Trọng Sinh Ma Đạo Sư
Chương 193 - Thành chủ Lâm Mạt
Hắn đi tới trước Phong Bạo Chi Tháp, đưa tay trái ra để lên thân tòa tháp. Sau đó hắn nhắm mắt lại, để ma lực theo thân tháp thâm nhập vào trong tháp.
Thời điểm Lâm Mạt mở mắt lần nữa, màu sắc của bảo thạch ở đỉnh chóp Phong Bạo Chi Tháp đã chuyển thành màu trắng bạc. Mặc dù nó nhìn không khác lúc trước là bao, nhưng nếu chăm chú nhìn thì sẽ phát hiện khối bảo thạch kia đã có nhiều một cỗ khí tức sắc bén, mà cỗ khí tức sắc bén này như trùng kích cửu tiêu.
Lâm Mạt ngẩng đầu ngước nhìn Phong Bạo Chi Tháp, lẩm bẩm nói: “Là bởi vì Chứng Nhận Tù Trưởng sao?” Hắn đạt được hai cái Chứng Nhận Tù Trưởng.
Hai cái bộ lạc này đều có cấp thanh đồng, nhưng khi tiến vào trong thể nội Lâm Mạt hoàn thành dung hợp với nhau thì liền biến thành Chứng Nhận Tù Trưởng cấp Bạch Ngân.
Lâm Mạt suy đoán như vậy, hắn đưa tay trái nâng cằm, chậm rãi nói: “Ta muốn cho hai cái bộ lạc này một cái tến mới…” Ánh mắt của hắn ngóng nhìn về phương xa.
Đúng vào lúc này, Lâm Mạt mới phát hiện trong ba lo của mình có nhiều hơn hai kiện trang bị, là hai món trang bị “Hàn Dạ Sáo Trang” cấp Sử Thi một cái mũ cùng một chiếc nhẫn. Đến tận lúc này, hắn đã thu đủ bộ Hàn Dạ Sáo Trang.
Đây đại khái là ban thưởng của nhiệm vụ “Viện trợ Bộ Lạc Thanh Trúc” Casalina giao cho mình đây mà, mà trước đó cũng không có chú ý tới… Hiện tại Lâm Mạt đã thành công khống chế được Phong Bạo Chi Tháp, cũng chính thức hoàn thành nhiệm vụ chiếm lĩnh Phong Bạo Chi Thành.
Ánh mắt Lâm Mạt dừng lại ở khoảng trắng bên trong ba lô. Sau đó hắn đã nhìn thấy một kiện vật phẩm trống rỗng xuất hiện. Kia là một khối thủy tinh tiến hóa, là chuyên môn để cho Phó Thủ sử dụng.
Lâm Mạt nhìn thấy một khối tiến hóa thủy tinh, thế là liền lấy nó ra từ trong hành trang. Hắn lắc viên thủy tinh trong tay mình, nhìn Cecilia đã tới cấp 17 nói: “Xem ra Casalina rất coi trọng ngươi a!”
Cecilia khẽ vuốt cằm, nhưng cũng không có nói gì. Lâm Mạt không có để ý, ném thủy tinh tiến hóa trong tay cho nàng. Cecilia thấp giọng nói: “Tạ ơn Chủ Nhân…” Sau đó nàng hai tay tiếp nhận viên thủy tinh tiến hóa trong suốt kia.
Sau đó viên kia thủy tinh đột nhiên sáng lên. Biến thành một vệt ánh sáng, chui vào lồng ngực Cecilia. Sau đó lông mi Cecilia khẽ run, tinh mâu nàng trở nên càng thâm thúy hơn và lại càng sáng tỏ hơn.
Lâm Mạt mở giao diện thuộc tính của Cecilia, sau đó nhãn tình sáng lên. Hắn trông thấy Phó Thủ Cecilia của mình vẫn nắm giữ hai cái kỹ năng. Chỉ bất quá dưới tác dụng của thủy tinh tiến hóa, Lâm Mạt trông thấy hai cái kỹ năng đều phát sinh biến hóa.
Kỹ năng “Thuần Phục” tiến hóa thành kỹ năng “Thuần hóa”, mang ý nghĩa Cecilia sử dụng kỹ năng với đối tượng không cao hơn sáu cấp thì đơn vị này sẽ không còn bị giới hạn thời gian tồn tại nữa. Tác dụng không khác gì “Thuần Phục Quyển Trục” trước đó đã Lâm Mạt đạt được.
Cái kỹ năng thứ hai cũng không có thay đổi hạn chế đối với một đơn vị chỉ có thể thực hiện một lần, nhưng số lần sử dụng trong ngày biến thành sáu lần. Cái kỹ năng này tên là “Tiến hóa”, bởi vì quan hệ tới tiến giai, số lần sử dụng cũng bị thiết lập lại.
Tính tới tính lui, nếu hôm nay dùng thì vẫn còn dư lại một lần sử dụng kỹ năng này. Lâm Mạt suy tư một hồi liền nói: “Cecilia?”
Cecilia nói: “Ta ở chỗ này.” Nàng tiếp tục nói: “Có chuyện gì không?”
“Là như vậy…” Lâm Mạt nói, “Ta muốn hỏi một chút, kỹ năng tiến hóa của ngươi có thể sử dụng với ta hay không?” ngữ điệu của Hắn mặc dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng để lộ ra vẻ mong đợi.
Cecilia nói: “Đây là việc không cách nào làm được, Chủ Nhân.” Nàng trầm tư một hồi nói: “Ừm… Kỹ năng này ngoại trừ không thể sử dụng đối với mạo hiểm giả, có thể sử dụng đối với bất luận đơn vị nào không phải là đơn vị đối địch.”
Lâm Mạt thở dài một hơi. “Quả nhiên là như vậy, thật sự là lãng phí tình cảm của ta.” Hắn nói như thế. Sau đó hắn đi tới vị trí mà hắn đứng trước kia.
Vị trí này bị Phong Bạo Thủ Hộ Giả dùng năm ngón tay oanh tạc đã trở thành một mảnh hỗn độn. Vô số cục đá xuất hiện ở đây, Lâm Mạt đem mấy khối cục đá vào, sau đó ngây ngẩn một hồi.
Một lát sau hắn lắc đầu: “Phải đi cái ngõ hẻm kia nhìn xem, có phải chúng thủ hộ cái gì hay không…” Sau đó hắn liền xoay người đi trở về.
Trên đường đi có gặp Phong Bạo Khôi Lỗi thì cũng không cần tránh né,
Đạt được Phong Bạo Chi Tháp công nhận Lâm Mạt đã trở thành chủ nhân của những Phong Bạo Khôi Lỗi này.
Lâm Mạt bước nhanh chân đi hướng về phía ngõ hẻm kia, trông thấy có hai mươi cái Phong Bạo Khôi Lỗi tụ tập trong ngõ hẻm kia. Lâm Mạt đưa tay kéo mũ sau đó đi vào.
Những cái Phong Bạo Khôi Lỗi kia nhìn hắn đi vào, nhưng chúng vẫn không có biến hóa gì.
Lâm Mạt tính toán một chút, nơi này có tổng cộng hai mươi bốn con Phong Bạo Khôi Lỗi, trong đó có bốn còn Tinh Anh còn có một con Lãnh Chúa. Nếu như Lâm Mạt không có chút chuẩn bị nào mà gi đến nơi đây, thì tuyệt đối sẽ chết ở chỗ này…
Cảm nhận được chủ nhân của mình đến, những con Phong Bạo Khôi Lỗi đều tự động tránh ra một cái lối đi để Lâm Mạt tiến vào. Lâm Mạt đi vào khu vực đám khôi lỗi thủ hộ, thế mà lại nhìn thấy một cái bảo rương Cấp Ám Kim.
Lâm Mạt cười một tiếng, sau đó xòe bàn tay ra bắt đầu đồng điệu cùng Bảo rương cấp Ám Kim. Bởi vì nguyên nhân đẳng cấp Lâm Mạt thấp, đẳng cấp quái vật trong “Phong Bạo Chi Thành” cũng hạ xuống khoảng cấp mười tám. Cho nên cái Bảo rương cấp Ám Kim này cũng không phải là bảo rương rất cao cấp.
Cũng không biết bên trong Bảo rương cấp Ám Kim sẽ rơi ra vật phẩm hoặc là trang bị như thế nào. Mặc dù Lâm Mạt đã có được “Hàn Dạ Sáo Trang”, nhưng đối với trang bị thì vẫn càng nhiều càng tốt.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là những trang bị Cấp Ám Kim này có thể giao cho phòng đấu giá bên trong thành thị tiến hành bán đấu giá.
Lâm Mạt rất thuận lợi liền hoàn thành việc mở Bảo rương cấp Ám Kim. mặc dù chức nghiệp Lâm Mạt là ma Pháp Sư không phải là Đạo Tặc, nhưng vài chục năm trong trò chơi, các loại bảo rương hắn mở không có một ngàn cũng có tám trăm cái, cho nên kỹ xảo hắn mở khóa còn muốn siêu việt rất nhiều người chơi Đạo Tặc khác.
Bảo rương “Cùm cụp” một tiếng mở ra, một trận bạch quang tràn ra ngoài.
Lâm Mạt đưa tay ra, bạch sắc quang mang dần tiêu tán, đưa tay vào bên trong bảo rương mò ra một ” Quyển trục hồi phục quần thể ” cùng một bình ” Thuốc Kinh Nghiệm Cỡ trung ” .
Hắn nhìn xem ” Thuốc Kinh Nghiệm Cỡ trung ” trong tay, trên mặt toát ra nụ cười từ đáy lòng. Tại giai đoạn trước một bình Thuốc Kinh Nghiệm cỡ trung có giá trị hoàn toàn không thua Thập Tự Giá.
Bình Thuốc Kinh Nghiệm cỡ trung này có góc cạnh rõ ràng, mà không phải giống bình Thuốc Kinh Nghiệm lúc trước hắn nhận được. Mà lại không chỉ là góc cạnh rõ ràng, hơn nữa còn càng nặng nề hơn một chút.
Lâm Mạt đưa tay tháo nắp bình Thuốc Kinh Nghiệm cỡ trung, sau đó đem Thuốc Kinh Nghiệm đổ vào miệng, một trận hào quang màu vàng kim nhạt hiện lên, Lâm Mạt thăng cấp đến cấp 19, mà lại khoảng cách tới cấp hai chỉ còn có mười phần trăm kinh nghiệm.
Lâm Mạt chậc chậc lưỡi, con mắt nheo lại. thần sắc Lâm Mạt biến hóa trong giây lát, rất nhanh hắn liền khôi phục lại vẻ trầm tĩnh.
Lâm Mạt thêm thuộc tính xong, sau đó nghĩ đến chỗ mình sẽ luyện cấp để đẳng cấp tăng lên tới cấp hai mươi. Đây là sự tình vô cùng cần thiết, bởi vì sau khi đạt tới cấp hai mươi, Lâm Mạt liền có thể mặc “Hàn Dạ Sáo Trang”.
Tập hợp đủ sáo trang, thuộc tính của Lâm Mạt sẽ cực kỳ khủng bố. Mà lại còn có thể nắm giữ kỹ năng sáo trang cường hãn. Chính bởi vì như vậy, Lâm Mạt mới đặt mục tiêu tăng đẳng cấp liệt vào mục tiêu ưu tiên.
Nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến tại bên trong Phong Chi Vị Diện này, có rất ít dã quái. Mà cho dù có dã quái, cấp bậc của nó cũng phi thường thấp.
Lâm Mạt nhìn về ánh chiều tà, có chút thở dài.“Nếu có một lần thú triều nữa thì tốt rồi…” Hắn thấp giọng nói. Lâm Mạt lần nữa bất đắc dĩ thở dài.
Ngay tại lúc Lâm Mạt có chút càu nhàu, bỗng nhiên một trận quang mang màu lam cùng hắc sắc tạo thành Cửa Truyền Tống đi tới ngoài cửa Phong Bạo Chi Thành. Lâm Mạt nhìn thấy truyền tống cùng dần dần ổn định. Tại bên trong địa đồ, Cửa Truyền Tống chỉ là một cái điểm màu xanh.
Lâm Mạt trông thấy chỉ là có một cái Cửa Truyền Tống, như vậy là không có khả năng sinh vật đến từ “Vị Diện Hắc Ám”. Mà xem như Vị Diện Hắc Ám có đổ bộ đến nơi đây, Lâm Mạt đã có hơn một vạn Phong Bạo Khôi Lỗi thần phục nên hắn cũng không sợ chút nào.
Lâm Mạt vẫy vẫy tay, lập tức ba cái Phong Bạo Khôi Lỗi lơ lửng di động tới hướng cửa Phong Bạo Chi Thành. Ba con khôi lỗi một con là Lãnh Chúa, hai con khác là Tinh Anh, Lâm Mạt mệnh lệnh bọn chúng đi dò đường.
Lâm Mạt thì đứng tại chỗ không động đậy. Hai tay của hắn vẫn ôm trước ngực, ngón tay nhẹ nhàng gõ cánh tay của mình.
Lâm Mạt ngẩng đầu nhìn thoáng qua bảo thạch tản ra ý chí sắc bén bên trên Phong Bạo Chi Tháp, thần sắc hơi có chút biến hóa. Hiện tại Phong Bạo Chi Tháp đã nhận chủ, không chỉ cung cấp năng lượng cho thành thị, hơn nữa còn có được lực công kích rất mạnh.
Mục tiêu công kích của nó là cần Lâm Mạt xác nhận mới được thành lập, như vậy liền tránh khỏi việc ngộ thương.
Lâm Mạt đem tầm nhìn đổi thành tầm nhìn của Phong Bạo Khôi Lỗi. khi nhìn thấy Đề Nhã đi ra từ Cửa Truyền Tống, nàng mang tư thái thướt tha, nhưng bộ pháp quá nhanh lại bại lộ nội tâm của nàng đang rất gấp. Sau đó Đề Nhã đã nhìn thấy ba con Phong Bạo Khôi Lỗi đang bay tới. Đề Nhã lập tức cảnh giới, nhưng cũng không có Lập tức sử dụng bất luận thủ đoạn cái có tính công kích nào. Dựa theo tình huống Đề Nhã nhìn thấy, tòa thành thị trước mắt này hẳn là đã bị tù trưởng đại nhân chinh phục rồi mới đúng…
Lam quang bên trong đồng tử Ba con Phong Bạo Khôi Lỗi nhẩy lên mấy lần, sau đó liền ở tại chỗ đi vài vòng cho thấy bản thân không có căm thù Đề Nhã. Sau đó bọn chúng xoay người lại, dẫn đường phía trước.
Những động tác của Phong Bạo Khôi Lỗi đều được Lâm Mạt khống chế. Mà Đề Nhã do dự trong chốc lát thì, ngồi xổm trên mặt đất bàn tay bao trùm trên mặt đất, một vòng quang hoàn sinh ra trên mặt đất. Quang hoàn trên mặt đất dần dần biến mất, rất nhanh liền giống không có cái gì vừa xuất hiện.
Nàng thả ra cái này quang hoàn là một cái ma pháp truyền tống, khi trong Phong Bạo Chi Thành phát sinh sự cố, Đề Nhã liền có thể lợi dụng nó lập tức truyền tống đến nơi đây.
Bố trí xong cái Truyền Tống Trận này. Sau đó nàng đứng lên, yên lặng đi theo ba con Phong Bạo Khôi Lỗi kia, tiến vào thành đi tới chỗ
Lâm Mạt đang đợi Đề Nhã. Hắn đã chờ ước chừng hai mươi phút, rốt cục thấy được Đề Nhã đến gần từ xa. Lâm Mạt tại nàng đến trước mặt mình thời điểm, cười nói: “Ngươi đã đến.” Sau đó ngón tay của hắn ngừng lại. Lại qua ước chừng mười giây đồng hồ, hắn buông hai tay ôm trước ngực ra.
Đề Nhã đến gần Lâm Mạt, tại cách hắn bốn năm mét thì liền dừng bước. Nàng nói khẽ: “Ta tới… là tới nhìn Phong Bạo Chi Thành.” nàng ngước lên nhìn Phong Bạo Chi Tháp sau lưng Lâm Mạt, cảm khái nói: “Thật xinh đẹp a!”
Lâm Mạt cười một tiếng: “Ta muốn đem nhân khẩu hai bộ lạc di chuyển toàn bộ vào trong toà thành thị… Ngươi cảm thấy thế nào?” Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Phong Bạo Chi Tháp, nói tiếp: “Không chỉ càng thích hợp ở lại, mà lại càng thêm an toàn.”
Đề Nhã gật đầu nói: “Đây chính là truy cầu của bộ lạc chúng ta, không nghĩ tới lại thực hiện được ở thời điểm này.”
Lâm Mạt nói: “Ngươi có lựa chọn nghe lệnh ta hay không, thành lập khế ước cùng ta?” Hắn nói bổ sung: “Thành lập khế ước cùng ta, ta lại trợ giúp ngươi hoàn thành thức tỉnh lần thứ tư.”
“Thức tỉnh lần thứ tư à…” Đề Nhã nhíu đôi mắt xuống, sau đó nàng ngẩng đầu nhìn Lâm Mạt cười một tiếng: “Ngài là tù trưởng của chúng ta bộ lạc, thành lập khế ước cùng ngài là lựa chọn tốt nhất.”
Lâm Mạt nói: “Vậy là tốt rồi, chúng ta đi kho dự trữ vũ khí tìm cho ngươi một bộ trang bị tốt một chút…” Hắn nói tiếp: “Chờ một lúc ngươi tiến giai, có thể sẽ có hỏa diễm bốc lên, quần áo có thể sẽ bị đốt hỏng.”
Sau đó hắn phối hợp đi hướng kho vũ khí, hắn mở ra địa đồ của tòa thành thị này, rất nhẹ nhàng liền tìm thấy mục tiêu.
Đề Nhã hơi sững sờ, sau đó ánh mắt phức tạp cười cười, đi theo sau lưng Lâm Mạt đi tới phòng chứa đồ.
Cửa phòng chứa đồ đang mở, bởi vì đã từng có tù trưởng đến nơi này nên mới có tin tức nơi này truyền ra ngoài.
Lâm Mạt nhanh chóng đảo qua các loại trang bị trong cái phòng chứa đồ này. Lâm Mạt nhanh liền tìm được trọn vẹn một bộ trang bị cho Đề Nhã. Bộ này trang bị cũng không phải là sáo trang, nơi này chỉ là có đại lượng vũ khí cùng đồ phòng ngự và trang sức.
Lâm Mạt đem trang bị Pháp Sư mình chọn lựa tốt đưa tới trước mặt Đề Nhã, cười nói với nàng: “Ta đã tìm được trang bị thích hợp cho ngươi, ngươi ở chỗ này đổi một chút, khụ khụ.” Hắn nói: “Ta chờ ngươi ở ngoài.”
Lâm Mạt nói xong liền đi ra bên ngoài. Đề Nhã nhìn bóng lưng hắn rời đi, lại nhìn trang bị trong tay mình. Nàng khẽ thở một hơi, sau đó liền đổi lại trang bị Lâm Mạt lựa chọn cho nàng.
Thay những trang bị này xong, cả người Đề Nhã càng có thêm khí chất, cũng càng thêm xinh đẹp động lòng người. Nàng cúi đầu nhìn trang bị một phen, vẫn tương đối hài lòng.
Sau đó Đề Nhã trông thấy Lâm Mạt chắp hai tay sau lưng, nhìn chăm chú toà thành thị thuộc về hắn. Đề Nhã nhẹ giọng ho khan vài tiếng, Lâm Mạt xoay người.
Lâm Mạt nhìn Đề Nhã sau đó nhãn tình sáng lên. Hắn cười nói: “Rất đẹp, cũng rất thích hợp với ngươi.” Lâm Mạt buông hai tay xuống, đi tới bên người Đề Nhã.
Đề Nhã biết Lâm Mạt muốn làm gì, nàng quỳ một chân trên đất, đồng thời thần sắc thành kính nhắm hai mắt lại. Nàng biết kỹ năng này là Casalina ban cho Lâm Mạt, mà mỗi người sinh hoạt ở chỗ này đều tin ngưỡng vị thời không Đại Ma Vương này, xem nàng là thần.
Lâm Mạt cắn ngón tay của mình, một giọt máu tươi thấm ra từ trong vết thương. Lâm Mạt đem máu tươi dính lên trên trán Đề Nhã. Một cái ma pháp trận cỡ nhỏ xuất hiện ở trên trán Đề Nhã, sau đó dần dần ảm đạm biến mất. Đến tận đây, Đề Nhã đã hoàn thành khế ước cùng Lâm Mạt, trở thành tùy tùng của Lâm Mạt.
Sau đó liền nghe thấy Lâm Mạt ra lệnh: “Cecilia!” Hắn cũng không có nói nửa câu nói sau, hắn biết Cecilia có thể minh bạch ý tứ hắn.
Phó Thủ Cecilia sử dụng kỹ năng “Tiến hóa” với Đề Nhã, sau đó thần sắc Đề Nhã trở nên có chút thống khổ, nàng cắn thật chặt răng, bên trong ánh mắt để lộ ra một cỗ quật cường.
Lâm Mạt cũng đang chú ý tới biến hóa trên người Đề Nhã, khi hắn trông thấy trên người Đề Nhã dâng lên hỏa diễm thuần một màu vàng rực, thần sắc của hắn thay đổi trong nháy mắt.
Kỳ thật chỉ cần ma văn trên người bốc lên hỏa diễm, như vậy liền có thể hoàn thành tiến giai. Mà hỏa diễm có đẳng cấp càng cao, như vậy thực lực sau khi thức tỉnh liền càng cao. Giống như tử sắc thì thực lực sẽ gấp ba, mà kim sắc sẽ gấp sáu lần.
Có chút tiếc nuối duy nhất là nghề nghiệp của Đề Nhã là Tế Tự, cũng chính là Pháp Sư phụ trợ. Nếu như nàng là một Pháp Sư chiến đấu, trình độ cường hãn sẽ không cần nói cũng biết.
Lâm Mạt chờ đợi kim sắc hỏa diễm tắt đi. Đề Nhã quỳ một chân trên đất mềm mại run rẩy một cái. Nàng chau mày lại, lúc này tinh mâu nàng vẫn còn đóng chặt lại.
Hỏa diễm Kim sắc xuyên thấu qua Pháp Bào, nhưng không có làm hư hao những trang bị này. Sau đó qua ước chừng hai phút, từng sợi hỏa diễm kim sắc kia bị dập tắt dần dần.
Đề Nhã run rẩy đứng lên từ dưới đất, nhưng sau một khắc liền như muốn ngã sấp xuống. Lâm Mạt muốn đưa tay đỡ nàng, lại bị Đề Nhã dùng ánh mắt ngăn lại.
Thanh âm Đề Nhã có chút suy yếu, nàng nhẹ giọng nói: “Tạ ơn ngài, chủ thượng… Nhưng là ta nghĩ ta có thể.”
Lâm Mạt gật đầu, hắn cũng không nghĩ tới tiềm lực Đề Nhã khổng lồ như thế, không chỉ hoàn thành tiến giai lên Boss, hơn nữa còn là Boss mạnh nhất.
Đề Nhã dần dần khôi phục lại trạng thái. Sau khi nàng tiến giai thành công, cũng chưa từng xuất hiện tình huống ma lực không ổn định. Nhưng ma lực chung quanh Đề Nhã đều như bị một cái vòng xoáy, toàn bộ bị Đề Nhã hấp thu.
Bởi vì Phong Bạo Chi Tháp tồn tại, ở nơi này mức độ đậm đặc của ma lực đã gấp tám lần nơi khác, nhưng dù như vậy, một khu vực lớn bên trong thành thị đều bị Đề Nhã biến thành vùng không ma lực.
Lúc này một cỗ uy áp ma lực nhàn nhạt giáng lâm, mà nơi phát cỗ ma lực uy áp này chính là tới từ Đề Nhã. Tròng mắt của nàng đã trong suốt, nhưng đáy mắt lại có thêm một vòng kim sắc.
Lâm Mạt Nói: “Chúng ta nói về vấn đề di chuyển đi.”
Đề Nhã hơi sững sờ, sau đó gật đầu nhẹ. Sau đó nàng nói: “Trong Bộ Lạc Thanh Trúc, mọi người đã đều công nhận ngài là tù trưởng, thời điểm ngài vì bộ lạc mà một mình xông xáo Phong Bạo Chi Thành…”
Lâm Mạt ho khan một tiếng, hắn đến đến nơi đây hoàn toàn là bởi vì nhiệm vụ Casalina giao cho mình, thế mà thuận tiện lại tăng được một chút độ thiện cảm của thành viên bộ lạc đối với mình, đây cũng là việc Lâm Mạt trước đó không có nghĩ tới.
Hắn nói: “Có nhận hay không thì cũng đều là sự thật, chúng ta nói điểm khác a.” Lâm Mạt nhìn gương mặt Đề Nhã càng thêm kiều diễm: “Tỉ như nói nói chuyện làm như thế nào để đưa hai bộ lạc di chuyển vào trong toà thành thị này.”
Đề Nhã nghe thấy Lâm Mạt nói như thế, thế là gật đầu nhẹ nói ra: “Vốn là phải hao phí thời gian rất dài, nhưng hiện tại ta đã hoàn thành bốn lần thức tỉnh, chỉ cần lợi dụng năng lực Truyền Tống Trận của ta, một ngày liền có thể hoàn thành việc di chuyển bộ lạc…”
Lâm Mạt cười một tiếng: “Tốt a, như vậy chuyện này liền giao cho ngươi.” Lâm Mạt duỗi cái lưng mệt mỏi mà nói: “
Ngươi đi đi, ta có một kiện đồ vật cần tìm hiểu một chút.”
Đề Nhã mặc dù không biết Lâm Mạt muốn đi nghiên cứu cái gì, nhưng hiện tại Lâm Mạt là chủ thượng của nàng, hắn muốn làm gì thân là tùy tùng sẽ không có quyền hỏi tới…
Lâm Mạt quay người rời đi, Đề Nhã thì là đứng đó không xa. Gió mang hơi lạnh nhẹ nhàng thổi Pháp bào trắng noãn của nàng, nàng đưa tay phải ra đặt ở trước ngực, sau đó cắn môi một cái.
Đề Nhã đứng tại nguyên trù trừ một hồi, nàng duỗi một cây ngón tay như nhánh ngọc ra, lại vẽ một vòng tròn trước mặt mình. Sau đó một cái Cửa Truyền Tống xuất hiện ở trước mặt của nàng.
Nàng bước một bước vào bên trong Cửa Truyền Tống, sau đó cái kia vòng từ từ nhỏ dần cho đến biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Mạt nhìn điểm đen trên bản đồ bỗng nhiên sáng lên, sau đó đột nhiên biến mất. Hắn mỉm cười, biết Đề Nhã đang hoàn thành nhiệm vụ di chuyển.
Hắn nói mình có chuyện muốn tìm hiểu một chút, cũng không phải là nói một câu lung tung. Hắn trầm mặc đi tới bên cạnh Phong Bạo Chi Tháp, sau đó vươn tay Khinh Khinh Địa để lên trên thân tháp. “Có gì cần ta sao? Chủ nhân…” Một tiếng già nua vang lên bên tai Lâm Mạt.
Lâm Mạt chăm chú nói: “Ta muốn biết phương thức chế tác Phong Bạo Thủ Hộ Giả.” Phong Bạo Thủ Hộ Giả có thuộc tính phi thường hoàn mỹ, là một loại đơn vị chiến đấu phi thường thích hợp để thủ thành. Mà kỳ thật Lâm Mạt có một chút suy đoán. Như muốn chế tạo Phong Bạo Thủ Hộ Giả thì phải lấy Phong Bạo Khôi Lỗi làm tài liệu …
Bởi vì còn không có được kết quả, nên Lâm Mạt liền đi tới nơi này tìm Phong Bạo Chi Tháp tìm kiếm đáp án.
Trầm mặc một lát, đạo thanh âm già nua kia nói ra: “Kỳ thật cũng không khó, nhưng người phải hao phí thời gian nhất định.”
“Thời gian không quan trọng, ngươi nói cho ta phải nên làm như thế nào.” Lâm Mạt nhíu mày. thật sự có chút quá dông dài.
“Chế tạo một Phong Bạo Thủ Hộ Giả cần năm mươi Phong Bạo Khôi Lỗi cấp bậc phổ thông.” lần này Thanh âm già nua đi thẳng vào vấn đề.
Lâm Mạt nói tiếp: “Nếu như sử dụng Phong Bạo Khôi Lỗi Cấp tinh anh hoặc là Cấp Lĩnh Chủ thi sao? số lượng sẽ giảm bớt chút nào hay không.”
Thanh âm già nua dừng lại một hồi rồi lại vang lên: “Dùng những Phong Bạo Khôi Lỗi cao đẳng này chỉ chế tạo ra Phong Bạo Thủ Hộ Giả có thuộc tính cao hơn.”
Hắn nói có ý tứ rất rõ ràng,để chế tạo ra Phong Bạo Thủ Hộ Giả thì nhất định phải tiêu hao năm mươi Phong Bạo Khôi Lỗi.
Lâm Mạt suy nghĩ, sau đó nói: “Như vậy thì chế tạo một Phong Bạo Thủ Hộ Giả đi.” Sau đó hắn mở địa đồ ra, khống chế năm mươi Phong Bạo Khôi Lỗi phổ thông đi về phía bên này.
Hắn suy nghĩ một chút nói: ” Một lần Phong Bạo Chi Tháp có thể chế tạo mấy Phong Bạo Thủ Hộ Giả?”
Thanh âm già nua hồi đáp: “Một lần chỉ có thể chế tạo một Phong Bạo Thủ Hộ Giả. Mặc dù tốn thời gian rất dài, nhưng khi bọn nó được chế tạo ra, đều có cấp ba mươi chín.”
“Bây giờ ngươi có quyền hạn mệnh lệnh Phong Bạo Khôi Lỗi không?” Lâm Mạt xoa cằm tay trái, một câu rất mấu chốt. Nếu như Phong Bạo Chi Tháp có được dạng quyền hạn này, liền có thể liên tục không ngừng sản xuất Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Bởi vì lúc trước khi chiến đầu cùng Phong Bạo Thủ Hộ Giả phổ thông, Lâm Mạt cũng không bị Phong Bạo Khôi Lỗi khác quấy rầy. Bởi vậy, Lâm Mạt không xác định được Phong Bạo Chi Tháp có dạng quyền hạn này không.
Tháp Linh nói: “Ta có quyền hạn này… Mà khi ngài tiến hành khảo nghiệm ta không cách nào vận dụng cái quyền hạn này.” Dừng lại một hồi Tháp Linh nói tiếp: “Ý của ngài là… Muốn không ngừng nghỉ chế tạo Phong Bạo Thủ Hộ Giả sao?”
Lâm Mạt khẽ cười nói: “Đây không phải sự tình rõ ràng sao?” Sau đó hắn quay người rời đi. Sau khi đi mấy bước, Lâm Mạt quay đầu nói: “Hiện tại liền bắt đầu đi, ta có dự cảm một trận chiến mới sắp bộc phát, chúng ta cần đơn vị đỉnh tiêm này.”
Xong, hắn huy động pháp trượng trong tay mình, rời khỏi phiến khu vực này. Hắn đi về hướng phía nam, nơi đó là vị trí phủ thành chủ.
Hiện tại Lâm Mạt đã là thành chủ Phong Bạo Chi Thành, cho nên hắn tự nhiên muốn đi phủ thành chủ nhìn xem. Lâm Mạt có địa đồ chỉ dẫn, hắn tốn thời gian mười mấy phút thì rốt cục cũng đi tới phủ thành chủ. Lâm Mạt đi vào trong phủ thành chủ, trên đường đi hết nhìn đông nhìn tây quan sát các loại kiến trúc cùng hoa cỏ.
Lâm Mạt nhìn thấy cảnh sắc ưu mỹ, kiến trúc tinh xảo thì tương đối hài lòng. Lâm Mạt tiến vào bên trong tính đi dạo, thưởng thức cảnh đẹp nơi này một chút.
Ngay tại lúc Lâm Mạt vừa đi được một nửa phủ thành chủ thì, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng “Đinh” hệ thống nhắc nhở. Sau đó trong tầm nhìn của hắn xuất hiện một nhóm chữ màu đỏ. Hàng chữ kia có hàm nghĩa là bởi vì có người chơi lên tới cấp hai mươi, cho nên trò chơi sẽ cập nhật. Đến lúc đó trò chơi sẽ có công năng mới.
Lâm Mạt cười nói: “Công năng Sân thi đấu rốt cục cũng xuất hiện rồi.” Kiếp trước thời điểm có người chơi đột phá đến cấp hai mươi, thì hắn vẫn chỉ là một ma mới cấp mười ba. Mặc dù cuối cùng vẫn bởi vì thiên phú cùng vận khí mà trở thành cao thủ, nhưng lại không thể trở thành người chơi trong top cao cấp nhất kia…
Lâm Mạt lắc đầu, xua tán đi ý nghĩ trong nội tâm mình. dã quái Trong toà thành thị này bởi vì mình đã hoàn thành vượt quan, đều tạm thời áp chế thực lực ở cấp mười tám.
Nương theo thí luyện kết thúc, đẳng cấp Phong Bạo Khôi Lỗi đều đang tăng cao từng bước. Ước chừng cách mỗi mười phút sẽ tăng lên một cấp. Hiện tại đã hai mươi phút đồng hồ trôi qua, thực lực Phong Bạo Khôi Lỗi đã khôi phục cấp hai mươi.
Cũng có nghĩa là, bọn chúng muốn tăng lên đến cấp ba mươi chín còn cần thời gian rất nhiều. Chỉ mong trong thời gian sẽ không xuất hiện cái tình huống gì ngoài ý muốn…
Ngay tại lúc Lâm Mạt hơi lo lắng trong khoảng thời gian này có cái gì phát sinh hay không, hắn liền nhận được “Đinh” một tiếng hệ thống nhắc nhở. Lâm Mạt thở dài, sau đó mở bảng nhiệm vụ ra nhìn tình huống như thế nào.
Cái nhiệm vụ Casalina ban bố là, bởi vì Phong Bạo Chi Tháp đã nhận chủ, Vị Diện Hắc Ám phát sinh chấn động rất lớn. Chúa Tể Vị Diện Hắc Ám quyết định khởi xướng xâm lấn đại quy mô.
Lâm Mạt lắc đầu, thật sự là sợ cái gì thì sẽ gặp cái đó. Trong thời gian này, đẳng cấp Phong Bạo Khôi Lỗi chỉ kịp tăng lên tới cấp ba mươi hai, đương nhiên cũng sẽ có đơn vị chiến đấu cấp ba mươi chín, cũng chính là Phong Bạo Thủ Hộ Giả đang được chế tạo kia.
Mà đẳng cấp bình quân của chiến sĩ hai cái bộ lạc cũng rơi vào khoảng ba mươi hai. Về mặt chiến lực cấp cao cũng có một số trưởng lão và Tế Tự, nhưng cấp bậc của bọn hắn sẽ thăng cấp khi vị diện thăng cấp, bởi vậy Lâm Mạt không nguyện ý để bọn hắn hao tổn trong chiến trường đẳng cấp thấp này.
Lâm Mạt thở dài một hơi, mình ở phe phòng thủ, Như vậy sức chiến đấu phe mình sẽ thấp hơn đại quân xâm lấn của Vi Diện Hắc Ám.
Lâm Mạt đi ra khỏi phủ thành chủ, sau đó an tĩnh chờ đợi Đề Nhã đến. Đề Nhã có hiệu suất cũng thật là cao, ước chừng qua nửa khắc, nàng đã đem toàn bộ Bộ Lạc Thanh Trúc tới đây.
Lâm Mạt nhìn thoáng qua bản đồ, những lão ấu phụ nữ trẻ em và chiến sĩ. Sau đó hắn đi tới trước mặt Đề Nhã, để nàng đem toàn bộ Bộ Lạc Man Thạch cũng vào đây. Lúc này đẳng cấp của đám Phong Bạo Khôi Lỗi cùng đạt đến cấp 23.
Đề Nhã khẽ gật đầu: “Vì cái gì mà gấp gáp như vậy?” Nàng nhìn Lâm Mạt chờ đợi Lâm Mạt trả lời.
Lâm Mạt nói thẳng: “Dựa theo thần chỉ thị, ta đã biết tin tức Vi Diện Hắc Ám sắp xâm lấn.” Hắn nhìn sắc mặt Đề Nhã một chút rồi tiếp tục nói: “Vị Diện Hắc Ám sẽ xuất động xâm lấn đại quy mô.”
Đề Nhã nói: “Làm như vậy, bọn hắn sẽ trả đại giới rất lớn…” Đến nơi đây, nàng nhíu nhíu mày lại.
“Nhưng đây cũng là cơ hội cuối để bọn hắn chiếm lĩnh vị diện này.” Lâm Mạt nói.
Đề Nhã nói: “Ta đoán chừng xem như có là cơ hội sau cùng, bọn hắn cũng sẽ không xuất động đơn vị cao giai… Bởi vì tồn tại kia.”
Lâm Mạt sững sờ: “Thiên Hải Kình? Nó lại trợ giúp các ngươi thanh lý những sinh vật cao giai của Vị Diện Hắc Ám sao?”
Trên mặt Đề Nhã toát ra một tia ý nhị: “Tù trưởng đại nhân thật sự là một người biết tiên đoán… Không sai, cũng là bởi vì Thiên Hải Kình thủ hộ Phong Chi Vị Diện, vị diện này mới không có bị Vị Diện Hắc Ám thôn phệ.”
“Thì ra là thế.” Lâm Mạt gật đầu, sau đó ánh mắt của hắn liền rơi vào nơi Thiên Hải Kình ở, cho nên dù lấy hình thể khổng lồ của Thiên Hải Kình, cũng chỉ có thể trông thấy nơi đó có một điểm đen…
Lâm Mạt cúi đầu xuống nghiêm túc nói với Đề Nhã: “Vô luận như thế nào, chúng ta đều phải chuẩn bị thật tốt. Đem Bộ Lạc Man Thạch chuyển đến, một khắc cũng không thể chậm trễ.”
Những gì Lâm Mạt nói trước đó với Tháp Linh Phong Bạo Chi Tháp, nói rằng mình dự cảm được một trận chiến dịch cỡ lớn sắp phát sinh. Chủ yếu là bởi vì Lâm Mạt quá rõ ràng sáo lộ của trò chơi này.
Hắn nhìn thoáng qua những thành viên Bộ Lạc Thanh Trúc đang chuẩn bị kia, sau đó thở dài một hơi: “Chuyện này nhất định phải hoàn thành trong vòng một giờ, ngươi rõ chưa?”
Mặc dù Lâm Mạt cũng không có nhìn nàng, nhưng Đề Nhã cũng biết ý tứ của vị tù trưởng đại nhân này. Nàng trịnh trọng gật đầu nói: “Ta hiểu được.” Sau đó Đề Nhã liền xoay người rời đi. Bởi vì mình mới tiến giai, thuộc tính không gian của nàng cũng tăng lên rất nhiều.
Đề Nhã đi vài bước, sau đó trên người thể toát ra quang mang màu trắng. Loại quang mang này giống với khi Lâm Mạt phát động kỹ năng “Thiểm Thước”. Sau đó thân ảnh Đề Nhã liền biến mất ở tại chỗ, Lâm Mạt mở ra địa đồ của Phong Bạo Chi Thành cũng không có phát hiện vị trí của nàng. Nói cách khác, Đề Nhã đã rời khỏi khu vực này.
Lâm Mạt không để ý đến việc khác. Đi thẳng tới Phong Bạo Chi Tháp.
Phong Bạo Chi Tháp vừa cảm thụ được chủ nhân Lâm Mạt đến, liền lập tức truyền âm nói: “Thành chủ đại nhân, ta đã cảm nhận được ma lực truyền tới từ Vị Diện Hắc Ám…”
“Ừm, ta đã biết.” Lâm Mạt Nói. Hắn qua loa nói vài câu xong liền dùng tay để lên trên thân tháp. Lâm Mạt có thể nhìn thấy lực công kích của Phong Bạo Chi Tháp, dựa vào lực công kích của nó thì có thể dùng ba lần công kích để đánh chết một đơn vị Tinh Anh cấp ba mươi chín. Mà công kích của nó thuộc về sát thương phạm vi, một công kích chỉ có thể tạo thành năm mươi phần trăm tổn thương…
Lâm Mạt liền dò xét tiến độ chế tạo Phong Bạo Thủ Hộ Giả, rồi để tay xuống thuận miệng hỏi một câu: “Có thể sử dụng kỹ năng tiến hóa với đơn vị này không, Cecilia?”
Cecilia gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, đối với đơn vị không phải đối địch thì đều có thể sử dụng.” Lúc này Cecilia còn thừa lại năm lần sử dụng kỹ năng. Dùng ba lần cho ba trưởng lão Bộ Lạc Thanh Trúc và trưởng lão Davis, thì Cecilia còn thừa lại một lần, vừa vặn có thể sử dụng cho Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Lâm Mạt gật đầu: “Thật sự là kinh hỉ ngoài ý muốn.” Hắn nhìn lên bầu trời nhìn về nơi Thiên Hải Kình mà bồi hồi, con mắt có chút nheo lại. lần này Cái Vị Diện Hắc Ám kia tiến công cũng không đơn giản như vậy…
Tựa như trước đó Jody đã ẩn giấu ở trong Bộ Lạc Thanh Trúc tia, nàng cũng không có bị Thiên Hải Kình xoá bỏ, bởi vì nàng chỉ là một bộ thi thể bị thao túng, bên trong khí tức của nàng vẫn tản ra ma lực thuộc về vị diện này.
Lâm Mạt không khỏi lo lắng, nếu như cường giả của Vị Diện Hắc Ám kia đều sử dụng loại phương pháp mượn xác hoàn hồn này, có lẽ cũng sẽ không dẫn tới việc bị Thiên Hải Kình bắt giết. Nhưng có lẽ bởi vì sử dụng loại kỹ năng này phải trả giá rất cao, cho nên chỉ có một Jody ẩn nấp ở đây, cho nên Bộ Lạc Thanh Trúc và Bộ Lạc Man Thạch vẫn còn tồn tại…
Một giờ trôi qua rất nhanh, đẳng cấp của Phong Bạo Khôi Lỗi cũng tăng lên sáu cấp. Hiện tại cấp bậc của bọn nó đã tới cấp hai mươi sáu.
Mà hai mươi phút trước, Đề Nhã bằng vào nhân cách cùng mị lực của mình, thành công mang được đám người Bộ Lạc Man Thạch vào thành.
Lâm Mạt chắp hai tay sau lưng, nhìn hai bộ lạc đã an cư lạc nghiệp, sau đó mỉm cười. Ngay lúc nụ cười của hắn còn chưa có biến mất, hắn nghe được thanh âm hệ thống nhắc nhở: “Hiện tại hai bộ lạc đã thành công tiến vào trong Thành Phong Bạo, mời mệnh danh cho bộ lạc mới.”
Lâm Mạt nghe mà thần sắc có chút xấu hổ. Hắn tự nhủ: “Cho ta đặt tên?”
Hệ thống cũng không để ý tới hắn, đương nhiên Lâm Mạt cũng không có trông cậy vào việc nó sẽ trả lời mình.
“Đã ở bên trong Phong Bạo Chi Thành, như vậy thì gọi bộ lạc Phong Bạo đi.” Hắn trầm ngâm một lát rồi nói. Lâm Mạt suy nghĩ xong rồi ngẩng đầu trong nháy mắt, hệ thống nhắc nhở nói: “Xác định mệnh danh là… Bộ lạc Phong Bạo ?”
Lâm Mạt duỗi cái lưng mệt mỏi ra nói: “Xác định.” Sau đó hắn liền tiếp tục chờ đợi Phong Bạo Thủ Hộ Giả hoàn thành. Rất nhanh một giờ bốn mươi phút liền trôi qua. Một Phong Bạo Thủ Hộ Giả liền xuất hiện ở trước mặt Lâm Mạt.
Lâm Mạt không chút do dự, liền để Cecilia dùng kỹ năng “Tiến hóa” với nó. sử dụng “Tiến hóa” tựa hồ phi thường thuận lợi, hốc mắt bên trong nó đầu lâu của nó tản mát ra hào quang màu xanh lam, kết cấu hình thái chỉnh thể càng trở nên nhẹ nhàng.
Tựa hồ ngoại trừ cao lớn hơn một chút thì cũng không có biến hoá quá lớn. Từ Phong Bạo Thủ Hộ Giả phổ thông tấn cấp thành Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh xong thì, thực lực của nó có biến hóa nhất định. Cơ chế Thủ Hộ Giả tiến giai không khác gì NPC tiến giai. Sau khi bọn chúng tiến giai, thực lực sẽ tăng gấp hai.
Thân thể Lâm Mạt ẩn núp phía dưới Phong Bạo Chi Tháp, ngay tại lúc Lâm Mạt quyết định thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả thử độ linh hoạt một chút thì, hắn nghe được thanh âm nhắc nhở từ hệ thống: “Mệnh danh thành công.”
Lâm Mạt sững sờ, sau đó cười nói: “Phản ứng thật chậm.” Sau đó hắn đem tầm nhìn đổi thành tầm nhìn của Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Trong nháy mắt Hắn đã hoàn thành hoán đổi tầm nhìn, hắn xòe bàn tay ra nhìn một chút, bàn tay do từng ngón tay tao thành từ kim loại trắng noãn. Hắn dùng sức nắm bàn tay lại, tốc độ phản ứng của ngón tay vẫn rất nhanh.
Còn lại mười mấy phút, Lâm Mạt sử dụng kỹ năng “Tiến hóa” cho những trưởng lão của bộ lạc “Bộ lạc Phong Bạo”, bọn hắn đều đã thức tỉnh ba lần. Mà Davis, thì đã hoàn thành thức tỉnh lần thứ tư. Đến tận đây, nàng đã trở thành thủ hạ có chiến lực đệ nhất của Lâm Mạt.
Mà khi Lâm Mạt tiến hành “Tiến hóa” cho bọn hắn, Đề Nhã đã mang tới một số bộ trang bị phù hợp cho các trưởng lão lựa chọn. Cho nên những trưởng lão kia cũng không có bị sợ bại lộ khi tiến hóa.
Sau đó an bài những trưởng lão kia xong, các chiến sĩ đều phân tới một bộ trang bị thuộc về mình. Rất nhiều chiến sĩ khi lấy được trang bị xong đều run rẩy chảy ra nước mắt.
Lâm Mạt cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều đối với việc này. lúc đầu Mình cũng muốn làm như vậy, bọn hắn sẽ để cho mình dễ dàng không ít. Còn vấn đề đi quá giới hạn… Tất cả trưởng lão cùng Tế Tự đều ký kết khế ước với mình, cho nên cái này căn bản không phải là vấn đề.
Các trưởng lão tụ tập bên người Lâm Mạt bảo hộ hắn, lại thêm Phong Bạo Chi Tháp thủ hộ, Lâm Mạt có thể phi thường an tâm thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Hắn thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh đi tới cửa thành, sau đó nó triển khai quang dực, lập tức như là thần linh uy phong lẫm liệt.
Hai giờ đã đến, bầu trời trở nên tối xuống.
Lúc này Phong Bạo Thủ Hộ Giả được Lâm Mạt thao túng đi ra khỏi Phong Bạo Chi Thành, lưng dựa cửa thành tạo thành trận địa sẵn sàng đón quân địch. Sau lưng nó là quang dực đã được bung ra. Con mắt dưới Mũ giáp Nặng nề từ màu lam chuyển thành màu xích hồng.
Lúc này bầu trời từ xanh thẳm chuyển thành màu ám tử, mà lại thỉnh thoảng có thiểm điện tử sắc xẹt qua. Bầu trời xuất hiện dị thường, ánh sáng cũng bị ảnh hưởng, Phong Chi Vị Diện bắt đầu trở nên tối đi.
Tràng cảnh mờ tối này để quang dực của Phong Bạo Thủ Hộ Giả càng thêm lấp lánh cùng chói lọi. Cái Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh này đang dùng hai tay nắm thành quyền, sau đó trong bộ ngực của nó bắn ra một thanh đoản kiếm.
Hai tay của nó giữ chuôi kiếm, sau đó chậm rãi rút ra. Nó cầm đoản kiếm trong tay, sau một khắc quang diễm trên đoản kiếm tăng vọt, tạo thành một thanh kiếm ánh sáng màu lam sắc.
Lâm Mạt cũng đã thao túng qua rất nhiều đơn vị khác, cho nên cho dù không hiểu rõ đối với Phong Bạo Thủ Hộ Giả này, nhưng cũng có thể thuần thục rất nhanh.
Phong Bạo Thủ Hộ Giả cầm kiếm ánh sáng trong tay, an tĩnh chờ đợi tại chỗ. Lúc này trên tường thành, phân bố rất nhiều chiến sĩ “Bộ lạc Phong Bạo “. Chiến sĩ cận chiến cũng chuẩn bị đúng chỗ thủ trên tường thành, phía sau bọn họ là nhóm cung tiễn thủ chờ lệnh. Còn các trưởng lão cùng hai tế tự, thì là quay chung quanh bên người Lâm Mạt.
Bọn hắn làm như thế, không chỉ bởi vì muốn bảo vệ tù trưởng đại nhân, còn có một cái mục đích là muốn thủ hộ Phong Bạo Chi Tháp an toàn.
Phong Bạo Chi Tháp là công trình cung cấp năng lượng cho cả tòa thành thị và nó cũng vô cùng cường đại, cho nên nó không thể xuất hiện cái sơ xuất gì. Mà bởi vì Phong Bạo Chi Tháp cường đại, địch nhân nếu không quá ngu xuẩn, thì mục tiêu hàng đầu chính là phá hủy Phong Bạo Chi Tháp. Bởi vậy, tất cả trưởng lão Tế Tự đều an tĩnh đứng ở đây.
Bọn hắn không chỉ hoàn thành tiến giai, mà cũng đã mặc nguyên bộ trang bị. thực lực đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Có những người này thủ hộ, Lâm Mạt vẫn rất yên tâm.
Bầu trời biến hóa để tất cả bộ lạc Phong Bạo đều lộ ra vẻ ngưng trọng. Loại thiên địa dị tượng này không có lạ lẫm đối với dân bản địa của Phong Chi Vị Diện, mỗi một lần phát sinh loại biến hóa này, liền mang ý nghĩa sẽ có một trận chiến dịch chật vật.
Mà thời điểm thú triều giáng lâm lần trước, Thiên Hải Kình cũng sẽ không trợ giúp bọn hắn. Bởi vì những ma thú của Vị Diện Hắc Ám có khác biệt với “Bộ lạc Hắc Ám”, trên người bộ lạc Hắc ÁM đều sẽ có ma hạch, mà ma thú bình thường Lại không có. Cho nên Thiên Hải Kình thích thôn phệ ma hạch sẽ xuất thủ đối với “Bộ lạc Hắc Ám”, nhưng lại thờ ơ đối với thú triều.
Lâm Mạt thông qua Phong Bạo Thủ Hộ Giả thu được tầm nhìn, đại lượng Cửa Truyền Tống xuất hiện trên mặt đất cùng trên bầu trời. Cửa Truyền Tống Trên mặt đất chính là ma thú lục địa, mà Cửa Truyền Tống trên bầu trời lại truyền tống ma thú phi hành.
Phong Bạo Thủ Hộ Giả dùng Tay phải cầm kiếm ánh sáng chậm rãi duỗi ra một ngón tay, nhắm ngay Cửa Truyền Tống cách gần nhất. Ngón tay vừa vươn ra liền bay ra khỏi bàn tay, bay hướng về cái Cửa Truyền Tống đó.
Mà ngón tay này liền hóa thành một quả Tạc Đạn Cơ Giới xẹt qua giữa không trung, vào lúc này một ngón tay từ trong thể nội Phong Bạo Thủ Hộ Giả đã xuất hiện tiến hành bổ sung vị trí ngón tay vừa bay đi. Nương theo một tiếng “Két”, cái bàn tay trái khôi phục như lúc ban đầu.
Cây quả Tạc Đạn Cơ Giới kia thành công tiến vào bên trong Cửa Truyền Tống, sau đó liền bạo tạc. Sức chiến đấu của Phong Bạo Thủ Hộ Giả Tinh Anh cấp Ba mươi chín làm sao có thể yếu được. Nhưng sau khi quả Tạc Đạn Cơ Giới phát sinh bạo tạc thì, cái Cửa Truyền Tống kia lại không nhúc nhích tí nào.
Lâm Mạt nhíu mày. Nhưng như vậy cũng lý giải được một việc, nếu như những này Cửa Truyền Tống dễ dàng bị phá hủy như vậy, như vậy Lâm Mạt trực tiếp đưa tới đại lượng Phong Bạo Khôi Lỗi sử dụng Tạc Đạn Cơ Giới công kích Cửa Truyền Tống liền có thể hóa giải tràng nguy cơ này …
Lâm Mạt cũng muốn thử một lần, nhưng cũng không có hi vọng quá lớn. Nhìn thấy Cửa Truyền Tống vững chắc như thế, cũng chỉ là khẽ thở một hơi. Không ngừng có các loại ma thú lục địa “Thanh Bì Lão Trư”, “Thằn lằn” cùng ma thú phi hành như “Phi Xà”, “Ám Ảnh Phong Long” chui ra từ bên trong Truyền Tống Trận.
Mặc dù ma thú phi hành có một loại có tên là “Ám Ảnh Phong Long”, nhưng lại cũng không cần quá lo lắng. Chỉ bởi vì nó có tướng mạo có chút tương tự rồng, bản chất cùng huyết thống đều không có quan hệ với rồng…
Bốn trăm tên cung tiễn thủ bắt đầu giương cung lắp tên, phát động một vòng xạ kích. Xạ kích qua đi, liền có năm mươi sáu mươi con ma thú mất đi sinh mệnh.
Có thể tạo thành công kích kinh khủng như thế, là bởi vì những cung tiễn thủ kia thu được nguyên bộ trang bị. Mặc dù không phải là trang bị tinh lương gì, nhưng cũng giúp cho bọn hắn tăng lên vô cùng lớn.
Sau khi từ súng hơi đổi thành pháo bộ, Đội cung tiển tiến hành lần tấn công thứ hai. Sau đó đám ma thú như bị tiêu diệt hầu như không còn.
Tại khi Lâm Mạt khống chế Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh, phe phẩy quang dực hoa lệ phía sau bay đến giữa không trung. Sau đó nó bắt đầu đưa bàn tay trái ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái ma pháp trận cỡ nhỏ bắt đầu hấp thu năng lượng.
Ngay sau đó một đạo quang trụ bay ra từ trong lòng bàn tay, lao thẳng tắp tới công kích một đầu Ám Ảnh Phong Long. Ám Ảnh Phong Long mặc dù không hề có quan hệ cùng với rồng, nhưng lại phi thường cường đại.
Ám Ảnh Phong Long nhận lấy công kích của Phong Bạo Thủ Hộ Giả, nó phát ra một tiếng gào thét như là tiếng kim loại ma sát vào nhau. Sau đó Ám Ảnh Phong Long phe phẩy cánh thịt, lấy tốc độ cực nhanh để bay tới.
Sau lưng những cái chiến sĩ kia cũng minh bạch Phong Bạo Thủ Hộ Giả là đơn vị phe mình. Trông thấy Ám Ảnh Phong Long sắp va chạm vào Phong Bạo Thủ Hộ Giả trước mặt, đều rất ăn ý mà phát động công kích với Ám Ảnh Phong Long.
Mặc dù chỉ có mấy chục mũi tên gào thét bay tới, nhưng thanh thế cũng có chút dọa người. Rất nhanh, con Ám Ảnh Phong Long kia liền bị đánh thành cái sàng. Cột sáng trong lòng bàn tay Phong Bạo Thủ Hộ Giả cũng bị dập tắt rất nhanh liền, bởi vì chính mình khống chế Thủ Hộ Giả thì mới biết được kỹ năng này hao phí năng lượng bao nhiêu… Vận dụng hai loại thủ đoạn công kích của Phong Bạo Thủ Hộ Giả xong thì năng lượng của nó chỉ còn lại có tám mươi phần trăm.
Bất quá bởi vì nó tựa lưng vào Phong Bạo Chi Thành, được ma lực Phong Bạo Chi Tháp ủng hộ. Sau đó nó liền hấp thu MP chuyển đổi thành năng lượng.
Lâm Mạt phải tiết kiệm năng lượng của con Phong Bạo Thủ Hộ Giả này, bởi vì Lâm Mạt biết, dạng chiến dịch đại quy mô này, tất nhiên sẽ có Boss xuất hiện. một đơn vị Tinh Anh cấp ba mươi chín đỉnh tiêm này, liền gánh vác sứ mệnh ngăn chặn Boss cùng điều tra Boss.
Thủ Hộ Giả vẫn ở giữa không trung ngăn trở Phi Xà cùng Ám Ảnh Phong Long xâm nhập. Lúc này bảo thạch màu trắng bạc bên trên Phong Bạo Chi Tháp cũng phát sáng…
Phong Bạo Chi Tháp phát sáng lên, cái này mang ý nghĩa có đơn vị tiến vào Phạm vi công kích, mà nó cũng muốn bắt đầu tiến hành công kích.
Lâm Mạt thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả cũng không có trông thấy có đơn vị nào vòng qua đồng thời đi đến chỗ Phong Bạo Chi Tháp, nhưng tháp lại phát ra tín hiệu công kích…
Hắn biết Phong Bạo Chi Tháp không có khả năng tính sai, như vậy chỉ có một giải thích, là có đơn vị ẩn thân tiến vào bên trong thành thị. Hiện tại cửa thành đã đóng chặt, cho nên không thể nào là đơn vị lục địa…
Như vậy Lâm Mạt liền nghĩ tới Phi Xà. Tại trong trí nhớ của Lâm Mạt, xác thực có tồn tại Phi Xà biết ẩn thân.
Phi Xà cũng không phải là một loại đơn vị rất hi hữu, chỉ cần ngươi nghiêm túc ở trong trò chơi này hai tháng, như vậy nhất định sẽ gặp được nó.
Lâm Mạt điều khiển Phong Bạo Thủ Hộ Giả tiếp tục ngăn chặn bầu trời. Nhưng sau khi thử thăm dò đám ma thú xong, Lâm Mạt khống chế Thủ Hộ Giả quay người bay về không phận của Phong Bạo Chi Thành. Như vậy ma thú phi hành chạy tới sẽ vừa bị nhóm cung tiễn thủ công kích, đồng thời sẽ bị Phong Bạo Chi Tháp công kích. Như vậy, Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp Lĩnh Chủ liền có thể tiết kiệm rất nhiều năng lượng.
Mặc dù Phong Bạo Chi Tháp có tầm bắn chỉ có thể bao trùm toàn bộ Phong Bạo Chi Thành, nhưng ma lực lại có thể lan ra bên ngoài thành với một khoảng cách nhất định, bởi vậy trước đó Thủ Hộ Giả tựa lưng vào cửa thành liền có thể hồi phục năng lượng.
Lâm Mạt ngăn cản đơn vị không trung, dựa theo Logic, mục tiêu công kích hàng đầu của Phi Xà ẩn thân kia là con đường phía trước Phong Bạo Thủ Hộ Giả mới đúng. Nhưng Phi Xà không có làm ra lựa chọn như vậy, mà trực tiếp chạy tới Phong Bạo Chi Tháp.
Sau đó bên trong Phong Bạo Chi Tháp bay ra một chùm sáng lóng lánh, chùm sáng kia xạ kích vào giữa không trung, tại vị trí giữa không trung kia bị khuấy động ra từng vòng từng vòng gợn sóng.
Davis cảm giác được vị trí cái đơn vị kia ẩn thân, nhẹ nhàng “Hừ” một tiếng sau đó huy động pháp trượng trong tay mình, phát động công kích vào khu vực sinh ra gợn sóng. Nàng chỉ tiến hành một lần công kích, liền triệt để đánh chết con Phi Xà ẩn thân kia.
Nhưng công kích của Phong Bạo Chi Tháp cũng không có kết thúc như vậy, lại là một chùm sáng lăng lệ bay ra từ bên trong tháp, đánh vào một chỗ khác trong hư không.
Davis nhíu mày: “Vậy mà có nhiều hơn một, mà còn là đơn vị có kỹ năng ẩn thân rất cường hãn…” Nàng vừa nói vừa tiếp tục huy động pháp trượng, lại một Phi Xà ẩn thân khác bị đánh giết, đồng dạng vẫn chỉ là một đòn công kích bình thường.
Nhưng Davis nhìn về phía trưởng lão cùng hai tên tế tự, thần sắc vẫn rất ngưng trọng. Nàng mở miệng nói với Đề Nhã ra: “Ngươi có thể cảm nhận được vị trí của những đơn vị ẩn thân kia không… Nếu như không có Phong Bạo Chi Tháp công kích.”
Đề Nhã lắc đầu nói ra: “Không cách nào cảm giác được bọn chúng.” Sau đó Đề Nhã liền rơi vào trầm mặc. Một lát sau nàng ngẩng đầu nói: “Xem ra phía sau có người nào đang chỉ huy lần chiến tranh này, nếu không những ma thú kia cũng sẽ chỉ biết cắm đầu chiến đấu với Phong Bạo Thủ Hộ Giả.”
Davis khẽ thở dài một hơi. Chỉ nghe thấy nàng ung dung nói: “Ta cùng trưởng lão Gano cung cấp hỏa lực trợ giúp các chiến sĩ trên tường thành, Đề Nhã Tế Tự cùng Cech Tế Tự, các ngươi phụ trách trị liệu cho chiến sĩ!”
Đám người gật đầu tỏ ra hiểu rõ, bởi vì hiện tại Davis có thực lực siêu cao, có một chút khí thế của đệ nhất trưởng lão.
Đúng vào lúc này, Lâm Mạt còn đang điều khiển Phong Bạo Thủ Hộ Giả tiến hành chặn đường Ám Ảnh Phong Long, khiến cho các chiến sĩ trên mặt đất có thể an tâm tấn công, không cần sợ hãi vì bị không tập.
Trên mặt đất các chiến sĩ của bộ lạc Phong Bạo đều đang tiến hành công kích. Từng vòng xạ kích đều có thể mang đi sinh mệnh của hai ba mươi đầu Thanh Bì Lão Trư hoặc là Thằn Lằn. Dưới hỏa lực hung mãnh như vậy, số lượng ma thú của Vị Diện Hắc Ám trên mặt đất bị áp chế ở giữa khu an toàn.
Lâm Mạt thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả sử dụng từng quả Tạc Đạn Cơ Giới, bất quá Lâm Mạt phi thường cẩn thận, chỉ để một đốt ngón tay bay ra. Cái đốt ngón tay kia bay vụt ra với mục đích bạo tạc, hấp dẫn cừu hận của Ám Ảnh Phong Long, sau đó dựa vào Phong Bạo Chi Tháp để kết liễu nó.
Lâm Mạt muốn tiêu diệt, không phải chỉ có một đầu Ám Ảnh Phong Long, mà là bao gồm cả ba đầu Phi Xà ở gần đó. Đương nhiên, nếu như vẻn vẹn dựa vào lực công kích của Phong Bạo Chi Tháp, dù nó là sát thương lan, thì Phong Bạo Thủ Hộ Giả cũng sẽ bị đánh thành sắt vụn trước khi đánh chết những đơn vị không trung kia.
Lâm Mạt dùng Phong Bạo Thủ Hộ Giả ứng chiến với những đơn vị đối địch không trung này, Không chỉ bởi vì bọn chúng mang đến uy hiếp rất lớn cho bộ lạc Phong Bạo, đồng thời còn bởi vì bọn chúng có số lượng thưa thớt, vậy có thể nói rõ đám này cũng rất trân quý ở Vị Diện Hắc Ám.
Lâm Mạt khống chế Phong Bạo Thủ Hộ Giả phóng một đốt ngón tay thành công bạo tạc trong phạm vi của tám con ma thú phi hành. Sau đó hai tiếng “Ken két” vang lên trong nháy mắt, đốt ngón tay liền được bổ khuyết, bàn tay trái của nó khôi phục như lúc ban đầu.
Lâm Mạt cúi xuống nhìn, nhìn bàn tay trái của mình một chút, sau đó nắm chặt lại nhìn độ linh hoạt của nó như thế nào. Đúng như Lâm Mạt nghĩ, độ linh hoạt cũng không có hạ xuống.
Sau khi hấp dẫn xong cừu hận Phong Bạo Thủ Hộ Giả xoay người bỏ chạy. Phải nói có cánh vẫn tốt hơn nhiều, hiện tại Phong Bạo Thủ Hộ Giả có tốc độ hoàn toàn không thua Đạo Tặc đã dùng kỹ năng “Tốc Chiến”…
Thủ Hộ Giả Xoay người bỏ chạy để tám con quái kia bị công kích hơi sững sờ. Sau đó đều không hẹn mà cùng gào thét, truy đuổi theo Phong Bạo Thủ Hộ Giả. Lâm Mạt cười một tiếng, đây chính là thứ hắn muốn thấy.
Sau đó bảo thạch trên Phong Bạo Chi Tháp sáng lên, một vệt sáng bay tới. Trực tiếp đặt tám đơn vị phi hành kia vào trong vùng công kích. Bởi vì Phong Bạo Chi Tháp có tổn thương lan, bởi vậy một lần công kích liền đều tạo thành tổn thương cho toàn thể chúng nó. Một con Phi Xà xui xẻo trực tiếp bị chùm sáng oanh sát.
Lực công kích của Phong Bạo Chi Tháp đương nhiên sẽ không cường đại đến mức có thể miểu sát hết thảy, nhưng trước đó đám này đã bị dính một quả Tạc Đạn Cơ Giới, cho nên sau khi bị thêm một lần công kích liền cúp, lúc này còn lại bảy con phi hành trở nên chần chờ. Sau khi nhận hai lần công kích, HP của chúng nó đã ở vào trạng thái suy yếu.
Thời điểm Lâm Mạt mở mắt lần nữa, màu sắc của bảo thạch ở đỉnh chóp Phong Bạo Chi Tháp đã chuyển thành màu trắng bạc. Mặc dù nó nhìn không khác lúc trước là bao, nhưng nếu chăm chú nhìn thì sẽ phát hiện khối bảo thạch kia đã có nhiều một cỗ khí tức sắc bén, mà cỗ khí tức sắc bén này như trùng kích cửu tiêu.
Lâm Mạt ngẩng đầu ngước nhìn Phong Bạo Chi Tháp, lẩm bẩm nói: “Là bởi vì Chứng Nhận Tù Trưởng sao?” Hắn đạt được hai cái Chứng Nhận Tù Trưởng.
Hai cái bộ lạc này đều có cấp thanh đồng, nhưng khi tiến vào trong thể nội Lâm Mạt hoàn thành dung hợp với nhau thì liền biến thành Chứng Nhận Tù Trưởng cấp Bạch Ngân.
Lâm Mạt suy đoán như vậy, hắn đưa tay trái nâng cằm, chậm rãi nói: “Ta muốn cho hai cái bộ lạc này một cái tến mới…” Ánh mắt của hắn ngóng nhìn về phương xa.
Đúng vào lúc này, Lâm Mạt mới phát hiện trong ba lo của mình có nhiều hơn hai kiện trang bị, là hai món trang bị “Hàn Dạ Sáo Trang” cấp Sử Thi một cái mũ cùng một chiếc nhẫn. Đến tận lúc này, hắn đã thu đủ bộ Hàn Dạ Sáo Trang.
Đây đại khái là ban thưởng của nhiệm vụ “Viện trợ Bộ Lạc Thanh Trúc” Casalina giao cho mình đây mà, mà trước đó cũng không có chú ý tới… Hiện tại Lâm Mạt đã thành công khống chế được Phong Bạo Chi Tháp, cũng chính thức hoàn thành nhiệm vụ chiếm lĩnh Phong Bạo Chi Thành.
Ánh mắt Lâm Mạt dừng lại ở khoảng trắng bên trong ba lô. Sau đó hắn đã nhìn thấy một kiện vật phẩm trống rỗng xuất hiện. Kia là một khối thủy tinh tiến hóa, là chuyên môn để cho Phó Thủ sử dụng.
Lâm Mạt nhìn thấy một khối tiến hóa thủy tinh, thế là liền lấy nó ra từ trong hành trang. Hắn lắc viên thủy tinh trong tay mình, nhìn Cecilia đã tới cấp 17 nói: “Xem ra Casalina rất coi trọng ngươi a!”
Cecilia khẽ vuốt cằm, nhưng cũng không có nói gì. Lâm Mạt không có để ý, ném thủy tinh tiến hóa trong tay cho nàng. Cecilia thấp giọng nói: “Tạ ơn Chủ Nhân…” Sau đó nàng hai tay tiếp nhận viên thủy tinh tiến hóa trong suốt kia.
Sau đó viên kia thủy tinh đột nhiên sáng lên. Biến thành một vệt ánh sáng, chui vào lồng ngực Cecilia. Sau đó lông mi Cecilia khẽ run, tinh mâu nàng trở nên càng thâm thúy hơn và lại càng sáng tỏ hơn.
Lâm Mạt mở giao diện thuộc tính của Cecilia, sau đó nhãn tình sáng lên. Hắn trông thấy Phó Thủ Cecilia của mình vẫn nắm giữ hai cái kỹ năng. Chỉ bất quá dưới tác dụng của thủy tinh tiến hóa, Lâm Mạt trông thấy hai cái kỹ năng đều phát sinh biến hóa.
Kỹ năng “Thuần Phục” tiến hóa thành kỹ năng “Thuần hóa”, mang ý nghĩa Cecilia sử dụng kỹ năng với đối tượng không cao hơn sáu cấp thì đơn vị này sẽ không còn bị giới hạn thời gian tồn tại nữa. Tác dụng không khác gì “Thuần Phục Quyển Trục” trước đó đã Lâm Mạt đạt được.
Cái kỹ năng thứ hai cũng không có thay đổi hạn chế đối với một đơn vị chỉ có thể thực hiện một lần, nhưng số lần sử dụng trong ngày biến thành sáu lần. Cái kỹ năng này tên là “Tiến hóa”, bởi vì quan hệ tới tiến giai, số lần sử dụng cũng bị thiết lập lại.
Tính tới tính lui, nếu hôm nay dùng thì vẫn còn dư lại một lần sử dụng kỹ năng này. Lâm Mạt suy tư một hồi liền nói: “Cecilia?”
Cecilia nói: “Ta ở chỗ này.” Nàng tiếp tục nói: “Có chuyện gì không?”
“Là như vậy…” Lâm Mạt nói, “Ta muốn hỏi một chút, kỹ năng tiến hóa của ngươi có thể sử dụng với ta hay không?” ngữ điệu của Hắn mặc dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng để lộ ra vẻ mong đợi.
Cecilia nói: “Đây là việc không cách nào làm được, Chủ Nhân.” Nàng trầm tư một hồi nói: “Ừm… Kỹ năng này ngoại trừ không thể sử dụng đối với mạo hiểm giả, có thể sử dụng đối với bất luận đơn vị nào không phải là đơn vị đối địch.”
Lâm Mạt thở dài một hơi. “Quả nhiên là như vậy, thật sự là lãng phí tình cảm của ta.” Hắn nói như thế. Sau đó hắn đi tới vị trí mà hắn đứng trước kia.
Vị trí này bị Phong Bạo Thủ Hộ Giả dùng năm ngón tay oanh tạc đã trở thành một mảnh hỗn độn. Vô số cục đá xuất hiện ở đây, Lâm Mạt đem mấy khối cục đá vào, sau đó ngây ngẩn một hồi.
Một lát sau hắn lắc đầu: “Phải đi cái ngõ hẻm kia nhìn xem, có phải chúng thủ hộ cái gì hay không…” Sau đó hắn liền xoay người đi trở về.
Trên đường đi có gặp Phong Bạo Khôi Lỗi thì cũng không cần tránh né,
Đạt được Phong Bạo Chi Tháp công nhận Lâm Mạt đã trở thành chủ nhân của những Phong Bạo Khôi Lỗi này.
Lâm Mạt bước nhanh chân đi hướng về phía ngõ hẻm kia, trông thấy có hai mươi cái Phong Bạo Khôi Lỗi tụ tập trong ngõ hẻm kia. Lâm Mạt đưa tay kéo mũ sau đó đi vào.
Những cái Phong Bạo Khôi Lỗi kia nhìn hắn đi vào, nhưng chúng vẫn không có biến hóa gì.
Lâm Mạt tính toán một chút, nơi này có tổng cộng hai mươi bốn con Phong Bạo Khôi Lỗi, trong đó có bốn còn Tinh Anh còn có một con Lãnh Chúa. Nếu như Lâm Mạt không có chút chuẩn bị nào mà gi đến nơi đây, thì tuyệt đối sẽ chết ở chỗ này…
Cảm nhận được chủ nhân của mình đến, những con Phong Bạo Khôi Lỗi đều tự động tránh ra một cái lối đi để Lâm Mạt tiến vào. Lâm Mạt đi vào khu vực đám khôi lỗi thủ hộ, thế mà lại nhìn thấy một cái bảo rương Cấp Ám Kim.
Lâm Mạt cười một tiếng, sau đó xòe bàn tay ra bắt đầu đồng điệu cùng Bảo rương cấp Ám Kim. Bởi vì nguyên nhân đẳng cấp Lâm Mạt thấp, đẳng cấp quái vật trong “Phong Bạo Chi Thành” cũng hạ xuống khoảng cấp mười tám. Cho nên cái Bảo rương cấp Ám Kim này cũng không phải là bảo rương rất cao cấp.
Cũng không biết bên trong Bảo rương cấp Ám Kim sẽ rơi ra vật phẩm hoặc là trang bị như thế nào. Mặc dù Lâm Mạt đã có được “Hàn Dạ Sáo Trang”, nhưng đối với trang bị thì vẫn càng nhiều càng tốt.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là những trang bị Cấp Ám Kim này có thể giao cho phòng đấu giá bên trong thành thị tiến hành bán đấu giá.
Lâm Mạt rất thuận lợi liền hoàn thành việc mở Bảo rương cấp Ám Kim. mặc dù chức nghiệp Lâm Mạt là ma Pháp Sư không phải là Đạo Tặc, nhưng vài chục năm trong trò chơi, các loại bảo rương hắn mở không có một ngàn cũng có tám trăm cái, cho nên kỹ xảo hắn mở khóa còn muốn siêu việt rất nhiều người chơi Đạo Tặc khác.
Bảo rương “Cùm cụp” một tiếng mở ra, một trận bạch quang tràn ra ngoài.
Lâm Mạt đưa tay ra, bạch sắc quang mang dần tiêu tán, đưa tay vào bên trong bảo rương mò ra một ” Quyển trục hồi phục quần thể ” cùng một bình ” Thuốc Kinh Nghiệm Cỡ trung ” .
Hắn nhìn xem ” Thuốc Kinh Nghiệm Cỡ trung ” trong tay, trên mặt toát ra nụ cười từ đáy lòng. Tại giai đoạn trước một bình Thuốc Kinh Nghiệm cỡ trung có giá trị hoàn toàn không thua Thập Tự Giá.
Bình Thuốc Kinh Nghiệm cỡ trung này có góc cạnh rõ ràng, mà không phải giống bình Thuốc Kinh Nghiệm lúc trước hắn nhận được. Mà lại không chỉ là góc cạnh rõ ràng, hơn nữa còn càng nặng nề hơn một chút.
Lâm Mạt đưa tay tháo nắp bình Thuốc Kinh Nghiệm cỡ trung, sau đó đem Thuốc Kinh Nghiệm đổ vào miệng, một trận hào quang màu vàng kim nhạt hiện lên, Lâm Mạt thăng cấp đến cấp 19, mà lại khoảng cách tới cấp hai chỉ còn có mười phần trăm kinh nghiệm.
Lâm Mạt chậc chậc lưỡi, con mắt nheo lại. thần sắc Lâm Mạt biến hóa trong giây lát, rất nhanh hắn liền khôi phục lại vẻ trầm tĩnh.
Lâm Mạt thêm thuộc tính xong, sau đó nghĩ đến chỗ mình sẽ luyện cấp để đẳng cấp tăng lên tới cấp hai mươi. Đây là sự tình vô cùng cần thiết, bởi vì sau khi đạt tới cấp hai mươi, Lâm Mạt liền có thể mặc “Hàn Dạ Sáo Trang”.
Tập hợp đủ sáo trang, thuộc tính của Lâm Mạt sẽ cực kỳ khủng bố. Mà lại còn có thể nắm giữ kỹ năng sáo trang cường hãn. Chính bởi vì như vậy, Lâm Mạt mới đặt mục tiêu tăng đẳng cấp liệt vào mục tiêu ưu tiên.
Nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến tại bên trong Phong Chi Vị Diện này, có rất ít dã quái. Mà cho dù có dã quái, cấp bậc của nó cũng phi thường thấp.
Lâm Mạt nhìn về ánh chiều tà, có chút thở dài.“Nếu có một lần thú triều nữa thì tốt rồi…” Hắn thấp giọng nói. Lâm Mạt lần nữa bất đắc dĩ thở dài.
Ngay tại lúc Lâm Mạt có chút càu nhàu, bỗng nhiên một trận quang mang màu lam cùng hắc sắc tạo thành Cửa Truyền Tống đi tới ngoài cửa Phong Bạo Chi Thành. Lâm Mạt nhìn thấy truyền tống cùng dần dần ổn định. Tại bên trong địa đồ, Cửa Truyền Tống chỉ là một cái điểm màu xanh.
Lâm Mạt trông thấy chỉ là có một cái Cửa Truyền Tống, như vậy là không có khả năng sinh vật đến từ “Vị Diện Hắc Ám”. Mà xem như Vị Diện Hắc Ám có đổ bộ đến nơi đây, Lâm Mạt đã có hơn một vạn Phong Bạo Khôi Lỗi thần phục nên hắn cũng không sợ chút nào.
Lâm Mạt vẫy vẫy tay, lập tức ba cái Phong Bạo Khôi Lỗi lơ lửng di động tới hướng cửa Phong Bạo Chi Thành. Ba con khôi lỗi một con là Lãnh Chúa, hai con khác là Tinh Anh, Lâm Mạt mệnh lệnh bọn chúng đi dò đường.
Lâm Mạt thì đứng tại chỗ không động đậy. Hai tay của hắn vẫn ôm trước ngực, ngón tay nhẹ nhàng gõ cánh tay của mình.
Lâm Mạt ngẩng đầu nhìn thoáng qua bảo thạch tản ra ý chí sắc bén bên trên Phong Bạo Chi Tháp, thần sắc hơi có chút biến hóa. Hiện tại Phong Bạo Chi Tháp đã nhận chủ, không chỉ cung cấp năng lượng cho thành thị, hơn nữa còn có được lực công kích rất mạnh.
Mục tiêu công kích của nó là cần Lâm Mạt xác nhận mới được thành lập, như vậy liền tránh khỏi việc ngộ thương.
Lâm Mạt đem tầm nhìn đổi thành tầm nhìn của Phong Bạo Khôi Lỗi. khi nhìn thấy Đề Nhã đi ra từ Cửa Truyền Tống, nàng mang tư thái thướt tha, nhưng bộ pháp quá nhanh lại bại lộ nội tâm của nàng đang rất gấp. Sau đó Đề Nhã đã nhìn thấy ba con Phong Bạo Khôi Lỗi đang bay tới. Đề Nhã lập tức cảnh giới, nhưng cũng không có Lập tức sử dụng bất luận thủ đoạn cái có tính công kích nào. Dựa theo tình huống Đề Nhã nhìn thấy, tòa thành thị trước mắt này hẳn là đã bị tù trưởng đại nhân chinh phục rồi mới đúng…
Lam quang bên trong đồng tử Ba con Phong Bạo Khôi Lỗi nhẩy lên mấy lần, sau đó liền ở tại chỗ đi vài vòng cho thấy bản thân không có căm thù Đề Nhã. Sau đó bọn chúng xoay người lại, dẫn đường phía trước.
Những động tác của Phong Bạo Khôi Lỗi đều được Lâm Mạt khống chế. Mà Đề Nhã do dự trong chốc lát thì, ngồi xổm trên mặt đất bàn tay bao trùm trên mặt đất, một vòng quang hoàn sinh ra trên mặt đất. Quang hoàn trên mặt đất dần dần biến mất, rất nhanh liền giống không có cái gì vừa xuất hiện.
Nàng thả ra cái này quang hoàn là một cái ma pháp truyền tống, khi trong Phong Bạo Chi Thành phát sinh sự cố, Đề Nhã liền có thể lợi dụng nó lập tức truyền tống đến nơi đây.
Bố trí xong cái Truyền Tống Trận này. Sau đó nàng đứng lên, yên lặng đi theo ba con Phong Bạo Khôi Lỗi kia, tiến vào thành đi tới chỗ
Lâm Mạt đang đợi Đề Nhã. Hắn đã chờ ước chừng hai mươi phút, rốt cục thấy được Đề Nhã đến gần từ xa. Lâm Mạt tại nàng đến trước mặt mình thời điểm, cười nói: “Ngươi đã đến.” Sau đó ngón tay của hắn ngừng lại. Lại qua ước chừng mười giây đồng hồ, hắn buông hai tay ôm trước ngực ra.
Đề Nhã đến gần Lâm Mạt, tại cách hắn bốn năm mét thì liền dừng bước. Nàng nói khẽ: “Ta tới… là tới nhìn Phong Bạo Chi Thành.” nàng ngước lên nhìn Phong Bạo Chi Tháp sau lưng Lâm Mạt, cảm khái nói: “Thật xinh đẹp a!”
Lâm Mạt cười một tiếng: “Ta muốn đem nhân khẩu hai bộ lạc di chuyển toàn bộ vào trong toà thành thị… Ngươi cảm thấy thế nào?” Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Phong Bạo Chi Tháp, nói tiếp: “Không chỉ càng thích hợp ở lại, mà lại càng thêm an toàn.”
Đề Nhã gật đầu nói: “Đây chính là truy cầu của bộ lạc chúng ta, không nghĩ tới lại thực hiện được ở thời điểm này.”
Lâm Mạt nói: “Ngươi có lựa chọn nghe lệnh ta hay không, thành lập khế ước cùng ta?” Hắn nói bổ sung: “Thành lập khế ước cùng ta, ta lại trợ giúp ngươi hoàn thành thức tỉnh lần thứ tư.”
“Thức tỉnh lần thứ tư à…” Đề Nhã nhíu đôi mắt xuống, sau đó nàng ngẩng đầu nhìn Lâm Mạt cười một tiếng: “Ngài là tù trưởng của chúng ta bộ lạc, thành lập khế ước cùng ngài là lựa chọn tốt nhất.”
Lâm Mạt nói: “Vậy là tốt rồi, chúng ta đi kho dự trữ vũ khí tìm cho ngươi một bộ trang bị tốt một chút…” Hắn nói tiếp: “Chờ một lúc ngươi tiến giai, có thể sẽ có hỏa diễm bốc lên, quần áo có thể sẽ bị đốt hỏng.”
Sau đó hắn phối hợp đi hướng kho vũ khí, hắn mở ra địa đồ của tòa thành thị này, rất nhẹ nhàng liền tìm thấy mục tiêu.
Đề Nhã hơi sững sờ, sau đó ánh mắt phức tạp cười cười, đi theo sau lưng Lâm Mạt đi tới phòng chứa đồ.
Cửa phòng chứa đồ đang mở, bởi vì đã từng có tù trưởng đến nơi này nên mới có tin tức nơi này truyền ra ngoài.
Lâm Mạt nhanh chóng đảo qua các loại trang bị trong cái phòng chứa đồ này. Lâm Mạt nhanh liền tìm được trọn vẹn một bộ trang bị cho Đề Nhã. Bộ này trang bị cũng không phải là sáo trang, nơi này chỉ là có đại lượng vũ khí cùng đồ phòng ngự và trang sức.
Lâm Mạt đem trang bị Pháp Sư mình chọn lựa tốt đưa tới trước mặt Đề Nhã, cười nói với nàng: “Ta đã tìm được trang bị thích hợp cho ngươi, ngươi ở chỗ này đổi một chút, khụ khụ.” Hắn nói: “Ta chờ ngươi ở ngoài.”
Lâm Mạt nói xong liền đi ra bên ngoài. Đề Nhã nhìn bóng lưng hắn rời đi, lại nhìn trang bị trong tay mình. Nàng khẽ thở một hơi, sau đó liền đổi lại trang bị Lâm Mạt lựa chọn cho nàng.
Thay những trang bị này xong, cả người Đề Nhã càng có thêm khí chất, cũng càng thêm xinh đẹp động lòng người. Nàng cúi đầu nhìn trang bị một phen, vẫn tương đối hài lòng.
Sau đó Đề Nhã trông thấy Lâm Mạt chắp hai tay sau lưng, nhìn chăm chú toà thành thị thuộc về hắn. Đề Nhã nhẹ giọng ho khan vài tiếng, Lâm Mạt xoay người.
Lâm Mạt nhìn Đề Nhã sau đó nhãn tình sáng lên. Hắn cười nói: “Rất đẹp, cũng rất thích hợp với ngươi.” Lâm Mạt buông hai tay xuống, đi tới bên người Đề Nhã.
Đề Nhã biết Lâm Mạt muốn làm gì, nàng quỳ một chân trên đất, đồng thời thần sắc thành kính nhắm hai mắt lại. Nàng biết kỹ năng này là Casalina ban cho Lâm Mạt, mà mỗi người sinh hoạt ở chỗ này đều tin ngưỡng vị thời không Đại Ma Vương này, xem nàng là thần.
Lâm Mạt cắn ngón tay của mình, một giọt máu tươi thấm ra từ trong vết thương. Lâm Mạt đem máu tươi dính lên trên trán Đề Nhã. Một cái ma pháp trận cỡ nhỏ xuất hiện ở trên trán Đề Nhã, sau đó dần dần ảm đạm biến mất. Đến tận đây, Đề Nhã đã hoàn thành khế ước cùng Lâm Mạt, trở thành tùy tùng của Lâm Mạt.
Sau đó liền nghe thấy Lâm Mạt ra lệnh: “Cecilia!” Hắn cũng không có nói nửa câu nói sau, hắn biết Cecilia có thể minh bạch ý tứ hắn.
Phó Thủ Cecilia sử dụng kỹ năng “Tiến hóa” với Đề Nhã, sau đó thần sắc Đề Nhã trở nên có chút thống khổ, nàng cắn thật chặt răng, bên trong ánh mắt để lộ ra một cỗ quật cường.
Lâm Mạt cũng đang chú ý tới biến hóa trên người Đề Nhã, khi hắn trông thấy trên người Đề Nhã dâng lên hỏa diễm thuần một màu vàng rực, thần sắc của hắn thay đổi trong nháy mắt.
Kỳ thật chỉ cần ma văn trên người bốc lên hỏa diễm, như vậy liền có thể hoàn thành tiến giai. Mà hỏa diễm có đẳng cấp càng cao, như vậy thực lực sau khi thức tỉnh liền càng cao. Giống như tử sắc thì thực lực sẽ gấp ba, mà kim sắc sẽ gấp sáu lần.
Có chút tiếc nuối duy nhất là nghề nghiệp của Đề Nhã là Tế Tự, cũng chính là Pháp Sư phụ trợ. Nếu như nàng là một Pháp Sư chiến đấu, trình độ cường hãn sẽ không cần nói cũng biết.
Lâm Mạt chờ đợi kim sắc hỏa diễm tắt đi. Đề Nhã quỳ một chân trên đất mềm mại run rẩy một cái. Nàng chau mày lại, lúc này tinh mâu nàng vẫn còn đóng chặt lại.
Hỏa diễm Kim sắc xuyên thấu qua Pháp Bào, nhưng không có làm hư hao những trang bị này. Sau đó qua ước chừng hai phút, từng sợi hỏa diễm kim sắc kia bị dập tắt dần dần.
Đề Nhã run rẩy đứng lên từ dưới đất, nhưng sau một khắc liền như muốn ngã sấp xuống. Lâm Mạt muốn đưa tay đỡ nàng, lại bị Đề Nhã dùng ánh mắt ngăn lại.
Thanh âm Đề Nhã có chút suy yếu, nàng nhẹ giọng nói: “Tạ ơn ngài, chủ thượng… Nhưng là ta nghĩ ta có thể.”
Lâm Mạt gật đầu, hắn cũng không nghĩ tới tiềm lực Đề Nhã khổng lồ như thế, không chỉ hoàn thành tiến giai lên Boss, hơn nữa còn là Boss mạnh nhất.
Đề Nhã dần dần khôi phục lại trạng thái. Sau khi nàng tiến giai thành công, cũng chưa từng xuất hiện tình huống ma lực không ổn định. Nhưng ma lực chung quanh Đề Nhã đều như bị một cái vòng xoáy, toàn bộ bị Đề Nhã hấp thu.
Bởi vì Phong Bạo Chi Tháp tồn tại, ở nơi này mức độ đậm đặc của ma lực đã gấp tám lần nơi khác, nhưng dù như vậy, một khu vực lớn bên trong thành thị đều bị Đề Nhã biến thành vùng không ma lực.
Lúc này một cỗ uy áp ma lực nhàn nhạt giáng lâm, mà nơi phát cỗ ma lực uy áp này chính là tới từ Đề Nhã. Tròng mắt của nàng đã trong suốt, nhưng đáy mắt lại có thêm một vòng kim sắc.
Lâm Mạt Nói: “Chúng ta nói về vấn đề di chuyển đi.”
Đề Nhã hơi sững sờ, sau đó gật đầu nhẹ. Sau đó nàng nói: “Trong Bộ Lạc Thanh Trúc, mọi người đã đều công nhận ngài là tù trưởng, thời điểm ngài vì bộ lạc mà một mình xông xáo Phong Bạo Chi Thành…”
Lâm Mạt ho khan một tiếng, hắn đến đến nơi đây hoàn toàn là bởi vì nhiệm vụ Casalina giao cho mình, thế mà thuận tiện lại tăng được một chút độ thiện cảm của thành viên bộ lạc đối với mình, đây cũng là việc Lâm Mạt trước đó không có nghĩ tới.
Hắn nói: “Có nhận hay không thì cũng đều là sự thật, chúng ta nói điểm khác a.” Lâm Mạt nhìn gương mặt Đề Nhã càng thêm kiều diễm: “Tỉ như nói nói chuyện làm như thế nào để đưa hai bộ lạc di chuyển vào trong toà thành thị này.”
Đề Nhã nghe thấy Lâm Mạt nói như thế, thế là gật đầu nhẹ nói ra: “Vốn là phải hao phí thời gian rất dài, nhưng hiện tại ta đã hoàn thành bốn lần thức tỉnh, chỉ cần lợi dụng năng lực Truyền Tống Trận của ta, một ngày liền có thể hoàn thành việc di chuyển bộ lạc…”
Lâm Mạt cười một tiếng: “Tốt a, như vậy chuyện này liền giao cho ngươi.” Lâm Mạt duỗi cái lưng mệt mỏi mà nói: “
Ngươi đi đi, ta có một kiện đồ vật cần tìm hiểu một chút.”
Đề Nhã mặc dù không biết Lâm Mạt muốn đi nghiên cứu cái gì, nhưng hiện tại Lâm Mạt là chủ thượng của nàng, hắn muốn làm gì thân là tùy tùng sẽ không có quyền hỏi tới…
Lâm Mạt quay người rời đi, Đề Nhã thì là đứng đó không xa. Gió mang hơi lạnh nhẹ nhàng thổi Pháp bào trắng noãn của nàng, nàng đưa tay phải ra đặt ở trước ngực, sau đó cắn môi một cái.
Đề Nhã đứng tại nguyên trù trừ một hồi, nàng duỗi một cây ngón tay như nhánh ngọc ra, lại vẽ một vòng tròn trước mặt mình. Sau đó một cái Cửa Truyền Tống xuất hiện ở trước mặt của nàng.
Nàng bước một bước vào bên trong Cửa Truyền Tống, sau đó cái kia vòng từ từ nhỏ dần cho đến biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Mạt nhìn điểm đen trên bản đồ bỗng nhiên sáng lên, sau đó đột nhiên biến mất. Hắn mỉm cười, biết Đề Nhã đang hoàn thành nhiệm vụ di chuyển.
Hắn nói mình có chuyện muốn tìm hiểu một chút, cũng không phải là nói một câu lung tung. Hắn trầm mặc đi tới bên cạnh Phong Bạo Chi Tháp, sau đó vươn tay Khinh Khinh Địa để lên trên thân tháp. “Có gì cần ta sao? Chủ nhân…” Một tiếng già nua vang lên bên tai Lâm Mạt.
Lâm Mạt chăm chú nói: “Ta muốn biết phương thức chế tác Phong Bạo Thủ Hộ Giả.” Phong Bạo Thủ Hộ Giả có thuộc tính phi thường hoàn mỹ, là một loại đơn vị chiến đấu phi thường thích hợp để thủ thành. Mà kỳ thật Lâm Mạt có một chút suy đoán. Như muốn chế tạo Phong Bạo Thủ Hộ Giả thì phải lấy Phong Bạo Khôi Lỗi làm tài liệu …
Bởi vì còn không có được kết quả, nên Lâm Mạt liền đi tới nơi này tìm Phong Bạo Chi Tháp tìm kiếm đáp án.
Trầm mặc một lát, đạo thanh âm già nua kia nói ra: “Kỳ thật cũng không khó, nhưng người phải hao phí thời gian nhất định.”
“Thời gian không quan trọng, ngươi nói cho ta phải nên làm như thế nào.” Lâm Mạt nhíu mày. thật sự có chút quá dông dài.
“Chế tạo một Phong Bạo Thủ Hộ Giả cần năm mươi Phong Bạo Khôi Lỗi cấp bậc phổ thông.” lần này Thanh âm già nua đi thẳng vào vấn đề.
Lâm Mạt nói tiếp: “Nếu như sử dụng Phong Bạo Khôi Lỗi Cấp tinh anh hoặc là Cấp Lĩnh Chủ thi sao? số lượng sẽ giảm bớt chút nào hay không.”
Thanh âm già nua dừng lại một hồi rồi lại vang lên: “Dùng những Phong Bạo Khôi Lỗi cao đẳng này chỉ chế tạo ra Phong Bạo Thủ Hộ Giả có thuộc tính cao hơn.”
Hắn nói có ý tứ rất rõ ràng,để chế tạo ra Phong Bạo Thủ Hộ Giả thì nhất định phải tiêu hao năm mươi Phong Bạo Khôi Lỗi.
Lâm Mạt suy nghĩ, sau đó nói: “Như vậy thì chế tạo một Phong Bạo Thủ Hộ Giả đi.” Sau đó hắn mở địa đồ ra, khống chế năm mươi Phong Bạo Khôi Lỗi phổ thông đi về phía bên này.
Hắn suy nghĩ một chút nói: ” Một lần Phong Bạo Chi Tháp có thể chế tạo mấy Phong Bạo Thủ Hộ Giả?”
Thanh âm già nua hồi đáp: “Một lần chỉ có thể chế tạo một Phong Bạo Thủ Hộ Giả. Mặc dù tốn thời gian rất dài, nhưng khi bọn nó được chế tạo ra, đều có cấp ba mươi chín.”
“Bây giờ ngươi có quyền hạn mệnh lệnh Phong Bạo Khôi Lỗi không?” Lâm Mạt xoa cằm tay trái, một câu rất mấu chốt. Nếu như Phong Bạo Chi Tháp có được dạng quyền hạn này, liền có thể liên tục không ngừng sản xuất Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Bởi vì lúc trước khi chiến đầu cùng Phong Bạo Thủ Hộ Giả phổ thông, Lâm Mạt cũng không bị Phong Bạo Khôi Lỗi khác quấy rầy. Bởi vậy, Lâm Mạt không xác định được Phong Bạo Chi Tháp có dạng quyền hạn này không.
Tháp Linh nói: “Ta có quyền hạn này… Mà khi ngài tiến hành khảo nghiệm ta không cách nào vận dụng cái quyền hạn này.” Dừng lại một hồi Tháp Linh nói tiếp: “Ý của ngài là… Muốn không ngừng nghỉ chế tạo Phong Bạo Thủ Hộ Giả sao?”
Lâm Mạt khẽ cười nói: “Đây không phải sự tình rõ ràng sao?” Sau đó hắn quay người rời đi. Sau khi đi mấy bước, Lâm Mạt quay đầu nói: “Hiện tại liền bắt đầu đi, ta có dự cảm một trận chiến mới sắp bộc phát, chúng ta cần đơn vị đỉnh tiêm này.”
Xong, hắn huy động pháp trượng trong tay mình, rời khỏi phiến khu vực này. Hắn đi về hướng phía nam, nơi đó là vị trí phủ thành chủ.
Hiện tại Lâm Mạt đã là thành chủ Phong Bạo Chi Thành, cho nên hắn tự nhiên muốn đi phủ thành chủ nhìn xem. Lâm Mạt có địa đồ chỉ dẫn, hắn tốn thời gian mười mấy phút thì rốt cục cũng đi tới phủ thành chủ. Lâm Mạt đi vào trong phủ thành chủ, trên đường đi hết nhìn đông nhìn tây quan sát các loại kiến trúc cùng hoa cỏ.
Lâm Mạt nhìn thấy cảnh sắc ưu mỹ, kiến trúc tinh xảo thì tương đối hài lòng. Lâm Mạt tiến vào bên trong tính đi dạo, thưởng thức cảnh đẹp nơi này một chút.
Ngay tại lúc Lâm Mạt vừa đi được một nửa phủ thành chủ thì, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng “Đinh” hệ thống nhắc nhở. Sau đó trong tầm nhìn của hắn xuất hiện một nhóm chữ màu đỏ. Hàng chữ kia có hàm nghĩa là bởi vì có người chơi lên tới cấp hai mươi, cho nên trò chơi sẽ cập nhật. Đến lúc đó trò chơi sẽ có công năng mới.
Lâm Mạt cười nói: “Công năng Sân thi đấu rốt cục cũng xuất hiện rồi.” Kiếp trước thời điểm có người chơi đột phá đến cấp hai mươi, thì hắn vẫn chỉ là một ma mới cấp mười ba. Mặc dù cuối cùng vẫn bởi vì thiên phú cùng vận khí mà trở thành cao thủ, nhưng lại không thể trở thành người chơi trong top cao cấp nhất kia…
Lâm Mạt lắc đầu, xua tán đi ý nghĩ trong nội tâm mình. dã quái Trong toà thành thị này bởi vì mình đã hoàn thành vượt quan, đều tạm thời áp chế thực lực ở cấp mười tám.
Nương theo thí luyện kết thúc, đẳng cấp Phong Bạo Khôi Lỗi đều đang tăng cao từng bước. Ước chừng cách mỗi mười phút sẽ tăng lên một cấp. Hiện tại đã hai mươi phút đồng hồ trôi qua, thực lực Phong Bạo Khôi Lỗi đã khôi phục cấp hai mươi.
Cũng có nghĩa là, bọn chúng muốn tăng lên đến cấp ba mươi chín còn cần thời gian rất nhiều. Chỉ mong trong thời gian sẽ không xuất hiện cái tình huống gì ngoài ý muốn…
Ngay tại lúc Lâm Mạt hơi lo lắng trong khoảng thời gian này có cái gì phát sinh hay không, hắn liền nhận được “Đinh” một tiếng hệ thống nhắc nhở. Lâm Mạt thở dài, sau đó mở bảng nhiệm vụ ra nhìn tình huống như thế nào.
Cái nhiệm vụ Casalina ban bố là, bởi vì Phong Bạo Chi Tháp đã nhận chủ, Vị Diện Hắc Ám phát sinh chấn động rất lớn. Chúa Tể Vị Diện Hắc Ám quyết định khởi xướng xâm lấn đại quy mô.
Lâm Mạt lắc đầu, thật sự là sợ cái gì thì sẽ gặp cái đó. Trong thời gian này, đẳng cấp Phong Bạo Khôi Lỗi chỉ kịp tăng lên tới cấp ba mươi hai, đương nhiên cũng sẽ có đơn vị chiến đấu cấp ba mươi chín, cũng chính là Phong Bạo Thủ Hộ Giả đang được chế tạo kia.
Mà đẳng cấp bình quân của chiến sĩ hai cái bộ lạc cũng rơi vào khoảng ba mươi hai. Về mặt chiến lực cấp cao cũng có một số trưởng lão và Tế Tự, nhưng cấp bậc của bọn hắn sẽ thăng cấp khi vị diện thăng cấp, bởi vậy Lâm Mạt không nguyện ý để bọn hắn hao tổn trong chiến trường đẳng cấp thấp này.
Lâm Mạt thở dài một hơi, mình ở phe phòng thủ, Như vậy sức chiến đấu phe mình sẽ thấp hơn đại quân xâm lấn của Vi Diện Hắc Ám.
Lâm Mạt đi ra khỏi phủ thành chủ, sau đó an tĩnh chờ đợi Đề Nhã đến. Đề Nhã có hiệu suất cũng thật là cao, ước chừng qua nửa khắc, nàng đã đem toàn bộ Bộ Lạc Thanh Trúc tới đây.
Lâm Mạt nhìn thoáng qua bản đồ, những lão ấu phụ nữ trẻ em và chiến sĩ. Sau đó hắn đi tới trước mặt Đề Nhã, để nàng đem toàn bộ Bộ Lạc Man Thạch cũng vào đây. Lúc này đẳng cấp của đám Phong Bạo Khôi Lỗi cùng đạt đến cấp 23.
Đề Nhã khẽ gật đầu: “Vì cái gì mà gấp gáp như vậy?” Nàng nhìn Lâm Mạt chờ đợi Lâm Mạt trả lời.
Lâm Mạt nói thẳng: “Dựa theo thần chỉ thị, ta đã biết tin tức Vi Diện Hắc Ám sắp xâm lấn.” Hắn nhìn sắc mặt Đề Nhã một chút rồi tiếp tục nói: “Vị Diện Hắc Ám sẽ xuất động xâm lấn đại quy mô.”
Đề Nhã nói: “Làm như vậy, bọn hắn sẽ trả đại giới rất lớn…” Đến nơi đây, nàng nhíu nhíu mày lại.
“Nhưng đây cũng là cơ hội cuối để bọn hắn chiếm lĩnh vị diện này.” Lâm Mạt nói.
Đề Nhã nói: “Ta đoán chừng xem như có là cơ hội sau cùng, bọn hắn cũng sẽ không xuất động đơn vị cao giai… Bởi vì tồn tại kia.”
Lâm Mạt sững sờ: “Thiên Hải Kình? Nó lại trợ giúp các ngươi thanh lý những sinh vật cao giai của Vị Diện Hắc Ám sao?”
Trên mặt Đề Nhã toát ra một tia ý nhị: “Tù trưởng đại nhân thật sự là một người biết tiên đoán… Không sai, cũng là bởi vì Thiên Hải Kình thủ hộ Phong Chi Vị Diện, vị diện này mới không có bị Vị Diện Hắc Ám thôn phệ.”
“Thì ra là thế.” Lâm Mạt gật đầu, sau đó ánh mắt của hắn liền rơi vào nơi Thiên Hải Kình ở, cho nên dù lấy hình thể khổng lồ của Thiên Hải Kình, cũng chỉ có thể trông thấy nơi đó có một điểm đen…
Lâm Mạt cúi đầu xuống nghiêm túc nói với Đề Nhã: “Vô luận như thế nào, chúng ta đều phải chuẩn bị thật tốt. Đem Bộ Lạc Man Thạch chuyển đến, một khắc cũng không thể chậm trễ.”
Những gì Lâm Mạt nói trước đó với Tháp Linh Phong Bạo Chi Tháp, nói rằng mình dự cảm được một trận chiến dịch cỡ lớn sắp phát sinh. Chủ yếu là bởi vì Lâm Mạt quá rõ ràng sáo lộ của trò chơi này.
Hắn nhìn thoáng qua những thành viên Bộ Lạc Thanh Trúc đang chuẩn bị kia, sau đó thở dài một hơi: “Chuyện này nhất định phải hoàn thành trong vòng một giờ, ngươi rõ chưa?”
Mặc dù Lâm Mạt cũng không có nhìn nàng, nhưng Đề Nhã cũng biết ý tứ của vị tù trưởng đại nhân này. Nàng trịnh trọng gật đầu nói: “Ta hiểu được.” Sau đó Đề Nhã liền xoay người rời đi. Bởi vì mình mới tiến giai, thuộc tính không gian của nàng cũng tăng lên rất nhiều.
Đề Nhã đi vài bước, sau đó trên người thể toát ra quang mang màu trắng. Loại quang mang này giống với khi Lâm Mạt phát động kỹ năng “Thiểm Thước”. Sau đó thân ảnh Đề Nhã liền biến mất ở tại chỗ, Lâm Mạt mở ra địa đồ của Phong Bạo Chi Thành cũng không có phát hiện vị trí của nàng. Nói cách khác, Đề Nhã đã rời khỏi khu vực này.
Lâm Mạt không để ý đến việc khác. Đi thẳng tới Phong Bạo Chi Tháp.
Phong Bạo Chi Tháp vừa cảm thụ được chủ nhân Lâm Mạt đến, liền lập tức truyền âm nói: “Thành chủ đại nhân, ta đã cảm nhận được ma lực truyền tới từ Vị Diện Hắc Ám…”
“Ừm, ta đã biết.” Lâm Mạt Nói. Hắn qua loa nói vài câu xong liền dùng tay để lên trên thân tháp. Lâm Mạt có thể nhìn thấy lực công kích của Phong Bạo Chi Tháp, dựa vào lực công kích của nó thì có thể dùng ba lần công kích để đánh chết một đơn vị Tinh Anh cấp ba mươi chín. Mà công kích của nó thuộc về sát thương phạm vi, một công kích chỉ có thể tạo thành năm mươi phần trăm tổn thương…
Lâm Mạt liền dò xét tiến độ chế tạo Phong Bạo Thủ Hộ Giả, rồi để tay xuống thuận miệng hỏi một câu: “Có thể sử dụng kỹ năng tiến hóa với đơn vị này không, Cecilia?”
Cecilia gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, đối với đơn vị không phải đối địch thì đều có thể sử dụng.” Lúc này Cecilia còn thừa lại năm lần sử dụng kỹ năng. Dùng ba lần cho ba trưởng lão Bộ Lạc Thanh Trúc và trưởng lão Davis, thì Cecilia còn thừa lại một lần, vừa vặn có thể sử dụng cho Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Lâm Mạt gật đầu: “Thật sự là kinh hỉ ngoài ý muốn.” Hắn nhìn lên bầu trời nhìn về nơi Thiên Hải Kình mà bồi hồi, con mắt có chút nheo lại. lần này Cái Vị Diện Hắc Ám kia tiến công cũng không đơn giản như vậy…
Tựa như trước đó Jody đã ẩn giấu ở trong Bộ Lạc Thanh Trúc tia, nàng cũng không có bị Thiên Hải Kình xoá bỏ, bởi vì nàng chỉ là một bộ thi thể bị thao túng, bên trong khí tức của nàng vẫn tản ra ma lực thuộc về vị diện này.
Lâm Mạt không khỏi lo lắng, nếu như cường giả của Vị Diện Hắc Ám kia đều sử dụng loại phương pháp mượn xác hoàn hồn này, có lẽ cũng sẽ không dẫn tới việc bị Thiên Hải Kình bắt giết. Nhưng có lẽ bởi vì sử dụng loại kỹ năng này phải trả giá rất cao, cho nên chỉ có một Jody ẩn nấp ở đây, cho nên Bộ Lạc Thanh Trúc và Bộ Lạc Man Thạch vẫn còn tồn tại…
Một giờ trôi qua rất nhanh, đẳng cấp của Phong Bạo Khôi Lỗi cũng tăng lên sáu cấp. Hiện tại cấp bậc của bọn nó đã tới cấp hai mươi sáu.
Mà hai mươi phút trước, Đề Nhã bằng vào nhân cách cùng mị lực của mình, thành công mang được đám người Bộ Lạc Man Thạch vào thành.
Lâm Mạt chắp hai tay sau lưng, nhìn hai bộ lạc đã an cư lạc nghiệp, sau đó mỉm cười. Ngay lúc nụ cười của hắn còn chưa có biến mất, hắn nghe được thanh âm hệ thống nhắc nhở: “Hiện tại hai bộ lạc đã thành công tiến vào trong Thành Phong Bạo, mời mệnh danh cho bộ lạc mới.”
Lâm Mạt nghe mà thần sắc có chút xấu hổ. Hắn tự nhủ: “Cho ta đặt tên?”
Hệ thống cũng không để ý tới hắn, đương nhiên Lâm Mạt cũng không có trông cậy vào việc nó sẽ trả lời mình.
“Đã ở bên trong Phong Bạo Chi Thành, như vậy thì gọi bộ lạc Phong Bạo đi.” Hắn trầm ngâm một lát rồi nói. Lâm Mạt suy nghĩ xong rồi ngẩng đầu trong nháy mắt, hệ thống nhắc nhở nói: “Xác định mệnh danh là… Bộ lạc Phong Bạo ?”
Lâm Mạt duỗi cái lưng mệt mỏi ra nói: “Xác định.” Sau đó hắn liền tiếp tục chờ đợi Phong Bạo Thủ Hộ Giả hoàn thành. Rất nhanh một giờ bốn mươi phút liền trôi qua. Một Phong Bạo Thủ Hộ Giả liền xuất hiện ở trước mặt Lâm Mạt.
Lâm Mạt không chút do dự, liền để Cecilia dùng kỹ năng “Tiến hóa” với nó. sử dụng “Tiến hóa” tựa hồ phi thường thuận lợi, hốc mắt bên trong nó đầu lâu của nó tản mát ra hào quang màu xanh lam, kết cấu hình thái chỉnh thể càng trở nên nhẹ nhàng.
Tựa hồ ngoại trừ cao lớn hơn một chút thì cũng không có biến hoá quá lớn. Từ Phong Bạo Thủ Hộ Giả phổ thông tấn cấp thành Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh xong thì, thực lực của nó có biến hóa nhất định. Cơ chế Thủ Hộ Giả tiến giai không khác gì NPC tiến giai. Sau khi bọn chúng tiến giai, thực lực sẽ tăng gấp hai.
Thân thể Lâm Mạt ẩn núp phía dưới Phong Bạo Chi Tháp, ngay tại lúc Lâm Mạt quyết định thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả thử độ linh hoạt một chút thì, hắn nghe được thanh âm nhắc nhở từ hệ thống: “Mệnh danh thành công.”
Lâm Mạt sững sờ, sau đó cười nói: “Phản ứng thật chậm.” Sau đó hắn đem tầm nhìn đổi thành tầm nhìn của Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Trong nháy mắt Hắn đã hoàn thành hoán đổi tầm nhìn, hắn xòe bàn tay ra nhìn một chút, bàn tay do từng ngón tay tao thành từ kim loại trắng noãn. Hắn dùng sức nắm bàn tay lại, tốc độ phản ứng của ngón tay vẫn rất nhanh.
Còn lại mười mấy phút, Lâm Mạt sử dụng kỹ năng “Tiến hóa” cho những trưởng lão của bộ lạc “Bộ lạc Phong Bạo”, bọn hắn đều đã thức tỉnh ba lần. Mà Davis, thì đã hoàn thành thức tỉnh lần thứ tư. Đến tận đây, nàng đã trở thành thủ hạ có chiến lực đệ nhất của Lâm Mạt.
Mà khi Lâm Mạt tiến hành “Tiến hóa” cho bọn hắn, Đề Nhã đã mang tới một số bộ trang bị phù hợp cho các trưởng lão lựa chọn. Cho nên những trưởng lão kia cũng không có bị sợ bại lộ khi tiến hóa.
Sau đó an bài những trưởng lão kia xong, các chiến sĩ đều phân tới một bộ trang bị thuộc về mình. Rất nhiều chiến sĩ khi lấy được trang bị xong đều run rẩy chảy ra nước mắt.
Lâm Mạt cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều đối với việc này. lúc đầu Mình cũng muốn làm như vậy, bọn hắn sẽ để cho mình dễ dàng không ít. Còn vấn đề đi quá giới hạn… Tất cả trưởng lão cùng Tế Tự đều ký kết khế ước với mình, cho nên cái này căn bản không phải là vấn đề.
Các trưởng lão tụ tập bên người Lâm Mạt bảo hộ hắn, lại thêm Phong Bạo Chi Tháp thủ hộ, Lâm Mạt có thể phi thường an tâm thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả.
Hắn thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh đi tới cửa thành, sau đó nó triển khai quang dực, lập tức như là thần linh uy phong lẫm liệt.
Hai giờ đã đến, bầu trời trở nên tối xuống.
Lúc này Phong Bạo Thủ Hộ Giả được Lâm Mạt thao túng đi ra khỏi Phong Bạo Chi Thành, lưng dựa cửa thành tạo thành trận địa sẵn sàng đón quân địch. Sau lưng nó là quang dực đã được bung ra. Con mắt dưới Mũ giáp Nặng nề từ màu lam chuyển thành màu xích hồng.
Lúc này bầu trời từ xanh thẳm chuyển thành màu ám tử, mà lại thỉnh thoảng có thiểm điện tử sắc xẹt qua. Bầu trời xuất hiện dị thường, ánh sáng cũng bị ảnh hưởng, Phong Chi Vị Diện bắt đầu trở nên tối đi.
Tràng cảnh mờ tối này để quang dực của Phong Bạo Thủ Hộ Giả càng thêm lấp lánh cùng chói lọi. Cái Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh này đang dùng hai tay nắm thành quyền, sau đó trong bộ ngực của nó bắn ra một thanh đoản kiếm.
Hai tay của nó giữ chuôi kiếm, sau đó chậm rãi rút ra. Nó cầm đoản kiếm trong tay, sau một khắc quang diễm trên đoản kiếm tăng vọt, tạo thành một thanh kiếm ánh sáng màu lam sắc.
Lâm Mạt cũng đã thao túng qua rất nhiều đơn vị khác, cho nên cho dù không hiểu rõ đối với Phong Bạo Thủ Hộ Giả này, nhưng cũng có thể thuần thục rất nhanh.
Phong Bạo Thủ Hộ Giả cầm kiếm ánh sáng trong tay, an tĩnh chờ đợi tại chỗ. Lúc này trên tường thành, phân bố rất nhiều chiến sĩ “Bộ lạc Phong Bạo “. Chiến sĩ cận chiến cũng chuẩn bị đúng chỗ thủ trên tường thành, phía sau bọn họ là nhóm cung tiễn thủ chờ lệnh. Còn các trưởng lão cùng hai tế tự, thì là quay chung quanh bên người Lâm Mạt.
Bọn hắn làm như thế, không chỉ bởi vì muốn bảo vệ tù trưởng đại nhân, còn có một cái mục đích là muốn thủ hộ Phong Bạo Chi Tháp an toàn.
Phong Bạo Chi Tháp là công trình cung cấp năng lượng cho cả tòa thành thị và nó cũng vô cùng cường đại, cho nên nó không thể xuất hiện cái sơ xuất gì. Mà bởi vì Phong Bạo Chi Tháp cường đại, địch nhân nếu không quá ngu xuẩn, thì mục tiêu hàng đầu chính là phá hủy Phong Bạo Chi Tháp. Bởi vậy, tất cả trưởng lão Tế Tự đều an tĩnh đứng ở đây.
Bọn hắn không chỉ hoàn thành tiến giai, mà cũng đã mặc nguyên bộ trang bị. thực lực đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Có những người này thủ hộ, Lâm Mạt vẫn rất yên tâm.
Bầu trời biến hóa để tất cả bộ lạc Phong Bạo đều lộ ra vẻ ngưng trọng. Loại thiên địa dị tượng này không có lạ lẫm đối với dân bản địa của Phong Chi Vị Diện, mỗi một lần phát sinh loại biến hóa này, liền mang ý nghĩa sẽ có một trận chiến dịch chật vật.
Mà thời điểm thú triều giáng lâm lần trước, Thiên Hải Kình cũng sẽ không trợ giúp bọn hắn. Bởi vì những ma thú của Vị Diện Hắc Ám có khác biệt với “Bộ lạc Hắc Ám”, trên người bộ lạc Hắc ÁM đều sẽ có ma hạch, mà ma thú bình thường Lại không có. Cho nên Thiên Hải Kình thích thôn phệ ma hạch sẽ xuất thủ đối với “Bộ lạc Hắc Ám”, nhưng lại thờ ơ đối với thú triều.
Lâm Mạt thông qua Phong Bạo Thủ Hộ Giả thu được tầm nhìn, đại lượng Cửa Truyền Tống xuất hiện trên mặt đất cùng trên bầu trời. Cửa Truyền Tống Trên mặt đất chính là ma thú lục địa, mà Cửa Truyền Tống trên bầu trời lại truyền tống ma thú phi hành.
Phong Bạo Thủ Hộ Giả dùng Tay phải cầm kiếm ánh sáng chậm rãi duỗi ra một ngón tay, nhắm ngay Cửa Truyền Tống cách gần nhất. Ngón tay vừa vươn ra liền bay ra khỏi bàn tay, bay hướng về cái Cửa Truyền Tống đó.
Mà ngón tay này liền hóa thành một quả Tạc Đạn Cơ Giới xẹt qua giữa không trung, vào lúc này một ngón tay từ trong thể nội Phong Bạo Thủ Hộ Giả đã xuất hiện tiến hành bổ sung vị trí ngón tay vừa bay đi. Nương theo một tiếng “Két”, cái bàn tay trái khôi phục như lúc ban đầu.
Cây quả Tạc Đạn Cơ Giới kia thành công tiến vào bên trong Cửa Truyền Tống, sau đó liền bạo tạc. Sức chiến đấu của Phong Bạo Thủ Hộ Giả Tinh Anh cấp Ba mươi chín làm sao có thể yếu được. Nhưng sau khi quả Tạc Đạn Cơ Giới phát sinh bạo tạc thì, cái Cửa Truyền Tống kia lại không nhúc nhích tí nào.
Lâm Mạt nhíu mày. Nhưng như vậy cũng lý giải được một việc, nếu như những này Cửa Truyền Tống dễ dàng bị phá hủy như vậy, như vậy Lâm Mạt trực tiếp đưa tới đại lượng Phong Bạo Khôi Lỗi sử dụng Tạc Đạn Cơ Giới công kích Cửa Truyền Tống liền có thể hóa giải tràng nguy cơ này …
Lâm Mạt cũng muốn thử một lần, nhưng cũng không có hi vọng quá lớn. Nhìn thấy Cửa Truyền Tống vững chắc như thế, cũng chỉ là khẽ thở một hơi. Không ngừng có các loại ma thú lục địa “Thanh Bì Lão Trư”, “Thằn lằn” cùng ma thú phi hành như “Phi Xà”, “Ám Ảnh Phong Long” chui ra từ bên trong Truyền Tống Trận.
Mặc dù ma thú phi hành có một loại có tên là “Ám Ảnh Phong Long”, nhưng lại cũng không cần quá lo lắng. Chỉ bởi vì nó có tướng mạo có chút tương tự rồng, bản chất cùng huyết thống đều không có quan hệ với rồng…
Bốn trăm tên cung tiễn thủ bắt đầu giương cung lắp tên, phát động một vòng xạ kích. Xạ kích qua đi, liền có năm mươi sáu mươi con ma thú mất đi sinh mệnh.
Có thể tạo thành công kích kinh khủng như thế, là bởi vì những cung tiễn thủ kia thu được nguyên bộ trang bị. Mặc dù không phải là trang bị tinh lương gì, nhưng cũng giúp cho bọn hắn tăng lên vô cùng lớn.
Sau khi từ súng hơi đổi thành pháo bộ, Đội cung tiển tiến hành lần tấn công thứ hai. Sau đó đám ma thú như bị tiêu diệt hầu như không còn.
Tại khi Lâm Mạt khống chế Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp tinh anh, phe phẩy quang dực hoa lệ phía sau bay đến giữa không trung. Sau đó nó bắt đầu đưa bàn tay trái ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái ma pháp trận cỡ nhỏ bắt đầu hấp thu năng lượng.
Ngay sau đó một đạo quang trụ bay ra từ trong lòng bàn tay, lao thẳng tắp tới công kích một đầu Ám Ảnh Phong Long. Ám Ảnh Phong Long mặc dù không hề có quan hệ cùng với rồng, nhưng lại phi thường cường đại.
Ám Ảnh Phong Long nhận lấy công kích của Phong Bạo Thủ Hộ Giả, nó phát ra một tiếng gào thét như là tiếng kim loại ma sát vào nhau. Sau đó Ám Ảnh Phong Long phe phẩy cánh thịt, lấy tốc độ cực nhanh để bay tới.
Sau lưng những cái chiến sĩ kia cũng minh bạch Phong Bạo Thủ Hộ Giả là đơn vị phe mình. Trông thấy Ám Ảnh Phong Long sắp va chạm vào Phong Bạo Thủ Hộ Giả trước mặt, đều rất ăn ý mà phát động công kích với Ám Ảnh Phong Long.
Mặc dù chỉ có mấy chục mũi tên gào thét bay tới, nhưng thanh thế cũng có chút dọa người. Rất nhanh, con Ám Ảnh Phong Long kia liền bị đánh thành cái sàng. Cột sáng trong lòng bàn tay Phong Bạo Thủ Hộ Giả cũng bị dập tắt rất nhanh liền, bởi vì chính mình khống chế Thủ Hộ Giả thì mới biết được kỹ năng này hao phí năng lượng bao nhiêu… Vận dụng hai loại thủ đoạn công kích của Phong Bạo Thủ Hộ Giả xong thì năng lượng của nó chỉ còn lại có tám mươi phần trăm.
Bất quá bởi vì nó tựa lưng vào Phong Bạo Chi Thành, được ma lực Phong Bạo Chi Tháp ủng hộ. Sau đó nó liền hấp thu MP chuyển đổi thành năng lượng.
Lâm Mạt phải tiết kiệm năng lượng của con Phong Bạo Thủ Hộ Giả này, bởi vì Lâm Mạt biết, dạng chiến dịch đại quy mô này, tất nhiên sẽ có Boss xuất hiện. một đơn vị Tinh Anh cấp ba mươi chín đỉnh tiêm này, liền gánh vác sứ mệnh ngăn chặn Boss cùng điều tra Boss.
Thủ Hộ Giả vẫn ở giữa không trung ngăn trở Phi Xà cùng Ám Ảnh Phong Long xâm nhập. Lúc này bảo thạch màu trắng bạc bên trên Phong Bạo Chi Tháp cũng phát sáng…
Phong Bạo Chi Tháp phát sáng lên, cái này mang ý nghĩa có đơn vị tiến vào Phạm vi công kích, mà nó cũng muốn bắt đầu tiến hành công kích.
Lâm Mạt thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả cũng không có trông thấy có đơn vị nào vòng qua đồng thời đi đến chỗ Phong Bạo Chi Tháp, nhưng tháp lại phát ra tín hiệu công kích…
Hắn biết Phong Bạo Chi Tháp không có khả năng tính sai, như vậy chỉ có một giải thích, là có đơn vị ẩn thân tiến vào bên trong thành thị. Hiện tại cửa thành đã đóng chặt, cho nên không thể nào là đơn vị lục địa…
Như vậy Lâm Mạt liền nghĩ tới Phi Xà. Tại trong trí nhớ của Lâm Mạt, xác thực có tồn tại Phi Xà biết ẩn thân.
Phi Xà cũng không phải là một loại đơn vị rất hi hữu, chỉ cần ngươi nghiêm túc ở trong trò chơi này hai tháng, như vậy nhất định sẽ gặp được nó.
Lâm Mạt điều khiển Phong Bạo Thủ Hộ Giả tiếp tục ngăn chặn bầu trời. Nhưng sau khi thử thăm dò đám ma thú xong, Lâm Mạt khống chế Thủ Hộ Giả quay người bay về không phận của Phong Bạo Chi Thành. Như vậy ma thú phi hành chạy tới sẽ vừa bị nhóm cung tiễn thủ công kích, đồng thời sẽ bị Phong Bạo Chi Tháp công kích. Như vậy, Phong Bạo Thủ Hộ Giả Cấp Lĩnh Chủ liền có thể tiết kiệm rất nhiều năng lượng.
Mặc dù Phong Bạo Chi Tháp có tầm bắn chỉ có thể bao trùm toàn bộ Phong Bạo Chi Thành, nhưng ma lực lại có thể lan ra bên ngoài thành với một khoảng cách nhất định, bởi vậy trước đó Thủ Hộ Giả tựa lưng vào cửa thành liền có thể hồi phục năng lượng.
Lâm Mạt ngăn cản đơn vị không trung, dựa theo Logic, mục tiêu công kích hàng đầu của Phi Xà ẩn thân kia là con đường phía trước Phong Bạo Thủ Hộ Giả mới đúng. Nhưng Phi Xà không có làm ra lựa chọn như vậy, mà trực tiếp chạy tới Phong Bạo Chi Tháp.
Sau đó bên trong Phong Bạo Chi Tháp bay ra một chùm sáng lóng lánh, chùm sáng kia xạ kích vào giữa không trung, tại vị trí giữa không trung kia bị khuấy động ra từng vòng từng vòng gợn sóng.
Davis cảm giác được vị trí cái đơn vị kia ẩn thân, nhẹ nhàng “Hừ” một tiếng sau đó huy động pháp trượng trong tay mình, phát động công kích vào khu vực sinh ra gợn sóng. Nàng chỉ tiến hành một lần công kích, liền triệt để đánh chết con Phi Xà ẩn thân kia.
Nhưng công kích của Phong Bạo Chi Tháp cũng không có kết thúc như vậy, lại là một chùm sáng lăng lệ bay ra từ bên trong tháp, đánh vào một chỗ khác trong hư không.
Davis nhíu mày: “Vậy mà có nhiều hơn một, mà còn là đơn vị có kỹ năng ẩn thân rất cường hãn…” Nàng vừa nói vừa tiếp tục huy động pháp trượng, lại một Phi Xà ẩn thân khác bị đánh giết, đồng dạng vẫn chỉ là một đòn công kích bình thường.
Nhưng Davis nhìn về phía trưởng lão cùng hai tên tế tự, thần sắc vẫn rất ngưng trọng. Nàng mở miệng nói với Đề Nhã ra: “Ngươi có thể cảm nhận được vị trí của những đơn vị ẩn thân kia không… Nếu như không có Phong Bạo Chi Tháp công kích.”
Đề Nhã lắc đầu nói ra: “Không cách nào cảm giác được bọn chúng.” Sau đó Đề Nhã liền rơi vào trầm mặc. Một lát sau nàng ngẩng đầu nói: “Xem ra phía sau có người nào đang chỉ huy lần chiến tranh này, nếu không những ma thú kia cũng sẽ chỉ biết cắm đầu chiến đấu với Phong Bạo Thủ Hộ Giả.”
Davis khẽ thở dài một hơi. Chỉ nghe thấy nàng ung dung nói: “Ta cùng trưởng lão Gano cung cấp hỏa lực trợ giúp các chiến sĩ trên tường thành, Đề Nhã Tế Tự cùng Cech Tế Tự, các ngươi phụ trách trị liệu cho chiến sĩ!”
Đám người gật đầu tỏ ra hiểu rõ, bởi vì hiện tại Davis có thực lực siêu cao, có một chút khí thế của đệ nhất trưởng lão.
Đúng vào lúc này, Lâm Mạt còn đang điều khiển Phong Bạo Thủ Hộ Giả tiến hành chặn đường Ám Ảnh Phong Long, khiến cho các chiến sĩ trên mặt đất có thể an tâm tấn công, không cần sợ hãi vì bị không tập.
Trên mặt đất các chiến sĩ của bộ lạc Phong Bạo đều đang tiến hành công kích. Từng vòng xạ kích đều có thể mang đi sinh mệnh của hai ba mươi đầu Thanh Bì Lão Trư hoặc là Thằn Lằn. Dưới hỏa lực hung mãnh như vậy, số lượng ma thú của Vị Diện Hắc Ám trên mặt đất bị áp chế ở giữa khu an toàn.
Lâm Mạt thao túng Phong Bạo Thủ Hộ Giả sử dụng từng quả Tạc Đạn Cơ Giới, bất quá Lâm Mạt phi thường cẩn thận, chỉ để một đốt ngón tay bay ra. Cái đốt ngón tay kia bay vụt ra với mục đích bạo tạc, hấp dẫn cừu hận của Ám Ảnh Phong Long, sau đó dựa vào Phong Bạo Chi Tháp để kết liễu nó.
Lâm Mạt muốn tiêu diệt, không phải chỉ có một đầu Ám Ảnh Phong Long, mà là bao gồm cả ba đầu Phi Xà ở gần đó. Đương nhiên, nếu như vẻn vẹn dựa vào lực công kích của Phong Bạo Chi Tháp, dù nó là sát thương lan, thì Phong Bạo Thủ Hộ Giả cũng sẽ bị đánh thành sắt vụn trước khi đánh chết những đơn vị không trung kia.
Lâm Mạt dùng Phong Bạo Thủ Hộ Giả ứng chiến với những đơn vị đối địch không trung này, Không chỉ bởi vì bọn chúng mang đến uy hiếp rất lớn cho bộ lạc Phong Bạo, đồng thời còn bởi vì bọn chúng có số lượng thưa thớt, vậy có thể nói rõ đám này cũng rất trân quý ở Vị Diện Hắc Ám.
Lâm Mạt khống chế Phong Bạo Thủ Hộ Giả phóng một đốt ngón tay thành công bạo tạc trong phạm vi của tám con ma thú phi hành. Sau đó hai tiếng “Ken két” vang lên trong nháy mắt, đốt ngón tay liền được bổ khuyết, bàn tay trái của nó khôi phục như lúc ban đầu.
Lâm Mạt cúi xuống nhìn, nhìn bàn tay trái của mình một chút, sau đó nắm chặt lại nhìn độ linh hoạt của nó như thế nào. Đúng như Lâm Mạt nghĩ, độ linh hoạt cũng không có hạ xuống.
Sau khi hấp dẫn xong cừu hận Phong Bạo Thủ Hộ Giả xoay người bỏ chạy. Phải nói có cánh vẫn tốt hơn nhiều, hiện tại Phong Bạo Thủ Hộ Giả có tốc độ hoàn toàn không thua Đạo Tặc đã dùng kỹ năng “Tốc Chiến”…
Thủ Hộ Giả Xoay người bỏ chạy để tám con quái kia bị công kích hơi sững sờ. Sau đó đều không hẹn mà cùng gào thét, truy đuổi theo Phong Bạo Thủ Hộ Giả. Lâm Mạt cười một tiếng, đây chính là thứ hắn muốn thấy.
Sau đó bảo thạch trên Phong Bạo Chi Tháp sáng lên, một vệt sáng bay tới. Trực tiếp đặt tám đơn vị phi hành kia vào trong vùng công kích. Bởi vì Phong Bạo Chi Tháp có tổn thương lan, bởi vậy một lần công kích liền đều tạo thành tổn thương cho toàn thể chúng nó. Một con Phi Xà xui xẻo trực tiếp bị chùm sáng oanh sát.
Lực công kích của Phong Bạo Chi Tháp đương nhiên sẽ không cường đại đến mức có thể miểu sát hết thảy, nhưng trước đó đám này đã bị dính một quả Tạc Đạn Cơ Giới, cho nên sau khi bị thêm một lần công kích liền cúp, lúc này còn lại bảy con phi hành trở nên chần chờ. Sau khi nhận hai lần công kích, HP của chúng nó đã ở vào trạng thái suy yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận