Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 77 - Không cách nào nhặt (2)

Trong lòng Lạc Hà “Lộp bộp” một chút. “Không phải là ngươi muốn đi nơi đó a?” Chỗ kia có tên là ” khách sạn Thu Thuỷ ” địa phương có đồ ăn quả thật rất ngon, nhưng giá cả thật sự là để cho người ta chùn bước.
“Đúng, chính là Thu Thuỷ.” Cô gái tóc ngắn vừa cười vừa nói, “Ngươi sẽ không keo kiệt như vậy chứ?”
Lạc Hà liếc mắt một cái. Sau đó nàng lấy ra mũ Triệu Hồi Sư từ trong hành trang, tiếp đó nàng đem thuộc tính chia sẻ cho cô nàng tóc ngắn kia.
Không sai, cô gái tóc ngắn kia là một Triệu Hồi Sư. Nhìn thấy thuộc tính Món trang bị kia, con mắt của nàng phát sáng lên. “Kiện trang bị này là cho ta sao?” Cô gái tóc ngắn kinh hỉ nói.
“Ngươi là bằng hữu của ta, có trang bị thích hợp thì tự nhiên sẽ nhớ tới ngươi.” Lạc Hà chăm chú nói. Sau đó nàng đem mũ giao cho cô gái tóc ngắn.
“Tốt a.” Cô gái tóc ngắn khẽ gật đầu nói, “Như vậy ta cũng không tiện để ngươi tốn kém, cũng không cần mời ta ăn cơm.”
Về sau, cô gái tóc ngắn quay đầu nhìn hai cô nàng sau lưng một chút. Nàng thấp giọng nói ra: “Có trang bị thích hợp với hai nàng hay không?”
“Ta còn có một cái vũ khí Kỵ Sĩ.” Lạc Hà nói xong. Sau đó nàng lại lấy một kiện trang bị nghề nghiệp Kỵ Sĩ trong hành trang ra.
“Đem thuộc tính cho ta nhìn một chút.” Cô gái tóc ngắn nói.
Lạc Hà nói: “Ngươi cũng không phải Kỵ Sĩ, gấp gáp nhìn thuộc tính làm gì?” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng nàng đã chia sẻ thuộc tính cho cô gái tóc ngắn.
Mắt cô gái tóc ngắn sáng rực lên: “Lại là một kiện Cấp Hoàng Kim, mà lại là vũ khí cực phẩm!” Nàng ngẩng đầu nhìn Lạc Hà một chút rồi nói: “Ông trời của ta, ngươi đạt được những trang bị này từ đâu? Ta đoán một chút, ngươi phát hiện bảo rương ẩn tàng sao?”
Lạc Hà lắc đầu: “Nói ngắn gọn, chúng ta tiến vào một địa đồ ẩn tàng, đánh bại Lãnh Chúa mới thu được nó đó.”
“Như này a…” Cô gái tóc ngắn nói, “Các ngươi có mấy người mà có thể đánh bại Lãnh Chúa?” trước đó nàng cũng gặp qua dã quái cấp Lãnh Chúa, bọn hắn mặc dù thành công đánh chết dã quái cấp Lãnh Chúa kia, nhưng cũng phải bỏ ra đại giới thê thảm.
Bọn hắn có hết thảy bảy người thì có ba người tử trận, người chơi bị đánh giết kinh nghiệm bị rớt xuống mười phần trăm.
Thu hoạch của bọn hắn đương nhiên cũng tương đối khá. Cho nên thời điểm cô gái tóc ngắn nói đến ” dã quái Cấp Lãnh Chúa “, ngữ khí cũng nghiêm túc hơn nhiều.
“Chỉ có ba người.” Lạc Hà quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Mạt. Nàng có lẽ không có hứng thú đối với một người trẻ tuổi như Lâm Mạt, nàng lại thích cao thủ đại thúc. Nhưng nàng không thể không thừa nhận, luyện cấp cùng Lâm Mạt là một kiện chuyện rất vui thích. Đúng vậy, phi thường vui sướng.
Cô gái tóc ngắn chấn kinh, nhưng nàng chỉ cắn môi một cái liền che giấu tâm tình của mình. Nàng có chút di động thân thể, nhìn Lâm Mạt phía sau Lạc Hà một chút. Có lẽ là trực giác của nữ nhân, nàng liền tỏa định Lâm Mạt, sau đó con mắt của nàng hơi híp.
Lúc này lực chú ý của Lâm Mạt đều ở trên khung tin nhắn, cũng không phải liên hệ với Triệu Bắc mà là đang thêm hảo hữu. Vào lúc này hắn đang xin hảo hữu với hai người Vân Y và Lạc Hà.
Sau đó thân thể của hắn đột nhiên đình trệ, tựa hồ như cảm nhận được ánh mắt thăm dò. Hắn ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt của cô gái tóc ngắn kia. Hai người nhìn nhau vài giây đồng hồ, cô gái tóc ngắn mỉm cười, sau đó gật đầu nhẹ.
Sau khi thả ra tín hiệu hữu hảo, nàng dời đi ánh mắt tiếp tục nhìn Lạc Hà. Sau đó nàng thấp giọng cảm thán nói: “Xem ra ngươi phát hiện một cao thủ a!” Nàng hơi dừng lại một hồi rồi nói: “Hắn gia nhập công hội chúng ta không? Bút tiền thưởng kia cũng không nhỏ a!”
Lạc Hà thở dài một hơi, có chút lắc lắc trán.“Bút tiền thưởng ta không lấy được.”
Cô gái tóc ngắn có chút kinh ngạc nói: “Thế nào, hắn không nguyện ý hay là đã có công hội… công hội của Nhất Diệp Phong Thiên sao?”
“Ta đoán chừng hắn không nguyện ý bị ước thúc.” Lạc Hà lại thở dài một hơi.
“Thế nhưng lực lượng một người là có hạn, không lẽ ngay cả đạo lý này hắn cũng không hiểu hay sao?” Cô gái tóc ngắn nghiêng đầu một chút nói. Nàng có chút nghi hoặc cùng không hiểu đối với lựa chọn của Lâm Mạt.
“Mặc kệ hắn.” Lạc Hà nói, “Chúng ta vào phó bản đi. Về phần người Mục Sư cùng chiến sĩ kia… mỗi người ba kim tệ.” Nói đều nơi này, nàng đem trường thương bỏ vào trong hành trang, đây là thứ nàng muốn cho một người bạn.
Đúng vậy, ba người ở chỗ này, chỉ có cô gái tóc ngắn là bằng hữu của nàng, hai vị người khác đều có quan hệ bình thường. Nghề nghiệp của các nàng chính như Lạc Hà nói, là một chiến sĩ và Mục Sư. Các nàng cũng không dùng đến trường thương Kỵ Sĩ.
Nhưng hai người bọn họ thấy được nàng tiện tay lấy chính là hai kiện trang bị Cấp Hoàng Kim.
Không khỏi có chút cực kỳ hâm mộ. Nhưng các nàng cũng biết Lạc Hà thế nào, cho nên hai nàng chỉ nhìn thoáng qua sau đó liền giữ vững vẻ trầm mặc.
Sau khi được Vân Y và Lạc Hà đồng ý Lâm Mạt được làm chỉ huy tiểu đội. ba co nàng kia cũng gia nhập tiểu đội.
Lâm Mạt dẫn đầu đi vào bên trong phó bản. Bên người đều là nữ nhân, cho nên rất nhiều người chơi nhìn hắn vối ánh mắt là lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận