Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 225 - Tâm tình phức tạp

Mặc dù thu được thắng lợi, nhưng bởi vì bị khơi gợi lên tâm sự nên Lâm Mạt sao cao hứng nổi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, từng tràng tranh tài cường độ cao cũng không để Lâm Mạt có chút nguôi ngoai nào. Nhưng người ở bên ngoài thì lại nhìn thấy, Lâm Mạt lại đang một đường hát vang tiến mạnh, đi tới bước cuối cùng.
Lúc này có gần một trăm vạn người quan sát Lâm Mạt thi đấu. Lâm Mạt hơi liếc một cái, khẽ nhếch miệng nhưi hơi có chút kinh ngạc. Sau đó hắn cười cười, tiếp tục cuộc tranh tài.
Lâm Mạt lại thắng được mấy trận tranh tài, sau đó hắn nhìn thoáng qua thời gian. Hiện tại đã hơn mười giờ hai mươi ba phút tối, còn khoảng một tiếng rưỡi nữa là hoạt động kết thúc.
Sau khi hắn đánh bại Tàn Hà Thính Vũ, hắn đều gặp phải đối thủ cũng không tính là quá mạnh. Nói cách khác, Lâm Mạt có thể không bại lộ tất cả chiến thuật chiến lược mà vẫn đạt được thắng lợi.
Hiện tại khả năng người xem đều có thể là địch nhân trong tương lai, coi như không phải địch nhân mà chỉ là người qua đường, thì ngươi cũng không có nộp học phí, dựa vào cái gì mà ta phải dạy ngươi? Những kinh nghiệm đúc kết từ tất cả người chơi thông minh nhất xảo trá nhất tổng kết ra, đối với Lâm Mạt mà nó là vô giới chi bảo.
Cho nên, Lâm Mạt cũng chỉ có dùng mấy loại chiến thuật mà thôi. Dạng đấu pháp như thế này, tính thưởng thức cũng giảm xuống rất nhiều.
Nhưng vẫn ngoài dự đoán, đó là trên khán đài của Lâm Mạt số lượng người xem vẫn ổn định gia tăng. Lâm Mạt suy tư một hồi liền minh bạch nguyên nhân trong đó, là bởi vì mình đã xếp hạng rất cao.
Lâm Mạt cười một tiếng, căn cứ nhân số người xem, hắn biết mình không phải quán quân, cũng đã có thể thu hoạch được mấy vạn ngân tệ. Mấy vạn ngân tệ, cũng chính là mưới vạn điểm tín dụng.
Nhưng Lâm Mạt lại lắc đầu, mục tiêu của hắn rất là rõ ràng, chính là nhất định phải thu được hạng nhất. Dù sao, kiếp trước mình cũng đã đứng ở đỉnh cao Đại Ma Đạo Sư, mà hiện tại những thanh niên này lại ít hơn mình vài chục năm kinh nghiệm.
“Ta không có lý do thua, cũng không có lý do trì trệ không tiến.” Lâm Mạt tự nói nhỏ. Sau đó hắn thu hoạch được thắng lợi trong trận đấu này, thì hắn liền gặp một đối thủ cường hãn. Lâm Mạt vẫn còn có chút ấn tượng với hắn, nhưng cũng không sâu xắc lắm.
Lâm Mạt bị tên người chơi này đánh rớt một nửa HP, mới có thể khó khan dành được thắng lợi. Sau đó, người quan sát cuộc tranh tài bỗng nhiên gia tăng với tốc độ cực kỳ khủng khiếp. Chỉ trong chốc lát sau thời gian, nhân số đã đột phá ngàn vạn.
Lâm Mạt nheo mắt lại. Đối với tất cả người chơi mà nói, mình mặc dù lấy được thành tựu nhất định ở kiếp trước, nhưng tại một thế này thì vẫn là một tên vô danh, không nên có số lượng người xem lớn như vậy.
Mà mình còn ẩn tàng biệt danh, sửa lại giới tính… Có lẽ đám người chơi này bị sự thần bí làm cho tò mò, vậy thì tốt nhất…
Lâm Mạt suy nghĩ miên man, đối diện xuất hiện một đợt lam quang hư ảo. Tại thời điểm đối phương sắp hiện ra, nhịp tim của hắn đột nhiên gia tốc, hoặc nói là rung động thì đúng hơn.
Lúc này, đối diện còn chưa có hiển hiện ra biệt danh. Nhưng Lâm Mạt có một loại dự cảm…
Đối diện xuất hiện là một nữ Mục Sư, biệt danh là “Dạ Tinh” .
Quá khứ như một cuốn tập bị gió thổi mở ra từng trang giấy, lại như một màn chiếu phim xuất hiện trước mặt Lâm Mạt. Lâm Mạt đột nhiên phát hiện, cái nữ nhân vật này đã chiếm cứ một cái vị trí rất trọng yếu trong trí nhớ của mình.
“Chúng ta… Chúng ta.” Lâm Mạt nỉ non nói. Lâm Mạt thở dài một hơi, lắc đầu không nói gì thêm.
Lâm Mạt loại bỏ tạp niệm trong lòng, thần sắc cũng là trở nên chăm chú. Lâm Mạt nhìn chăm chú vào phía đối diện, sau đó điều khiển Nhân vật Pháp Sư bắt đầu di chuyển. Pháp Sư cũng không e ngại Mục Sư, cho dù trong cuộc thi đấu này Mục Sư sẽ được tăng cường trên phạm vi lớn.
Hắn thao túng Nhân vật Pháp Sư, trầm ngâm một hồi sau đó liền sử dụng kỹ năng “Băng Kiếm Thuật”. Đây là kỹ năng Lâm Mạt chưa hề sử dụng qua trong các trận đấu trước. Từng đạo phi kiếm ma lực trong trạng thái mơ hồ hiện lên phía sau nhân vật.
Dạ Tinh ở phía đối diện cũng hơi sững sờ, sau đó bắt đầu rút lui về sau. Ý nghĩ của nàng rất đơn giản cũng rất thực dụng. Đó chính là điều nàng biết, mình có thể thông qua tầm mắt để tránh né tuyệt đại đa số băng kiếm. Nàng đã từng trao đổi sách kỹ năng cùng Lâm Mạt, vì vậy vẫn tương đối hiểu rõ đối với kỹ năng này.
Kỹ năng này có lực công kích phi thường mạnh mẽ,
Đối với địch nhân mà nói thì nó có tác dụng uy hiếp rất mạnh, nhưng nó cũng có hạn chế… Cho dù là Hàn Phách Băng Kiếm Thuật, cũng có vấn đề như vậy.
Đó chính là sau khi kỹ năng này được phát động, là không có cách nào Tỏa định mục tiêu, kỹ năng này rất giống “Băng Trùy thuật”, nhưng bởi vì độ khó thao tác càng lớn hơn, nên có thể tạo thành tổn thương càng mạnh hơn.
Lâm Mạt cũng không có bởi vì nàng ẩn nấp khỏi tầm mắt mà từ bỏ việc tỏa định nàng. Kỹ năng này sinh ra ba cái gợn sóng màu lam nhạt. Bên trong gợn sóng sinh ra chỉ có ba thanh phi kiếm…
Mặc dù nhìn khó coi, nhưng trên thực tế, một thanh phi kiếm đã có khả năng tạo thành tổn thương không thua gì kỹ năng “Băng Trùy thuật” … Chỉ là kỹ năng này rất khó trúng đích. Kiếp trước Lâm Mạt có thể xưng hùng ở trong game, phần lớn nguyên nhân là do Lâm Mạt có cảm giác cùng lực khống chế siêu cường.
Lâm Mạt nhìn chăm chú vào địa phương Dạ Tinh biến mất, sau đó thả ra một thanh phi kiếm. Chuôi phi kiếm màu lam đậm này bắn ra, lao thẳng đến chỗ Dạ Tinh.
Nhưng cái phi kiếm này cũng không có công kích được nàng, tốc độ của nàng rất nhanh. Nhưng lần này kỹ năng thả ra chưa trúng đích cũng không có ảnh hưởng đến Lâm Mạt. Ánh mắt của hắn nheo lại, sau đó lại điều chỉnh góc độ nhanh chóng thả ra một thanh phi kiếm khác. Lần này Lâm Mạt thành công đánh trúng nhân vật Mục Sư của Dạ Tinh.
Ngay tại lúc truyền đến phản hồi kỹ năng trúng đích, Lâm Mạt liền bắn ra thanh phi kiếm cuối cùng, lợi kiếm bay ra lại đánh trúng nàng.
Dạ Tinh nhìn thấy nhân vật của mình bị “Băng Kiếm Thuật” công kích đến hai lần, cũng sẽ “Ah” một tiếng. Sau đó nàng trông thấy hai thanh phi kiếm cắm ở trên người nhân vật mình như một trang giấy bị đốt.
Hai thanh phi kiếm dần dần tan rã, nhìn như một trang giấy đang bị lửa đốt cháy, sau đó biến mất hầu như không còn.
Lâm Mạt vẫn còn có chút bất mãn đối với việc mình mới phóng thích kỹ năng vừa rồi. Dù sao nếu như mình có thể đạt được mức thiện xạ bách phát bách trúng… Như vậy cũng là một sự uy hiếp đối với người chơi. Như lấy Lâm Mạt mà nói, chính là cho đối phương một cái trạng thái giảm ích ẩn hình.
Dạ Tinh không có chút nhụt chí nào, liền kích hoạt một cái kỹ năng. Sau khi kỹ năng này mở ra, Trên người nhân vật của nàng như có thên một tầng lụa mỏng.
Sau khi dùng Kỹ năng này, Nhân vật Mục Sư của Dạ Tinh trở nên hư ảo, đồng thời còn tăng thêm một loại mỹ cảm mông lung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận