nào.
Trước kia Lâm Mạt có xem qua một video chuyên môn giảng giải về long đình, trong video nhân vật Binh Tôm Tướng Cua bị Long Thái Tử dùng một thương cắm xuống đất, về phần Hải Quái thì có thể ngăn cản một đoạn thời gian, nhưng vẫn khó thoát vận mệnh bị Long Thái Tử đánh giết.
Về phần Cự Linh Thần sẽ có biểu hiện như thế nào, trong lòng Lâm Mạt cũng là không chắc. Bởi vì Long Thái Tử có một cái pháp thuật mạnh đến phạm quy, đó chính là hắn có cơ chế giống Tháp phòng ngự Hải Lam, theo số lần công kích gia tăng, mức thương tổn sẽ tăng lên trên diện rộng.
Loại tăng lên này cũng không phải là không có hạn mức cao nhất, nhưng lại đủ để nhẹ nhõm mang đi đại đa số nhân vật thần thoại…
Cho nên thời điểm Lâm Mạt đối mặt với Long Thái Tử, nội tâm vẫn có chút không bình tĩnh. Ngay tại lúc Cự Linh Thần dám đi ra ngoài, “Long Thái Tử” cũng cưỡi Lam Kình đã đi tới.
Long Thái Tử ngừng lại, con ngươi nhìn Cự Linh Thần.
Sau đó qua mười mấy giây, nhân vật Lâm Mạt liền biến trở về hình thái thuật sĩ.
Lâm Mạt cũng đã dự liệu được tình huống này, cho nên liền thừa dịp thời gian duy trì của Cự Linh Thần vẫn còn liền lập tức điều khiển Cự Linh Thần khống chế Tháp phòng ngự Hải Lam.
Lúc này Long Thái Tử phía trên Lam Kình khẽ thở một hơi, ý vị có chút không hiểu. Bàn tay của hắn nhẹ nhàng đánh một cái vào thân thể Lam Kình, thế là ngay lúc này Lam Kình bỗng xoay thân thể. Nó liền mở ra miệng lớn, sau đó trong miệng đang ngưng tụ một chùm sáng màu xanh lam.
Cũng chính ở thời điểm này Lâm Mạt vận dụng pháp thuật biến thân. Lúc này cần nói rõ một chút, hình thái biến thân Cự Linh Thần và Hắc Mộc Long có lượng HP và MP độc lập với nhân vật thuật sĩ.
Nói cách khác dù khi biến thân thành Cự Linh Thần có bị tổn thất một lượng HP nhất định, nhưng sau khi biến trở về hình thái thuật sĩ, HP nhân vật sẽ được hồi đày.
Tại thời điểm Lâm Mạt vận dụng cái pháp thuật biến thân này, nhân vật liền biến thành Hắc Mộc Long. Sau đó lại không có chút do dự nào mà lập tức sử dụng mấy thẻ bài thanh đồng.
Cứ như vậy, ba cái đơn vị Hắc Mộc Long xuất hiện ở trên màn hình. Lúc này Lam Kình đã chuẩn bị tốt, có thể thấy một chùm sáng màu xanh lam bắn ra từ trong miệng của nó, cũng chính ở thời điểm này Lâm Mạt phát động thẻ bài thanh đồng “Phi Diệp Trảm”.
Hai loại công kích đụng vào nhau sau đó liền triệt tiêu lẫn nhau. Lam Kình có cường độ không kém Hắc Mộc Long bao nhiêu, nhưng chất lượng pháp thuật lại muốn vượt qua “Phi Diệp trảm” của Hắc Mộc Long,
Chống đỡ không nổi chính là pháp thuật của Hắc Mộc Long, cho nên chùm sáng màu xanh lam mang theo một chút xu hướng suy tàn lao về phía Hắc Mộc Long. Sở dĩ sẽ mang theo xu hướng suy tàn, nguyên nhân chủ yếu là nó bị tới ba lần “Phi Diệp trảm” ngăn cản.
Nhưng Lâm Mạt cũng đã sớm tính toán được. Cho nên hắn trực tiếp khống chế Hắc Mộc Long tiến hành tránh né.
Nói cách khác tại trong quá trình Phi Diệp Trảm đấu sức cùng chùm sáng, Lâm Mạt cũng đã điều khiển nhân vật cùng phân thân tiến hành tránh né.
Sau đó cũng chính ở thời điểm này Lâm Mạt tiếp tục phóng thích ra đòn công kích bình thường. Từng đạo gợn sóng lục sắc xuất hiện, tạo thành tổn thương nhất định đối với Lam Kình.
Nhưng Lam Kình thật sự da dày thịt béo quá mức, cho dù bị ba Hắc Mộc Long đồng loạt công kích, HP của Lam Kình mới miễn cưỡng giảm xuống một phần trăm.
Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Ta nhớ được bởi vì Long Thái Tử quá mức cường hãn, cho nên rất nhiều người chơi đều lựa chọn tránh thoát Long Thái Tử… Nhưng hắn chủ động tìm tới cửa là loại gì tình huống?” Lâm Mạt trầm mặc một lát, liền phát động pháp thuật “Tịch diệt Thiên Tâm”.
Khi pháp thuật này trong giai đoạn chuẩn bị, cũng chính là thời điểm rất nhiều Thiên Tâm kiếm thành hình, Long Thái Tử cũng không có làm ra động tác gì, mà vẫn một bộ thần sắc thờ ơ.
Long Thái Tử yên lặng nhìn chăm chú những cái Thiên Tâm kiếm kia, đột nhiên con mắt có chút sáng lên. Cử động cùng thần sắc của hắn có chút kỳ quái. Nói cách khác ở thời điểm này Long Thái Tử hi vọng thủ đoạn công kích của Lâm Mạt càng mạnh hơn… Hắn muốn gì, là muốn tự sát sao?
Đám Thiên Tâm kiếm lao về phía Long Thái Tử, nhưng chính là tại trong khoảng thời gian này, Long Thái Tử liền nhắm mắt lại.
Nhưng những Thiên Tâm kiếm sắp công kích Long Thái Tử lại đột nhiên ngừng lại. Lâm Mạt hơi sững sờ, sau đó những Thiên Tâm Kiếm liền tự động giải thể.
Nhìn những Thiên Tâm Kiếm kia không ngừng giải thể, biến thành mảnh vỡ Lâm Mạt khẽ thở một hơi: “Hắn mạnh hơn rất nhiều… Có thể nói đây mới là thực lực chân chính của hắn.”
Tại thời điểm những thanh kiếm không ngừng vỡ vụn, Lâm Mạt cũng không có quá nhiều cảm xúc, ánh mắt của hắn một mực rơi vào trên người Long Thái Tử. Tiếp theo Lâm Mạt liền thấy Long Thái Tử mở mắt, nhìn thấy sự thất vọng trong mắt hắn…
Nhưng một kích mạnh nhất của pháp thuật Thiên Tâm kiếm vẫn chưa có được tung tra. Lúc này bản thể pháp bảo Thiên Tâm kiếm liền bay ra ngoài.
Sau đó là bạo tạc kịch liệt. Lần bạo tạc này thành công đột phá pháp thuật phòng ngự của Long Thái Tử. Bên trong đôi mắt Long Thái Tử toát ra một vòng kinh hãi, nhưng vẫn lập tức thờ ơ như cũ.
Bạo tạc kết thúc, Lâm Mạt trông thấy lúc này Long Thái Tử vẫn là một bộ dáng vẻ lười biếng. Lúc này trên đầu của hắn hiển lộ ra sừng rồng, vụ nổ vừa rồi vẻn vẹn chỉ bức hắn hiển lộ ra một chút đặc thù bản thể, chỉ thế thôi.
Ở thời điểm này Long Thái Tử đưa tay sửa lại tóc của mình. Sau đó hắn mở miệng nói: “Nếu như ngươi vẻn vẹn chỉ có thực lực như vậy, như vậy ngươi liền trở về đi… Ngươi không cách nào thành công.” Thanh âm của hắn rất bình tĩnh, giống như tại kể ra một chuyện rất bình thường.
“Cái này chính là khinh thị sao?” Lâm Mạt tự nhủ nói. Sau đó cũng chính ở thời điểm này, Lâm Mạt lại nhìn thoáng qua Thiên Tâm kiếm. Hắn thở dài một hơi nói: “Liền vận dụng một cái pháp thuật kia đi.” Sau đó Lâm Mạt liền kích hoạt Thiên Tâm kiếm.
Nói cách khác ở thời điểm này Lâm Mạt đã bị lời nói của Long Thái Tử khơi dậy nội tâm quật cường. Lúc này HP nhân vật giảm hai mươi phần trăm, sau đó trên thân kiếm Thiên Tâm liền bạo phát ra huyết mang mãnh liệt.
Thiên Tâm kiếm bạo phát ra lực công kích mạnh nhất. Lần công kích này để con mắt Long Thái Tử có chút sáng lên, sau đó bạo tạc kịch liệt đã che khuất thân ảnh Long Thái Tử.
Chờ hiệu quả bạo tạc kết thúc, thân ảnh Long Thái Tử liền lại xuất hiện ngay tại chỗ. lúc này bề ngoài hắn thoáng có chút chật vật, nhưng phục sức vẫn hoàn chỉnh như cũ, nhìn không thấy có chút vết tích nào.
Tại thời điểm Lâm Mạt quan sát Long Thái Tử, ánh mắt của hắn cũng rơi vào trên thân thể Hắc Mộc Long. Sau đó ánh mắt Long Thái Tử chuyển dời đến Tháp phòng ngự Hải Lam đã bị Lâm Mạt khống chế.
Long Thái Tử rơi vào trong trầm mặc. Sau đó suy tư một lát, hắn khẽ thở một hơi. Hắn và Lam Kình quay người đi ngược lại con đường đã đi tới, chỉ lưu lại một đạo bóng lưng.
Lúc này Long Thái Tử nói: “Đi theo ta.” Thanh âm của hắn bình tĩnh như trước, chỉ là loại an tĩnh này mang theo một loại ý nhị kiên quyết nào đó.
Lâm Mạt hơi sững sờ. Lúc này Hắc Mộc Long mở miệng nói chuyện, hắn nói: ” tại sao muốn ta rời đi cùng ngươi?”
Lúc này Long Thái Tử mỉm cười, nhưng sau nói ra: “Chẳng lẽ ngươi không muốn lấy được lực lượng mạnh hơn sao? Ngươi không muốn, thăm dò hết thảy chân tướng?”
Lâm Mạt khẽ gật đầu không nói gì. Sau một hồi trầm mặc, thì nghe thấy thanh âm Hắc Mộc Long vang lên. Hắn nói: “Chân tướng sao?” Tiếp theo Hắc Mộc Long hơi khẽ nâng đầu lên, dùng lời nói thoáng có chút trầm thấp đối thoại với Long Thái Tử: “Lòng hiếu kỳ của ta cũng không quá lớn.”
“Ngươi không tới, tiếp theo ngươi cũng không có chỗ có thể đi.” thanh âm Long Thái Tử rất bình tĩnh, “Đây là lựa chọn duy nhất của ngươi.” Nói xong câu đó Long Thái Tử liền khống chế Lam Kình di chuyển.
Lúc này Hắc Mộc Long không có chút do dự nào, cứ đi theo sau lưng Long Thái Tử, sau đó đi thẳng đến một tòa Tháp phòng ngự Hải Lam khác.
Cái tòa tháp phòng ngự này vốn muốn công kích Lâm Mạt, nhưng Long Thái Tử chỉ nhìn thoáng qua toà tháp phòng ngự kia, chùm sáng đã được chuẩn bị bắn ra liền bị dừng lại, hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
Lâm Mạt nhìn thấy tháp phòng ngự đình chỉ chuẩn bị công kích, thế là ngay lúc này cẩn thận di chuyển từng li từng tí một. Lúc trước hắn xác thực muốn quải điệu một lần để kích hoạt một loại kết cục đặc biệt, nhưng hiện tại hắn đã vứt bỏ loại ý nghĩ này, bởi vì hiện tại hắn đã trải qua một cuộc hành trình chưa được khám phá…
Mà hắn dám đi qua, nguyên nhân chủ yếu là vì hắn còn có một tấm thẻ bài “Mộc uẩn sinh cơ”, cái thẻ bài này để hắn có them tự tin.
Lâm Mạt nhìn thoáng qua Tháp phòng ngự Hải Lam, lúc này Hắc Mộc Long nhanh chóng đi qua, nhưng cũng không nhận phải công kích. Nếu như không phải trên đỉnh Tháp phòng ngự Hải Lam vẫn tỏa ra ánh sáng lung linh như cũ, thì Lâm Mạt đều đã hoài nghi toà tháp phòng ngự này đã ngừng vận chuyển.
Lâm Mạt đột nhiên có chút ý nghĩ đối với toà tháp phòng ngự này. Đó chính là biến thân trở thành Cự Linh Thần sau đó khống chế toà Tháp phòng ngự Hải Lam này.
Lâm Mạt dừng lại mấy giây, thì nghe thấy Long Thái Tử nói: “Ngươi có thể khống chế Hải Lam, nhưng chúng ta cũng có biện pháp đoạt lại quyền khống chế… Mà đây lại là chuyện phi thường đơn giản.” Nói xong câu đó Long Thái Tử liền tiếp đi về phía trước.
Lâm Mạt nhìn Long Thái Tử càng chạy càng xa, thế là ngay lúc này uống một hớp nước, tiếp theo liền để nhân vật đi theo Long Thái Tử. Lúc này sau một khoảng thời gian, thời gian duy trì của Hắc Mộc Long đã kết thúc. Thế là nhân vật của hắn lại biến trở về thuật sĩ.
Sau đó lại qua ba năm phút, Long Thái Tử mang theo nhân vật Lâm Mạt đi tới một tòa đại sơn long lanh ánh sáng. Ngọn núi lớn này lại được tạo thành hoàn toàn từ nguyên thạch.
Xuyên thấu qua mặt ngoài nguyên thạch, ngay lúc này Lâm Mạt nhìn thấy một bộ phấp thân không sai biệt với thân thể Lâm Mạt thấy ở trong nguyên thạch. Đây là một tồn tại vĩ đại bị nguyên thạch phong ấn, hắn cũng không cao lớn nhưng lại rất uy nghiêm.
Tồn tại này trang bị với màu đen và màu đỏ làm chủ đạo, phía dưới thì có thêm một lớp áo giáp màu bạc.
Lâm Mạt không chớp mắt nhìn tồn tại trước mắt này, sau đó nói ra tên của hắn: “Nguyên Thủy Thiên Ma…”
Lúc này Long Thái Tử cũng lẳng lặng nhìn Nguyên Thủy Thiên Ma bị phong ấn. Long Thái Tử nhìn Lâm Mạt nói: “Ngươi có thể biết tên của hắn sao?” Lời của hắn nhẹ nhàng, nhưng lại bao hàm cảm xúc phi thường phức tạp. Cảm xúc có cảm khái cùng hồi ức, thậm chí còn có một số ngưỡng mộ.
Long Thái Tử nói: “Tên của hắn gọi là Nguyên Thủy Thiên Ma, là tồn tại cự đầu cường hãn vô cùng. Dù vẫn lạc chỉ còn lại một bộ ma thân, thì nếu không phải tồn tại Kim Tiên thì cũng khó có thể đến gần.”
“Thế nhưng chúng ta đã tới gần tôn ma thân này.” nhân vật thuật sĩ chậm rãi mở miệng.
“Là có nguyên nhân đặc thù.” Long Thái Tử đưa tay gỡ tóc của mình, giấu ở dưới tóc là một đạo ấn màu đen lóe ra yếu ớt ánh sáng.
“Đây chính là nguyên nhân ta không có đạt tới cấp bậc Kim Tiên, lại có thể tới gần thiên ma thân.” Long Thái Tử lạnh nhạt nói. Sau đó hắn nhìn Lâm Mạt nói: “Mà nguyên nhân ngươi có thể đến gần thì cũng không khác ta là mấy… Bởi vì ngươi chính là hắn.”
“Ta là thiên ma?” nhân vật thuật sĩ nói. Ngay lúc này ấn ký màu đỏ trên mu bàn tay Lâm Mạt đột nhiên bạo phát ra quang mang mãnh liệt, sau đó một đạo ánh sáng hồng sắc giống như là du long bắn nhanh ra từ bên trong ấn ký màu đỏ, bắn tới trên thân thể Nguyên Thủy Thiên Ma.
Ngay lúc này thân thể Nguyên Thủy Thiên Ma tản ra một tầng hào quang màu đỏ nhàn nhạt. Sau đó đạo ánh sáng mãnh liệt này liền biến mất rất nhanh, tựa hồ không có tôn tại.
Ngay lúc này, con mắt Thiên Ma Thân mở ra, nói cách khác Thiên Ma Thân đã tỉnh lại. Ánh mắt của hắn rơi vào trên thân nhân vật Lâm Mạt, con mắt hồi phục thần thái đồng thời cũng biến thành vô cùng thâm thúy.
Sau đó ngón tay của hắn bỗng nhúc nhích, tiếp theo Lâm Mạt đã nhìn thấy trên núi đá xuất hiện từng đạo vết rạn dữ tợn. Cũng chính ở thời điểm này, núi nguyên thạch vỡ vụn ra.
Thời điểm nguyên thạch sụp đổ, Lâm Mạt cũng đã nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Ma Thân đứng giữa không trung. Sau đó Thiên Ma Thân duỗi bàn tay của mình ra, những cái nguyên thạch kia bị ý chí của hắn biến thành bột mịn, từng hạt bụi phiêu tán sau đó biến thành tơ lụa bay múa quanh Nguyên Thủy Thiên Ma Thân.
Tiếp theo bị Nguyên Thủy Thiên Ma Thân hấp thu. “Ngươi nguyện cùng ta ma diệt nhân gian.” thanh âm Nguyên Thủy Thiên Ma Thân vang lên.
“Không nguyện ý.” nhân vật Lâm Mạt liền hời hợt cự tuyệt. Sau đó ngay lúc này, Lâm Mạt nghe thấy được nơi xa truyền đến tiếng hò hét. Lâm Mạt nói: “Đây chính là đại quân Hải tộc sao? n, thanh thế rất lớn.”
“Vì cái gì?” Nguyên Thủy Thiên Ma Thân mở miệng nói ra. Ánh mắt của hắn rơi vào trên người nhân vật Lâm Mạt, tựa hồ phi thường kiên nhẫn chờ đợi nhân vật thuật sĩ trả lời.
Nhân vật Lâm Mạt nói: “Ta không oán không cừu cùng nhân gian, tại sao phải diệt nhân gian?”
Lúc này tựa hồ Thiên Ma Thân nghe được trò cười buồn cười nhất, sau đó liền cười lên ha hả.
“Ta đã rất lâu rồi không có nghe thấy chuyện buồn cười như thế, ngươi lại còn nói mình không oán không cừu cùng Nhân Gian giới?” Thiên Ma Thân nói.
Ngay lúc này Thiên Ma Thân vươn tay mình chỉ hướng nhân vật Lâm Mạt điểm một cái, sau đó ký ức vỡ vụn được hiện ra. Tiếp theo Lâm Mạt liền bắt đầu xem một đoạn video anime.
“Đoạn video tốt thế này lại được che giấu như sợ bị người khác nhìn thấy…” Lâm Mạt uống một hớp nước sau đó hơi nói một chút.
Lúc này Lâm Mạt hao tốn mười mấy phút quan sát cái video anime này. Hắn biết nhân vật của mình chính là Nguyên Thủy Thiên Ma, nhưng cái này chỉ là nội dung trong video này, nhân vật của mình còn có một thân phận khác, đó chính là Đại Chu Hoàng tộc.
Nguyên Thủy Thiên Ma chuyển sinh làm một hoàng tử nhân gian tìm kiếm lịch luyện cùng đột phá, nhưng lại không nghĩ rằng lại bị các cự đầu khác tính toán, khiến cho Thiên Ma Thân cùng chân linh chia lìa. Nhưng Thiên Ma Thân cũng không phải dễ dàng bị phá hư như vậy. Mà ngoại tượng bất diệt thì chân linh bất hủ.
Thế là chân linh lại Trùng Sinh, biến thành nhân vật thuật sĩ. Thế là hết thảy đều về tới lúc trò chơi mới bắt đầu nhất…
Lúc này nhiệm vụ của Lâm Mạt chính là trở về hạo kinh một lần nữa, trước khi U Vương nhóm lửa phong hoả đài thì phải đánh chết Bao Tự. Nhóm lửa phong hoả đài xong, tiên thần yêu ma liền có thể đả thông thông đạo tiến về Nhân Gian giới, bắt đầu cuộc chiến để đạt được hương hỏa nhân gian.
Về phần Nguyên Thủy Thiên Ma cừu hận cùng Nhân Gian giới, cũng là bởi vì Bao Tự mê hoặc mà để U vương phái đại quân vây công Nguyên Thủy Thiên Ma. Mà chuyện đại quân vây công đối hắn cũng không tính là gì, điều để hắn chịu kết cục đáng buồn chính là Thần khí “Phân thần trượng” cùng chúng sinh nguyện lực… Đây chính là lý do để Nguyên Thủy Thiên Ma có cừu hận cùng Nhân Gian giới.
Về phần tại sao tồn tại cự đầu dám tính toán Nguyên Thủy Thiên Ma, nguyên nhân chủ yếu chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn đã mai danh ẩn tích một đoạn thời gian. Đoạn thời gian này lá lúc phật tộc đản sinh.
“Tựa hồ lại là một bàn lớn cờ a.” Lâm Mạt nói. Sau đó ngay lúc này video đã kết thúc, cửa sổ trò chơi mới có thể tiếp tục thao tác. Cũng chính ở thời điểm này giao diện nhảy ra hai cái lựa chọn. Một cái là “Tiếp nhận”, một cái khác là “Cự tuyệt”.
Lâm Mạt không có lựa chọn nhanh như vậy, thế là liền ngẩng đầu nhìn nội dung bên trong khung chat. “Ngươi có nguyện ý cùng Nguyên Thủy Thiên Ma giết vào nhân gian hay không…” Lâm Mạt nhẹ nhàng đọc lên, “Cái này cần lựa chọn, tự nhiên lựa chọn nào có chỗ tốt thì phải chọn rồi.”
Lâm Mạt nói xong câu đó liền lập tức lựa chọn “Tiếp nhận”. Thế là Thiên Ma Thân mỉm cười nói: “Lúc đầu ta đã làm tốt dự tính xấu nhất, nhưng nếu như cưỡng ép hợp nhất cùng ngươi, như vậy thực lực của ta liền chỉ có cấp bậc Chuẩn Đế. Chỉ khi ngươi đồng ý ta mới có thể phát huy ra chiến lực vô địch Thiên tôn.”
Cấp bậc Đại đế có thực lực kém hơn Thiên tôn, nhưng Thiên tôn không có cách nào đánh giết đại đế. Kết quả xấu nhất cũng chỉ là bị phong ấn, như là Nguyên Thủy Thiên Ma vậy.
Lâm Mạt đã nhìn thấy Thiên Ma Thân nói: “Ngươi có hai cái pháp thuật biến thân quá yếu, nếu như ta hơi không cẩn thận liền sẽ làm bản nguyên bọn hắn vỡ vụn… Thật sự là phiền phức.”
Nói xong câu đó hắn liền biến thành một đạo lưu quang màu đen chui vào ấn ký màu đỏ trên mu bàn tay Lâm Mạt. Lâm Mạt trông thấy lúc này pháp thuật biến thân đều đã thiết lập lại làm lạnh, nói cách khác lúc này Lâm Mạt có thể lựa chọn biến thân làm “Hắc Mộc Long”, “Cự Linh Thần” cùng “Nguyên Thủy Thiên Ma”.
Lâm Mạt cũng không có quá nhiều do dự, mà là lựa chọn trực tiếp biến thân trở thành Nguyên Thủy Thiên Ma. Lúc này Lâm Mạt nhìn thoáng qua Long Thái Tử, Long Thái Tử vẻn vẹn nhếch miệng mỉm cười. thân thể Long Thái Tử tản mát ra quang mang bạch sắc tinh khiết, trực tiếp biến thành một thanh họa kích. Mặc dù là một thanh vũ khí màu trắng, nhưng chung quanh của nó lại tỏa ngọn lửa màu đen cuồn cuộn.
Sau đó nhân vật “Nguyên Thủy Thiên Ma” liền đưa tay tiếp nhận thanh họa kích. Lúc này Lâm Mạt nói: “Không có thẻ bài nào được tạo ra… tồn tại cấp bậc Đại đế đã hoàn toàn không cần loại thủ đoạn này, chiến đấu toàn bằng đao thương kiếm kích.”
Lúc này những Hải Yêu cũng đã tiến vào phạm vi cách Nguyên Thủy Thiên Ma không tới năm mươi mã. Cũng chính là ở thời điểm này, Lâm Mạt nhìn thấy một nữ long tộc phi thường xinh đẹp.
“Băng Long Thánh nữ…” Lâm Mạt nói danh tự này. Lúc này Băng Long Thánh nữ nhìn Long Thái Tử đã hóa làm vũ khí nói: “Ngươi có biết hay không làm như vậy sẽ liên luỵ tới tộc nhân… Hay trong lòng ngươi ngàn vạn con dân cũng không sánh nổi cố chấp của ngươi?” Ánh mắt của nàng một mực rơi vào phía trên họa kích.
Lúc này họa kích đột nhiên phát ra thanh âm thanh thúy. Long Thái Tử hồi đáp: “Cách làm của các ngươi có khác biệt gì cùng mang củi cứu hỏa… Ta tin tưởng vững chắc mình là đúng.” Nói xong câu đó hắn liền lâm vào trong yên lặng, không nói nữa.
Lúc này nhân vật chính Nguyên Thủy Thiên Ma cũng không có mở miệng nói chuyện, hắn chỉ đưa họa kích di động về phía Băng Long Thánh nữ. Lúc này Băng Long Thánh nữ khẽ biến, sau đó nàng liền duỗi ra bàn tay của mình bắt đầu thi triển pháp thuật đối với Nguyên Thủy Thiên Ma.
Chỉ thấy nàng phát động pháp thuật, nhưng ở thời điểm này vòng tay trên tay Băng Long Thánh nữ sáng lên. Cứ như vậy một đạo pháp thuật được vòng tay gia trì cứ như vậy bị phóng thích ra ngoài.
“Một kích cấp bậc Chân nhân… Thật sự là không thú vị.” Nguyên Thủy Thiên Ma nói như thế. Tiếp theo Lâm Mạt đã nhìn thấy trên thân thể Nguyên Thủy Thiên Ma bao trùm một tầng băng sương. Tại dưới chân Nguyên Thủy Thiên Ma cũng xuất hiện một đường băng sương.
Nhưng chỉ là qua mấy giây, cái một kích cấp bậc chân nhân này liền tan thành mây khói. Lâm Mạt nói: “Thật sự là cuồng vọng, bất quá ta thích.” Nói xong câu đó Lâm Mạt mỉm cười.
Lúc này Băng Long Thánh nữ thì lộ ra vẻ lo lắng. Thời điểm một kích của cấp bậc Chân nhân biến mất ở trên người hắn, nàng liền bỗng đưa cánh tay của mình. Sau đó Hải Yêu trùng trùng điệp điệp phát động công kích. các loại công kích như ngũ thải ban lan bắn về phía Nguyên Thủy Thiên Ma.
Cũng chính ở thời điểm này, Lâm Mạt trông thấy Nguyên Thủy Thiên Ma cười ha ha, sau đó ngay lúc này trên thân xuất hiện quang mang hắc sắc. Sau đó một khắc, Nguyên Thủy Thiên Ma cũng đã bị các loại thủ đoạn công kích bao trùm.
Băng Long Thánh nữ lộ ra tâm sự nặng nề, sau đó đồng tử của nàng đột nhiên co rút lại một chút. Bởi vì một đạo thân ảnh màu đen đi ra từ bên trong pháp thuật bao trùm.
Lúc này Lâm Mạt nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Ma đi ra từ bên trong thủy triều pháp thuật. Lâm Mạt nói: “Rất đẹp trai, không hổ là ta.” Sau đó ngay lúc này, Nguyên Thủy Thiên Ma quơ họa kích trong tay mình, một đạo duệ mang đen xen lẫn trắng bay ra từ phía trên họa kích.
Tiếp theo liền có thể nhìn thấy, ở thời điểm này Băng Long Thánh nữ sử dụng lực lượng vòng tay, bao phủ lấy thân thể của mình. Khi băng phong phát sinh hiệu quả, nó làm công kích bị suy yếu đến một trình độ phi thường thấp. Mà nếu công kích của đối phương cường độ không đủ, như vậy thì sẽ bị hoàn toàn triệt tiêu.
Nhưng Nguyên Thủy Thiên Ma là tồn tại cường hãn bực nào, trong nháy mắt liền có thể để Băng Long Thánh nữ hôi phi yên diệt. Nhưng trên thực tế Nguyên Thủy Thiên Ma cũng không có làm như thế, hắn vẻn vẹn chỉ bổ ra một đạo duệ mang mà thôi. Đạo duệ mang đen trắng xen lẫn này đã là công kích yếu nhất của Nguyên Thủy Thiên Ma.
Mặc dù như thế, nhân vật Lâm Mạt cũng đã làm tầng bang trên người Băng Long Thánh nữ bị đánh thành mảnh vỡ. Tiếp theo Lâm Mạt liền đem con chuột di động đến trên người Băng Long thánh nữ, Lâm Mạt trông thấy một tầng hồng quang tán ra từ trên người Băng Long Thánh nữ. Ở thời điểm này Lâm Mạt liền nhấn một cái vào Băng Long Thánh nữ.
Chỉ thấy lúc này Nguyên Thủy Thiên Ma nhảy tới một bước, tiếp theo thân ảnh của hắn biến mất khỏi chỗ cũ, chỉ lưu lại một đạo sương mù màu đen. Sau đó thân thể Nguyên Thủy Thiên Ma xuất hiện ở trước mặt Băng Long Thánh nữ.
Nguyên Thủy Thiên Ma liền điểm họa kích trong tay mình ở trên mi tâm Băng Long Thánh nữ. Mà lúc này trên da thịt trắng nõn của Băng Long Thánh nữ lại xuất hiện từng mảnh lân phiến nhỏ xíu.
Lâm Mạt cũng hơi sững sờ. Ngay lúc này những Hải tộc yêu quái kia đều lại phát động công kích đối với Nguyên Thủy Thiên Ma. Đại lượng pháp thuật giống như pháo hoa lại bao trùm Nguyên Thủy Thiên Ma một lần nữa, mà lúc này hắn không có rơi xuống một chút xíu máu nào.
Lúc này Băng Long Thánh nữ nhắm con mắt của mình lại, tựa như đã lựa chọn khoanh tay chịu chết.
Lúc này Nguyên Thủy Thiên Ma mở miệng nói chuyện. Hắn nói: “Thánh nữ? Hay là gọi ngươi là Tu La Vương đi…”
Khi Băng Long Thánh nữ nghe thấy Nguyên Thủy Thiên Ma nói lời này, liền mở mắt một lần nữa. Con mắt của nàng trở nên băng lãnh mà thâm trầm: “Cho nên, ngươi cũng không dám giết ta?” Băng Long Thánh nữ cũng không có chính diện đáp lại lời Nguyên Thủy Thiên Ma, nhưng cũng không có phản bác, cái này tương đương với chấp nhận.
Lúc này Lâm Mạt cũng nhịn không được nhẹ nhàng ” tê” một tiếng. Hắn nói: “Băng Long Thánh nữ chính là hóa thân của Tu La Vương.”
“Ta chỉ không muốn nhiễm nhân quả vô vị.” Nguyên Thủy Thiên Ma nói. Nói xong câu đó hắn liền thu lại họa kích trong tay mình.
Sau đó Nguyên Thủy Thiên Ma nhìn về phía Hải yêu tộc sau lưng Băng Long Thánh nữ. Lúc này vòng pháp thuật công kích thứ ba cũng đã bay tới ở giữa không trung, sắp đả kích đến trên thân thể Nguyên Thủy Thiên Ma.
Nguyên Thủy Thiên Ma vẫn không có tiến hành phòng ngự, bởi vì vô luận những Hải yêu tộc này bộc phát ra thực lực mạnh cỡ nào, đều sẽ không tạo thành bao nhiêu tổn thương đối với hắn. Dù sao thực lực sai biệt thật sự quá lớn.
Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Ma không có phòng ngự, nhưng ở thời điểm này hắn vẫn đáp lễ. Hắn vươn bàn tay của mình, sau đó hơi vung lên.
Lúc này áp lực kinh khủng giáng lâm trên thân thể Hải tộc. Sau đó những Hải yêu tộc này tiến vào bên trong trạng thái mê muội. Sau đó Nguyên Thủy Thiên Ma nhìn Băng Long Thánh nữ một lần nữa, rồi bắt đầu di chuyển.
Lúc này lân phiến trên mặt Băng Long Thánh nữ cũng dần biến mất. Sắc mặt Băng Long Thánh nữ có chút phức tạp, nàng nhìn Nguyên Thủy Thiên Ma đi xa.
Khi Nguyên Thủy Thiên Ma đang di chuyển hướng về phía mặt biển thì lại nhìn thoáng qua phía sau, nhìn thấy tuyệt đại đa số Hải tộc đều còn bên trong trạng thái hôn mê. Thế là ngay lúc này hắn mỉm cười: “Cảm giác khôi phục lực lượng thực thật là tốt.” Nói xong câu đó Nguyên Thủy Thiên Ma liền tăng nhanh tốc độ.
Ước chừng qua nửa phút, Nguyên Thủy Thiên Ma không có sử dụng thần thông phép thuật mà đã xông ra khỏi biển mặt. Lúc này nắng gắt như lửa, màn hình trở nên sáng hớn.
Sau đó Nguyên Thủy Thiên Ma bơi hướng phía bờ. Lúc này Hắn đứng ở trong nước biển, bởi vì đã bơi đến khu nước cạn…
Lâm Mạt trông thấy bên trên bầu trời xanh thẳm ở phía xa xuất hiện một chùm sáng màu trắng, liền như lưu tinh xẹt qua chân trời.
Sau đó viên sao băng này rơi trên mặt đất. Tiếp theo một bóng người xuất hiện ở bên bờ.
Trên người hắn có một bộ trang bị màu vàng óng, sau đó có thể trông thấy trong tròng mắt của hắn mặt toát ra một tia chi ý kiêu căng. Hắn nói: “Là Nguyên Thủy Thiên Ma ghé thăm?”
Nguyên Thủy Thiên Ma cũng không trả lời của hắn, mà tiếp tục đi về phía trước. Sau đó Nguyên Thủy Thiên Ma liền lướt qua nam tử này.
Lúc này nam tử kim y kia liền toát ra vẻ phẫn nộ. Hắn nói: “Lại dám khinh thị ta?” Sau đó hắn phất ống tay áo một cái, đã nhìn thấy một vệt kim quang bay ra từ bên trong tay áo. Kim quang tăng vọt trong nháy mắt, biến thành một đầu Kim Long nhào tới hướng Nguyên Thủy Thiên Ma.
Nguyên Thủy Thiên Ma liền quay đầu nhìn thoáng qua, tiếp theo liền xoay người đối mặt với đầu Kim Long kia. Hắn đưa tay giữ đầu Kim Long lại, sau đó đem nó áp chế ở trên mặt đất.
Kim Long không ngừng vặn vẹo giãy dụa, trong mắt Nguyên Thủy Thiên Ma lóe lên một cái ánh sáng màu đỏ. Sau đó ngay lúc này thân thể Kim Long lập tức nổ tung.
Thế là Lâm Mạt đã nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Ma vươn bàn tay của mình. Lúc này trên bàn tay của hắn mặt xuất hiện một cây cỏ kim sắc.
Đầu cây cỏ kim sắc này không ngừng giãy dụa trong lòng bàn tay Nguyên Thủy Thiên Ma, nhưng ở thời điểm này trên tay Nguyên Thủy Thiên Ma có một tầng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, tiếp theo liền có thể nhìn thấy phía trên cây cỏ kim sắc bắt đầu xuất hiện một một sợi đường vân màu đỏ sậm.
Những đường vân này sinh ra xong, cây cỏ kim sắc kia liền đình chỉ giãy dụa. Sau đó phía trên cây cỏ kim sắc cũng là bị màu đỏ thay thế.
Nguyên Thủy Thiên Ma nhìn cây cỏ màu đỏ trong tay mình, tự nói: “Cây Thiên Long Thảo này sinh trưởng tại kỷ nguyên hỗn độn đủ để Hắc Mộc Long tiến giai thành Long Vương… Ha ha, không hổ là cấp bậc đại đế, xuất thủ chính là xa xỉ.”
Lâm Mạt nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Ma khép bàn tay lại, đem Thiên Long Thảo cực kỳ quý giá kia thu vào trong túi đeo lưng. Sau đó cũng chính ở thời điểm này, Nguyên Thủy Thiên Ma nhìn tồn tại cấp bậc đại đế mang trang phục màu vàng óng mỉm cười: “Thật sự là cảm tạ ngươi tương trợ, bằng không mà nói thực lực của ta cũng không có cách nào tăng cao trong thời gian ngắn.”
Nói xong câu đó, Nguyên Thủy Thiên Ma mặc kệ sắc mặt Kim Y Đại Đế khó coi như thế nào, liền bắt đầu di chuyển về phía Kim Y Đại Đế. Thiên ma nói: “Các hạ đã khẳng khái như thế, không bằng lại cho cho ta một chút thần vật, tại hạ nhất định sẽ ghi khắc tình nghĩa của ngươi.”
“Ngươi!” Kim Y Đại Đế tức giận đến thân thể đang run rẩy, sau đó hắn duỗi một ngón tay ra chỉ vào Nguyên Thủy Thiên Ma. Hắn tĩnh tâm nói: “Hôm nay ta sẽ vì thiên hạ thương sinh phong ấn ngươi tại nơi này.”
“Phong ấn ta…” khóe miệng Nguyên Thủy Thiên Ma hiện ra mỉm cười, “Tha thứ ta mạo muội, chỉ bằng ngươi sao?”
Có thể trở thành tồn tại cấp bậc đại đế, Kim Y Đại Đế tự nhiên cũng không phải bao cỏ. Hắn không tiếp tục để ý lời Nguyên Thủy Thiên Ma nói, mà ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào thiên ma.
Ngay lúc này Lâm Mạt nhìn Kim Y Đại Đế vươn bàn tay của mình. Tiếp theo liền có thể trông thấy trong tay của hắn xuất hiện một hòn đá màu vàng kim nhạt.
Lâm Mạt nói: “Ta hình như nhớ đây là thứ gì, tựa như trước kia đã nhìn thấy ở nơi nào…” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền cau mày lâm vào trong suy tư. Đương Kim Y Đại Đế đánh món pháp bảo này ra, Lâm Mạt nhìn hòn đá dần dần biến lớn, một đạo linh quang xẹt qua trong đầu của hắn. Hắn nói: “Kinh thiên ấn!”
Lâm Mạt nói ra danh tự trọng bảo này, mà vừa lúc ở thời điểm này nhân vật Nguyên Thủy Thiên Ma cũng là đã mở miệng nói chuyện. Hắn nói ra: “Cái này là vật liệu thượng hạng a.”
Nghe Nguyên Thủy Thiên Ma nói như thế Lâm Mạt cũng rơi vào trong trầm mặc. Hắn nói: “Không lẽ ngươi muốn đoạt kinh thiên ấn a?”
Mà trên thực tế đúng là Nguyên Thủy Thiên Ma có tính toán như vậy. Hắn duỗi bàn tay của mình ra, sau đó một vòng xoáy màu đen liền xuất hiện ở trong tay của hắn. Tiếp theo vòng xoáy màu đen phóng thích ra hấp lực mãnh liệt. Cái kinh thiên ấn kia liền bay về phía Nguyên Thủy Thiên Ma, là đang bị vòng xoáy màu đen ảnh hưởng.
Lâm Mạt nhìn thấy kinh thiên ấn dần dần thu nhỏ, thẳng đến khi nắm gọn tay, Nguyên Thủy Thiên Ma mới cầm lấy nó. Nắm chặt kinh thiên ấn cũng mang ý nghĩa vòng xoáy màu đen cũng biến mất.
Sau đó trên tay Nguyên Thủy Thiên Ma xuất hiện ánh sáng màu đỏ lần nữa. Lâm Mạt đang uống nước nhưng trên thực tế ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào mỗi một cái động tác của Nguyên Thủy Thiên Ma, sợ bỏ sót một chi tiết nào.
Đường vân màu đỏ sậm bò lên trên mặt ngoài kinh thiên ấn. Sau đó lực giãy dụa của kinh thiên ấn cũng dần dần yếu đi, tiếp theo kinh thiên ấn liền vỡ ra. Trọng bảo sẽ chỉ đi theo một chủ nhân, cho nên kinh thiên ấn lựa chọn hủy diệt bản thân.
Đương nhiên đối với Nguyên Thủy Thiên Ma thì nó không quan trong, bởi vì thiên ma muốn chính là vật liệu của kinh thiên ấn mà không phải chính nó.
“Nước mắt tiên kim, thành công tới tay.” Nguyên Thủy Thiên Ma nói như thế. Tiếp theo hắn liền đem mảnh vỡ kinh thiên ấn thu vào trong túi đeo lưng, sau đó ánh mắt sáng rực nhìn chăm chú Kim Y Đại Đế.
Lúc này Kim Y Đại Đế hít vào một hơi thật dài, sau đó liền khống chế lưu quang chạy trốn về nơi xa.
Nguyên Thủy Thiên Ma cũng không có đuổi theo, bởi vì tốc độ của hắn lại kém hơn lưu quang. Sau đó Nguyên Thủy Thiên Ma tự nói: “Tìm một chỗ yên tĩnh để Hắc Mộc Long cùng Cự Linh Thần hoàn thành tiến giai.” Nói xong câu đó, Nguyên Thủy Thiên Ma liền lâm vào trong suy tư.
Qua thật lâu hắn nói: “Ngược lại có một chỗ phi thường phù hợp.” Nói đến đây Nguyên Thủy Thiên Ma liền lơ lửng trong không trung, sau đó di động về phía đông nam. Ngay lúc này Lâm Mạt duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó liền lười biếng nhìn một đoạn video anime.
“Ta cảm giác mình không phải chơi game, mà là đang xem video anime.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền nhấn chuột một cái… Sau đó không có gì nữa.
Thời gian trôi qua nửa phút, Nguyên Thủy Thiên Ma đã đi tới chỗ kia. Nơi này đã từng là một nơi phồn vinh, nhưng trong thời gian dài đằng đăng đã hóa nó thành bụi bặm.
“Đây chính là chỗ kiếp trước ta sáng lập.” Nguyên Thủy Thiên Ma nỉ non nói, “Ta đi vào Nhân Gian giới kinh lịch hai đời, một thế vì đại đạo Thiên Sư, một thế vì Đại Chu Hoàng tộc. Mà bây giờ, chính là đời thứ ba.”
“Kiếp trước gieo xuống nhân, hôm nay kết quả.” Thiên ma thoáng có chút ngữ khí cảm khái, “Nhưng thương hải tang điền, quay đầu chuyện cũ đều là mây khói.”
Thiên ma liền phủi tay. Sau đó vô số đại trận phóng lên tận trời, tản ra các loại quang huy đồng thời cũng cho thấy bọn chúng cường hãn như thế nào. Các loại pháp lực mênh mông cuồn cuộn nhấp nhô ở chỗ này…
“Tựa hồ lập tức liền trở về lúc kia.” Nguyên Thủy Thiên Ma khẽ thở một hơi, trong mắt hiện ra một tia mỏi mệt hiếm thấy.
Tiếp theo Nguyên Thủy Thiên Ma đi vào bên trong đại trận. Ngay lúc này Lâm Mạt cũng đã phi thường nghiêm túc nhìn xem hết thảy, hắn có một loại dự cảm, Nguyên Thủy Thiên Ma đi vào đạo trường của mình, như vậy tiếp theo sẽ phát sinh vấn đề không đơn giản như vậy.
Lúc này thiên ma đã xuyên qua hơn một trăm đạo đại trận đi tới một tòa sơn môn sụp đổ. Thiên ma ngửa đầu nhìn thoáng qua cửa ngọn núi này, sau đó nâng lên một chân bước vào trong hư không.
Tiếp xuống liền có thể trông thấy từng đạo gợn sóng nhộn nhạo trong hư không. Ngay lúc này Lâm Mạt liền nói: “Chân đạp hư không.”
Nhưng trên thực tế tại một nháy mắt Nguyên Thủy Thiên Ma bước vào hư không, Lâm Mạt liền cảm thấy mình bị đánh mặt. Bởi vì ở thời điểm này dưới chân Nguyên Thủy Thiên Ma đột nhiên có từng hòn đá tạo thành bậc thang.
Sau đó Nguyên Thủy Thiên Ma bước ra một chân, mà vừa lúc ở thời điểm này lại có rất nhiều hòn đá tạo thành một cái bậc thang. Nói cách khác hiện tại mỗi khi Nguyên Thủy Thiên Ma đi một bước, liền sẽ có bậc thang mới sinh ra, sau đó để Nguyên Thủy Thiên Ma đi về phía cao hơn.
Lâm Mạt nói: “Tăng thêm tốc độ a, ta có chút không chờ đợi nổi mà muốn biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.” Nhưng Nguyên Thủy Thiên Ma vẫn bước đi không vội không chậm như cũ. mỗi bước hắn bước ra một bước đều là một hồi ức giao chiến, đều là một lần luyện tâm ngắn ngủi.
Có lẽ chính duyên cớ như vậy, hạn mức HP Nguyên Thủy Thiên Ma đang thong thả đề cao…
Mà Lâm Mạt trải qua trùng sinh cũng khẽ thở dài một cái.
Ngay lúc này Nguyên Thủy Thiên Ma đã tới cách sơn môn hơn một nửa đường. Nguyên Thủy Thiên Ma vẫn như cũ không vội không chậm đạp vào những cái bậc thang vừa mới tạo ra kia, mà hạn mức lượng máu cao nhất của hắn vẫn đang đề cao từng bước.
Lâm Mạt nhìn Nguyên Thủy Thiên Ma hao phí hơn hai phút đồng hồ thời gian, thì cũng trèo tới nơi, thế là nhẹ nhàng thở ra một hơi. Tiếp theo đã nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Ma lấy ra “Thiên Long Thảo” cùng “Nước mắt tiên kim” từ trong túi đeo lưng.
Sau đó cảnh tượng trong trò chơi cũng lâm vào trạng thái tĩnh.
“Ừm?” Lâm Mạt mở miệng nói, “Tại sao bất động… Là cần ta tiến hành thao tác sao?” Lâm Mạt suy tư mấy giây, tiếp theo lấy liền nhấn vào Thiên Long Thảo lơ lửng ở giữa không trung.
Lúc này than thể Nguyên Thủy Thiên Ma tản ra sương mù màu đen, ngay lúc này thân thể của hắn biến mất khỏi chỗ cũ, chuyển thành Hắc Mộc Long. Mà Long Thái Tử hóa thành họa kích cũng biến mất theo Nguyên Thủy Thiên Ma.
“Trực tiếp bỏ qua hình thái thuật sĩ sao?” Lâm Mạt nói. Tiếp theo nước mắt tiên kim liền bị thu hồi vào trong ba lô, cũng chính ở thời điểm này Thiên Long Thảo biến thành mảnh vàng vụn, bị thân thể Hắc Mộc Long hấp thu.
Sau đó lân giáp phía trên Hắc Mộc Long đều nổi lên từng vầng sáng hồng sắc. Cũng chính ở thời điểm này, Hắc Mộc Long đột nhiên phát ra tiếng long ngâm.
Tiếp sắc trời liền quay lại. “Đại kiếp sắp tới…” Thần sắc Lâm Mạt nghiêm túc nói, “Được làm vua thua làm giặc là ở đây.” Lời Lâm Mạt đã nói là phi thường chính xác. Vượt qua lần đại kiếp nạn này, thực lực Hắc Mộc Long liền sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Nhưng mà nếu như thất bại, thực lực Hắc Mộc Long liền sẽ giảm mạnh, nói cách khác không chỉ lãng phí vật liệu cực kỳ trân quý “Thiên Long Thảo” mà cũng sẽ phế bỏ Hắc Mộc Long.
Nói như vậy Lâm Mạt phải tìm kiếm vật thay thế Hắc Mộc Long… Hoặc là quay lại điểm lưu một lần nữa.
Ngay lúc này, Lâm Mạt nhìn thấy phía sau truyền đến tiếng vang trầm thấp “Ầm ầm”.
Sau đó Lâm Mạt liền chuyển đổi ống kính nhìn thoáng qua phía sau Hắc Mộc Long, sau đó hắn liền phi thường ngạc nhiên phát hiện một điểm lưu được che giấu.
Lâm Mạt liền mỉm cười, sau đó liền thao túng Hắc Mộc Long ghi lại điểm lưu trước khi đại kiếp đến. Hắn hoàn thành việc lưu lại thì liền xoay người đối mặt với hắc vân.
Tại thời điểm những mây đen kia còn không có tới gần Lâm Mạt, Lâm Mạt liền đã trông thấy trong mây đen có thể thấy được từng tia sáng tử sắc lôi đình.
“Tại lúc bắt đầu đại kiếp lại cho người chơi một lần lưu… Cho nên không cần nói cũng biết độ khó của đại kiếp này là như thế nào rồi.” Lâm Mạt nhẹ nhàng nói.
Sau đó Lâm Mạt liền yên lặng chờ đợi đại kiếp giáng lâm, thời gian qua hai ba mươi giây, lúc này Lâm Mạt cũng đã nhìn thấy mây đen trôi đến đỉnh đầu Hắc Mộc Long.
Tiếp theo Lâm Mạt liền sử dụng thẻ bài “Quy Luật Tự Nhiên”, để thuộc tính Hắc Mộc Long tăng cường trên phạm vi lớn.
Một đạo tử sắc thiểm điện nương theo tiếng sấm ngột ngạt được giáng xuống, cái đạo thiểm điện này đánh vào chi trước của Hắc Mộc Long, Lâm Mạt liền để Hắc Mộc Long lưu lại một đạo gợn sóng lục sắc.
Chỉ cần Hắc Mộc Long ở bên trong hoàn cảnh này, thuộc tính liền sẽ tăng lên, mà mỗi giây đều sẽ hồi phục một chút HP.
Lâm Mạt biết đối với Hắc Mộc Long mà nói, là không có cách nào né tránh thiên kiếp này, chỉ có thể bị động tiếp nhận.
Thế là Lâm Mạt liền bắt đầu để Hắc Mộc Long kích hoạt cơ chế phòng ngự.
Nói cách khác ở thời điểm này, lân giáp toàn thân Hắc Mộc Long liền liên kết lại với nhau, cái này khiến lực phòng ngự của hắn tăng lên trên diện rộng.
Sau đó Hắc Mộc Long nhìn một đạo lôi đình màu tím sậm trên đỉnh đầu, râu rồng của Hắc Mộc Long có chút phiêu đãng ở trên bầu trời.
Lôi điện đánh trúng vào thân thể Hắc Mộc Long, cứ như vậy cường quang hình thành trong nháy mắt, hình dạng như là pháo hoa.
Nếu như cẩn thận nhìn, liền có thể trông thấy lúc này lần giáp phía ngoài Hắc Mộc Long, sau khi bi đạo lôi kiếp này tấn công trúng thì liền bị phá nát.
Đương nhiên loại tàn phá này chỉ là cục bộ, vẻn vẹn chỉ bị hỏng chỗ bị lôi đình đánh trúng.
Mặc dù lần này lôi đình tạo tàn phá không lớn như trong tưởng tượng, nhưng cái này vẻn vẹn chỉ là tia chớp thứ một mà thôi, mà còn là tia chớp có lực phá hoại nhỏ nhất…
Dưới gợn sóng lục sắc chữa trị, lân giáp của Hắc Mộc Long được chữa trị tới trình độ nhất định, thậm chí tử quang đánh vào trong thân thể Hắc Mộc Long đều đã bị gợn sóng lục sắc ép ra ngoài. Như vậy Hắc Mộc Long liền sẽ không bị dính hiệu quả “Tê liệt”.
Cũng chính ở thời điểm này đạo lôi đình thứ hai đạo thứ ba hạ xuống. Sau đó Hắc Mộc Long vẫn lựa chọn đón đỡ những công kích này. Hắc Mộc Long mặc dù bị lôi đình áp chế, nhưng hắn vẫn phi thường yếu ớt dùng đại giới thành công chống đỡ ba lần lôi đình công kích.
Chỉ thấy lúc này đại bộ phận thân thể Hắc Mộc Long đều phóng ra tử quang, mà HP Hắc Mộc Long đã thấp hơn tám mươi phần trăm. Lâm Mạt không có quá mức sốt ruột, ngay lúc này hắn liền sử dụng tấm thẻ bài “Khô Mộc Phùng Xuân”.
Cứ như vậy HP Hắc Mộc Long đã hồi phục về trạng thái tốt nhất, cũng chính là cao hơn chín mươi phần trăm. Không chỉ có như thế, lôi đình trong thân thể Hắc Mộc Long cũng đã bị thanh trừ hết. Đây chính là uy lực thẻ bài thanh đồng.
Lâm Mạt có chút thở ra một hơi, sau đó tiếp tục xem trận lôi kiếp này. Ngay lúc này, một thanh loan đao lôi đình nhô ra từ trong lôi vân.
Cũng chính là ở thời điểm này, Lâm Mạt nhẹ giọng nói ra: “Lôi đao à… Trong lần công kích thứ bốn liền hạ xuống công kích trình độ như vậy.” Lâm Mạt vận dụng thẻ bài “Phân thân”.
Thế là bên bản tôn Hắc Mộc Long thân xuất hiện ra hai đoàn khói đen nồng đậm. Thế là ở đây liền tồn tại ba đơn vị Hắc Mộc Long. Hai phân thân Hắc Mộc Long xuất hiện, thì cũng thả ra pháp thuật “Phi Diệp trảm”.
Lít nha lít nhít hình thành Phi Diệp trong nháy mắt, nhưng đợi bắn tới lôi đao phía trong lôi vân.
Lúc này lôi đao cũng đã chuẩn bị hoàn tất, liền lấy tư thái ngang nhiên lao về phía Hắc Mộc Long. pháp thuật “Phi Diệp trảm” chạm vào lôi đao, sau đó tiêu hao uy lực lẫn nhau.
Màu sắc Lôi đao trở nên mờ đi, mà số lượng Phi Diệp đếm không hết kia cũng đều vỡ vụn, biến thành từng hạt bụi phiêu tán tan biến vào hư vô.
Lâm Mạt biểu lộ lạnh nhạt, tựa như cũng đã sớm đoán được loại tình huống này.
Sau đó ba Hắc Mộc Long liền phân tán ra, đương nhiên chúng cũng không hề rời khỏi phạm vi của vòng sáng lục sắc.
Lúc này Lâm Mạt cũng đã lưu lại một cái tâm nhãn, đem bản tôn Hắc Mộc Long giấu ở bên trong hai cái phân thân, hắn muốn xem lúc này Lôi Đao sẽ lựa chọn như thế nào, sẽ công kích cái mục tiêu nào.
Lâm Mạt đã cho Lôi Đao một vấn đề khó. Hoặc có thể nói không phải là nan đề, chỉ là Lâm Mạt muốn biết làm như vậy có thể quấy nhiễu lôi kiếp hay không, từ đó giảm độ khó xuống.
Lâm Mạt nghĩ là tốt, nhưng kết quả lại không có bất kỳ thay đổi nào.
Mặc dù Lôi Đao không thể nhìn, nhưng nó lại có thể cảm ứng trong minh minh.
Nói cách khác Lôi Đao đã hoàn toàn tỏa định bản tôn Hắc Mộc Long.
Sau đó Lôi Đao tiếp tục chém xuống thân thể Hắc Mộc Long.
Lôi Đao dần dần mờ đi, mà thân thể bản tôn Hắc Mộc Long lại co quắp thống khổ.
Lâm Mạt nhìn thoáng qua lượng HP còn lại của bản tôn Hắc Mộc Long, lần này Lôi Đao công kích đã lấy đi hơn một nửa. Lực phá hoại mạnh mẽ của Lôi Đao cũng đã hoàn toàn thể hiện ra ngoài.
Cũng chính ở thời điểm này, ánh mắt Lâm Mạt rơi vào trên thân bản tôn Hắc Mộc Long, sau đó hắn đã nhìn thấy một đôi mắt đầy tỉnh táo mà quật cường.
Lâm Mạt rơi vào trong trầm mặc, sau đó ngay tại khẽ thở một hơi.
Hắn nói: “Coi như ngươi thất bại, ta cũng sẽ nghịch chuyển thời không tới cứu ngươi. Khụ khụ, nói cách khác ta sẽ load game lại lần nữa.” đáng tiếc đây là một cái trò chơi máy tính, nói cách khác trí năng bên trong cái trò chơi này đều không có nghe hiểu lời Lâm Mạt nói.
Lâm Mạt đã là phi thường nghiêm túc đối mặt với lôi kiếp, hắn quyết định vô luận như thế nào cũng phải vượt qua lần lôi kiếp này.
“Nhất định phải thắng lần này.” Lâm Mạt nhẹ nói.
Sau đó ánh mắt của hắn rơi vào những thẻ bài, ở nơi đó có một thể tên là “Mộc uẩn sinh cơ”.
Trên thẻ bài này có một ngọn lửa màu xanh lam, nói cách khác hiện tại thẻ bài này có thể kích hoạt hiệu quả “Phục sinh” ngay. Tại trong nháy mắt Hắc Mộc Long bản tôn ngã xuống đất. Lâm Mạt cắn môi một cái, sau đó trong lôi kiếp liền xuất hiện 3 thanh Lôi Đao. Nói cách khác ở thời điểm này lực độ đã tặng lên gấp ba. “Lôi Đình Thánh Thương, Tử Điện Kích cùng Thiên Lôi kiếm.” Lâm Mạt nói nói, “Hi vọng trí nhớ của ta không có xảy ra vấn đề, còn có thể nhớ kỹ những cái tên đáng sợ này.” Nói đến đây Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Cũng hi vọng sử dụng mộc uẩn sinh cơ xong, có thể xuất hiện lôi binh lôi tướng.
Bằng không mà nói Hắc Mộc Long chỉ có thể bị động bị đánh. “Hiện tại Lâm Mạt cũng đã không có biện pháp gì để đối mặt với lần lôi phạt này. Cho nên chỉ có thể quyết định tiêu hao thẻ bài “Mộc uẩn sinh cơ”. Sau đó tia lôi đình đã Tỏa Định Hắc Mộc Long và bắt đầu hạ xuống, trực tiếp đâm vào trong thân thể Hắc Mộc Long.
Thân thể bản tôn Hắc Mộc Long ngã xuống trên mặt đất ở thời điểm này. Sau đó đôi mắt trầm tĩnh quật cường kia bắt đầu trở nên không có thần thái. Cùng lúc đó, hai cái phân thân Hắc Mộc Long cũng biến thành khói đen, tiêu tán thành vô hình.
Sau đó cũng chính ở thời điểm này, tầng mây trên bầu trời cũng đã yên tĩnh trở lại, nhưng cũng không có tán đi.
Tầng mây màu đen tựa hồ như đang chờ đợi cái gì, một tầng ánh sáng màu xanh biếc bắt đầu làn từ đầu Hắc Mộc Long đến phần đuôi Hắc Mộc Long.
Tiếp theo thân thể Hắc Mộc Long đã bắt đầu đứng thẳng lên. Hắn ngẩng đầu nhìn lên tầng mây rồi phát ra tiếng long ngâm vang dội. Sau đó lôi vân như đáp lại, cũng phát ra tiếng sấm ngột ngạt. Lúc này đôi mắt Hắc Mộc Long vẫn nhìn chằm chắm vào tầng mây đen.
Sau đó trong danh sách thẻ bài đột nhiên xuất hiện rất nhiều ánh sáng màu lam. Những ánh sáng nay tạo ra hình dáng thẻ bài. Ngay sau đó hình dáng thẻ bài cũng bắt đầu xuất hiện và tản ra quang mang màu băng lam mãnh liệt. Đạo tia sáng này như là phù dung sớm nở tối tàn, liền ảm đạm xuống rất nhanh.
Sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy tên thẻ bài là “Long Huyết Tỉ”. Khi thẻ bài này xuất hiện, cũng đã hiển lộ ra uy lực của nó. Cho nên khi lôi đình chuẩn bị công kích tiếp theo, Lâm Mạt liền bắt đầu xem xét hiệu quả của thẻ bài này. Đây là một cái pháp thuật loại trận pháp.
Cụ thể giải thích là, Hắc Mộc Long lợi dụng tinh huyết của mình chế tạo ra “Long Huyết Tỉ” sau khi nén nó về phía chỉ định. Tại trong phạm vi của Long Huyết Tỉ, thuộc tính của Hắc Mộc Long được tăng lên mà thuộc tính đơn vị đối địch sẽ bị suy yếu rất lớn.
Đồng thời bản thân Long Huyết Tỉ sẽ tạo thành tổn thương đối với đơn vị đối địch, mà lực công kích cũng “Tương đối khả quan”.
Tại khi pháp thuật này kết thúc, nếu Long Huyết Tỉ không có bị phá hư, như vậy thì có thể bay về trong thân thể Hắc Mộc Long, từ đó trả về một lượng HP nhất định cho Hắc Mộc Long.
Lâm Mạt nhanh chóng xem giới thiệu, liền hài lòng gật đầu: “Nói tóm lại đây là một cái pháp thuật có công có thủ.” Sau đó ánh mắt Lâm Mạt rơi vào mây đen trên trời cao.
Lúc này một Bạch Giáp Tướng Quân xuất hiện ở bên trong tầng mây.
Mặc dù cách rất xa và có mây đen yểm hộ, nhưng Lâm Mạt vẫn có thể nhìn thấy rất rõ ràng trong tay Bạch Giáp Tướng Quân đang cầm một Ngọc Long. Bởi vì bản thân hắn phát ra quang mang chói mắt.
Thế là ngay lúc này, cái Bạch Giáp Tướng Quân kia liền nhảy xuống từ đám mây. Mục tiêu của hắn chính là Hắc Mộc Long. Lúc này thẻ bài thanh đồng “Quy Luật Tự Nhiên” cũng là đã được chuẩn bị hoàn tất, thế là Lâm Mạt sử dụng nó mà không có chút do dự nào.
Ở thời điểm này Lâm Mạt tùy thời sử dụng thẻ bài “Long Huyết Tỉ”. Tại thời điểm Bạch Giáp Tướng Quân đi tới phạm vi nhất định, Lâm Mạt liền đánh ra thẻ bài thanh đồng này.
Sau đó trên thân thể Hắc Mộc Long cùng Bạch Giáp Tướng Quân đều nhận lấy một tầng huyết quang xâm nhiễm, thuộc tính Hắc Mộc Long tăng lên thật nhiều, mà trái lại Bạch Giáp Tướng Quân thì thế trở nên uể oải.
Không chỉ có như thế, từng đạo huyết mang bạo phát ra, không chút lưu tình đánh đánh vào trên thân thể Bạch Giáp Tướng Quân.
Ánh mắt Lâm Mạt dời khỏi Long Huyết Tỉ, sau đó nhìn về phía Bạch Giáp Tướng Quân do lôi đình ngưng tụ thành. Lúc này trên người Bạch Giáp Tướng Quân lóe ra hào quang màu trắng bạc, tựa như muốn áp chế hồng quang do Long Huyết Tỉ phát ra.
Nhưng hồng mang lại dị thường cương ngạnh, không có bị áp chế chút nào. Nói cách khác đối với Bạch Giáp Tướng Quân mà nói thì khả năng áp chế là không có cao. Nhưng bên trong khu vực “Long Huyết Tỉ”, thuộc tính Hắc Mộc Long vẫn được đề cao rất lớn.
Long Huyết Tỉ bắn ra một đạo ánh sáng màu đỏ tạo thành tổn thương khoảng hai phần trăm đối với Bạch Giáp Tướng Quân.
Đây cũng chính là nói muốn muốn hủy diệt Bạch Giáp Tướng Quân trước mắt này, ít nhất cũng cần nó công kích năm mươi lần. Đòn công kích này không tính là yếu nhưng là cũng không coi là cao… Dù sao tác dụng chủ yếu của nó cũng là đề cao cùng áp chế thuộc tính.
Ngay lúc này hình như Bạch Giáp Tướng Quân cũng không có dự định thoát khỏi phạm vi của “Long Huyết Tỉ”, một mặt là bởi vì Bạch Giáp Tướng Quân không có trí năng, mặt khác thì Bạch Giáp Tướng Quân cũng không có thủ đoạn công kích từ xa.
Cho nên ngay lúc này Bạch Giáp Tướng Quân liền di động về phía Hắc Mộc Long. Sau đó cũng có thể trông thấy vũ khí trong tay Bạch Giáp Tướng Quân cũng bộc phát ra quang mang thiểm điện mãnh liệt.
Sau đó Hắc Mộc Long cũng đáp lễ, ngay lúc này Hắc Mộc Long vận dụng thẻ bài “Phi Diệp trảm” và “Phân thân”. Thế là ở thời điểm này, Lâm Mạt liền có thể trông thấy đại lượng Phi Diệp được tạo ra, sau đó xoay tròn trên không trung chuẩn bị xạ kích.
Ngay khi Bạch Giáp Tướng Quân tiến vào bên trong tầm bắn, Lâm Mạt liền lập tức phóng ra ngoài. Lúc này sau khi Phi Diệp xuyên qua thân thể Bạch Giáp Tướng Quân xong, liền trở nên ảm đạm, thậm chí còn có một số bị cháy đen.
Sau đó những phiến lá kia liền xẹt qua một đường vòng cung, rơi trên mặt đất. Sau khi phiến lá kia rơi xuống, Lâm Mạt đã nhìn thấy bọn chúng toát ra ngọn lửa xanh lục nhàn nhạt, sau đó liền tan biến vào hư không. Bởi vì số lượng phiến lá rất nhiều, đến mức thời điểm những phiến lá kia tan biến cũng tạo thành một khung cảnh thật là bắt mắt.
Lúc này Bạch Giáp Tướng Quân không chỉ bị Phi Diệp công kích, mà Long Huyết Tỉ cũng đang không ngừng chuyển vận. Chỉ sau một thời gian, Bạch Giáp Tướng Quân cũng chỉ còn lại 65% độ bền.
Tiếp theo ngay khi Bạch Giáp Tướng Quân đề cao tốc độ của mình đến cực hạn, như một trận gió lao đến bên người Hắc Mộc Long. Bạch Giáp Tướng Quân giơ vũ khí trong tay lên, sau đó hạ xuống, Lâm Mạt liền để ba đơn vị Hắc Mộc Long đồng loạt sử dụng đòn công kích bình thường tấn công Bạch Giáp Tướng Quân.
Đòn công kích bình thường có uy lực rất yếu, một vòng đòn công kích bình thường chỉ có thể tạo thành sát thương làm mất một phần trăm độ bền của Bạch Giáp Tướng Quân. Nhưng nguyên nhân Lâm Mạt để Hắc Mộc Long sử dụng đòn công kích bình thường không chỉ vì tạo tổn thương, nguyên nhân trọng yếu chính là lợi dụng đặc tính của đòn công kích bình thường đẩy Bạch Giáp Tướng Quân về phía sau, cũng chính là “Đánh lui”.
Mặc dù khoảng cách cũng không xa, nhưng lại có thể đánh gãy tiết tấu tiến công của Bạch Giáp Tướng Quân. Cho nên lúc này đơn vị Hắc Mộc Long không ngừng sử dụng đòn công kích bình thường, phối hợp thêm Long Huyết Tỉ công kích, một vòng có thể đánh rơi ba phần trăm điểm độ bền.
Đương nhiên Bạch Giáp Tướng Quân cũng không dễ dàng bị đánh bại như vậy, rốt cục hắn vẫn đi tới trước mặt Hắc Mộc Long. Lâm Mạt phải bỏ hai phân thân Hắc Mộc Long mới có thể đánh hạ Bạch Giáp Tướng Quân. Nhưng lúc này Lâm Mạt cũng không có toát ra thần sắc như trút được gánh nặng.
Bởi vì ngay một khắc Bạch Giáp Tướng Quân bị hủy diệt, liền sinh ra một bạch giáp tinh nhuệ khác. Cái bạch giáp tinh nhuệ này kế thừa năm mươi phần trăm thực lực của Bạch Giáp Tướng Quân.
Cũng chính ở thời điểm này, Long Huyết Tỉ cũng đã hết thời gian duy trì. Long Huyết Tỉ đã biến thành một đạo lưu quang chui vào trong thân thể Hắc Mộc Long.
Sau đó trên thân thể Hắc Mộc Long xuất hiện một tầng ánh sáng màu đỏ, tiếp theo HP của Hắc Mộc Long cũng khôi phục mười lăm phần trăm, sau khi sử dụng pháp thuật “Khô Mộc Phùng Xuân”, HP của Hắc Mộc Long cũng hồi phục đến trạng thái đầy máu.
Sau đó Lâm Mạt lợi dụng thao tác quấn đấu cùng bạch giáp tinh nhuệ. Cuối cùng Hắc Mộc Long thành công hủy diệt bạch giáp tinh nhuệ. Đến tận đây Lâm Mạt mới khẽ thở một hơi.
Lâm Mạt đem ánh mắt rơi vào lôi vân. Tại lúc Bạch Giáp Tướng Quân cùng bạch giáp tinh nhuệ bị đánh bại, lôi vân liền lâm vào an tĩnh trong ngắn ngủi.
Nhưng lôi vân liền trở nên ít hơn, ngay lúc này Lâm Mạt thấy lôi vân tan rã thì một cái thân ảnh ngũ sắc xuất hiện.
Cái thân ảnh kia đứng thẳng trên tầng mây trong chốc lát, sau đó liền nhảy xuống. Tại thời điểm thân ảnh ngũ thải hạ xuống, Lâm Mạt đã nhìn thấy phía sau thân ảnh xuất hiện gợn sóng ngũ thải ban lan.
Ngay sau đó từng đạo ngũ thải quang hoa lao về phía Hắc Mộc Long. Lúc này Lâm Mạt liền sử dụng “Long Huyết Tỉ”. Đồng thời lại sử dụng thẻ bài “Quy Luật Tự Nhiên”.
Cho nên ngay lúc này thuộc tính Hắc Mộc Long liền đã cường hãn đến hoàn cảnh kinh khủng. Lúc này trạng thái Hắc Mộc Long đã đạt tới đỉnh phong liền đón nhận công kích từ thân ảnh ngũ thải. Lâm Mạt vận dụng thuật “Phi Diệp trảm”, thế là phiến lá dày đặc va chạm cùng chùm sáng.
Lúc này Lâm Mạt nghiêm túc nhìn chăm chú giao phong giữa không trung, bên trong đồng tử của hắn phản chiếu màn hình đầy quang mang. Nhìn trong chốc lát, Lâm Mạt nhẹ nhàng cắn môi một cái.
Bởi vì lần giao phong này phi thường giằng co, cho nên Lâm Mạt cũng không cách nào dự báo được ai sẽ là người thắng lợi. Lúc này “Phi Diệp trảm” vẫn đang làm lạnh, mà chùm sáng ngũ thải cũng không có phóng thích lần nữa, nguyên nhân đại khái cũng vì thời gian cooldown.
Lần giao chiến này vượt quá dự kiến của Lâm Mạt, bởi vì cuối cùng chúng nó đều tiêu trừ lẫn nhau, không có thế lực nào chiến thắng được. Lúc này Lâm Mạt trầm mặc một lát, sau đó thở ra một hơi đồng thời uống một hớp nước.
Lúc này thân ảnh ngũ thải cũng không có tiến vào phạm vi bao trùm của Long Huyết Tỉ, mà hạ xuống một vị trí xa xa.
Lâm Mạt trông thấy thân ảnh kia đã đáp xuống một chỗ cách Long Huyết Tỉ rất xa. Nói cách khác ở thời điểm này nhân vật Lâm Mạt không công kích được thân ảnh kia.
Ngay lúc này Lâm Mạt liền để Hắc Mộc Long ở lại tại chỗ, không có tiến hành thao tác gì. Nói cách khác Lâm Mạt muốn nhìn một chút, cách xa như vậy thì thân ảnh kia có thể công kích được Hắc Mộc Long hay không.
Trên thực tế thân ảnh kia không có trực tiếp công kích được Hắc Mộc Long, nhưng trên thực tế thân ảnh kia lại có thủ đoạn gián tiếp công kích đến Hắc Mộc Long. Đó là nó có thể chế tạo ra một loại “Thú Triệu Hoán”.
Sau khi dừng lại vài giây, thân ảnh kia liền trực tiếp triệu hoán ra một đầu mãng lang ngũ thải ban lan. Thân thể của nó lớn hơn so với bình thường một chút, nhưng ở thời điểm này toàn thân của nó đều được bao phủ bởi thiểm điện, nhìn rất có tính công kích và lực phá hoại.
Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó liền thấy con sói chậm rãi di động tới hướng nhân vật của mình, thẳng đến khi nó tiến vào bên trong phạm vi công kích của Long Huyết Tỉ. Sau đó thân thể của nó liền bị một tầng ánh sáng màu đỏ báo phủ.
Ngay lúc này Lâm Mạt cũng chăm chú nhìn vào nó, bất cứ lúc nào cũng sẽ thao tác khống chế Hắc Mộc Long tiến hành tránh né và đánh trả.
Lúc này Long Huyết Tỉ ở vị trí trung tâm trận pháp bắt đầu tiến hành công kích.
Ở thời điểm Lôi Lang bị Long Huyết Tỉ công kích cũng điều chỉnh mục tiêu công kích thành Long Huyết Tỉ. Thấy cảnh này Lâm Mạt khẽ gật đầu, hắn nhìn màn hình tự nói: “Ừm, đúng là có thông minh hơn so với Bạch Giáp Tướng Quân cùng Bạch Giáp Tinh Nhuệ. Bất quá, vậy thì có thể làm gì?”
Lâm Mạt nói câu nói này vì nguyên nhân, chỉ sau một lần bị Long Huyết Tỉ công kích, độ bền của Lôi Lang liền giảm xuống ba mươi phần trăm, nói cách khác nhiều nhất bốn lần công kích là đã có thể hủy diệt con Lôi Lang này.
Bất quá nó có tốc độ không thể khinh thường. Thế là Lâm Mạt liền điều khiển Hắc Mộc Long đi tới chắn đường Lôi Lang, nói cách khác lúc này Lôi Lang muốn công kích Long Huyết Tỉ, nhất định phải vòng qua Hắc Mộc Long, mà Hắc Mộc Long sẽ không cho Lôi Lang cơ hội này.
Thế là Lôi Lang liền đánh tới hướng Long Huyết Tỉ, mà lúc này Hắc Mộc Long đã sử dụng một lần đòn công kích bình thường, đẩy Lôi Lang ra. Nhưng Lôi Lang lại phi thường hung hãn, cho nên nó lại lao lên một lần nữa.
Lúc này Lôi Lang cách lúc bị hủy chỉ còn một lần công kích. Nhưng nó vô cùng hung ác di động với tốc độ cao, trên thân thể của nó xuất hiện càng nhiều điện quang, mà hình dáng trở nên càng thêm mơ hồ, đã không còn nhìn ra dáng vẻ của một con sói.
Ngay lúc này Lâm Mạt đột nhiên đoán được cái gì, thế là lại tiến hành tung một đòn công kích bình thường với Lôi Lang.
Mà lúc này không biết Lôi Lang lấy được lực lượng từ nơi nào, lại không nhìn hiệu quả đánh lui của đòn công kích bình thường của Hắc Mộc Long, trực tiếp lao tới vị trí Long Huyết Tỉ.
Lâm Mạt nói: “Hừ.” Sau đó liền điểm kích ba lần vào Lôi Lang, tại một nháy mắt Lôi Lang đến gần, Hắc Mộc Long cũng đã là thành công đánh bay Lôi Lang ra ngoài. Ngay tại thời điểm Lôi Lang bị đập bay ra ngoài, Lôi Lang cũng nhịn không được nữa, thế là liền phát sinh bạo tạc.
Lôi Lang liền biến thành từng chùm sáng như pháo hoa, sau đó biến mất rất nhanh. Ngay lúc này Lâm Mạt liền đem ánh mắt rơi vào bóng người kia.
Lúc này Bóng Hình Nhiều Màu triệu hoán đi ra một đầu thiểm điện dị thú khổng lồ. Cái dị thú này tựa như một tuấn mã, toàn thân của nó đều bị ngũ thải hồ quang bao vây, sau đó cũng chính ở thời điểm này con tuấn mã chạy vội tới hướng Long Huyết Tỉ.
Lâm Mạt cũng nhịn không được nhìn Long Huyết Tỉ một chút. Long Huyết Tỉ xoay tròn ở giữa không trung, tốc độ không vội không chậm, sau đó cũng chuẩn bị công kích phạm vi. Lâm Mạt lẩm bẩm: “Hẳn là Long Huyết Tỉ có đặc hiệu trào phúng?” Sau đó Lâm Mạt lắc đầu nói: “Khả năng lực công kích của nó mạnh hơn so với bản tôn Hắc Mộc Long, cho nên liền thành mục tiêu ưu tiên bị công kích.”
Lâm Mạt lắc đầu nói: “Hắc Mộc Long đã thức tỉnh tấm thẻ bài Long Huyết Tỉ, nếu lại thức tỉnh một pháp thuật bạo phát cao thì quá hoàn mỹ.” Ngay lúc này Lâm Mạt trông thấy thiểm điện tuấn mã tiến vào bên trong phạm vi công kích của Long Huyết Tỉ, thế là liền ngậm miệng lại.
Sau đó thiểm điện tuấn mã vừa bước một bước vào bên trong lĩnh vực của Long Huyết Tỉ. Ngay lúc này Lâm Mạt đã đè xuống phím đòn công kích bình thường, một đạo gợn sóng lục sắc được sinh ra.
Thế là Lâm Mạt liền có thể trông thấy thiểm điện tuấn mã vừa sải bước ra, sau đó liền có thể đơn giản tránh đi gợn sóng lục sắc, không có bị gợn sóng lục sắc đánh lui.
Lâm Mạt nhẹ nhàng “ah” một tiếng, nhưng sau dó liền nói: “Thế mà còn có thể làm như vậy…” Sau đó Lâm Mạt liền nhanh chóng sử dụng thẻ bài “Phi Diệp trảm”. Những Phi Diệp màu xanh đậm xoay tròn trên không trung lập tức bay bắn ra ngoài. Thiểm điện tuấn mã vừa mới rơi xuống đất thì liên nhận lấy hai đòn công kích của cả Hắc Mộc Long cùng Long Huyết Tỉ.
Lúc này ngũ thải thiểm điện tuấn mã đã tổn thất hai mươi phần trăm độ bền. “Lợi hại hơn Lôi Lang không ít, nhưng vẫn không quá đáng ngại.” Lâm Mạt trông thấy chỉ cần năm lần hợp kích liền có thể xử lý nó, thế là liền phát ra cảm thán như thế.
Lúc này Lâm Mạt đem ánh mắt rơi vào trên người Bóng Hình Nhiều Màu kia, nói cách khác Lâm Mạt đã hoàn toàn không đem thiểm điện tuấn mã để ở trong mắt. Sau đó Lâm Mạt liền rơi vào trong trầm mặc, bởi vì lúc này Bóng Hình Nhiều Màu đã hơi phai mờ đi, nhưng ở thời điểm này bóng người lại bắt đầu mượn dùng lực lượng lôi vân.
Từng đạo thiểm điện không ngừng mà đánh đánh vào Bóng Hình Nhiều Màu, sau đó Bóng Hình Nhiều Màu cũng đã khôi phục độ sáng lần nữa, mà hình dáng cũng càng thêm rõ ràng.
Lúc này Lâm Mạt khẽ thở một hơi: “Khó làm nha.” Nói xong câu đó hắn liền điều khiển Hắc Mộc Long tiếp cận Bóng Hình Nhiều Màu.
Sau đó hắn nhấn một cái Long Huyết Tỉ, Long Huyết Tỉ biến thành một đạo lưu quang chui vào trong thân thể Hắc Mộc Long.
Lúc này trên thân Hắc Mộc Long toát ra một tầng ánh sáng màu đỏ, bởi vì HP Hắc Mộc Long đã tràn đầy, cho nên Long Huyết Tỉ cũng không có phát động hiệu quả hồi phục HP.
Long Huyết Tỉ không có phát huy tác dụng hiệu quả hồi phục, cũng không có đền bù cho Hắc Mộc Long cái gì.
Cũng chính ở thời điểm này thớt thiểm điện tuấn mã liền mất đi mục tiêu công kích, ngây ngốc lưu lại tại chỗ. Lâm Mạt nhìn thoáng qua thiểm điện tuấn mã, thế là ngay lúc này bắt đầu tiến hành công kích đối với Bóng Hình Nhiều Màu. Hắn ra lệnh Hắc Mộc Long ném ra thẻ bài “Long Huyết Tỉ” đối với Bóng Hình Nhiều Màu.
Sau đó thực lực Hắc Mộc Long được tăng cường, mà vừa lúc này thuộc tính của Bóng Hình Nhiều Màu lại bị áp chế. Sau đó Hắc Mộc Long liền sử dụng thẻ bài “Phân thân” cùng “Phi Diệp trảm”. Hai cái pháp thuật liền phát huy tác dụng trong nháy mắt.
Thế là Hắc Mộc Long liền phối hợp cùng Long Huyết Tỉ, tạo thành đại lượng tổn thương đối với Bóng Hình Nhiều Màu. Sau đó Lâm Mạt trông thấy trước người Bóng Hình Nhiều Màu đột nhiên xuất hiện một đạo thiểm điện ngũ thải. Đây cũng mang ý nghĩa Bóng Hình Nhiều Màu sắp chế tạo ra ” vật triệu hoán ” khác.
Lâm Mạt không có do dự quá nhiều, liền trực tiếp muốn mở ra pháp thuật “Tịch diệt Thiên Tâm”. Ngay tại thời điểm Lâm Mạt sắp sử dụng cái pháp thuật do pháp bảo bổ sung này, ở thời điểm này vật liệu do kinh thiên ấn vỡ vụn bay ra từ trong túi đeo lưng, thế là ngay lúc này Lâm Mạt đứng trước hai loại lựa chọn, một loại là “Dung hợp vật liệu”, một loại khác là “Không dung hợp”.
Lâm Mạt cũng liền hiểu hai cái ý tứ này trong nháy mắt. Tức là dùng vật liệu kinh thiên ấn dung hợp cường hóa pháp bảo Thiên Tâm kiếm.
Lâm Mạt trông thấy lúc này cuộc chiến đã rơi vào trạng thái “Tạm dừng”. Nói cách khác ở thời điểm này Hắc Mộc Long cùng Long Huyết Tỉ đều không công kích được Bóng Hình Nhiều Màu, Bóng Hình Nhiều Màu cũng ngừng “Triệu hoán” lại.
Đây là nói, Lâm Mạt có thể có một đoạn thời gian rất dài để tiến hành suy nghĩ. Nhưng hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ, lập tức liền lựa chọn “Dung hợp”.
Tiên kim cứ như vậy phiêu đãng tiến vào Thiên Tâm kiếm, Thiên Tâm kiếm tản ra quang hoa kim sắc tinh khiết. Thế là ngay lúc này trên thân Thiên Tâm kiếm xuất hiện một vòng sáng bộ dáng chiếc nhẫn, mà phía trên cái vòng sáng này có văn tự thần bí màu vàng kim nhạt.
Sau đó ngay lúc này, Thiên Tâm kiếm đại phóng quang hoa sau đó lập tức mờ đi. Lúc này bề ngoài Thiên Tâm kiếm trở nên càng thêm dày hơn nặng, mà tên của nó cũng đã phát sinh biến hóa. Nó có tên là “Kinh thiên kiếm”.
“Danh tự nghe phi thường lợi hại.” Lâm Mạt nói. Lúc này cửa sổ trò chơi cũng tự động hủy bỏ hiệu quả tạm dừng, thế là lúc này Lâm Mạt phi thường nghiêm túc nhấn phím thả ra một cái pháp thuật.
Kỹ năng đặc hiệu không có quá nhiều biến động, nhưng uy lực của nó lại tăng lên rất lớn. Sau đó rốt cục trước khi Bóng Hình Nhiều Màu hoàn thành “Triệu hoán” thì đã có thể hủy diệt Bóng Hình Nhiều Màu. “Tịch diệt Thiên Tâm” chuyển tên thành “Lục Thiên”…
Ngay lúc này Lâm Mạt thở dài một hơi, thế là ngay lúc này nhìn lại hướng phía sau lưng. Ánh mắt của hắn tìm kiếm thân ảnh thiểm điện tuấn mã.
Trong một nháy mắt, Lâm Mạt cũng đã Tỏa Định được thiểm điện tuấn mã. Lúc này nó im lặng bạo liệt, lập tức liền biến thành từng tia hòa diễm như pháo hoa.
Lâm Mạt lại điều chỉnh ống kính lần nữa, nhìn về phía lôi vân có chút uể oải kia. Ngay lúc này Lâm Mạt nhìn thấy lôi vân dần dần tản ra, một tòa Tiên cung cự đại nguy nga xuất hiện ở trước mắt Lâm Mạt.
Ánh mắt của hắn co rút lại trong nháy mắt, sau đó ngay lúc này một đạo thất thải thần lôi cũng hiển lộ ra. Từ lúc xuất hiện cho đến lúc bắn ra chỉ khoảng một giây. Nói cách khác ở lúc này, Lâm Mạt còn không có kịp phản ứng thì tia chớp đã bổ trúng Hắc Mộc Long.
Ngay tại trong nháy mắt lôi đình bổ trúng Hắc Mộc Long, Lâm Mạt liền nhìn thấy phi thường rõ ràng Hắc Mộc Long trực tiếp biến thành than cốc. Lâm Mạt nói: “Kinh khủng như vậy… Cái này mang ý nghĩa ta cần load lại game thật sao?” Nói xong câu đó Lâm Mạt khẽ thở một hơi.
Sau đó hắn lập tức “Ừ” một tiếng, bởi vì hắn trông thấy thân thể Hắc Mộc Long lắc lư mấy lần, sau đó một cái đầu mập mạp trắng nõn ló ra từ bên trong. Sau đó là toàn bộ thân thể, lúc này Lâm Mạt cũng toát ra thần sắc kinh ngạc. Hắn tự nhủ nói: “Đây đại khái chính là cái gọi là tái sinh sau cái chết.”
Sau đó một cậu bé đi ra từ trong thân thể Hắc Mộc Long. Sau đó ngay lúc này, than thể Hắc Mộc Long cháy đen kia liền biến thành từng sợi dây nhỏ quấn quanh ở trên người cậu bé, trở thành một kiện quần áo màu đen.
Sau đó thân thể cậu bé liền bị quần áo màu đen che lại. Lúc này quần áo màu đen phất phới bay trong cuồng phong.
Lâm Mạt trông thấy lôi vân tựa như đã rơi vào trong trầm mặc, sau đó Tiên cung nguy nga liền biến mất. Lâm Mạt nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Như vậy là lôi kiếp đã đi qua.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền nhìn chăm chú lôi vân.
Lúc này lôi vân vẫn có đầy lôi điện như cũ, nhưng lại an tĩnh không có phát ra bất kỳ thanh âm nào. Sau vài giây đồng hồ, Lâm Mạt đã nhìn thấy lôi vân tiêu tán đi.
Lúc này Hắc Mộc Long đạt được tân sinh… Hoặc là nói là Hắc Long Vương điện hạ, lúc này ánh mắt hắn rơi vào trên đại trận. Hắn lặng im không nói, nhưng trong mắt lại toát ra một vòng ngưng trọng.
Không để cho Hắc Long Vương chờ đợi quá lâu, một cái Cửa Truyền Tống được sinh ra. Đại lượng nhân mã đi ra, mà cầm đầu chính là một lão giả tiên phong đạo cốt, lão giả này trước đó “Cho” Lâm Mạt một trận tạo hóa Kim Y Đại Đế.
“Đã lột xác thành Long Vương sao…” lão giả Tiên phong đạo cốt nhẹ nhàng nói, “Nhưng vẫn quá yếu ớt, chỉ có thể cùng phân cao thấp Kim Tiên.” Nói xong câu đó lão giả nhìn những đại trận kia một chút.
Những đại trận này tản ra quang huy vận chuyển, đồng thời cũng cho lão giả cùng binh mã sau lưng áp lực nhất định. Lão giả nhìn đại trận, sau đó có chút cảm thán nói: “Đây chính là thành tựu trước kia của ngươi sao, thật là khiến người cảm thán.”
Lúc này cửa sổ trò chơi có hiển thị thông tin mà lão giả tiên phong đạo cốt đã nói, bởi vậy Lâm Mạt biết được lão giả này nói gì và không bỏ sót chữ nào. lúc này Hắc Long Vương đứng ở bên cạnh sơn môn.
Lúc này Hắc Long Vương đứng ở bên cửa tiến vào núi. Bất quá bởi vì khoảng cách quá xa, chỉ có thể nhìn thấy một hình dáng như một ngón tay.
Lúc này lão giả chậm rãi duỗi ra một ngón tay, thế là ngay lúc này một chỉ ảnh màu xanh nhạt to lớn trống rỗng xuất hiện. Sau đó lão giả đâm ngón tay hướng phía trước một cái, ngay lúc này chỉ ảnh liền bay ra ngoài.
Sau đó đoạn video anime liền kết thúc, Lâm Mạt có thể bắt đầu thao túng Hắc Long Vương. Dựa theo video anime vừa rồi, Hắc Long Vương của Lâm Mạt có thể so sánh với tồn tại cấp bậc Kim Tiên. Mà cho dù là những Kim Tiên cao cấp uy tín lâu năm, nhân vật của Lâm Mạt cũng vẫn không thua kém chút nào.
Sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy những thẻ bài của mình đã phát sinh biến hóa cực lớn, màu sắc của bọn chúng biến thành màu bạch kim, mà ngọn lửa màu u lam lúc đầu cũng đã biến thành hỏa diễm ngũ thải ban lan. Có nghĩa là uy lực của thẻ bài được đại tăng.
Lúc đầu Lâm Mạt muốn phóng thích pháp thuật phụ trợ, cũng chính là “Quy Luật Tự Nhiên”, nhưng hắn suy tư một chút thì vẫn quyết định từ bỏ. Bởi vì ở thời điểm này nhân vật của Lâm Mạt còn chưa có phát sinh xung đột chính diện cùng đối phương, lúc này nếu như Lâm Mạt phóng thích pháp thuật, như vậy sẽ lãng phí thời gian chuẩn bị.
Huống hồ… Uy lực của Pháp thuật này cũng không ảnh hưởng quá nhiều vào thời điểm này.
Đây chính là nguyên nhân Lâm Mạt tạm thời không sử dụng thẻ bài này. Cũng chính ở thời điểm này, chỉ ảnh kia liền đi tới tòa đại trận thứ nhất, sau đó một cái quân lính mặc chiến giáp màu nâu đỏ liền hiện ra từ trong đại trận thứ nhất.
Sự xuất hiện của nó chủ yếu là bởi vì công kích của lão giả ảnh hưởng rồi bị kích hoạt. Sau đó quân lính mang chiến giáp màu nâu đỏ cầm trường côn trong tay tấn công vào chỉ ảnh.
Tiếp theo liền có thể nhìn thấy trường côn va chạm cùng chỉ ảnh lục sắc. Thế là ngay lúc này Lâm Mạt đã nhìn thấy trưởng côn như là pha lê bị vỡ vụn, mà lúc này ngọn lửa trên chiến giáp màu nâu đỏ cũng bị áp chế xuống.
Lâm Mạt trông thấy đại trận trở nên ảm đạm trong nháy mắt, liền biết cái tòa đại trận này đã không thể thừa nhận công kích Chỉ Ảnh Lục Sắc. Nhưng bởi vì những đại trận này phân bố dày đặc và còn hô ứng lẫn nhau, cho nên một tòa đại trận bị xung kích thì cũng sẽ truyền đến các đại trận khác.
Thế là ở thời điểm toàn bộ đại trận liền đại phóng quang hoa trong nháy mắt, trong nháy mắt từ trạng thái chờ chuyển thènh trạng thái ngăn địch. Lúc này Lâm Mạt cũng đã phi thường nghiêm túc nhìn một màn tráng lệ trước mắt này. Hắn biết tại thời điểm những đại trận này bị phá hư, mình liền phải một mình đối mặt với đại quân.
Lâm Mạt nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó trầm mặc không nói mà nhìn cảnh tượng trước mắt. Lúc này các trong đại trận ngoại trừ nhân vật cùng dị thú bị kích hoạt, vẫn tồn tại một chút binh khí hung hãn… Đây là trận linh đại trận.
Lúc này tay trái quân lính mang chiến giáp màu nâu đỏ đã rủ xuống, sau đó mở bàn tay của mình ra. Ngay lúc này, một thanh trường côn hoàn toàn mới liền xuất hiện ở trong tay. Quân lính này liền lập tức đem trường côn trong tay ném ra ngoài, mục tiêu trực chỉ lão giả đạo cốt tiên phong.
Mà lão giả lại là không có bất kỳ tư thái phòng ngự gì, tựa như hoàn toàn không để vào mắt đối với phản kích của tòa đại trận này. Thời điểm trường côn sắp chạm tới lão giả, liền tự động phát sinh phân giải. Thời điểm nó đang trở nên vỡ vụn, liền bị một đoàn hỏa diễm màu nâu đỏ bao lấy.
Lúc này thần sắc lão giả tiên phong đạo cốt lại không còn quá lạnh nhạt, mà có một chút biến hóa. Ngay lúc này trong mắt lão giả lóe lên một đạo hào quang màu xanh lục, tiếp theo một cái hộ thuẫn vô hình sinh ra ngay trước người lão. Nói cách khác ở thời điểm này lão bất đắc dĩ phải phát động phòng ngự.
Lúc này ngay tại lúc trường côn bao phát bạo tạc. Khi lưu quang màu đỏ ảm đạm xuống, Lâm Mạt liền có thể nhìn thấy lão giả kia bình yên đứng ở nơi đó.
Thanh âm Lão giả không vội không chậm truyền ra, thế là Lâm Mạt nghe thấy lời hắn nói. Hắn nói: “Trận pháp quả nhiên là rất thần kỳ, nhưng dưới lực lượng tuyệt đối thì cũng chỉ là kiến càng lay cây mà thôi.” Nói tới đây Chỉ Ảnh Lục Sắc cũng đã trở nên mờ đi.
Bất quá lúc này thân ảnh màu nâu đỏ cũng bị một tầng ánh lửa vây quanh sau đó bị thôn phệ. Nói cách khác, tại lần giao phong ngắn ngủi này, Chỉ Ảnh Lục Sắc đồng quy vu tận cùng trận linh màu nâu đỏ.
Sau đó ngay lúc này, Lâm Mạt khẽ thở một hơi nói: “Còn lại hai mươi bảy tòa đại trận.” Lâm Mạt cũng chưa từng nhìn thấy công lược liên quan tới tràng cảnh này. Trên thực tế tại một khắc kia, trò chơi đã thoát ly khỏi tầm hiểu biết của Lâm Mạt. Nói cách khác Lâm Mạt cũng không biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Tại trong suy nghĩ ngắn ngủi, Lâm Mạt đột nhiên suy nghĩ ra cái gì. Chỉ nghe thấy Lâm Mạt đột nhiên nói: “Hai mươi tám tòa đại trận… Trong này có thể ẩn giấu huyền cơ gì hay không.”
“Có lẽ, chờ lão đầu này phá vỡ toàn bộ đại trận thì mới có thể biết được.” Lâm Mạt trầm mặc một lát rồi nói. Tiếp theo ánh mắt Lâm Mạt liền rơi vào từng tòa đại trận đã tiến vào trạng thái ngăn địch.
Lúc này lão giả đột nhiên đi tới trước tòa pháp trận thứ nhất, sau đó giẫm một cước di động về phía tòa đại trận thứ hai cùng tòa thứ ba. Lúc này dưới chân hắn tòa pháp trận màu nâu đỏ đã triệt để đình chỉ vận chuyển, ở thời điểm này biến thành một đồ án màu đen.
Lúc này toàn bộ lực chú ý của Lâm Mạt đều đặt ở trên người lão giả. Ngay lúc này, một con Hỏa Phượng Hoàng cỡ nhỏ phát động công kích, không hề nghi ngờ lão giả tiến vào bên trong phạm vi công kích của tòa đại trận này.
Nhưng Hỏa Diễm Điểu phun ra hỏa diễm tới trước mặt lão giả liền tự động bị đánh tan. Sau đó lão giả vươn bàn tay của mình, một cái chưởng ảnh cự đại lục sắc đồng thời ngang nhiên đả kích vào Hỏa Diễm Điểu.
Vào lúc Hỏa Diễm Điểu kia nhận công kích thì mặt ngoài liền hình thành một lồng ánh sáng nhìn như vỏ trứng. Chưởng ảnh lục sắc kia công kích vào lồng ánh sáng, ngay lúc này lồng ánh sáng bắt đầu tạo thành tổn thương đối với trảo ảnh lục sắc.
Chỉ thấy hỏa diễm phía trên chập chờn chưởng ảnh. Chưởng Ảnh Lục Sắc bắt đầu trở nên tàn phá cùng ảm đạm xuống. Cũng chính ở thời điểm này Lâm Mạt cũng không có bất kỳ biểu lộ nào, bởi vì hắn biết trận pháp này cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt.
Kết quả đúng như Lâm Mạt dự đoán, đó chính là bị Chưởng Ảnh Lục Sắc phá vỡ tầng vòng bảo hộ kia, mà ngay lúc này con Hỏa Diễm Điểu kia đang bị nó tóm lại. Lúc này Hỏa Diễm Điểu vỗ cánh, tựa như muốn tránh thoát khống chế của Chưởng Ảnh Lục Sắc.
Nhưng thực lực của Hỏa Diễm Điểu vẫn rất nhỏ yếu, bởi vậy Hỏa Diễm Điểu vẫn bị chưởng ảnh giữ ở trong tay. Ngay trong thời gian ngắn ngủi vài giây đồng hồ, Lâm Mạt đã nhìn thấy chưởng ảnh bóp nát Hỏa Diễm Điểu. Hỏa Diễm Điểu biến thành mảnh vỡ sau đó tiêu tán như một làn gió.
Đôi mắt Lâm Mạt thoáng có chút buông xuống, nhưng sau một khắc liền có phản ứng. Hắn biết hai mươi tám tòa đại trận ở nơi này, uy lực của bọn nó đang dần dần tăng lên. Đây cũng chính là nói không phải Hỏa Diễm Điểu yếu hơn trần linh màu nâu đỏ lúc đầu, mà là bởi vì lão giả bộc phát ra lực lượng cường hãn hơn lúc trước rất nhiều, cho nên Hỏa Diễm Điểu không chịu nổi một kích.
Sau khi trận linh “Hỏa Diễm Điểu” bị bóp nát, thì đại trận liền lập tức ảm đạm xuống. Ngay tại lúc này, một tòa đại trận dấy lên quang huy. Thân ảnh Hỏa Diễm Điểu cũng xuất hiện lần nữa trong đại trận. Nói cách khác Hỏa Diễm Điểu bị hủy diệt, nó lại Niết Bàn trùng sinh lần nữa.
Ở thời điểm này Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó liền thao túng Hắc Long Vương bắt đầu di động về phía vị trí lão giả.
Ngay từ đầu khi lão giả phá vỡ đại trận màu nâu đỏ thì Lâm Mạt cũng không hề động, đó là bởi vì hắn cần hiểu rõ cường độ của những này đại trận trước mắt. Mà bây giờ khi nhìn thấy những trận pháp này có uy lực coi như không tệ, Lâm Mạt liền quyết định cho lão giả cùng thiên quân vạn mã sau lưng của hắn một chút phiền toái. Thế là lúc này Lâm Mạt liền mệnh lệnh Hắc Long Vương bay về hướng lão giả.
Lúc này Hỏa Diễm Điểu vừa mới hoàn thành Niết Bàn. Lúc này nó mở ra hai cánh của nó, thế là một trận phong bạo màu đỏ xuất hiện trên người Hỏa Diễm Điểu. Sau đó chính ở thời điểm này Hỏa Diễm Điểu liền vỗ cánh, tiếp theo phong bạo màu đỏ liền xé rách Chưởng Ảnh Lục Sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận