Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 638 - Tái sinh

Lúc này Lâm Mạt cùng cái mèo con màu đen kia liếc nhau một cái, hắn cũng nhìn thấy vẻ lười biếng cùng vẻ coi thường của mèo con màu đen đã hoàn toàn biến mất, lưu lại chính là trịnh trọng cùng nghiêm túc.
Lúc này mèo con màu đen hơi khẽ nâng đầu lên, sau đó híp mắt và dùng cái mũi nhạy bén nhẹ nhàng hít hà. Thông qua quá trình này, mèo con màu đen đã xác định những cái Mạt Nhật Chi Kiếm lơ lửng giữa không trung kia không phải là huyễn ảnh cùng chướng nhãn pháp, mà tồn tại chân thật.
Mèo con màu đen ưu nhã đi tới mấy bước, sau đó ở thời điểm này con ngươi màu đen toát ra một ánh sáng nhàn nhạt. Tại khi đạo ánh sáng này thành hình, Lâm Mạt đã nhìn thấy trong mắt nó lóe lên hào quang màu tím thẫm.
Tiếp theo trên thân mèo con màu đen đột nhiên bị hào quang màu tím thẫm bao vây lại. Mèo con màu đen đã nhìn không thấy, mà thời điểm hào quang màu tím thẫm biến mất, Lâm Mạt đã nhìn thấy ngay tại chỗ có hai cái mèo con màu đen giống nhau như đúc.
Lâm Mạt thầm nghĩ: “Cái này là ảo ảnh thuật cao cấp, cho nên nhìn không ra chỗ nào khác nhau.” Nhưng Lâm Mạt cũng căn bản không sợ nó, pháp trượng trong tay hắn sáng lên.
Qua một giây, hai cái con mèo con màu đen bắt đầu chạy một trái một phải. Bọn chúng bôn tập hướng về phía Lâm Mạt. Rất rõ ràng, nó không muốn bị Mạt Nhật Chi Kiếm công kích đến, trừ bỏ bị động phòng ngự còn có thể chủ động xuất kích giải quyết hết kỹ năng của Lâm Mạt.
Lâm Mạt nhìn vào hai con mèo con màu đen đang di động kia, qua một hồi lâu, Lâm Mạt liền bắt đầu đem toàn bộ Mạt Nhật Chi Kiếm bắn về phía một con mèo con màu đen.
Động tác của hắn phi thường quả quyết, không có cho mèo con màu đen qua nhiều thời gian chuẩn bị. Bên trong đôi mắt Lâm Mạt tràn đầy bình tĩnh, ở thời điểm này trong đồng tử mèo con màu đen thì tràn đầy vẻ chấn kinh. Cả hai tạo thành chênh lệch rõ ràng.
Lâm Mạt công kích cái mèo con màu đen này, chính là bản thể của nó mà không phải huyễn ảnh. Lâm Mạt sở dĩ có thể nhanh chóng nhận ra bản thể của nó, đó là bởi vì trên cổ đeo linh đang màu đen… Chính bởi vì cái linh đang này phát ra tiếng vang làm bại lộ bản tôn của nó.
Lâm Mạt thoáng có chút nhả rãnh nói: “Thật là thiết lập ngu ngốc.”
Lúc này mèo con màu đen duỗi ra móng vuốt, bắt đầu ngưng tụ tường phòng ngự pha lê. Nhưng mà vừa lúc mèo con màu đen chế tạo vòng phòng ngự thì Mạt Nhật Chi Kiếm đã công kích tới.
Khi vòng bảo hộ pha lê còn đang ngưng tụ. Mạt Nhật Chi Kiếm đã vô tình đánh vào phía trên vòng bảo hộ, lúc này vòng bảo hộ cứ như vậy bị đánh vỡ nát.
Mạt Nhật Chi Kiếm còn lại liền đâm vào trong thân thể mèo con màu đen, sau đó mèo con màu đen ra đi.
Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ánh mắt lại rơi vào thiếu nữ kia. Nhắc tới cũng xảo, đi qua chưa tới nửa phút thời gian, Lâm Mạt đã nhìn thấy vòng bảo hộ màu đen liền biến thành hư vô.
Lâm Mạt dùng ma lực còn lại bắt đầu chế tạo Mạt Nhật Chi Kiếm, sau đó ngay lúc này Lâm Mạt lấy ra một bình ma dược, uống vào sau đó bắt đầu hồi phục MP của mình. Lâm Mạt nhìn thoáng qua số lượng dự trữ ma dược trong túi đeo lưng, khẽ gật đầu nói ra: “Ừm, còn có thể kiên trì một đoạn thời gian thật dài.”
Sau đó Lâm Mạt đang chờ đợi ma lực hồi phục để chế tạo càng nhiều Mạt Nhật Chi Kiếm hơn. Lúc này thiếu nữ cũng không có chút bối rối nào, lúc này nàng bắt đầu nhanh chóng vẽ ra hai cái vòng tròn trên không trung.
Một cái vòng tròn trong đó biến thành vòng bảo hộ màu đen, mà một vòng tròn bên ngoài thì tạo thành một cái ma pháp trận cỡ nhỏ. Cái ma pháp trận cỡ nhỏ kia giống như đúc cái ma pháp trận trước đó đã chế tạo ra quả cầu ánh sáng màu đen, thời điểm Lâm Mạt quan sát ma pháp trận này, cũng có một cái quả cầu ánh sáng màu đen chui ra.
Lâm Mạt đột nhiên nghe thấy được tiếng linh đang phát ra, sau đó sắc mặt hơi đổi một chút. Lúc này địa điểm mèo con màu đen ngã xuống Lâm Mạt đã xuất hiện một cột sáng tử sắc phóng lên tận trời.
Mèo con màu đen chậm rãi lơ lửng ở giữa không trung. Thân thể của nó run lên một cái, sau đó ngay lúc này mèo con màu đen lật người, cứ như vậy nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Lúc này linh đang buộc trên cổ nó đã dần dần trong suốt sau đó liền tiêu tán ở trong không khí. Ngay lúc này Lâm Mạt “Tê” một tiếng nói: “Cái linh đang kia lại là đạo cụ phục sinh… Cái này thật không nghĩ tới a.” Sau khi nói đến đây, Lâm Mạt liền quay đầu nhìn thoáng qua quả cầu ánh sáng màu đen chui ra từ bên trong vòng bảo hộ.
Một cái quả cầu ánh sáng màu đen kia chui vào trong thân thể mèo con màu đen, sau đó mèo con màu đen liền thét lên. Cái con mèo con màu đen này phát ra thanh âm không khác gì hung thú gào thét. Tiếp theo phía sau con mèo con màu đen liền mọc ra một đôi cánh thịt. Bọn chúng nhìn tựa hồ như một bộ phận thuộc về ác ma, cứ như vậy xuất hiện ở trên thân con mèo con màu đen.
Trông thấy cái con mèo con màu đen này mọc ra cánh, Lâm Mạt cũng không có bất kỳ nét biến hóa nào. Chỉ có pháp trượng trong tay hắn phát sáng lên, tựa hồ chỉ cần mèo con tới gần khoảng cách nhất định, Lâm Mạt liền sẽ ra tay.
Mèo con màu đen trong toát ra thần sắc băng lãnh, sau đó nó liền lấy tốc độ cực nhanh lao về phía Lâm Mạt.
Lâm Mạt không có bối rối, vẫn lấy kế hoạch mình chế định đến chấp hành. Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ngay lúc này con mắt trở nên sáng ngời lên. Ngay lúc này hắn chuẩn bị kỹ năng “Mạt Nhật Băng Sắc Vi” kỹ năng này tuột tay mà đi, bởi vì mèo con màu đen đã đi tới phạm vi kỹ năng này bao trùm.
Sau đó cứ như vậy kỹ năng này đã tác dụng trên thân thể mèo con màu đen. Mặc dù mèo con màu đen đang di động cao tốc, nhưng cái kỹ năng này là “Mạt Nhật Băng Sắc Vi” và nó có mang theo đặc hiệu “Tỏa Định”, cho nên mèo con màu đen vẫn bị công kích.
Ngay lúc này Lâm Mạt lập tức bắt đầu chế tạo Mạt Nhật Chi Kiếm. Những Mạt Nhật Chi Kiếm thành hình trong một nháy mắt liền bắt đầu lao về phía mèo con màu đen.
Mèo con màu đen phát ra tiếng gào thét to lớn, tiếp theo thân thể của nó liền xuất hiện một tầng huyễn quang tử sắc. Tầng huyễn quang này xuất hiện thì liền bắt đầu khuếch trương hướng về phía bên ngoài.
Lâm Mạt bình tĩnh nhìn xem huyễn quang tử sắc kia.
Nhưng lúc này lực chú ý của Lâm Mạt đã đặt chỉnh thể của cả tầng huyễn quang kia. Lâm Mạt trông thấy tầng huyễn quang kia đang biến hóa, cuối cùng tạo thành một đầu mãnh hổ tử sắc.
Tại khi cái con mãnh hổ này xuất hiện trong một nháy mắt, Lâm Mạt đã nhìn thấy Mạt Nhật Băng Sắc Vi quấn quanh mèo con màu đen bị nó mạnh mẽ phá hủy.
“Tăng ma kháng trên phạm vi lớn à… Cái này liền có chút phiền phức.” Lâm Mạt nói như thế. Nhưng trên thực tế, nét mặt của hắn vẫn rất lạnh nhạt như cũ. Nếu như trước khi chuyển chức mà gặp mèo con màu đen này, như vậy hắn cũng chỉ có thể dựa vào Hỗn Loạn Quân Chủ hay là khô lâu Ma Đạo Sĩ để tiêu diệt mèo con màu đen.
Nhưng khi đã hoàn thành chuyển chức, Lâm Mạt là “Mạt Nhật Ma Pháp Sư”, thuộc tính kỹ năng đều tăng gấp bội, Lâm Mạt hoàn toàn không cần phải lo lắng khi đối mặt cới con mèo con màu đen, vô luận nó có biến hóa như thế nào.
Ngay lúc này mèo con màu đen bỗng nhúc nhích hai cánh của mình, sau đó liền bay lên. Cùng lúc đó mãnh hổ kia cũng bỗng nhúc nhích cặp cánh tử sắc, đi theo bay lên.
Nó bay lên độ cao càng ngày càng cao, sau đó Lâm Mạt cần ngẩng đầu mới có thể trông thấy con mèo con màu đen kia cùng huyễn ảnh nó chế tạo ra, và nó liền bắt đầu công kích đối với Lâm Mạt.
Lúc này Lâm Mạt tung ra kỹ năng “Mạt Nhật Thiểm Thước”, khi huyễn ảnh mãnh hổ vuôn ra móng vuốt sắp công kích đến người Lâm Mạt, thì nó chỉ công kích đến tầng ánh sáng màu trắng trên người Lâm Mạt.
Trong thời gian ngắn ngủi này, Lâm Mạt liền nhắm mắt lại. Cho dù là nhắm mắt, Lâm Mạt cũng cảm thấy quang mang mãnh liệt biến hóa…
Những cái cái hạt bụi ánh sáng trở nên chướng mắt trong nháy mắt, nhưng sau một khắc thì cũng đã hồi phục về lúc đầu. Ở thời điểm này Lâm Mạt mới mở hai mắt ra.
Sau đó Lâm Mạt thở dài một hơi nói: “Thật không hổ là kỹ năng đã được tiến hóa qua.” Sau khi nói đến đây, Lâm Mạt cũng đã hạ quyết tâm chạy ngược chạy xuôi, hao tổn hết thời gian tồn tại của huyễn ảnh mãnh hổ xong rồi nói tiếp.
Hiện tại bởi vì cái kỹ năng chuyển vị này giảm thời gian cooldown xuống trên phạm vi lớn, Lâm Mạt mới có thể dùng bộ chiến thuật này… Đương nhiên, cũng phải nhìn thao tác nữa.
Ngay tại khi mèo con màu đen cùng huyễn ảnh mãnh hổ trên người nó không có tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với Lâm Mạt, Lâm Mạt đã nhìn thấy mèo con màu đen vỗ cánh lần nữa bay hướng phía bầu trời. Tiếp theo trong đồng tử mèo con màu đen toát ra một chút tức giận cùng lãnh khốc.
Phía trên bản thể mèo con màu đen bạo phát ra cường quang màu đen. Không tốn thời gian quá lâu, Lâm Mạt đã nhìn thấy một đạo cường quang màu đen cứ như vậy bắn ra từ phía trên đỉnh đầu nó.
Lâm Mạt đoán được cái chùm sáng này hẳn là có hiệu quả “Tỏa Định”, hắn vẫn à quyết định sử dụng kỹ năng “Mạt Nhật Thiểm Thước”, lợi dụng hiệu quả đến “Ngụy vô địch” lẩn tránh đạo ánh sáng này.
Ngay khi chùm sáng sắp công kích đến Lâm Mạt, Lâm Mạt mở ra kỹ năng “Mạt Nhật Thiểm Thước”, sau đó liền bắt đầu tiến hành lẩn tránh đối với chùm sáng.
Như thế một đạo cường quang màu đen cứ như vậy công kích đến hào quang màu trắng bạc trước người Lâm Mạt, sau đó ngay lúc này Lâm Mạt bắt đầu chuyển vị. Tại bên trong khoảng thời gian này, Lâm Mạt đã nhìn thấy hào quang màu trắng bạc trên người lập tức tựa hồ mờ đi một chút.
Chỉ là lúc này chuyển vị đã bắt đầu tiến hành, cho nên Lâm Mạt đành phải nhắm mắt lại tránh cường quang kích thích.
Lâm Mạt thành công tránh thoát công kích, hoàn thành dịch chuyển sau đó thở ra một hơi, hơi có một ít buông lỏng.
Ngay tại lúc lực chú ý của Lâm Mạt hơi có chút không tập trung, huyễn ảnh mãnh hổ tử sắc cũng đã mở ra cái miệng lớn như chậu máu của mình.
Bất quá cũng không có hỏa diễm đạn phát ra từ trong miệng của nó hoặc là cái hình thức công kích khác, mà cái trán huyễn ảnh mãnh hổ bạo phát ra cường quang, đạo cường quang này bay ra từ trên trán huyễn ảnh, một tia tử sắc to lớn liền đi tới bên người Lâm Mạt.
Thần sắc Lâm Mạt có biến hóa vi diệu, hắn muốn sử dụng kỹ năng “Mạt Nhật Thiểm Thước”, nhưng kỹ năng này còn làm lạnh. Mặc dù kỹ năng này chỉ có hai giây cooldown, mà Lâm Mạt lại còn có “Mạt Nhật thệ ngã chi cảnh”, nhưng cũng đã không kịp rồi.
Tại trong một nháy mắt, Lâm Mạt cũng đã nghĩ kỹ cách đối phó. trong nháy mắt Lâm Mạt mở ra kỹ năng “Mạt Nhật Băng Sương Khải Giáp”. Sau đó một chùm sáng màu tím nhìn rất cường hãn công kích vào phía trên băng sương khải giáp.
Mà lúc này bên trong Mạt Nhật Băng Sương Khải Giáp tồn tại một thân ảnh mơ hồ. Ở thời điểm này cái thân ảnh mơ hồ này làm ra động tác ngắn gọn mà nhanh chóng, là động tác nâng thuẫn. Sau đó chùm sáng màu tím liền rơi vào trên tấm khiên của băng sương khải giáp.
Mặt tấm khiên này liền phát ra tiếng vang vỡ tan thanh thúy. Ở thời điểm này mặt ngoài tấm khiên bắt đầu hấp thu ma lực chung quanh, sau đó liền xuất hiện một lớp ánh sáng màu đỏ. Tầng lớp này xuất hiện thi chùm sáng cường hãn kia lại sinh ra phân nhánh.
Lâm Mạt không dám có chút chủ quan, ở thời điểm này Lâm Mạt đem ánh mắt rơi vào trên người mèo con màu đen kia. Hắn bắt đầu chuẩn bị kỹ năng, mà ngay lúc huyễn ảnh mãnh hổ phóng thích ra chùm sáng, mèo con màu đen bắt đầu phát động công kích đối với Lâm Mạt.
Mèo con màu đen liền thò chân ra trước. Mà huyễn ảnh mãnh hổ thì cũng vung chân trước ra, làm ra động tác giống ý con mèo con màu đen.
Lâm Mạt trông thấy huyễn ảnh mãnh hổ dùng móng vuốt vỗ về phía Mạt Nhật Băng Sương Khải Giáp, sau một khắc liền có thể hủy diệt Mạt Nhật Băng Sương Khải Giáp.
Mạt Nhật Băng Sương Khải Giáp cũng phi thường tinh chuẩn sử dụng tấm khiên trong tay tiến hành phòng ngự.
Nhưng sau khi chạm vào nhau, kết quả va chạm là mèo con màu đen cũng không nhận bất kỳ tổn thương nào, mà tấm khiên thậm chí cả mặt ngoài tấm khiên cũng chưa từng xuất hiện một vết rạn nào.
Kết quả như vậy có lẽ không có ý nghĩa gì, nhưng đối với Lâm Mạt mà nói, tình huống này vẫn tương đối không tệ. Bởi vì lúc này Mạt Nhật Băng Sương Khải Giáp còn có thể tiếp nhận tổn thương rất kếch xù, mà cũng có thể tranh thủ thời gian nhất định cho Lâm Mạt phản kích.
Lâm Mạt nâng lên pháp trượng trong tay mình, liền có rất nhiều Mạt Nhật Chi Kiếm hiện ra. Những Mạt Nhật Chi Kiếm nhắm vào con mèo con màu đen.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đó là khi sử dụng kỹ năng này xong, liền có thể cắt nanh vuốt của thiếu nữ kia. Bởi vì thiếu nữ có vòng bảo hộ, cho nên muốn trực tiếp tiến hành hành động trảm thủ là điều vô cùng khó khăn…
Mạt Nhật Chi Kiếm tinh xảo lao về phía mèo con màu đen cùng huyễn ảnh mãnh hổ. Những cái Mạt Nhật Chi Kiếm kia đều đánh vào mặt ngoài thân thể huyễn ảnh mãnh hổ, sau đó lưu lại trên thân huyễn ảnh từng đạo gợn sóng.
Bất quá mặc dù không ngừng có gợn sóng sinh ra từ thân thể huyễn ảnh mãnh hổ, nhưng cũng không có thương tổn đến mèo con màu đen. Mèo con màu đen trông thấy những cái Mạt Nhật Chi Kiếm này vỡ vụn ra.
Những phi kiếm vỡ vụn này biến thành từng hạt bụi ánh sáng, sau đó liền phiêu tán ra bốn phía.
Mạt Nhật Kiếm Trận cũng không mang theo đặc hiệu bạo tạc, nhưng nó lại có được hiệu quả “Mạt Nhật”. Loại hiệu quả này có thể làm cho người bị đánh trúng nhận tổn thương ngoài định mức kếch xù, hoặc là khiến cho đại đa số ma pháp chạm đến đều sẽ mất đi hiệu lực. Cho nên cái đặc hiệu “Mạt Nhật” này vô cùng thực dụng.
Lâm Mạt nhìn thấy thân thể huyễn ảnh mãnh hổ ảm đạm xuống. Mà đó cũng không phải hậu quả cuối cùng Mạt Nhật Chi Kiếm tạo thành. Chỉ nhìn thấy quanh thân huyễn ảnh mãnh hổ đều xuất hiện từng vòng xoáy vặn vẹo.
Thần sắc mèo con màu đen liền phát sinh biến hóa trong nháy mắt, nó nhìn Lâm Mạt rồi phát ra một tiếng gầm gừ to lớn. Nhưng nó tràn ngập phẫn nộ gào thét cũng không thành công ngăn cản huyễn ảnh mãnh hổ bị chôn vùi.
Huyễn ảnh mãnh hổ bắt đầu trở nên mông lung, sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy huyễn ảnh mãnh hổ ngửa mặt lên trời thét dài, tiếp theo liền đổ sụp.
Mèo con màu đen rơi xuống đất. Nó vốn nghiêng người rớt xuống, nhưng trong toàn bộ quá trình rơi xuống, con mèo màu đen nhẹ nhàng xoay thân thể. Xoay tròn nửa vòng trên không trung, con mèo màu đen nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Tiếp theo mèo con màu đen liền chăm chú nhìn Lâm Mạt, trong đôi mắt tĩnh mịch toát ra một tia e ngại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận