Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 322: Một cái có bệnh người (length: 8515)

Chu Phụng cau mày nhìn Khương Nghĩa trước mắt, nhất thời không biết người này rốt cuộc có ý gì.
Cho nên hắn chỉ lẳng lặng nhìn Khương Nghĩa, không nói lời nào.
"Vị huynh đài này! Ta là Khương Nghĩa của Khương thị nhất tộc, không biết có may mắn được quen biết chút nào không?"
Khương Nghĩa trực tiếp tự giới thiệu, sau đó tỏ ý muốn làm quen với Chu Phụng.
Nhân lúc thời gian này, Khương Nghĩa ngầm muốn dò xét sâu cạn của Chu Phụng.
Tuy nhiên, người trước mắt này chỉ có tu vi Tử Phủ cảnh.
Nhưng Khương Nghĩa không cho rằng Chu Phụng cũng chỉ có cảnh giới Tử Phủ.
Cái loại uy hiếp như có như không đó, ít nhất phải là Thần Thông cảnh mới có thể gây ra uy hiếp đối với hắn.
Hơn nữa, không phải là loại tu sĩ sơ nhập Thần Thông cảnh.
Ít nhất phải là tu sĩ tu hành một môn thần thông đại thành.
Chu Phụng cảm nhận được một cỗ khí tức hết sức mờ mịt, đang muốn thăm dò chính mình.
Vẻ mặt trong nháy mắt thay đổi.
"Phiền phức lại đến!"
Quả nhiên, dù hiện tại hắn trang điểm như thế đã giảm bớt rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Nhưng vẫn có khả năng trêu chọc phải những chuyện phiền phức khác.
Giống như bây giờ, không thể tránh khỏi được.
Mặt Chu Phụng trở nên lạnh lùng, một chút sát ý bắt đầu chậm rãi tỏa ra.
Đại Hoàng bên cạnh cũng nhận thấy không ổn, lập tức chạy ra sau lưng Chu Phụng.
Nó không sủa tiếng nào, chỉ làm ra bộ dạng chuẩn bị phục kích.
Hạ nhân sau lưng Khương Nghĩa, thấy không khí không đúng, vẻ mặt cũng bắt đầu căng thẳng.
Bởi vì sát khí Chu Phụng tỏa ra thực sự quá nồng đậm.
Không biết đã giết bao nhiêu người, trong đó thậm chí còn có không ít dị tộc?
Sát khí là một loại đồ vật vô cùng huyền huyễn.
Chỉ cần ngươi giết nhiều người, tự nhiên sẽ ngưng tụ thành sát khí.
Hơn nữa, người ngươi giết càng mạnh, sát khí trên người ngươi sẽ càng dày đặc.
Đó là một loại khí thế, có chút giống dị tượng.
Việc Tử Phủ cảnh ngưng tụ dị tượng cũng thuộc loại này.
"Thật xin lỗi! Ta thật sự là thấy của thích thì thèm, coi như đây là chút quà xin lỗi đi!"
Thấy thái độ Chu Phụng thay đổi lớn, Khương Nghĩa cũng biết mình ngấm ngầm thăm dò đã bị phát hiện.
Nhưng Khương Nghĩa ngược lại không trở mặt, mà chỉ nói lời xin lỗi liên tục.
Đồng thời lấy ra một quả trái cây, coi như là quà tạ lỗi.
Chu Phụng dùng Giám Bảo Chi Nhãn, trực tiếp giám định quả thật có kim ngọc chữ chìm bao quanh này.
Thông Ngộ Quả: Có thể phụ trợ lĩnh ngộ thần thông linh quả, điều kiện sinh trưởng vô cùng khắc nghiệt.
Trong nháy mắt này, hắn đều cho rằng mình nhìn nhầm.
Thông Ngộ Quả? Linh quả phụ trợ lĩnh ngộ thần thông?
Linh quả trân quý như thế, vậy mà lại tùy ý bị người này lấy ra làm quà xin lỗi?
Thêm vào việc dùng Thiên Mã kéo xe, bối cảnh của Khương Nghĩa này xem ra có chút mạnh.
Tuy trong lòng cực kỳ chấn kinh, nhưng mặt Chu Phụng vẫn không lộ vẻ gì.
"Đi!"
Trong lòng chỉ suy nghĩ một giây, Chu Phụng không định tiếp tục dây dưa ở đây.
Mà là mang theo Đại Hoàng tiếp tục đi lên phía trước, chẳng thèm nhìn Thông Ngộ Quả kia một cái.
Nhìn bộ dáng Chu Phụng không chút lưu luyến, Khương Nghĩa càng thêm kiên định ý nghĩ trong lòng.
Người trước mắt này quả nhiên không phải hạng người tầm thường.
Khương Nghĩa không những không bị vẻ mặt lạnh nhạt của Chu Phụng đánh lui, ngược lại còn tỏ ra nhiệt tình hơn.
"Chẳng lẽ là yêu nghiệt khổ tu xuất thế của ẩn thế tông môn?"
Chu Phụng không hề hay biết, trong khoảnh khắc này Khương Nghĩa đã não bổ không biết bao nhiêu điều.
Mà nguyên nhân Khương Nghĩa có biểu hiện như vậy là có liên quan đến đại hội tiên trì.
Như đã nói, mỗi khi tiên trì mở ra, đó là thời điểm thành Tiên Trì náo nhiệt nhất.
Đến lúc đó, không chỉ có đệ tử dòng chính của Ngọc Kiếm thánh địa xuất hiện.
Còn có con cháu đích tôn của các thánh địa và đại thế lực phụ cận đến tham gia.
Khương Nghĩa là đệ tử dòng chính của Khương thị nhất tộc, cũng là thánh tử của thánh địa. Tuy tư chất hơn người, nhưng lại không có mấy người bạn tốt để nâng đỡ thanh thế.
Bởi vì lần tụ hội tiên trì này, các thánh tử của thánh địa đều sẽ có mặt.
Mỗi một thánh tử tương đương với một phe phái.
Nếu Khương Nghĩa xuất hiện một mình, rất dễ bị người xem nhẹ.
Cho nên Khương Nghĩa muốn tìm vài người bạn tri kỷ ở khắp nơi.
Không giống những người khác, Khương Nghĩa tìm bạn thực sự là muốn tìm người bạn có chung chí hướng.
Mà không phải kiểu bạn bè trái lương tâm.
Cũng không biết có phải Khương Nghĩa não thiếu gân không, với thân phận của hắn mà lại muốn tìm bạn tri kỷ.
Chuyện này quả thực khó như lên trời, chỉ riêng việc là dòng chính của Khương thị nhất tộc thôi đã khiến vô số người chùn bước.
Có thể có người không biết uy thế của Khương thị nhất tộc.
Ở đây chỉ có thể nói, các lão tổ của Ngọc Kiếm thánh địa đều là người của Khương thị nhất tộc.
Từ đó có thể thấy Khương thị nhất tộc khủng bố đến mức nào.
Mà Khương Nghĩa lại muốn tìm một người bạn tri kỷ?
Về phương diện thực lực thì loại bớt một phần lớn, dù Khương Nghĩa muốn tìm bạn tri kỷ.
Nhưng cũng tìm từ những người có cùng đẳng cấp trở lên. Chân Long tự nhiên sẽ không tìm cá chạch làm bạn.
Chỉ riêng điều kiện này đã loại bỏ phần lớn số người.
Tiếp theo còn cần hai người cùng chung chí hướng, chính là tình bạn kiểu Bá Nha và Chung Tử Kỳ.
Chuyện này quả thực là có bệnh!
Cho nên Khương Nghĩa từ trước đến nay không có người bạn chân chính nào, ngược lại vẫn luôn tìm bạn.
Một người kỳ hoa như thế, hết lần này tới lần khác lại có thực lực tư chất cực mạnh.
Thậm chí có thể được xưng là một thiên kiêu.
Với tình trạng của Khương Nghĩa, đám hạ nhân kia cũng không thấy kinh ngạc.
Bởi vì tình huống này rất phổ biến.
Chỉ cần Khương Nghĩa thấy người nào hợp mắt, liền muốn tiến lên kết bạn.
Và trong quá trình này, chỉ cần có nửa điểm không hợp ý, Khương Nghĩa sẽ quay người rời đi.
Hơn nữa lại là cái kiểu không chút do dự nào.
Điều này khiến rất nhiều người muốn mượn cơ hội kết bạn với Khương Nghĩa, đột nhiên nhìn thấy bóng lưng Khương Nghĩa.
Những người có mục đích, hầu như không cần bao lâu liền bị Khương Nghĩa nhìn thấu.
Bây giờ Chu Phụng rõ ràng đã bị cái tên kỳ hoa Khương Nghĩa này quấn lấy.
Trước đây, hắn căn bản không nghĩ đến, trên đời này vậy mà lại có kiểu người này.
"Không biết vị huynh đài tên gì? Để chúng ta có thể biết nhau một chút!"
Khương Nghĩa theo sau bước chân của Chu Phụng, cùng nhau đi trên đại lộ này.
". . . ."
Chu Phụng không hề trả lời Khương Nghĩa, thậm chí chẳng thèm nhìn một cái.
Hắn chỉ tiếp tục đi lên phía trước, nghĩ rằng chỉ cần một lát nữa.
Người này hẳn sẽ hết kiên nhẫn thôi.
Và nếu người này tiếp tục bám theo, Chu Phụng định trực tiếp động thủ.
"Nói đến thật là xui xẻo!"
Hắn thật vất vả mới đi tới phạm vi thế lực của Ngọc Kiếm thánh địa.
Lần lượt gặp toàn những kẻ kỳ hoa gì đâu không.
"Không biết huynh đài vì sao đi bộ? Mà không dùng linh khí thay đi bộ? Chẳng lẽ trong đó có thâm ý gì sao?"
". . ."
"Không biết huynh đài có đến thành Tiên Trì? Tham gia tụ hội tiên trì không?"
". . ."
Khương Nghĩa ở bên cạnh liên tục đưa ra các loại câu hỏi.
Nhưng Chu Phụng không hề trả lời một câu, chỉ cúi đầu tiếp tục đi.
Chỉ là nếu có người cẩn thận, sẽ thấy nắm đấm của Chu Phụng đang chậm rãi siết chặt.
"Vì sao? Mình lại gặp phải loại người này?"
Chu Phụng lúc này đang tự hỏi vấn đề này.
Hắn chỉ muốn một mình yên lặng tu luyện, thế nhưng vì sao cũng không được chứ?
Còn Khương Nghĩa nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của Chu Phụng, khóe miệng cũng hơi nhếch lên.
Không sai! Việc tạo ra cục diện này là do Khương Nghĩa cố ý.
Hắn muốn xem Chu Phụng cuối cùng sẽ phản ứng ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận