Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 661 - Thăm dò

Lâm Mạt vốn là không có trông cậy vào kết giới này có thể chống được bao lâu, cho nên khi kết giới vỡ vụn, Lâm Mạt cũng không có biểu hiện ra chút bối rối nào.
Bất quá mặc dù lúc này hắn không hoảng loạn, nhưng lại không có nghĩa là Lâm Mạt có thể không nhìn thấy nguy cơ ở trong phiến địa vực này. Tỉ như ma thú trăm cấp trở lên.
Nhưng Lâm Mạt gặp được loại tình huống này thì cũng không chỉ có thể ngồi chờ chết, hắn còn có thể mượn nhờ Hỗn Loạn Quân Chủ, Thạch Toàn Quan Chủ cùng khô lâu Ma Đạo Sĩ để đối phó.
Lúc này khô lâu Ma Đạo Sĩ cũng không được Lâm Mạt khống chế. Bởi vì cái thời điểm này thao túng khô lâu Ma Đạo Sĩ chạy trốn là không có bất kỳ lợi ích gì. Nó không giống như đơn vị dị trùng, chết là chết luôn, mà có thể lặp đi lặp lại triệu hoán ra nó.
Mà Lâm Mạt cũng muốn nhìn một chút, khô lâu Ma Đạo Sĩ có thể chống đỡ tới trình độ nào khi đám ma thú này đã khôi phục thực lực.
Lâm Mạt càng chạy càng xa, rốt cục đi ra khỏi phạm vi sơn động. Sau đó hắn liền gọi ra Thạch Toàn Quan Chủ, sau đó liền bắt đầu thao túng khô lâu Ma Đạo Sĩ còn phía bên trong sơn động, muốn nhìn một chút xem có ma thú gì xuất hiện.
Nhưng mà vượt quá Lâm Mạt dự liệu là, nơi này cũng không có ma thú kỳ dị xuất hiện. Nhưng mà vừa lúc này, Lâm Mạt nghe thấy được phía sau khô lâu Ma Đạo Sĩ truyền đến tiếng bước chân “Cộc cộc”.
“Nghe tựa hồ như giày cao gót.” Nói xong câu đó, Lâm Mạt liền bắt đầu thao túng khô lâu Ma Đạo Sĩ quay người. Trong một chút thời gian này, “Khô lâu Ma Đạo Sĩ” liền bị công kích.
Thông qua tầm nhìn, Lâm Mạt còn không có kịp trông thấy hình dạng người đến, liền đã ngã xuống đất bỏ mình. Nhưng trước khi tầm mắt biến mất thì hắn vẫn nhìn thấy một đôi giày ống cao màu đen.
Lâm Mạt cắn răng, ngay lúc này trực tiếp đổi thành tầm mắt Quang Minh Thủy Nguyên Tố. Trong một nháy mắt hoán đổi tầm mắt, Lâm Mạt rốt cục nhìn thấy người đến. Con ngươi của Lâm Mạt có chút co rút lại: “Lại là nàng?” Đập vào mi mắt là một dung nhan xinh đẹp tinh xảo.
Lâm Mạt có chút kinh ngạc, mà lúc này mỹ nhân cũng đem ánh mắt rơi vào trên người Quang Minh Thủy Nguyên Tố. Vị mỹ nhân này hướng về phía Quang Minh Thủy Nguyên Tố mỉm cười, sau đó chầm chậm đi tới. Chỉ thấy mỹ nhân duỗi ra bàn tay như bạch ngọc, sau đó một đạo hắc vụ tràn ra, trực tiếp là để Quang Minh Thủy Nguyên Tố bị mất tầm mắt.
Tiếp theo Quang Minh Thủy Nguyên Tố cũng nhận một lần công kích, Quang Minh Thủy Nguyên Tố cứ như vậy bị đánh tan.
Lúc này thần sắc Lâm Mạt trở nên phi thường nghiêm túc. Sau đó Lâm Mạt khẽ thở một hơi nói: “A Hách Tháp Nhĩ? Nàng làm sao lại xuất hiện tại Lục Địa Hy Lạp?” Nói xong câu đó Lâm Mạt rơi vào trong trầm tư. Một lát sau Lâm Mạt cau mày lắc đầu, sau đó trực tiếp di chuyển.
Hắn mặc dù không muốn tiếp xúc cùng A Hách Tháp Nhĩ, nhưng trên thực tế Lâm Mạt cũng không sợ hãi chút nào. Khô lâu Ma Đạo Sĩ sở dĩ bị kết liễu đơn giản như vậy, một bộ phận nguyên nhân rất lớn chính là A Hách Tháp Nhĩ đánh lén khô lâu Ma Đạo Sĩ, mà lại còn sử dụng một cái kỹ năng phi thường mạnh mẽ.
Cho nên nội tâm Lâm Mạt cũng không có chút sợ hãi nào với cao tầng của U Hỏa Quân Đoàn. Dù sao hắn cũng còn có Hỗn Loạn Quân Chủ ở đây. Lâm Mạt cũng không có hoảng hốt mà chạy bừa, mà căn cứ hướng địa đồ nhỏ nhắc nhở mà đi về phía thành thị của Thú Tộc.
Mặc dù khoảng cách những thành thị kia còn quá xa xôi, nhưng tối thiểu nhất phương hướng của Lâm Mạt là chính xác.
Lâm Mạt đột nhiên suy nghĩ cái gì đó, thế là liền nói: “Ta sao lại quên mất chuyện này?” Thanh âm của hắn rất thấp hoàn toàn chỉ nói cho mình nghe, nhưng mang theo một chút ảo não. Thế là ngay lúc này, Lâm Mạt liền triệu hoán ra con ngựa.
Lâm Mạt cưỡi Lưu Ly Bảo Mã đi về phía trước, Thạch Toàn Quan Chủ cũng phi thường thoải mái đi theo sau. Lúc này Lâm Mạt nhìn Thạch Toàn Quan Chủ một chút, sau đó lại là nghĩ đến cái gì, thế là liền lấy ra “Huyễn ảnh đồ” từ trong ba lô. Cái vật phẩm đặc thù này có thể dùng để ngụy trang.
Lâm Mạt nói: “Đi vào Lục Địa Hy Lạp xa lạ, muốn không có dính phải phiền toái không cần thiết, như vậy thì chỉ có thể thay đổi một chút hình thái…”
Nói tới chỗ này, Lâm Mạt liền tung ra huyễn ảnh đồ. Sau đó tiến hành lựa chọn trong huyễn ảnh đồ, đem mình biến thành một thiếu niên có tai mèo. Mặc dù Lâm Mạt nhìn không khác gì nhiều, nhưng thời điểm đưa tay chạm đến, thì vẫn có cảm giác sờ thấy cái tai mèo này.
“Quả nhiên thần kỳ.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền bắt đầu hết sức chuyên chú thao túng Lưu Ly Bảo Mã đi về phía tiểu thành trấn kia.
Ước chừng đi một tiếng, Lâm Mạt rốt cục thành công đi tới cái tiểu thành thị đầu tiên của Thú tộc. Đương nhiên, chỉ là mơ hồ có thể trông thấy hình dáng những kiến trúc màu đen kia.
Lâm Mạt nói: “Giống như không quá phồn hoa.” Nói xong câu đó hắn liền gia tốc giục ngựa mà đi…
Lại qua mấy phút, Lâm Mạt rốt cục đi tới thành thị. Đây là một cái tiểu thành trấn có phong cách hoàn toàn khác biệt với lối kiến trúc nhân loại. Ngay lúc này Lâm Mạt cẩn thận đi vào, sau đó nhanh chóng thu hồi Lưu Ly Bảo Mã vào trong không gian sủng vật.
Tiếp theo Lâm Mạt liền đi vào trong trấn, có thể thấy phi thường rõ ràng là, Thú Tộc nơi này đều có dáng vẻ phong trần mệt mỏi.
“Tựa hồ nhìn cuộc sống của bọn hắn cũng không thoải mái.” Lâm Mạt nói như thế. Bất quá nơi này vẫn có cửa hàng cỡ nhỏ.
Lâm Mạt suy nghĩ trong chốc lát, sau đó liền đi tới cửa hàng nhìn xem nơi này bán thương phẩm cùng đặc sản gì. Hắn trực tiếp điểm mở cái này lang tộc lão phụ nhân cửa hàng ấn phím, sau đó bắt đầu xem xét menu phía trên trưng bày thương phẩm.
“Theo như ta nghĩ, sẽ không có cái vật phẩm gì mới lạ, mà giá cả vô cùng rẻ tiền.” Lâm Mạt thầm nghĩ. Tiếp theo Lâm Mạt liền duỗi ra ngón tay của mình, bắt đầu huy động menu.
Đột nhiên Lâm Mạt hơi sững sờ, nhưng sau đó liền nói: “Không phải đâu, nơi này lại bán kiện vật phẩm như thế này sao?” Đang lúc Lâm Mạt quyết định mua sắm cái đạo cụ đặc thù này, Lâm Mạt đột nhiên nghe thấy được một tiếng vang “Ầm ầm” thật lớn. Lâm Mạt nghiêng đầu nhìn xem xảy ra chuyện gì.
Thế là hắn đã nhìn thấy một thú nhân toàn thân đầy vết máu.
Lâm Mạt nhìn thấy Thú Tộc này, cũng khẽ thở một hơi. Hắn tự nhủ nói: “Đã sớm nghe nói lãnh địa thú tộc luôn không ổn định, hiện tại thì đúng là như thế…”
Lúc này lão giả Thú Tộc chậm rãi đứng lên, thân thể còn run lên rất nhỏ. Lúc này từ một gian tửu quán nhỏ đi ra một Thú Tộc cường tráng.
Tên thú nhân có được thân thể loài hổ, toàn thân phân bố đều là lông tóc màu đỏ, trên thân còn mặc lấy áo giáp màu đen. Lúc này tên Thú Tộc loại hồ đang cầm một thanh trường kiếm màu bạc trong tay, trường kiếm nhắm ngay vào lão thú nhân máu me khắp người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận