Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 111: Mục tiêu! Linh đài cửu trọng! (length: 8357)

Đạo pháp hạt giống: Mỗi khi ngươi học tập pháp thuật, đạo pháp, thần thông các loại, ngươi đều có tỷ lệ nhất định trực tiếp học được!
Thời gian hồi chiêu: Một năm. Cái bị động này hẳn là một trong rất nhiều bị động của Chu Phụng, một cái duy nhất tăng cường năng lực học tập kỹ năng của hắn.
Có cái bị động này về sau, bất luận pháp thuật và đạo thuật nào, hắn đều có tỷ lệ học được.
Phải biết, rất nhiều pháp thuật không chỉ yêu cầu tư chất, mà còn rất dựa vào cơ duyên.
Khi duyên phận tới, có thể ngươi sẽ tự nhiên học được.
Đặc biệt là pháp thuật càng cao thâm thì càng huyền ảo, với tư chất của Chu Phụng có lẽ cả đời này cũng không học được.
Nhưng có đạo pháp hạt giống này thì hắn không cần lo lắng tư chất của mình sẽ cản trở.
Tuy nhiên, thời gian hồi chiêu của bị động này hơi dài.
Muốn dùng lại cần chờ một năm, nhưng so với hiệu quả mạnh mẽ của nó, Một năm thời gian hồi chiêu căn bản không tính là gì.
Chu Phụng chính là dựa vào bị động đạo pháp hạt giống này mà cưỡng ép lĩnh ngộ Thôn Ma chi pháp.
"Vừa hay ta có thể thử một chút, Thôn Ma chi pháp này rốt cuộc bá đạo đến cỡ nào!"
Hắn toàn lực vận chuyển ma khí, bắt đầu luyện hóa Cung Khúc bên trong ma kén.
"Cái này... Đây là sao?"
"Vậy mà học được Thôn Ma chi pháp, có lẽ đây chính là đệ tử thân truyền của đại trưởng lão!"
"Quả nhiên có thể được đại sư tỷ coi trọng, chắc chắn không phải người bình thường!"
"Lại thêm một đối thủ cạnh tranh sao?"
"... "
Nhìn động tác của Chu Phụng, những người xung quanh không ai tiến lên ngăn cản.
Vì trận chiến này Cung Khúc đã rõ là thua, Chu Phụng là đánh bại Cung Khúc bằng sức mạnh chính diện.
Theo thông lệ, Cung Khúc sống chết cũng không ai quan tâm.
Huống chi Chu Phụng còn học được Thôn Ma chi pháp trứ danh của đại trưởng lão, có lẽ là đồ đệ chân chính của đại trưởng lão.
Có đại trưởng lão làm chỗ dựa, Chu Phụng hiện giờ đã có tư cách tranh đoạt vị trí tông chủ.
"A ~~~"
Khi một lượng lớn ma khí điên cuồng bào mòn, Cung Khúc trong ma kén không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tiếng kêu gào thê lương khiến người ta không khỏi rùng mình.
Nhưng theo thời gian trôi đi, âm thanh của Cung Khúc càng ngày càng nhỏ.
Cuối cùng trực tiếp bị bào mòn thành một đoàn ma khí.
Chỉ để lại mấy món pháp khí và nhẫn trữ vật.
Còn đoàn ma khí cuồn cuộn kia thì bị Chu Phụng dung nạp vào cơ thể.
"Phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này mới được!"
Chu Phụng nhận ra đây không phải chỗ để dùng Thôn Ma chi pháp, trực tiếp hóa thành tàn ảnh bay nhanh rời đi.
Thôn Ma chi pháp!
Đây là tuyệt kỹ thành danh của Cố lão ma, đại trưởng lão của Tam Cổ môn, cũng là thứ quan trọng để Cố lão ma giữ vững vị trí đại trưởng lão.
Sự bá đạo của nó nằm ở chỗ, có thể thôn phệ tu vi, thể chất, linh lực của đối phương, rồi chuyển hóa trực tiếp thành của mình.
Bình cảnh ư? Trước mặt Thôn Ma chi pháp thì thứ này căn bản không tồn tại.
Năm đó, Cố lão ma trong thời gian cực ngắn đã phá Linh Đài cảnh, một bước lên thẳng Tử Phủ cảnh.
Kích hoạt huyết mạch của bản thân, mở ra thiên phú thần thông.
Chỉ cần vài năm, Cố lão ma đã từ một đệ tử bình thường biến thành đại trưởng lão.
Tất cả đều nhờ Thôn Ma chi pháp ghi trong Thôn Ma công.
Nhưng công pháp nghịch thiên như thế, lại không có mấy người thèm muốn.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó là tác dụng phụ quá nghiêm trọng.
Từ khi Cố lão ma đột phá lên Tử Phủ cảnh, tu vi vẫn giậm chân tại chỗ.
Bao nhiêu năm không tiến thêm được, vì cảnh giới tiếp theo của Tử Phủ cảnh là Thần Thông cảnh.
Đây là một cảnh giới cần thần hồn thanh khiết hơn, mà Cố lão ma đã dùng Thôn Ma chi pháp thôn phệ quá nhiều người.
Cả người không chỉ điên điên khùng khùng, thần hồn còn bị ô nhiễm trực tiếp.
Vô số suy nghĩ quấn lấy thần hồn.
Và lúc nào cũng bị tinh thần phân liệt, Thiên Diện Thiên Ma là biệt danh của Cố lão ma, cũng đồng thời nói về tình cảnh thực tế của hắn.
Lúc này, Chu Phụng cũng đang phải đối mặt với vấn đề như vậy.
Về đến phòng, hắn cảm thấy lờ mờ có giọng nói của ai đó đang văng vẳng bên tai.
Đoàn ma khí đó trực tiếp bắt đầu dung hợp với Chu Phụng.
Ma khí, huyết khí, thần hồn lực cả ba loại sức mạnh cùng lúc tăng trưởng điên cuồng.
Bình cảnh Linh Đài tam trọng trực tiếp bị cưỡng ép đột phá!
Và đây chỉ mới là bắt đầu.
Một ít ma khí bắt đầu dung nhập vào linh đài của Chu Phụng, linh đài của hắn sắp sửa thuế biến một lần nữa.
"Ta là Cung Khúc? Không phải! Ta là Chu Phụng!"
Chu Phụng lắc đầu, cố gắng tỉnh táo lại, nhưng hắn luôn cảm thấy có người đang nói bên tai mình.
Một nỗi bất an dâng lên từ đáy lòng.
Những thứ này đều là tác dụng phụ do Thôn Ma chi pháp mang lại, nếu là người tâm trí không đủ kiên định.
Trong tình huống này chắc chắn sẽ đánh mất bản thân.
Phải biết, Chu Phụng hiện tại mới chỉ thôn phệ một người.
Vậy mà đã dẫn tới hậu quả như vậy, khó mà tưởng tượng được Cố lão ma đã chống chọi như thế nào.
May mắn là, tâm trí của hắn khá kiên định, tiếng thì thào nhỏ nhẹ cũng từ từ biến mất.
"Chống được rồi!"
Chỉ thấy lúc này Chu Phụng như một con cá chết, ngồi co quắp trên đất.
Thật là đáng sợ! Vừa rồi hắn suýt chút nữa lạc lối.
Thôn Ma chi pháp này vậy mà hung hiểm như vậy, lần đầu sử dụng thiếu chút nữa làm hỏng bản thân.
Nhưng mạo hiểm lớn thì lợi ích cũng cao tương ứng.
Chu Phụng nhận ra lúc này mình đã là Linh Đài tam trọng, cách Linh Đài tứ trọng cũng chỉ một bước.
Đồng thời, thần hồn lực phóng đại cũng khiến tốc độ thuế biến của Tử Ngọc Chung tăng nhanh.
Toàn thân linh lực đều bị chuyển hóa thành ma khí cuồn cuộn.
"Đây chỉ mới là thôn phệ một người! Nếu như..."
Chu Phụng cảm nhận sự thay đổi tu vi của bản thân, trong lòng có chút khó mà bình tĩnh.
Vì tốc độ tăng tiến quá nhanh, với tốc độ này chỉ cần thôn phệ thêm mấy người, Linh Đài cửu trọng chẳng phải dễ như trở bàn tay?
Có lẽ, hắn còn có thể trực tiếp tấn công Tử Phủ cảnh.
Lợi ích khủng khiếp như vậy, đủ khiến bất cứ ai cũng phải tăng vọt adrenalin.
Càng tu luyện, người ta càng cảm thấy tu hành không dễ.
Cái cảm giác phải mất mấy năm mới tăng một chút tu vi thật quá khó chấp nhận rồi.
Hiện giờ có một phương pháp tăng tu vi nhanh như vậy, có lẽ không ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ.
Dù là Chu Phụng cũng vậy.
Loại tà pháp này quá lợi hại! Thậm chí còn nhanh hơn cả bị động thu hoạch linh hồn.
Bị động thu hoạch linh hồn còn phải từ từ thu thập linh hồn để tăng trưởng thần hồn lực, nhưng Thôn Ma chi pháp lại có thể một bước đến ngay.
Thậm chí có thể ngưng tụ Thôn Ma ấn trên người người khác, chờ đến thời cơ thích hợp thì dùng Thôn Ma chi pháp.
Chu Phụng không quên rằng, hiện giờ trên người hắn cũng có Thôn Ma ấn.
Mình vừa là thợ săn, đồng thời cũng là con mồi.
"Phải làm sao bây giờ!"
Giờ phút này, một lựa chọn trực tiếp đặt trước mặt Chu Phụng.
Là điên cuồng một phen! Hay là làm từng bước?
Nói thật, dựa vào sự cảm nhận khủng khiếp của Chu Phụng, lại còn thêm nhiều tài nguyên của phúc địa.
Nếu hắn cố gắng một chút, vẫn có khả năng trở thành một Luyện Đan Sư, dù cơ hội rất xa vời.
Vấn đề này chỉ vừa lóe lên trong một giây, hắn đã quyết định.
Đó là điên cuồng một phen!
Không sai! Từ trước đến nay, ai cũng biết tính cách của Chu Phụng, hắn thích chủ động tấn công, chủ động liều mạng.
Không thích làm từng bước, lắng đọng từ từ, dù cho có ngón tay vàng tồn tại.
Bản chất không thích sự an phận, cứ liên tục thúc đẩy hắn không ngừng mạo hiểm.
Mục tiêu! Linh Đài cửu trọng!
Trong phút chốc, Chu Phụng đã xác định được mục tiêu, đó là tu vi Linh Đài cửu trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận