Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 401: Chạy (length: 8593)

Chỉ thấy trên mặt Khương Nghĩa lộ vẻ không thể tin nổi.
Bởi vì Hồn Thiên Chung của hắn lại bị hao tổn?
Tuy bên ngoài nhìn Hồn Thiên Chung không có vết thương, nhưng lại ảm đạm đi không ít.
Còn có một chút ý phá nát ẩn chứa bên trên.
Nếu để Chu Phụng đánh thêm hai quyền nữa, cái Hồn Thiên Chung này nói không chừng sẽ xuất hiện vết rách.
Điều đó không thể nào!
Hồn Thiên Chung này không phải linh khí, mà là đạo khí.
Độ chắc chắn của nó căn bản không thể bị nhục thân đánh thành như vậy.
Không sai!
Thấy Chu Phụng có chút đuối sức, trực tiếp vận dụng Thần Chỉ Nhất Điểm.
Sử dụng tia ý phá nát kia, muốn phá vỡ phòng ngự của Hồn Thiên Chung.
Nhưng Hồn Thiên Chung này cũng đủ kiên cố, chỉ hơi bị hao tổn mà thôi.
"Gặp lại!"
Sau khi ép lui Khương Nghĩa, Chu Phụng ném lại hai chữ.
Rồi mạnh mẽ dùng nhục thân phá vỡ đại trận.
Trích Tinh Bộ khẽ động!
Chu Phụng trong nháy mắt lao đến đại trận bốn phía, rồi hóa thành mấy đạo tàn ảnh, mang theo lực trấn áp khủng bố xông ra ngoài.
Thấy vậy, Khương Nghĩa suýt chút nữa rớt cả tròng mắt.
Lại có người trực tiếp mạnh mẽ xông qua Phong Thiên Trận Bàn?
Mà lại là trực tiếp đi ra ngoài? Nói ra căn bản không ai tin.
Trận bàn trong tay Khương Nghĩa là đạo khí, tên là Phong Thiên Trận Bàn.
Bên trong không chỉ có một trận pháp, mà là lấy Phong Thiên Trận làm chủ, các trận pháp khác làm phụ kết hợp thành trận bàn.
Một khi triển khai, trừ phi đại sư trận pháp trực tiếp phá giải.
Hoặc là đại năng Hóa Long cảnh cưỡng ép đột phá, ngoài hai cách đó ra, căn bản không có cách nào xông phá Phong Thiên Trận này.
Dù sao trong Phong Thiên Trận này có thể nói là phong tỏa trời đất, đến cả Kỳ Môn chi thuật cũng bị áp chế mạnh.
Vậy mà Chu Phụng lại trực tiếp đi ra ngoài?
Thật sự là quỷ dị!
Rốt cuộc trước mắt là quái vật gì? Suýt chút nữa đánh vỡ Hồn Thiên Chung của hắn, lại còn dựa vào nhục thân đi ra Phong Thiên Trận.
"Không thể để hắn chạy trốn!"
Sắc mặt Khương Nghĩa trở nên vô cùng khó coi.
Bí mật trên người người này quá nhiều, tuyệt đối không thể để người này chạy thoát khỏi tay hắn.
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Chu Phụng lại chạy rất nhanh.
"Trích Tinh Bộ quả nhiên lợi hại! Lại có thể không bị ảnh hưởng của trận pháp!"
Sau khi chạy ra khỏi Phong Thiên Trận, Chu Phụng liền lập tức cùng Đại Hoàng tụ hợp.
Đồng thời không khỏi thầm than trong lòng, Trích Tinh Bộ này quả nhiên lợi hại.
Thì ra, tàn khuyết Trích Tinh Bộ sau khi tu luyện đến viên mãn lại có thể không để ý đến ảnh hưởng của trận pháp.
Dựa vào các chấm nhỏ trên trời chỉ đường, trong nháy mắt vượt qua vô số chướng ngại.
Khi xưa Trích Tinh Môn dựa vào tuyệt kỹ này mà thoát khỏi vô số vòng vây chặn đánh.
Thậm chí Trích Tinh Bộ nguyên bản, khi tu hành đến chỗ sâu nhất có thể bỏ qua hết thảy trận pháp thiên hạ, các loại pháp bảo cũng không thể trói buộc.
Cũng vì thế, Trích Tinh Môn mới có danh tiếng lớn đến vậy.
Nhưng đáng tiếc vì quá phách lối, Trích Tinh Môn cuối cùng vẫn bị người hãm hại.
Trực tiếp khiến truyền thừa gần như đoạn tuyệt.
Chu Phụng giờ đã quyết định chủ ý, sau này nếu đến Trung Châu sẽ đi tìm kiếm truyền thừa còn sót lại của Trích Tinh Môn.
Dù sao Trích Tinh Bộ này rất hữu dụng.
"Nhưng trước mắt vẫn nên thoát khỏi đại phiền toái phía sau này!"
Lúc này, thương thế trên người hắn đã gần như hồi phục.
Những thương thế này đều do Chu Phụng cưỡng ép đột phá Phong Thiên Trận mà ra.
Tuy Trích Tinh Bộ có thể bỏ qua lực lượng của trận pháp, nhưng dù sao của hắn vẫn là tàn khuyết.
Khi cưỡng ép chạy ra Phong Thiên Trận cũng cần gánh chịu lực trấn áp khủng bố đó.
Cũng may nhục thể hắn đủ mạnh, mới trực tiếp gắng gượng nổi.
Không do dự! Chu Phụng lại lần nữa sử dụng huyết mạch mô phỏng, biến thành một loại khí tức khác.
Hiện giờ kẻ hiểu Kỳ Môn chi thuật kia đã chết.
Chỉ cần Chu Phụng thay đổi khí tức, Khương Nghĩa sẽ không thể đuổi kịp hắn.
Hiển nhiên, Khương Nghĩa cũng hiểu được điều này, vẻ mặt thêm chút cuống cuồng.
Muốn bám riết không tha Chu Phụng.
"Chấn Sơn!"
Thậm chí Khương Nghĩa không thèm che giấu, trực tiếp dùng Chấn Sơn chi thuật!
Chấn Sơn chi thuật! Cũng là một môn thần thông đỉnh cấp, được tách ra từ thần thông Chấn Sơn Hám Địa của Chấn Sơn Hám Địa Môn.
Chấn Sơn chi thuật thêm Hám Địa chi thuật, hai môn thần thông này kết hợp với nhau có thể tạo thành 36 Thiên Cương thần thông Chấn Sơn Hám Địa.
Trong thoáng chốc, các dãy núi xung quanh như sống lại.
Giống như các dãy núi này lật cả người, sức mạnh núi đồi khủng bố đồng loạt bùng nổ.
Trấn áp toàn bộ sinh vật trong phạm vi mấy trăm dặm.
Hiển nhiên Khương Nghĩa giờ không cảm nhận được khí tức của Chu Phụng, nên trực tiếp dùng chiêu giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Dù sao chỉ cần ai chịu được chiêu Chấn Sơn chi thuật của hắn cũng có thể là Chu Phụng.
Trong mắt Chu Phụng lúc này là cảnh tượng núi lở!
Loại lực lượng thiên địa khủng bố, tựa thác nước từ trên trời rơi xuống, muốn bao phủ thân thể nhỏ bé của hắn.
Quá khoa trương! Loại thần thông này thật sự khoa trương!
Đây cũng là lý do Khương Nghĩa trước đó chỉ dùng ngự kiếm chi thuật, vì chiêu này quá ngạo mạn.
Rất dễ khiến người khác chú ý.
Khương Nghĩa còn muốn độc chiếm bí mật trên người Chu Phụng, nên muốn lặng lẽ chém giết Chu Phụng.
Nhưng giờ con vịt sắp bay khỏi tay, Khương Nghĩa không lo được nhiều như vậy nữa.
"Ầm ầm ~~~"
Âm thanh núi lở, vang vọng mấy trăm dặm, trực tiếp kinh động đến các lão quái vật ở Lâm Tiên Thành.
"Chuyện gì xảy ra? Đây là Chấn Sơn chi thuật?"
"Có người thi triển Chấn Sơn chi thuật? Đây là trực tiếp làm hai Địa Long núi lật mình?"
"Đệ tử Thánh Địa?"
"..."
Động tĩnh lớn như vậy, trực tiếp làm các lão tổ gia tộc không thể ngồi yên.
Bọn họ đương nhiên nhận ra chiêu Chấn Sơn chi thuật này.
Chỉ là bọn họ càng quan tâm hơn là, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà lại để đệ tử hạch tâm của Thánh Địa dùng đến Chấn Sơn chi thuật.
Đây là đang đuổi bắt ai sao?
Nghĩ đến đây, đám người liền đồng loạt phá quan mà ra, muốn chạy đến điểm khởi nguồn, xem rốt cuộc tình hình thế nào.
Ở phía bên kia, Chu Phụng trong nháy mắt bị sức mạnh núi đồi mãnh liệt bao phủ.
Nhưng không đến một giây, cả người hắn liền lao ra.
Trông có vẻ không hề bị tổn thương.
Thực tế thì Chu Phụng xác thực không hề chịu tổn thương, vừa nãy Thái Hư chân khí đã trực tiếp bao bọc hắn lại.
Thêm vào thân thể mạnh mẽ, chút núi lở này hắn hoàn toàn không quan tâm.
Sau khi lao ra, hắn lại biến đổi khí tức, dưới lòng bàn chân ánh sao hiện lên.
Chỉ vài giây đã biến mất ở chân trời.
"A!!! Chu Phụng!!!"
Không bao lâu Khương Nghĩa cũng chạy đến, uất ức trong lòng Khương Nghĩa chỉ có thể ngửa mặt lên trời giận dữ hét.
Người này thật sự là cục đá trong hố xí, vừa thối vừa cứng, đủ loại thủ đoạn đối với hắn lại không có tác dụng gì.
Kiếm thuật trước nay luôn thuận lợi của Khương Nghĩa vậy mà chỉ có thể để lại trên người Chu Phụng một vài vết thương nhỏ.
Lại còn chớp mắt liền hồi phục những vết thương kia.
Khương Nghĩa từ trước tới giờ chưa từng gặp ai chịu đựng được như vậy, hắn chiến đấu lâu vậy rồi mà tinh thần vẫn không chút mệt mỏi.
Tốc độ chạy trốn cũng quá đáng sợ, dưới lòng bàn chân có kèm theo tinh quang.
"Lẽ nào là Trích Tinh Bộ? Trên người hắn là truyền thừa của Trích Tinh Môn?"
Sau khi bình tĩnh lại, Khương Nghĩa đã nhận ra Chu Phụng sử dụng Trích Tinh Bộ.
Dù sao danh tiếng của Trích Tinh Môn rất lớn, Khương Nghĩa đã từng biết đến Trích Tinh Môn trong mật quyển của tông môn.
Bởi vì truyền thừa của Trích Tinh Môn hình như vẫn chưa đoạn tuyệt, các tông môn thiên hạ đến giờ vẫn luôn tìm kiếm truyền thừa của Trích Tinh Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận