Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 84: Một đoạn phát dục thời gian (length: 7782)

Cố lão ma thật sự có chút bất ngờ, bởi vì theo thực lực của Chu Phụng, căn bản không thể nào chiến thắng bất kỳ một đệ tử chân truyền nào.
Đối với các đệ tử chân truyền trong môn, Cố lão ma vẫn tương đối hiểu rõ.
Về cơ bản đều được trang bị đầy đủ, pháp khí phòng ngự luôn có, sau đó là các loại bùa chú, đan dược.
Chu Phụng chẳng qua là một tiểu tử nghèo hèn vừa mới đột phá đến cảnh giới Linh Đài.
Thậm chí còn không có thời gian làm quen với cảnh giới Linh Đài này, đến đạo thuật Linh Đài cảnh cũng không có thời gian tu luyện.
Cái này là sao...
"Xem ra bí mật trên người ngươi không đơn giản à!"
Loại biểu hiện này của Chu Phụng, trực tiếp khơi dậy hứng thú của Cố lão ma.
Tuy nhiên trước đó Cố lão ma đã biết trên người Chu Phụng có bí mật, nhưng cũng không quá để ý.
Nhưng bây giờ Chu Phụng trực tiếp đánh chết một tên đệ tử chân truyền, bí mật trên người này tuyệt đối không nhỏ.
"Đây là . . . ."
Toàn thân Chu Phụng dựng hết cả lông tơ, một chút hơi lạnh từ phía sau lưng bốc lên.
"Vậy mà nhìn không ra? Cũng là linh lực cùng huyết khí quá hùng hậu. . . ."
"Mà lại vết thương này. . . . Vậy mà có thể sống sót? Đồng thời còn tự lành rồi?"
"Thân thể căn bản không có điều trị tốt, linh lực vận chuyển cũng không cao rõ ràng. . . . ."
Cố lão ma lúc này cẩn thận kiểm tra toàn thân hắn.
Một chiếc kính mắt đỏ sẫm lơ lửng trước mặt Chu Phụng, tròng mắt không ngừng đảo loạn.
Kỳ quái là, Cố lão ma cũng nhìn không ra bí mật của Chu Phụng.
Ngược lại, thân thể Chu Phụng hiện tại rất hỗn độn, kinh mạch lệch vị trí, huyệt đạo bị tắc, thể nội có đủ loại vết sẹo.
Nhục thân dường như trải qua mấy lần nứt toác, nhưng đều tự lành một cách kỳ lạ.
Thủ pháp vận chuyển linh lực cực kỳ thô ráp, xem ra hẳn là không có ai dạy bảo.
Chỉ bằng cái này! Chu Phụng làm sao giết được một đệ tử chân truyền?
Cho dù lấy thương đổi thương cũng không có khả năng a!
"Chẳng lẽ là thiên tài chiến đấu trong truyền thuyết?"
Cố lão ma dùng ma khí tạo ra một ma ảnh.
Ma ảnh vừa mới xuất hiện, liền bị Chu Phụng phát hiện, đi săn đại sư cái bị động thêm cảm giác.
Phối hợp thêm bản năng chiến đấu, khiến hắn phát hiện ma ảnh sau lưng đầu tiên.
"Cảm giác nhạy bén thật tốt! Chẳng lẽ đây không phải một khối sắt vụn, mà là một khối vật liệu thép tốt nhất?"
Cố lão ma bí mật quan sát phản ứng của Chu Phụng, hai mắt hơi nheo lại.
Bởi vì trên thế giới này, có một loại người là yêu nghiệt chiến đấu trời sinh.
Loại người này có thể tư chất không cao, tốc độ tu hành cũng không nhanh, nhưng khi vào thực chiến, lại luôn có thể phát huy hết sức chiến đấu gấp mấy lần.
Trực giác chiến đấu và bản năng chiến đấu cực kỳ biến thái, có thể tùy thời bắt lấy nhược điểm của đối thủ.
Đây là nguyên liệu luyện chế Chiến Nô tốt nhất.
"Có ý tứ! Đây là lệnh bài dược tháp! Ngươi hãy đến đó học tập luyện đan một thời gian đi!"
"Vừa vặn tông môn hiện tại đang giao chiến với Bái Vu giáo! Ngươi liền đến dược tháp trốn tránh!"
Nghĩ nghĩ, Cố lão ma ném ra một chiếc lệnh bài.
Trên lệnh bài viết một chữ dược.
"Hô ~~"
Lúc này Chu Phụng cuối cùng cũng thở phào một hơi, vì cảm giác bị nhìn trộm kia cuối cùng cũng biến mất.
Hơn nữa hắn không ngờ Cố lão ma lại dễ nói chuyện như vậy.
Vậy mà bảo hắn đi dược tháp tránh đầu sóng ngọn gió?
Dược tháp nơi này Chu Phụng từng nghe qua một vài tin tức, đây là nơi tất cả Luyện Đan Sư của Tam Cổ môn tụ tập.
Có thể nói là nơi cốt lõi của Tam Cổ môn, cũng là nơi hài hòa nhất trong tông môn.
Bởi vì Chu Phụng đã từng nghe người ta nói, nếu như có thể vào dược tháp làm học đồ thì tốt rồi.
Tối thiểu sẽ không tùy tiện bị người giết chết, hơn nữa còn có thể học được kiến thức luyện đan.
Phải biết Luyện Đan Sư là một nghề thực sự cao, phú, soái, cho dù là môn phái ma đạo, cũng cần dành cho Luyện Đan Sư sự tôn trọng đầy đủ.
Dù sao Luyện Đan Sư có thể sản xuất các loại đan dược, đây là tài nguyên cực kỳ cần thiết cho tất cả người tu hành.
"Với tư chất của ngươi, trở thành học đồ luyện đan chắc là rất đơn giản! Chờ ta trở lại nếu ngươi vẫn chưa trở thành học đồ luyện đan. . . ."
Ngay lúc thần kinh căng thẳng của Chu Phụng vừa giãn ra, Cố lão ma trầm giọng uy hiếp một câu.
"Với tư chất của ta? Học đồ luyện đan?"
Chu Phụng lập tức ngây người.
"Không sai! Nếu ngươi không thể hiện ra giá trị để ta bồi dưỡng! Vậy thì. . . . ."
Trong lúc nói chuyện, một đạo ma khí quấn lấy thân thể Chu Phụng.
Thôn Ma Ấn trên người Chu Phụng lại lần nữa hiện ra, đồng thời so với lúc trước trở nên càng dễ thấy hơn.
Trước đây Thôn Ma Ấn hầu như không nhìn thấy.
Nhưng bây giờ lại trải rộng cả tay phải của hắn, hoa văn quỷ dị phức tạp giống như dây leo, bò đầy cánh tay của hắn.
Đây là Cố lão ma tăng cường Thôn Ma Ấn.
Tên tiểu tử trước mắt này hình như có không ít bí mật, nên để an toàn, Cố lão ma dùng ma khí xâm nhập một cánh tay của Chu Phụng.
"Rời khỏi đây!"
Làm xong việc này, Cố lão ma lập tức bảo Chu Phụng rời đi.
Chu Phụng muốn hỏi gì đó liền lập tức ngậm miệng lại, rồi nhanh chóng rời khỏi núi.
. . . . .
Sau khi rời khỏi núi, Chu Phụng về tới nơi ở tại Khổ Trúc phong.
"Để ta chỉnh lý lại một chút. . . ."
Vì xảy ra quá nhiều chuyện, đầu óc của hắn có chút rối bời, nên giờ hắn bắt đầu chậm rãi chỉnh lý suy nghĩ.
Còn nữa là mình phải làm gì tiếp theo?
Cũng không biết từ khi nào, hắn bắt đầu trở nên lỗ mãng, nhiều khi cũng không dùng đầu óc.
Bây giờ đang có cơ hội này, nhất định phải nghiêm túc xem xét tình hình của bản thân và lên kế hoạch cho tương lai.
Đầu tiên là mối đe dọa! Hiện tại đối với Chu Phụng, bây giờ còn có bao nhiêu mối đe dọa.
Mối đe dọa trực tiếp nhất chắc là Thôn Ma Ấn trên người, Thôn Ma Ấn này có thể uy hiếp tính mạng hắn bất cứ lúc nào.
"Bất quá Cố lão ma tạm thời chắc sẽ không ra tay với ta!"
Chu Phụng bình tĩnh phân tích ra.
Thôn Ma Ấn tuy là mối đe dọa lớn nhất, nhưng trong ngắn hạn chắc không gây uy hiếp.
Bởi vì theo lời của Cố lão ma vừa rồi, Chu Phụng biết gần đây tông môn đang giao chiến với Bái Vu giáo.
Tuy không biết thực lực của Bái Vu giáo ra sao.
Nhưng đến trưởng lão như Cố lão ma cũng không thể ở lại tông môn, có thể thấy Bái Vu giáo này cũng không yếu.
Nên mối đe dọa của Thôn Ma Ấn tạm thời không cần lo lắng.
Sau đó mối đe dọa thứ hai là chỗ dựa phía sau Hàn Xí, hắn giết Hàn Xí, chắc chắn sẽ có người đến gây phiền phức.
Nhưng bây giờ Chu Phụng có lệnh bài dược tháp, có thể đến dược tháp lánh nạn.
Mối đe dọa này coi như không có.
Cuối cùng là cừu gia của hắn, Triệu Vũ, đối với Chu Phụng đã đột phá đến Linh Đài cảnh thì đây quả thực không đáng là mối đe dọa.
"Nói cách khác. . . Ta bây giờ có thể an tâm phát triển một thời gian?"
Sau khi tổng kết lại, Chu Phụng phát hiện mình hình như có thể an ổn phát triển một thời gian.
Quá tuyệt vời! Vừa vặn có thể thừa dịp thời gian này chỉnh hợp một chút sức mạnh bản thân.
Hiện tại điều Chu Phụng cần nhất là một khoảng thời gian phát triển an ổn như vậy.
Những trận chiến liên miên và các loại tranh đấu trước đó, khiến không chỉ thân thể có chút mệt mỏi mà tâm thần cũng có chút rã rời không chịu nổi.
Nếu tiếp tục như vậy, hắn cảm thấy sớm muộn cũng có chuyện.
Bây giờ có thể có một khoảng thời gian an ổn phát triển như thế thì không còn gì tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận