Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 748 - Trảo ảnh

Sau đó Lâm Mạt đã nghiêm túc nhìn thanh Chiến Phủ vỡ vụn. Hắn nói: “Làm sao lại dễ bị hủy như vậy? có chút không hợp lý.” Nói xong câu đó Lâm Mạt đã nhìn thấy Cự Linh Vương ngưng tụ ra một thanh Chiến Phủ nữa.
Mặc dù Chiến Phủ có thể chế tạo lại, nhưng nó tiêu hao rất nhiều pháp lực.
Lúc này Chiến Phủ lại được quán nhập pháp lực lần nữa. Sau đó Chiến Phủ liền sáng lên, tản ra quang mang màu cam. Đường vân kim sắc khiến cho Chiến Phủ nhìn rất thần bí và cường hãn.
Cái trảo ảnh màu đen kia di động về phía vị trí Cự Linh Vương, mà lúc này Lâm Mạt lại rơi vào trầm mặc. Hắn muốn điều khiển Cự Linh Vương liều chết đánh cược một lần cùng Hắc Trảo, nhưng lại cảm thấy sách lược này phi thường không ổn.
Mà Hắc Trảo cũng không có cho Lâm Mạt quá nhiều thời gian suy nghĩ. Lúc này Lâm Mạt thấy trảo ảnh đã tiếp cận Cự Linh Vương, không cần tới một giây, nó sẽ đi vào vào bên trong phạm vi công kích của Cự Linh Vương.
Cái gọi là phạm vi công kích, chính là phạm vi cận chiến của Cự Linh Vương, mà không phải dùng cách ném Chiến Phủ để công kích. Sau đó cũng, Lâm Mạt quả quyết lựa chọn để Cự Linh Vương lui lại.
Hắn làm như thế cũng rất dễ hiểu, đó là Hắc Trảo quá mức kinh khủng. Ngay cả Chiến Phủ mà còn bị phá hủy sau một sát na tiếp xúc với Hắc Trảo, mà cường độ thân thể Cự Linh Vương sẽ không vượt qua được vũ khí Chiến Phủ, mặc dù trước đó hắn đã dung hợp áo giáp thần bí.
Lúc này Lâm Mạt điều khiển Cự Linh Vương trái tránh phải tránh, cũng không có bị cái Hắc Trảo chạm đến.
Lâm Mạt đang chờ đợi thời cơ, một cái cơ hội để phá hủy Hắc Trảo. Bởi vì Lâm Mạt hiểu rất rõ nguyên lý của trò chơi, hắn xác định trước mắt Boss không có khả năng để cái Hắc Trảo này tồn tại quá lâu. Hắc Trảo có thời gian hạn chế.
Đây cũng chính là thứ mà Lâm Mạt muốn, sau đó mới triển khai công kích Boss.
Lâm Mạt thao tác phi thường tinh tế, cho nên mãi cho tới bây giờ, Hắc Trảo không thể công kích được nhân vật “Cự Linh Vương” dù chỉ một lần.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ở thời điểm này Lâm Mạt trông thấy ánh sáng phía trên Hắc Trảo càng sáng, sau đó Hắc Trảo dừng lại.
Tựa như Hắc Trảo không công kích được Cự Linh Vương, cho nên bắt đầu thay đồi ý nghĩ.
Lúc này Lâm Mạt trông thấy cái Hắc Trảo kia bắt đầu chuyển biến màu sắc. Màu sắc từ màu đen chuyển thành màu tím. Nói cách khác quang mang phát ra từ đường vân phía trên Hắc Trảo trở nên càng thêm thịnh vượng.
Có thể hiểu lúc này Hắc Trảo đã trở nên càng thêm nguy hiểm. Chỉ thấy lúc này một cái Hắc Trảo kia đột nhiên cong ngón tay, phảng phất như đang cầm thứ gì.
Lâm Mạt nhíu mắt, hắn nhìn thấy có đồ vật gì đó tồn tại ở trên bàn tay. Kia là một đám màu đen nhẹ nhàng lượn lờ, ở thời điểm này làn khói màu đen kia vặn vẹo cùng vờn quanh bên trong Hắc Trảo.
Tiếp theo một khối đá quý màu đen xuất hiện. Sau đó làn khói biến mất không thấy. Sau đó, từng du hồn màu đen bay ra từ bên trong khối đá quý màu đen này, giương nanh múa vuốt phát động công kích về phía Cự Linh Vương.
Lâm Mạt khẽ thở một hơi. Lập tức liền phấn chấn tinh thần bắt đầu tìm kiếm phương pháp phá giải khối đá quý màu đen này.
Lập tức một đạo linh quang xẹt qua trong đầu Lâm Mạt, sau đó Lâm Mạt liền có chút mấp máy môi, sau đó liền đem tay đặt ở trên bàn phím. Lúc này đang có hơn mười du hồn màu đen, vào thời khắc này Lâm Mạt cũng đè bàn phím xuống, cứ như vậy ném Chiến Phủ ra ngoài.
Sau đó kia Chiến Phủ xoay tròn trên không trung trực tiếp đâm rách du hồn màu đen. Nhưng bởi vì lực công kích không đủ, Chiến Phủ cũng không có khả năng phá huỷ những du hồn màu đen này.
Lâm Mạt thoáng có chút thất vọng thở ra một hơi, sau đó liền trơ mắt nhìn những du hồn màu đen hoàn thành tổ hợp cùng chữa trị một lần nữa.
Nhưng mà những du hồn màu đen này cũng không phải là mục tiêu hàng đầu của Lâm Mạt, mục đích chính của hắn là lợi dụng Chiến Phủ phá hủy viên đá quý màu đen.
Lâm Mạt tiếp tục công kích, Chiến Phủ phát ra quang mang màu cam bay ra rồi tạo ra một đường vòng cung trên không trung, tấn công vào viên đá quý màu đen kia. Thanh Chiến Phủ phi thường dứt khoát đánh vào viên đá quý màu đen, sau đó đá quý màu đen liền phát ra thanh âm vỡ vụn.
Đá quý màu đen biến thành mảnh vỡ, làn khói màu đen lại xuất hiện lần nữa. Sau đó cũng chính ở thời điểm này, Lâm Mạt đã nhìn thấy sau khi Chiến Phủ phá hủy viên đá thì lại tiếp tục đánh vào Hắc Trảo. Sau đó Chiến Phủ lại bị phá hủy lần nữa.
Lúc này du hồn màu đen lại tổ hợp và chữa trị lần nữa. Sau một khắc liền phát động công kích về phía “Cự Linh Vương”. Sau đó Lâm Mạt mỉm cười, Lâm Mạt không có để ở trong lòng.
Sau đó nhân vật Cự Linh Vương của Lâm Mạt liền huy động Chiến Phủ trong tay mình, một kích mang đi một du hồn màu đen. Sau đó Lâm Mạt liền bắt đầu xem xét tình huống của Hắc Trảo, hắn nhìn thấy phía trên Hắc Trảo bắt đầu xuất hiện từng đạo vết rạn.
Lâm Mạt hơi sững sờ. Lâm Mạt nói: “Đây là biểu hiện tới giới hạn rồi sao?” Nói xong câu đó, Lâm Mạt liền đã xử lý hết đám du hồn màu đen. Sau đó Lâm Mạt điều khiển Cự Linh Vương, kéo khoảng cách cùng Hắc Trảo.
Lúc này phía trên Hắc Trảo lại xuất hiện khói nhẹ màu đen, tựa như lại sắp có một khối đá quý màu đen sắp được chế tạo ra.
Lâm Mạt hơi giật hí mắt, ngón tay ấn trên bàn phím. Chỉ cần đá quý màu đen được thành hình, Lâm Mạt liền ngay lập tức phá hủy viên đá quý màu đen.
Lâm Mạt đã chuẩn bị phá viên đá quý màu đen ngay lập tức.
Nhưng ngay lúc này, Hắc Trảo đã chống đỡ không nổi. Nói cách khác ở thời điểm này Hắc Trảo đã sắp bị hủy diệt. Tiếp theo, Lâm Mạt thở ra một hơi: “Đại khái thì sẽ không ngưng tụ được viên đá quý màu đen tiếp theo.”
Nói xong câu đó, viên đá quý màu đen sắp thành hình đã vỡ nát. Sau đó ánh mắt Lâm Mạt rơi vào phía trên Hắc Trảo. Lúc này Hắc Trảo đã là trở nên phi thường hư ảo.
Hình như Lâm Mạt dự cảm được cái gì, thế là liền bắt đầu điều khiển Cự Linh Vương tận hết khả năng di chuyển về khu vực gần biên giới.
Sau đó, Hắc Trảo liền bạo tạc. Mà phạm vi cùng cường độ nó bạo tạc cũng rất doạ người, coi như Cự Linh Vương cách Hắc Trảo đã tương đương xa, nhưng vẫn bị bạo tạc ảnh hưởng.
Lâm Mạt cũng nhìn thấy Cự Linh Vương HP bị mất 2-3%. Lâm Mạt nói: “Nếu đứng ở vị trí trung tâm bạo tạc, thì chịu sao nổi?” Lâm Mạt nhẹ nhàng phun ra một câu như vậy. Lập tức hắn liền nhìn về phía Boss.
Boss đứng ở nơi xa, sau đó Lâm Mạt liền bắt đầu triển khai công kích đối với hắn. Lúc này Boss đã dùng hết lá bài tẩy của mình, không còn cách nào tạo thành tổn thương đối với Cự Linh Vương.
Cho nên Boss chỉ có thể cắn răng, sau đó cắn nát ngón tay của mình. Đại lượng máu tươi chảy ra ngoài.
Mà những máu tươi này cũng không có rơi trên mặt đất, mà ngưng tụ ra một sợi dây thừng huyết sắc.
Sau đó sợi dây thừng huyết sắc bắn về phía trước, là phát động công kích về phía Cự Linh Vương. Lâm Mạt liền dừng Cự Linh Vương lại.
Tiếp theo Lâm Mạt nhìn thấy dây thừng kia muốn khống chế Cự Linh Vương. Sau đó Lâm Mạt cũng đã điều khiển Cự Linh Vương giơ lên Chiến Phủ trong tay mình, triển khai công kích vào dây dây thừng huyết sắc.
Cái trò chơi này được xây dựng cực kỳ chi tiết. Lâm Mạt trông thấy rõ ràng, Khi sợi dây thừng bị chém đứt, thì nó sẽ rơi xuống mấy giọt huyết dịch.
Những đoạn dây thừng bị đứt tạo ra từng giọt huyết dịch nổi bồng bềnh giữa không trung. Mà hai đoạn dây thừng huyết sắc kia liền phát ra thanh âm như nước bị đun sôi, sau đó liền nổ tung ra. Cái sợi dây thừng này liền biến thành rất nhiều giọt máu.
Lâm Mạt cũng hơi sững sờ: “Có ý tứ gì?” Hắn cảm thấy có chút khó tin. Mà không chỉ như thế, Lâm Mạt trông thấy lúc này Boss có chút lung lay như sắp đổ.
Nhưng không biết vì cái gì, Lâm Mạt lại nhìn thấy khóe miệng Boss lưu lại một nụ cười nhàn nhạt.
Lâm Mạt cau mày điều khiển Cự Linh Vương di chuyển về phía Boss. Nhưng hắn liền phát phát hiện nhân vật mình không thể di động.
Lâm Mạt mới ý thức được sự quỷ dị của dây thừng huyết sắc. Chỉ thấy lúc này từng giọt máu đang đánh vào trên thân thể Cự Linh Vương, sau đó những giọt máu kia như biến thành từng sợi tơ, sau đó tạo thành một cái kén máu vây quanh Cự Linh Vương.
“Đây là muốn khống chế và nô dịch nhân vật của ta?” Lâm Mạt có chút suy nghĩ, “Thật sự là dã tâm thật lớn… Người trẻ tuổi, ta rất thưởng thức ngươi.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền trở nên nghiêm túc. Sau đó ánh mắt của hắn rơi vào một thẻ bài.
Tấm thẻ bài này chính là thẻ bài “Khô Mộc Phùng Xuân” đi theo Lâm Mạt sớm nhất. Nó có được hồi máu hiệu quả phi thường tốt, nhưng trừ cái đó ra nó còn có được hiệu quả giải trừ khống chế.
Lâm Mạt cảm thấy hiện tại thẻ bài “Khô Mộc Phùng Xuân” đã được tiến cấp, có thể giải trừ được cái hiệu quả khống chế mà hắn đang dính phải này.
Thế là không có chút gì do dự, Lâm Mạt trực tiếp vận dụng pháp thuật này. Sau đó ánh sáng màu xanh lục phóng lên tận trời, tiếp theo liền có thể nhìn thấy Lâm Mạt đã thấy kỹ năng phát huy hiệu quả đặc biệt.
Chỉ thấy cái kén máu trở nên khô quắt. theo thời gian trôi qua, cái kén máu vây quanh Cự Linh Vương bị vỡ tan.
Nhưng Boss bất ngờ đối với loại tình huống này. Sau đó thân thể của hắn sắp sụp như núi lở, lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Lâm Mạt nhếch miệng mỉm cười, sau đó liền nhấn một cái vào mặt đất, lúc này Cự Linh Vương liền lợi dụng “Thuấn di” thành công chuyển vị, cứ như vậy đi tới bên người Boss.
Sau đó Cự Linh Vương liền giơ Chiến Phủ lên, lúc này một trận gió truyền tới thổi bay mũ Boss.
Tiếp đó Lâm Mạt thông qua màn ảnh máy vi tính nhìn thấy khuôn mặt Boss. Lâm Mạt nhịn không được nhẹ nhàng “ah” một tiếng, bởi vì khuôn mặt Boss lại giống như đúc nhân vật thuật sĩ của hắn.
Lâm Mạt nói: “Hẳn đây chính là dáng vẻ kiếp trước của nhân vật chính?” Lâm Mạt như nghĩ ra điều gì đó, hắn cũng an tĩnh nhìn chăm chú Cự Linh Vương. Đột nhiên người áo đen này liền mỉm cười nhìn nhân vật của Lâm Mạt.
Hắn nói: “Chúc mừng ngươi thông qua được khảo nghiệm.” Nói xong câu đó thân thể của hắn liền trở nên hư ảo. Hắn sau một khắc liền biến mất không thấy.
Lâm Mạt nhìn theo, như có điều suy nghĩ nói: “Sau bao nhiêu khó khăn mới nhìn thấy hậu thế của mình, mà không có lời đặc biệt gì muốn nói sao? Vẫn là nói… Hay căn bản không phải kiếp trước của nhân vật chính trước, mà là một loại bố trí kiếp trước lưu lại.”
Ánh mắt Lâm Mạt đột nhiên sáng lên, thấy tại chỗ người áo đen biến mất, lưu lại một khối đá màu đen bất quy tắc. Tảng đá trôi lơ lửng ở giữa không trung. Trên mặt ngoài tồn tại một chữ “Đế”.
“Đây chính là đế thạch trong truyền thuyết sao?” Lâm Mạt nhận ra được.
Trong giọng nói của Lâm Mạt mang theo một vẻ vui mừng. Nói cách khác “Đế thạch” hoàn toàn ngoài dự liệu của Lâm Mạt.
Đế thạch là một loại đạo cụ đặc thù cực kì hi hữu. Người chơi sử dụng đạo cụ đặc thù này xong, thực lực nhân vật biến thân sẽ lập tức tăng tới Đế cấp, mà lại không có bất kỳ tác dụng phụ gì.
Không có tác dụng phụ ý tứ chính là, sử khi dụng “Đế thạch” thì thiên phú và tiềm lực của nhân vật biến thân sẽ không bị bất kỳ ảnh hưởng nào. Thực lực vẫn có khả năng tăng cường rất lớn.
Lâm Mạt thở ra một hơi, tiếp theo hắn liền điều khiển Cự Linh Vương đi tới bên cạnh đế thạch, nhặt khối đế thạch kia lên. Sau đó ném nó vào trong túi đeo lưng.
Lâm Mạt liền ấn mở ba lô kích hai lần vào khối đế thạch, sau đó đế thạch liền biến mất. Hắn đóng ba lô lại, dùng ánh mắt có chút vui mừng nhìn Cự Linh Vương biến hóa.
Chỉ thấy trên thân thể Cự Linh Vương hiện lên một ngọn lửa màu đen, mà những ngọn lửa màu đen này nhìn tựa đang trở nên càng thêm thịnh vượng. Theo thời gian trôi qua, bản thể Cự Linh Vương lại bị ngọn lửa màu đen bao phủ hoàn toàn.
Thoạt nhìn thì có chút khó tin, bởi vì mặc dù bản thể Cự Linh Vương đã thu nhỏ rất nhiều, nhưng so với hình thể bình thường thi nó phi thường to lớn. Vì vậy có thể hiểu thế lửa kinh người thế nào.
Lúc này Lâm Mạt cũng là không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu như ở thời điểm này bởi vì cử động của mình mà để quá trình tiến giai của Cự Linh Vương chịu ảnh hưởng, Lâm Mạt sẽ phum một ngụm huyết vào màn hình mất.
Thế là hắn khẽ thở một hơi, bắt đầu chờ đợi. Rất nhanh thân thể Cự Linh Vương được ngọn lửa màu đen tôi luyện mà thu nhỏ lại. Tiếp theo thân thể Cự Linh Vương ngã xuống.
Lâm Mạt phi thường nghiêm túc nhìn thân ảnh Cự Linh Vương ngã trên mặt đất. Lâm Mạt cũng không có quá nhiều biểu lộ, mà dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn hàng thẻ bài. Lúc này thẻ bài “Bất diệt thân thể” lại được nâng cấp, mặc dù quá trình tiến giai vẫn chưa hoàn thành, nhưng bây giờ nó lại không ở vào trạng thái không thể kích hoạt.
HP của Cự Linh Vương đã hạ xuống một mức phi thường nguy hiểm, tựa hồ chỉ cần một kích rất nhỏ, liền có thể thành công đánh chết nó. Lúc này HP Cự Linh Vương còn đang chậm rãi hạ xuống, Lâm Mạt chỉ là khẽ thở dài một cái: “Cố lên a, Cự Linh Vương.”
Sau đó qua khoảng năm giây, Lâm Mạt cũng đã thấy Cự Linh Vương vươn một cánh tay ra khỏi thân thể cũ, có thể nói Cự Linh Vương đã hoàn thành một lần thuế biến.
Hoàn thành thuế biến xong, Cự Linh Đại Đế như là phá kén đi ra, lúc này HP của hắn vẫn ở mức rất nguy hiểm, ước chừng chỉ còn lại 4-5%.
Sau đó trên thân Cự Linh Đại Đế đột nhiên toát ra một đạo quang hoa màu đen, sau đó liền có thể nhìn thấy rõ HP Cự Linh Đại Đế hồi đầy với tốc độ rất nhanh.
Lâm Mạt uống một hớp nước, Lâm Mạt đã thấy Cự Linh Đại Đế hồi phục tốt HP. Nói cách khác thông qua hắc sắc quang mang vừa rồi, hắn đã đưa HP từ trình độ cực kỳ nguy hiểm kéo đến max trị số.
Lúc này Lâm Mạt ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời trong trò chơi, nhưng hắn cũng không nhìn thấy lôi vân sinh ra. “Nói cách khác, lôi kiếp sẽ không sinh ra…” Lâm Mạt trầm mặc một lát nói, “Cái này thật đúng là một mảnh đất kỳ dị.”
Nói xong câu đó Lâm Mạt liền bắt đầu dò xét hoàn cảnh chung quanh, tìm kiếm phương pháp rời khỏi nơi đây. Lâm Mạt không ngừng điều chỉnh góc độ, rốt cục ở thời điểm này phát hiện khu vực lưu game.
Lâm Mạt cũng hơi sững sờ: “Ta đang tìm kiếm Cửa Truyền Tống rời khỏi nơi đây, không muốn tìm nơi lưu game a.” Lập tức Lâm Mạt lắc đầu nói: “Ổn một tay cũng không tệ.” Lâm Mạt điều chỉnh trạng thái bản thân một chút.
Tiếp theo Lâm Mạt bắt đầu điều khiển Cự Linh Đại Đế. Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện ở thời điểm này Cự Linh Đại Đế không nghe theo chỉ thị của mình, Đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
“Ừm?” thần sắc Lâm Mạt thoáng có chút kinh ngạc, “Làm sao không động được.” Nói xong câu đó Lâm Mạt liền bắt đầu quan sát Cự Linh Đại Đế.
Sau đó hắn không ngừng lắc con chuột. Đột nhiên như là hắn nghĩ đến cái gì, thế là liền đem con trỏ di động đến trên thân thể Cự Linh Vương. Tiếp theo thì đã nhìn thấy có một tầng hào quang màu xanh lục.
Đạo ánh sáng này rất nhạt, nhưng Lâm Mạt lại thấy phi thường rõ ràng. Lâm Mạt liền nhấn con chuột một cái, tiếp theo Cự Linh Đại Đế liền di động.
Sau đó Lâm Mạt khẽ gật đầu, bên trong nội tâm của hắn đã là có suy đoán. Chỉ thấy Cự Linh Đại Đế đã đi tới thân thể tàn phế kia. Cự Linh Đại Đế vươn bàn tay của mình, trên bàn tay của hắn bắt đầu phát ra quang mang phi thường cường liệt.
Sau đó thân thể tàn phế kia liền biến thành một tầng áo giáp, hơn nữa nhìn cái bộ dáng này, nó giống với tình cảnh Cự Linh Vương dung hợp áo giáp thần bí. Bất quá đối với Cự Linh Đại Đế mà nói, trước mắt cái áo giáp thần bí này chỉ như một tầng quần áo mà thôi. Hiện tại Cự Linh Đại Đế có cường độ thân thể đã vượt xa khỏi cường độ áo giáp thần bí.
Sau đó thân thể tàn phế kia bắt đầu biến thành từng mảnh nhỏ vụn rồi hóa thành từng hạt bụi quấn quanh cánh tay Cự Linh Đại Đế.
Trên cánh tay Cự Linh Đại Đế xuất hiện từng đường vân phức tạp mà lại mỹ lệ.
Lâm Mạt nói: “Ừm, loại biến hóa này có tác dụng gì không?” Sau đó hắn liền chăm chú nhìn vào biến hóa trước mắt. Chỉ thấy lúc này sắc quang mang trên tay Cự Linh Đại Đế đã chuyển thành màu kim màu sắc, sau đó hắn bắt đầu ngưng tụ vũ khí trong tay mình.
Lúc này Chiến Phủ đã không thể gọi là Chiến Phủ. Màu sắc của nó đã trở nên tối hơn, nhưng chung quanh của nó lại có rất nhiều điểm sáng như tinh tú.
Những điểm sáng này đang biến hóa. Nếu như dụng tâm mà nhìn, thì có thể nhìn thấy giữa bọn chúng có một liên kết yếu ớt.
Những liên kết này phi thường yếu, nói cách khác những sợi dây liên kết này cũng không dễ nhìn thấy. Mà không chỉ có như thế, những điểm sáng kia cũng tồn tại không vĩnh viễn. Có một số điểm sáng đã ảm đạm và biến mất, nhưng cũng có nhưng điểm sáng mới được ngưng tụ từ trong hư vô.
Lúc này Lâm Mạt trông thấy trên thanh chiến phủ, xuất hiện một kim văn chữ “Đế”. Cái văn tự này đã tồn tại từ lúc đầu. Nhưng nó lại có màu đen nên nhìn sẽ không thấy.
Mà bây giờ Lâm Mạt có thể phát hiện nó, chủ yếu là vì văn tự đột nhiên phát sáng, nói cách khác nó như mãnh thú mở mắt ra, phát ra hào quang óng ánh.
Lâm Mạt nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó Cự Linh Đại Đế duỗi tay nắm chặt thanh chiến phủ. “Nên gọi ngươi là gì đây… Nếu không thì đơn giản một chút, trực tiếp gọi Đế Phủ được rồi.” Lâm Mạt nghiêm túc nói. Sau đó, Lâm Mạt đã nhìn thấy vị trí phía trước đã xuất hiện hai Cửa Truyền Tống. Bọn chúng cách Cự Linh Đại Đế không xa lắm.
Lúc này Lâm Mạt liền để Cự Linh Đại Đế tiến về phía Cửa Truyền Tống. Một cái Cửa Truyền Tống tản ra ánh sáng màu đỏ, mà một Cửa Truyền Tống còn lại thì tản ra hào quang màu xanh lam.
Thế là ngay lúc này, Lâm Mạt tiếp tục di chuyển. Sau đó màn hình của Lâm Mạt cũng đột nhiên có biến hóa. Lâm Mạt biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Tiếp theo chính là một đoạn video anime. Mà Lâm Mạt đoán đoạn video tiếp theo vô cùng trọng yếu, cho nên Lâm Mạt cũng bắt đầu dụng tâm quan sát đoạn anime này.
Sau đó thông qua đoạn video này, Lâm Mạt đã biết rõ hai tòa Cửa Truyền Tống kia có tác dụng như thế nào.
Bên trái tản ra hào quang màu đỏ là thông tới hướng nhân gian, mà Cửa Truyền Tống phát ra quang mang lam sắc lại thông hướng Ma Giới. Lúc này Lâm Mạt phi thường nghiêm túc lựa chọn.
“Đương nhiên là đi hướng Ma Giới rồi.” Lâm Mạt nói, “Đi nhân gian là tiến vào thế cuộc của người ta, chẳng lẽ ta lại tự nguyện để bị tính kế sao?” Nói xong câu đó Lâm Mạt nhìn xem truyền tống trận lắc đầu: “Đả thông Ma Giới thì có thể đạt được hạo kinh. Nhân gian Hồng Trần Kiếp… Không đi cũng được.” Bên trong lời hắn nói lộ ra một phần tin tức đến từ đoạn video kia.
Nói xong, Lâm Mạt cũng chăm chú nghiêm túc nhấn vào Cửa Truyền Tống hướng Ma Giới. Sau đó cũng chính ở thời điểm này, Lâm Mạt đã nhìn thấy Cự Linh Đại Đế tiến vào thế giới “Ma Giới”.
Lúc này màn ảnh máy vi tính của Lâm Mạt liền lập tức tối sầm lại, sau đó. Hai chữ xuất hiện ở giữa màn hình của Lâm Mạt.
“Ma Giới…” Lâm Mạt nhận ra. Sau đó Lâm Mạt liền mỉm cười, nhìn hai văn tự này tan biến vào thiên địa. Tiếp theo màn hình Lâm Mạt cứ tiếp tục sáng lên, cứ như vậy, nhân vật “Cự Linh Đại Đế” cũng đã đi tới Ma Giới.
Lần này Lâm Mạt lựa chọn phương thức quá quan trảm tướng, đánh cho Ma Giới rung chuyển không thôi. Hắn nhìn thời gian, ước chừng tốn một giờ, Lâm Mạt cũng đã đánh tới cuối Ma Giới.
Trong quá trình này, Lâm Mạt để kinh thiên kiếm tiến giai thành Ma Quân kiếm, nhân vật Thủy yêu tinh đi theo Lâm Mạt từ đầu cũng có được bảo vật tiến hóa thành hình tượng nữ tử thành thục.
Sau đó, Lâm Mạt cũng đã hết sức chăm chú nhìn cửa ải cuối cùng “Ma Đế”.
Lúc này Ma Đế có mái tóc đen dài như thác nước, trong tay cầm một cây trường thương. Đôi mắt của hắn rực rỡ như sao, mà trường thương trong tay hắn cũng có long hồn màu đen vờn quanh, nhìn uy lực không tầm thường… Đương nhiên, dù sao cái này cũng là binh khí của Ma Đế.
Lâm Mạt liền để Cự Linh Đại Đế ném Đế Phủ trong tay mình ra, Đế Phủ cắt qua không gian Ma Giới. Sau đó liền va chạm vào vũ khí trong tay Ma Đế.
Chỉ nghe thấy hai vũ khí va vào nhau phát ra tiếng vang mãnh liệt, sau đó Lâm Mạt đã nhìn thấy từng đạo long hồn màu đen muốn xâm lấn Đế Phủ. Bọn chúng như tre già măng mọc lao ra từ trong ma thương, sau đó liền bắt đầu chui vào bên trong Đế Phủ.
Đế Phủ cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm nào, nhưng quang mang hắc sắc trên người nó đã mãnh liệt hơn, sau đó chữ “Đế” chấn động một cái, những long hồn màu mực liền bị phá hủy một cách dễ dàng.
Sau đó có những điểm sáng cũng lao ra khỏi chiến phủ, sau đó bao phủ phía ngoài “Long Hồn Ma Thương”. Dường như đang muốn thử khống chế thanh vũ khí Ma Đế này…
Vũ Ma Đế lập tức giận dữ, hắn điên cuồng rót pháp lực của mình vào Long Hồn Ma Thương. Sau đó một đầu long hồn to lớn như ẩn như hiện bắt đầu ngưng thật quanh ma thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận