Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 47: Triệu Vũ uy hiếp? (length: 8132)

Sau khi hiểu rõ các quy tắc cụ thể của đại hội diễn võ này, Chu Phụng không khỏi cảm thán một câu, quả là cuồng dã.
Quy tắc tàn khốc lại công bằng, trực tiếp loại bỏ phần lớn người. Những người có thể còn trụ lại, thực lực tuyệt đối không hề xoàng xĩnh. Dù sao, phải trải qua rất nhiều trận chiến luân phiên, cuối cùng mới chọn ra mười người.
Chẳng bao lâu, hắn liền thấy một người quen, chính là Lâm Tiểu Kiều mà trước đây Chu Phụng từng gặp khi canh cửa.
"Có vẻ như gầy đi không ít?"
Lâm Tiểu Kiều lúc này gầy hơn hẳn so với lần đầu gặp mặt. Tuy nhiên nhìn từ xa vẫn như một ngọn núi thịt.
Lúc này, Chu Phụng cũng cảm nhận được cảnh giới của Lâm Tiểu Kiều – Ngưng Khí cửu trọng! Cũng là Ngưng Khí cửu trọng, chỉ thiếu chút nữa là có thể chú tạo linh đài. Thế nhưng, khí huyết của hắn mạnh như sóng biển, khiến Chu Phụng đột nhiên cảm thấy có chút áp lực. Khí huyết ấy thậm chí khiến không khí xung quanh trở nên khô nóng. Cùng là Ngưng Khí cửu trọng, nhưng tại sao hắn lại cảm thấy thực lực của mình yếu hơn nhiều như vậy?
Thật mạnh!
Đối thủ của Lâm Tiểu Kiều căn bản không có sức hoàn thủ, vài chiêu đã bị đánh trọng thương.
"Quả nhiên là Lâm Tiểu Kiều! Vẫn bá đạo như vậy!"
"Nghe nói Vô Song Cổ của Lâm Tiểu Kiều sắp đại thành! Chỉ cần đột phá được Linh Đài cảnh, thân hình mỡ màng này sẽ biến mất!"
"Vô Song Cổ muốn đại thành sao? Không thể nào!"
"..."
Sau khi Lâm Tiểu Kiều vừa đi, có không ít người xôn xao bàn tán. Đây cũng là cơ hội tốt để Chu Phụng thu thập tin tức, vì hắn ở trong tông môn này không có bạn bè, cũng không có người quen. Trên đỉnh Khổ Trúc toàn là lũ điên. Vì thế Chu Phụng thường thu thập được rất ít thông tin. Thậm chí nếu không có lệnh bài tông môn, thì chẳng ai trong cả tông để mắt đến hắn. Bởi vậy, về phương diện lấy tin tức, hắn không hề có một con đường nào.
Nhân dịp đại hội diễn võ, đương nhiên phải tận dụng mà thu thập thông tin.
"Vô Song Cổ? Đây cũng là loại cổ trùng tương tự như Thôn Ma Cổ sao!"
Bởi vì hầu như ngọn núi nào cũng có cổ trùng đặc thù, cho nên Vô Song Cổ của Lâm Tiểu Kiều chắc hẳn không khác gì Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn.
Thực tế, Vô Song Cổ là cổ trùng đặc thù của Thúy Trúc phong. Đó là biến chủng của Thị Huyết Cổ, được tu luyện kết hợp cùng vô song chiến pháp. Trong giai đoạn đầu tu luyện, Vô Song Cổ cực kỳ cần khí huyết và tinh khí. Tình trạng này còn nghiêm trọng hơn cả Thôn Ma Cổ, Vô Song Cổ sẽ hấp thụ khí huyết và tinh khí của vật chủ từng giây từng phút. Để cho Vô Song Cổ ăn no, phương pháp đối phó của Thúy Trúc phong là song tu, cưỡng ép hút tinh khí và huyết khí của người khác.
Thúy Trúc phong nghe tên thì hay, nhưng những gì bọn chúng làm còn chẳng bằng Khổ Trúc phong. Nếu Khổ Trúc phong là đám ma ăn thịt người thì Thúy Trúc phong là một đám biến thái đến cực độ.
Việc nam nuôi dưỡng nữ nô, nữ nuôi dưỡng nam bộc chỉ là chuyện bình thường. Điều khiến người khác căm phẫn nhất chính là phương pháp song tu, vô cùng tàn nhẫn của chúng. Một khi đã song tu, nửa kia sẽ bị nghiện và hầu như không có thuốc chữa. Mức độ nghiện khi phát tác sẽ khiến họ cầu xin ngươi tiến hành song tu. Sau cùng, nửa kia sẽ bị hút khô đến chết. Hơn nữa càng song tu về sau thì người bị hút càng thống khổ nhưng lại càng nghiện nặng hơn. Thậm chí không cần người Thúy Trúc phong ép buộc, cho dù biết mình sẽ bị hút khô, lũ nô bộc vẫn sẽ tự mình đưa đến cửa. Bởi thế mà dù ai ở Tam Cổ môn cũng không dám giao du với người Thúy Trúc phong. Vì điều đó thực sự quá nguy hiểm.
Thông qua song tu điên cuồng mà lấy được khí huyết, tinh khí đều sẽ được tích tụ trong cơ thể để Vô Song Cổ từ từ hấp thu, cho đến khi nó thuế biến. Đây là lý do vì sao Lâm Tiểu Kiều trước đây luôn béo mập như một ngọn núi thịt. Nếu tác dụng của Thôn Ma Cổ là để Chu Phụng tu luyện ra ma khí thì Vô Song Cổ là để chú tạo một bộ nhục thân vô song.
Trong Tam Cổ môn, những kẻ da mặt dày nhất ngoài Khổ Trúc phong ra thì là Thúy Trúc phong. Thậm chí có thể nói người Thúy Trúc phong có nhục thân vô song, khi chiến đấu cơ bản không cần linh lực mà hoàn toàn dựa vào nhục thân cường hãn. Chỉ là Vô Song Cổ rất khó thuế biến. Đã rất lâu rồi không ai của Thúy Trúc phong có thể khiến nó thuế biến. Hiện tại, Vô Song Cổ trong người Lâm Tiểu Kiều có hy vọng lớn nhất, nên Lâm Tiểu Kiều nhận được rất nhiều tài nguyên ưu tiên của Thúy Trúc phong. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Lâm Tiểu Kiều lại giàu có đến vậy.
"Cổ trùng? Dùng cổ trùng để chiến đấu sao?"
Về sau, Chu Phụng lại thấy những người hệ Ngũ Độc Cổ chiến đấu. Một người toàn thân mặc áo vải đen, trực tiếp điều khiển một con rết lớn bay trên trời. Con rết lớn không lớn, chỉ cỡ nửa bàn tay, nhưng tốc độ rất nhanh. Mắt thường khó có thể bắt được tung tích, mà toàn thân nó lại như làm bằng thép, phòng ngự cực cao. Đối thủ chiến đấu với con rết này đã dùng đủ cách nhưng đều không thể gây ra bất cứ tổn thương nào. Cuối cùng bị cắn một cái vào người, lập tức trúng độc chết ngay tại chỗ.
Sau khi kết thúc trận chiến, con rết lớn lại quay về người áo đen kia.
"Lợi hại! Đúng là đệ tử Ngũ Độc phong, phi ngô độc tính thật mạnh, chỉ bị cắn một miếng là chết!"
"Đúng vậy! Nói Bừa Nhọn này nghe đâu mới vào nội môn chưa đến một năm mà đã lợi hại vậy!"
"Một năm mà đã Ngưng Khí cửu trọng? Chắc chắn sau lưng phải có người!"
"Nghe nói chấp sự của Ngũ Độc phong là thúc thúc hắn!"
"..."
Lại một vài lời nghe lỏm, Chu Phụng cũng biết người áo đen tên là Nói Bừa Nhọn, đệ tử của Ngũ Độc phong. Mà theo lời mấy người kia, hắn cũng rút ra được một kết luận.
Một năm mà đã Ngưng Khí cửu trọng, trong tai hắn đây là một chuyện rất khoa trương. Nhưng trong lời nói của những người kia, lại có vẻ tầm thường.
Điều quan trọng nhất là Chu Phụng phát hiện mấy người xung quanh mình đều có tu vi không thấp. Ít nhất cũng phải Ngưng Khí cảnh, dù chưa tới Ngưng Khí cửu trọng, nhưng cũng là Ngưng Khí cảnh!
"Người lên sân bây giờ là Huyết công tử Triệu Vũ đấy!"
"Hình như là hắn! Nghe nói hắn cũng là thiên tài, chưa đến nửa năm đã đột phá tới Ngưng Khí cảnh rồi!"
"Đúng vậy! Có điều chỗ dựa phía sau hắn không tốt, nếu có đủ tài nguyên, bây giờ chắc cũng Ngưng Khí cửu trọng rồi!"
"...."
Nghe được cái tên quen thuộc, tinh thần Chu Phụng trong nháy mắt chấn động. Nói đến, hắn với Triệu Vũ cũng đã “thần giao” từ lâu. Từ khi hắn còn ở trong Luyện Cổ quật, cả hai đã từng có xích mích. Nhưng đến tận giờ, hắn mới chỉ được nghe tin tức về Triệu Vũ qua lời đồn đại. Từ trước tới nay, chưa từng gặp người thật, cũng không rõ tu vi của Triệu Vũ cụ thể ra sao. Đến bây giờ cuối cùng cũng có thể nhìn thấy.
Ngưng Khí tam trọng?
Sau khi cảm nhận một chút tu vi của Triệu Vũ, phát hiện hắn vậy mà chỉ mới ngưng khí tam trọng. Có lẽ vài tháng trước, Ngưng Khí tam trọng còn là mục tiêu xa vời của hắn. Nhưng bây giờ, tu vi của Chu Phụng đã đạt đến Ngưng Khí cửu trọng. Nếu vậy, cái uy hiếp của Triệu Vũ công tử cũng chỉ có vậy.
Uy hiếp của đệ tử nội môn ư? Hiện tại hắn cũng là đệ tử nội môn rồi!
Không biết, Triệu Vũ sẽ có biểu hiện như thế nào khi biết cảnh giới của hắn đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận