Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 442 - Dị Trùng Nữ Hoàng

Lâm Mạt “Ừ” một tiếng, cẩn thận nhìn thanh máu của Tà Ác Giáp Trùng Vương. Xác định lượng máu của nó chỉ bị đánh rơi hai phần trăm, ánh mắt Lâm Mạt rơi vào huyết nhục hình người lần nữa.
Ngay sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy lượng máu của nó đột nhiên rơi xuống một phần trăm. Lâm Mạt còn chưa kịp suy nghĩ, lượng máu huyết nhục hình người lại giảm xuống một phần trăm lần nữa.
Lâm Mạt trông thấy, hai con Tà Ác Giáp Trùng Vương đang không ngừng thôn phệ huyết nhục hình người. Ngay khi Lâm Mạt coi là huyết nhục hình người không có gì hơn cái này, hai con Tà Ác Giáp Trùng Vương bị huyết nhục hình người làm cho no bạo.
Mà hai con dị trùng của Lâm Mạt cũng chỉ để huyết nhục hình người giảm xuống mười phần trăm lượng máu. Lâm Mạt nhíu mày, sau đó liền mệnh lệnh Ngân Sắc Trùng Vương thả ra hộ thuẫn kỹ năng.
Sau đó Ngân Sắc Trùng Vương triển khai hai cánh đi tới vị trí của huyết nhục hình người, cũng bắt đầu thôn phệ cái đơn vị này. Nó thôn phệ để lượng máu của huyết nhục hình người giảm xuống ba phần trăm, Lâm Mạt liền muốn khống chế Ngân Sắc Trùng Vương rời đi.
Mục đích làm như vậy, là không hi vọng Ngân Sắc Trùng Vương bị huyết nhục hình người làm cho no bạo. Lập tức Lâm Mạt “ah” một tiếng, bởi vì lúc này Ngân Sắc Trùng Vương giống như bị khống chế, không cách nào điều khiển được.
Lâm Mạt thoáng có chút bất đắc dĩ, sau đó hắn liền điều chỉnh tầm mắt, đem ánh mắt rơi vào trên căn cứ của mình. Hắn nhìn thoáng qua là bài trong tay mình, có chút ngoài ý muốn phát hiện lá bài trong tay mình đều sáng lên.
Đây cũng có nghĩa là, Lâm Mạt có thể triệu hồi thêm một con Dị Trùng, khôi phục lại số lượng Dị Trùng thành mười con.
Nhưng lúc này Lâm Mạt lại chần chờ một chút, bởi vì HP huyết nhục hình người cực cao mà lực công kích lại cực thấp, cho nên đối phó cái đơn vị này mà dựa vào ưu thế số lượng là vô dụng. Bởi vậy Lâm Mạt cũng không sốt ruột đi lấp đầy số lượng Dị Trùng. Mà nếu… Không sử dụng những tinh thạch màu lam này, thì sau khi chiến thắng, hắn sẽ có ban thưởng ngoài định mức.
Bên tai Lâm Mạt đột nhiên nghe thấy được một tiếng gào thét cùng một tiếng nổ tung. Lâm Mạt đột nhiên ý thức được cái âm thanh gào thét cùng tiếng nổ tung này đến từ nơi nào.
Hắn thở ra một hơi thật sâu, sau đó liền chuyển dời ánh mắt. Lúc này Ngân Sắc Trùng Vương đã cúp, di hài cũng biến thành từng cái điểm sáng biến mất không thấy.
Bất quá tử vong của nó cũng không phải là không có chút ý nghĩa nào, Ngân Sắc Trùng Vương thành công cắn nuốt 8% HP.
Lâm Mạt thoáng có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không có phương pháp gì tốt hơn để ngăn cản huyết nhục hình người. Hắn không cần nghĩ thì cũng biết, mục đích cuối cùng của huyết nhục hình người này chính là vị trí trụ sở của mình, sau đó thôn phệ hết thẩy hoặc là hủy diệt trụ sở của mình… Đương nhiên thôn phệ là có khả năng lớn hơn một chút.
Thế là lúc này, Lâm Mạt liền điều khiển Ngọc Khê Trùng Vương cùng Tiềm Hành Đường Vương phát động công kích vào huyết nhục hình người.
Lâm Mạt liền mệnh lệnh năm con Dị Trùng phòng thủ căn cứ bắt đầu di động về phía huyết nhục hình người. Ngoại trừ Đường Lang Vương phổ thông cùng Ngọc Khê Trùng Vương, còn có một con Tà Ác Giáp Trùng Vương đã được cường hóa.
Những đơn vị này bị Lâm Mạt đưa đến toàn bộ, mà lúc này huyết nhục thân thể đã đi hơn một nửa lộ trình, lượng máu của nó đã không còn quá mười phần trăm. Mà lúc này thủ hạ của Lâm Mạt, chỉ còn lại Tiềm Hành Đường Vương.
Lâm Mạt cắn răng, sau đó thi triển một lần “Trùng Phản” cuối cùng, sau đó liền để Tiềm Hành Đường Vương bắt đầu thôn phệ huyết nhục hình người.
HP của huyết nhục hình người đều giảm xuống một phần trăm mỗi giây. Sau đó nó màu mắt xanh lục bắt đầu mờ đi, dần dần chuyển thành màu xanh biếc… Sau đó là màu xanh nhạt.
Thân thể Tiềm Hành Đường Vương dần dần bành trướng, sau đó liền bộc phát ra một trận quang mang mãnh liệt.
Lúc đầu Lâm Mạt cứ nghĩ là Tiềm Hành Đường Vương sẽ bị huyết nhục hình người làm no bạo, nhưng sự tình lại là vượt quá dự đoán của Lâm Mạt, Thân thể Tiềm Hành Đường Vương được cường quang bao phủ rồi bỗng nhiên trở nên to lớn hơn.
Chờ quang mang tán đi về sau, Lâm Mạt đã nhìn thấy thân thể nó không chỉ là trở nên to lớn hơn, mà trên người lại tản ra hào quang óng ánh như là kim cương.
Lâm Mạt thì thào nói: “Không chỉ không chết đi, hơn nữa còn bởi vì thôn phệ huyết nhục hình người mà sinh ra tiến hóa sao?”
Lúc này danh tự của nó đã không còn là “Tiềm Hành Đường Vương”, mà là “Toản Thạch Đường Vương”. Lúc này nó đã mất đi năng lực ẩn thân vĩnh cửu, nhưng vô luận là lực công kích hay là lực phòng ngự đều được tăng lên cực lớn.
Sau đó Toản Thạch Đường Vương thành công hoàn thành tiến hóa tiếp tục thôn phệ huyết nhục hình người.
Sau đó lại qua một chút xíu thời gian, chỉ nhìn thấy hào quang màu xanh lục bên trong đồng tử huyết nhục hình người đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vòng tiên diễm màu đỏ.
“Loại biến hóa này, có ý nghĩa cỗ huyết nhục hình người này đã sắp không còn trụ được nữa.” Lâm Mạt trầm mặc một lát nói.
Lâm Mạt vừa dứt, cỗ huyết nhục kia liền bành trướng lên, rồi liền tan rã trong im lặng.
Hắn nhìn thân thể huyết nhục sụp đổ, thần sắc cũng buông lỏng xuống. Ngay sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy, bên trong huyết nhục thân thể hiển lộ ra một nữ hài không có mặc quần áo. Cô gái này có bề ngoài giống Ngải Hoa Lỵ như đúc, nàng chậm rãi mở ra ánh mắt của mình.
Con mắt Lâm Mạt đang rơi trên người xuống nàng, nhìn thấy nàng đứng thẳng lên, con mắt của nàng nhìn qua Toản Thạch Đường Vương, ngoẹo đầu tựa như có chút hiếu kỳ.
Lập tức nàng liền di động về phía Toản Thạch Đường Vương. Mà trong quá trình nàng di động, trên người nàng xuất hiện váy dài do ma lực ngưng tụ ra. Cái váy dài này màu vàng nhạt, lộ ra vẻ cao quý hoa lệ.
Phải biết nàng là Dị Trùng Nữ Vương, thế nhưng trong trò chơi này nàng lại có được vẻ đẹp cao quý trang nhã như công chúa đế quốc.
Lâm Mạt nhìn chăm chú vào Dị Trùng Nữ Vương. Sau đó ở trong quá trinh này, con mắt Lâm Mạt liền thoáng nhìn qua năm tinh thạch màu lam bay ra, mục tiêu nhắm ngay vào Dị Trùng Nữ Vương.
Năm tinh thạch màu lam tạo thành một cái ngũ mang tinh trận cự đại bao phú người nàng ở giữa không trung. Cái ngũ mang tinh trận dần dần thu nhỏ, sau đó liền chui vào lồng ngực nàng.
Lâm Mạt trông thấy con mắt màu xanh của Dị Trùng Nữ Vương đóng lại, thân thể của nàng lơ lửng trong không trung, tóc như là thác nước trút xuống.
“Dị Trùng Nữ Hoàng à…” Lâm Mạt nói ra tên nàng.
Bởi vì Toản Thạch Đường Vương, Lâm Mạt có thể trông thấy danh xưng cùng HP của đối phương.
Ngay từ đầu tiểu nữ hài này có danh xưng vẫn là “Dị Trùng Nữ Vương”, nhưng là từ khi năm tinh thạch màu lam hình thành tinh trận đồng thời chui vào ngươi, tôn hiệu của nàng liền lập tức cải biến thành “Dị Trùng Nữ Hoàng” .
Sau đó nàng đứng lên một lần nữa, chỉ là lần này nàng đứng ở trong hư không. Sau đó nàng nhìn Toản Thạch Đường Vương cách đó không xa mà mỉm cười, sau đó huy động bàn tay của mình một chút.
Con Toản Thạch Đường Vương cường hãn kia liền ngoan ngoãn vỗ cánh, đi tới trước mặt nàng. Dị Trùng Nữ Hoàng mỉm cười, vươn tay bắt đầu vuốt ve đầu Toản Thạch Đường Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận