Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 410: Vô địch chiến lực (length: 8388)

Chu Phụng trước mắt nơi này, hai bên núi vây quanh, ở giữa còn có một cái hồ nước nhỏ.
Theo địa thế mà xét thì là một nơi cực tốt.
Hơn nữa bốn phía nơi này còn có một cái Mê Tung Trận tự nhiên, chỉ cần tới gần sẽ có một lớp sương mù mỏng nổi lên.
Liên quan đến kiến thức về trận pháp, Chu Phụng sau khi có được trí não đã tiến hành các loại phân tích.
Trình độ trận pháp tuy không tốt lắm, nhưng năng lực phân tích và phá giải vẫn có.
Thậm chí hắn có thể cảm nhận được một chút linh khí ngưng tụ ở nơi này.
Bên cạnh hồ nước tựa hồ còn có một cây linh thụ sinh trưởng?
So với những nơi khác của Âm Phong sơn mạch, nơi này quả thực là thiên đường.
Thảo nào có nhiều người tụ tập ở chỗ này như vậy.
Trong cảm nhận của hắn, có khoảng năm sáu luồng khí tức ở nơi này.
Hơn nữa đều là tu vi Thần Thông cảnh.
"Vậy thì trước giải quyết những người này đi!"
Chu Phụng bắt đầu nhờ trí não suy diễn, nên làm thế nào để giải quyết hết những người này một lần.
Sau khi có được trí não, lực chiến đấu của hắn không biết đã tăng lên đến mức nào.
Bởi vì trí não kiểm soát sức mạnh còn lợi hại hơn Chu Phụng nhiều.
Thông thường, sức mạnh 100%, khi thi triển ra có thể phát huy tới 200% uy lực.
Đồng thời sẽ không bao giờ mắc sai lầm, cực kỳ ổn định.
Kết hợp cùng với Lục Nhâm chi thuật, vừa chiến đấu vừa suy diễn lành dữ, cả hai cái này hợp lại.
Khiến Chu Phụng ở Thần Thông cảnh như chỗ không người.
Thậm chí hắn còn muốn so một trận với đại năng Hóa Long cảnh.
Chẳng bao lâu, trí não đưa ra một kế hoạch hoàn mỹ.
Đó chính là lợi dụng đại trận tự nhiên này, mượn Mê Tung Trận tự nhiên, Chu Phụng có thể hoàn toàn vô hại giải quyết tất cả mọi người.
Chỉ là lần này cần phải toàn lực ứng phó, không thể thoải mái nhẹ nhàng như lần trước đối phó La Hiên.
"Vậy... bắt đầu thôi!"
Toàn thân huyết khí của Chu Phụng xao động, Thái Hư chân khí ngưng tụ thành một bộ chiến giáp.
Bộ chiến giáp này trông như dòng nước đang chảy, dưới ánh mặt trời chậm rãi trôi.
Hơn nữa kim sắc huyết khí không hề tiết lộ chút nào, chỉ có song đồng của Chu Phụng biến thành màu vàng.
Đây là biểu hiện của sự khống chế tinh tế từ trí não, kiểm soát mỗi một tia lực lượng, không để một chút xíu sức mạnh rò rỉ ra ngoài.
Trước kia, hắn dù thế nào cũng không làm được.
Bởi vì việc này quá lãng phí tinh lực và tâm thần, chỉ khi có trí não hỗ trợ thì hắn mới có thể làm đến mức này.
"Làm càn!"
"Là ai! !"
"Dám đến tìm gia gia gây sự!"
"..."
Đại Hoàng nghe tiếng ồn ào bên trong, hai tai dựng lên cảnh giác xung quanh xem có nguy hiểm gì không.
Bên trong Mê Tung Trận, thỉnh thoảng phát ra tiếng chiến đấu.
Nhưng rất nhanh những âm thanh này liền kết thúc.
Chu Phụng dựa vào chiến giáp và chiến mâu được ngưng tụ từ Thái Hư chân khí, còn có nhục thân vô cùng cường đại.
Không thèm quan tâm các loại thủ đoạn của đám tà tu này.
Bởi vì dù là thủ đoạn gì, hắn đều có thể chống đỡ.
Các loại thần thông của những tà tu này, đối với Chu Phụng mà nói chẳng có tác dụng gì.
Ngược lại, hắn nhờ sự giúp đỡ của trí não, có thể tìm ra nhược điểm của những tà tu này trong nháy mắt.
Thậm chí có thể mượn Mê Tung Trận ẩn thân.
Đây thực sự là một cuộc tàn sát!
Nhưng ngoài một hai tên xui xẻo dùng để giết gà dọa khỉ làm điển hình.
Những người còn lại vẫn còn sống.
Bởi vì cần phương pháp tu hành của những người này.
"Quái vật! Quái vật!"
Một người trong đó hoảng sợ nhìn Chu Phụng, dường như không thể chấp nhận được sự tàn sát nghiêng về một phía vừa rồi.
Bộ Thái Hư Chiến Giáp màu đen trắng trên người Chu Phụng không hề tiêu tan, còn hắn thì mang vẻ mặt bình tĩnh.
"Các ngươi nói ra phương pháp tu hành đi!"
Vẫn đơn giản trực tiếp như trước.
"Nứt Ma Đại Pháp!"
Chu Phụng vừa dứt lời, người vừa nãy còn mang vẻ mặt hoảng sợ kia đột nhiên chia thân thành sáu mảnh.
Trực tiếp thoát đi theo sáu hướng.
Rõ ràng là, vẻ mặt hoảng sợ vừa rồi đều là giả vờ.
Dù sao những lão ma nhiều năm này, tâm tính cực kỳ vững vàng, sao có thể dễ dàng bị dọa sợ như vậy.
Mặc dù sức chiến đấu của Chu Phụng mạnh có hơi khoa trương, thậm chí còn chẳng dùng đến thủ đoạn gì.
Lần lượt bắt hết mọi người ở đây.
Nhưng chuyện đó không dọa được những lão ma này, ngược lại, khi thấy Chu Phụng cố ý để lại mạng sống cho bọn hắn thì.
Từng người bắt đầu chọn cách chạy trốn.
Người dùng Nứt Ma Đại Pháp kia vừa động, những người khác cũng ào ào thi triển các loại thủ đoạn.
Thế nhưng, tất cả chuyện này đều nằm trong phạm vi cân nhắc của trí não.
Thái Hư chân khí ngưng tụ thành một cây cung.
Giương cung lắp tên!
Một mũi tên!
Trúng đích cực kỳ chính xác vào một kẻ muốn trốn.
Sinh cơ hoàn toàn mất hết!
Người kia một giây trước vẫn là tà tu đáng sợ ở Âm Phong sơn mạch.
Thậm chí ở bên ngoài còn được xưng là lão tổ.
Nhưng giây sau, đã bị Chu Phụng bắn chết bằng một mũi tên.
Hơn nữa, cảnh tượng đó giống như trực tiếp đâm vào tên của Chu Phụng mà chết, cảnh tượng ấy thật quá quỷ dị.
Sau khi có trí não hỗ trợ, Chu Phụng cũng hiểu vì sao Thái Hư Nhân Hoàng chỉ dùng một Thần Thông cảnh lại có thể trở thành Nhân Hoàng.
Bởi vì Thái Hư chân khí này thật sự quá tốt.
Có thể tùy ý ngưng tụ, tùy ý tiêu tan, lực phòng ngự cực mạnh, còn có ma diệt chi lực kinh khủng.
Một khi bị Thái Hư chân khí đánh trúng, Thái Hư chi lực kia sẽ không ngừng làm hao mòn nhục thể của ngươi.
Ngươi phải dùng lực lượng tương đương để chống lại.
Nếu không, trong nháy mắt sẽ bị sức mạnh ma diệt kia làm tiêu hao sinh cơ.
Kinh khủng nhất là Thái Hư chân khí còn có thể tuần hoàn sử dụng.
Bộ chiến giáp trên người Chu Phụng ngưng tụ từ Thái Hư chân khí, nếu như bị đánh tan, những Thái Hư chân khí đó vẫn sẽ ở dưới sự ràng buộc của hắn mà ngưng tụ lại.
Hơn nữa tiêu tán rất ít.
Công phòng nhất thể! Tiêu hao cực ít!
Quá kinh khủng! Môn thần thông này ngoại trừ tiêu hao thần hồn chi lực hơi nhiều thì hầu như không có khuyết điểm nào.
Để đạt tới trình độ này, trí não của Chu Phụng phải tạm dừng những công việc khác.
Sử dụng toàn bộ sức tính toán để hỗ trợ Chu Phụng chiến đấu.
"Ta hỏi! Các ngươi trả lời!"
Cây cung mạnh mẽ trên tay Chu Phụng tiêu tán thành Thái Hư chân khí, rồi sau đó những Thái Hư chân khí này lại biến thành một khẩu súng lục.
Hắn dùng súng lục chỉ vào những người này.
Đối diện những người này dù không biết vật trên tay Chu Phụng là gì.
Nhưng hết sức hiểu ý không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì mũi tên vừa nãy đã giết không chỉ một người.
Chu Phụng đã chứng minh, một mình hắn có thể chắc chắn giết tất cả mọi người ở đây.
Mà lại không tốn sức chút nào.
"Loại yêu nghiệt này! Sao lại vào Âm Phong sơn mạch?"
"Đáng ghét! Chẳng lẽ Âm Phong sơn mạch có đồ vật gì xuất thế?"
"Hắn không sợ những lão quái vật Hóa Long cảnh sao?"
"..."
Những người này điên cuồng lẩm bẩm trong lòng, theo bọn hắn thấy, Chu Phụng chắc chắn là thánh tử của thánh địa nào đó.
Thực lực thế này, khí độ thế này căn bản không thể là đám tán tu được.
Điều khiến bọn họ không hiểu là, nếu Chu Phụng là thánh tử của thánh địa, căn bản không cần thiết phải vào Âm Phong sơn mạch.
Bởi vì hoàn cảnh Âm Phong sơn mạch, chỉ có tà tu và quỷ tu mới muốn sống ở đây.
Nơi này linh lực mỏng manh, căn bản không thích hợp để tu sĩ bình thường tu hành.
Dù trong lòng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng những người này vẫn chọn nghe theo.
Lần lượt nói ra phương pháp tu hành của mình.
Bọn họ cũng không phải là hạng đệ tử tông môn chết đầu, phương pháp tu hành tuy quan trọng.
Nhưng so với tính mạng thì không đáng kể chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận