Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 331: Gặp lại Lãnh Mạn Nhi (length: 8056)

Bởi vì nguyên nhân Khương Nghĩa, tất cả tu sĩ tại chỗ đều không có xem thường Chu Phụng.
Ngược lại là nâng cao thực lực của Chu Phụng lên vô hạn.
Có lẽ đây là một kẻ yêu nghiệt nổi danh ngang với Khương Nghĩa, chỉ bất quá trước đó vẫn luôn ẩn mình mà thôi.
Ẩn giấu thực lực tuy có nhiều người sẽ không làm như vậy.
Nhưng đối với một số đệ tử tông môn ẩn thế thì đây cũng là một chuyện thường gặp.
Bởi vì một số đệ tử tông môn ẩn thế không muốn bại lộ hành tung của mình.
"Vậy trận giao đấu đầu tiên sẽ do huynh đệ Chu Phụng của ta ra mặt làm mẫu cho mọi người!"
Khương Nghĩa trực tiếp quay người hô lớn.
Giữa muôn ngàn ánh mắt chú ý, Chu Phụng lập tức trở thành người giao đấu đầu tiên.
Trong nháy mắt, càng nhiều ánh mắt tập trung vào người Chu Phụng.
Trong mắt Thanh Dao tiên tử cũng lộ ra một tia hiếu kỳ.
Dường như chưa từng có người đồng lứa nào được Khương Nghĩa gọi một tiếng huynh đệ.
"Người này... ẩn sâu như vậy?"
Thanh Dao tiên tử quan sát tỉ mỉ Chu Phụng, nhìn tới nhìn lui mà không phát hiện có gì đặc biệt.
Trên người không có nửa điểm dấu hiệu bị thần thông chi lực tẩy lễ.
Nhưng lại cho người ta một cảm giác uy hiếp như có như không, chỉ riêng năng lực ẩn giấu này thôi.
Đã đủ để khiến người khác coi trọng, với nhãn giới của Thanh Dao tiên tử mà lại không nhìn thấu được thực lực chân chính của Chu Phụng.
Điều này thực sự có chút lợi hại.
Chu Phụng nghe Khương Nghĩa nói xong, nghi hoặc trong lòng càng thêm rõ ràng.
Mình và Khương Nghĩa căn bản không có quan hệ gì.
Vì sao Khương Nghĩa lại thân mật với hắn như vậy?
Thế gian không có chuyện thích và ghét vô duyên vô cớ, cho nên trong lòng Chu Phụng vô cùng cảnh giác.
Hắn đã coi Khương Nghĩa là một kẻ nguy hiểm.
Bất quá trước mắt không có nguy hiểm gì, thêm vào Kình Vương Xạ Hương thực sự quá thơm.
Cho nên Chu Phụng vẫn không có bỏ chạy ngay, cứ xem tình hình đã.
Vừa hay có thể kiểm tra xem thực lực của mình đã đạt đến mức độ nào.
Đã rất lâu kể từ lần trước chiến đấu toàn lực.
Trong khoảng thời gian này, hắn không chỉ lĩnh hội được rất nhiều kỹ năng bị động mới.
Mà còn hoàn toàn loại bỏ hết mọi tai họa trong cơ thể.
Sau đợt chỉnh hợp này, thực lực ít nhất tăng lên một bậc.
Còn việc có thể đối kháng trực tiếp với cường giả Thần Thông cảnh hay không thì vẫn chưa rõ.
Chu Phụng vừa mới bước lên đài, đối thủ của hắn cũng chậm rãi tiến đến.
Đây là một thanh niên mặc đồ xanh, tuổi có vẻ không lớn, chỉ tầm hai mươi.
Nhưng tu vi lại là Thần Thông cảnh, trên người tỏa ra một cỗ âm nhu chi khí, trông giống một nữ tử.
Đặc biệt là làn da trắng nõn mềm mại kia, cùng với vật trang trí bông hoa rực rỡ kia.
Thật sự khiến người ta hoài nghi giới tính của hắn.
"Đệ tử Dao Trì thánh địa sao? Quả nhiên vẫn là dáng vẻ âm nhu này!"
"Chậc chậc! Đây cũng không phải là nhân vật dễ trêu chọc!"
"Đúng đấy! Người này có biệt danh Âm Lân công tử, tu luyện Thái Âm chi đạo! Một thân thần thông gần như đã đại thành!"
"Bất quá ta vẫn muốn xem kỹ... Chu Phụng này hơn! Dù sao cũng là huynh đệ của Khương đại thiếu!"
"..."
Không cần Chu Phụng chủ động tìm hiểu.
Âm Lân công tử này vừa lên đài đã có người nhỏ giọng giới thiệu.
Dù sao người có thể lên đài chiến đấu, về cơ bản đều có chút danh tiếng, đủ để trở thành đề tài câu chuyện của nhiều tu sĩ.
Trong đông đảo tu sĩ ở hiện trường, số người có thể ra sân thật ra không nhiều.
Bất quá Chu Phụng có lẽ không nghĩ tới, trong số những tu sĩ dưới khán đài, có một người quen của hắn.
Chỉ thấy Lãnh Mạn Nhi lúc này mặc một bộ lụa mỏng màu tím, trên đầu đội một chiếc mạng che mặt màu tím mỏng, vóc người lồi lõm lộ ra vẻ đẹp tinh tế.
So với lần gặp trước, Lãnh Mạn Nhi lúc này trông trưởng thành hơn.
Sau một thời gian lịch luyện, Lãnh Mạn Nhi đã học được cách thu liễm, khí chất cao ngạo giống như nữ đế lúc trước hoàn toàn được thu lại.
Thay vào đó là vẻ xảo quyệt.
Hơn nữa không biết có chuyện gì, mị lực mà Lãnh Mạn Nhi thể hiện lúc này như một nam châm thép.
Khiến người ta rất dễ bị mê đắm, sự mê hoặc trí mạng giống như rắn độc khiến những tu sĩ xung quanh không mấy tỉnh táo.
"Tử Phủ cảnh cửu trọng? Thật sự quá đáng!"
Cảm nhận được cảnh giới hiện tại của Chu Phụng, Lãnh Mạn Nhi lại lần nữa kinh ngạc.
Nàng nhớ lần trước nhìn thấy Chu Phụng, hắn chỉ mới sơ nhập Tử Phủ cảnh?
Mới có bao lâu chứ? Mà đã sắp đột phá Thần Thông cảnh rồi?
Những người khác thấy tu vi của Chu Phụng lúc này, có thể sẽ không để tâm lắm.
Không phải chỉ là Tử Phủ cảnh thôi sao? Chu Phụng ở cái tuổi này mới là Tử Phủ cảnh, trong đám thiên tài thì không đáng gì cả.
Âm Lân công tử đối diện Chu Phụng mới là đủ khoa trương, dù nhìn có hơn hai mươi tuổi.
Nhưng tuổi thật cũng mới 17, đây còn không phải thánh tử Dao Trì thánh địa, chỉ là đệ tử tư chất xuất chúng trong Dao Trì thánh địa thôi.
Nhưng chỉ có Lãnh Mạn Nhi biết, vài tháng trước Chu Phụng mới sơ nhập Tử Phủ cảnh.
Trong nháy mắt đã lên Tử Phủ cảnh cửu trọng, tốc độ này chẳng khác gì hack.
E rằng tất cả tu sĩ xung quanh đều không nghĩ tới, thời gian Chu Phụng chính thức bắt đầu tu hành chưa quá một năm.
Hơn một năm từ một phàm nhân tư chất không tốt lắm đến Tử Phủ cảnh cửu trọng.
Đây là một thành tích khoa trương cỡ nào, Lãnh Mạn Nhi hiểu rõ mọi chuyện về Chu Phụng.
Dù sao trước đó Chu Phụng còn là phàm nhân, bị Tam Cổ Môn bắt đi.
Và chính vì lý do này mà mở ra con đường tu hành cho Chu Phụng.
Lãnh Mạn Nhi, người hiểu rõ nội tình của Chu Phụng, trong lòng thậm chí có chút sợ hãi, Chu Phụng chẳng lẽ chẳng bao lâu nữa đã đột phá đến Thần Thông cảnh sao?
Còn có nữa, Chu Phụng khi nào thì lại quen biết với Khương Nghĩa yêu nghiệt này rồi?
Đây là con cháu đích tôn của Khương thị, đồng thời là đệ tử cốt cán của Ngọc Kiếm thánh địa.
Có thể nói lúc này trong lòng Lãnh Mạn Nhi có rất nhiều nghi vấn.
Nhưng lại không thể trực tiếp hỏi rõ Chu Phụng.
Chu Phụng không biết dưới khán đài có một đồng hương đang nhìn mình.
Bây giờ hắn đang tập trung nhìn đối thủ này.
"Lạnh quá!"
Chỉ đứng đối diện Âm Lân công tử thôi mà hắn đã cảm nhận được một luồng âm lãnh khí đang xâm nhập vào cơ thể.
Loại khí lạnh này, khó lòng tiêu trừ được, chỉ có thể dùng huyết khí chống lại.
Đây là hiệu quả của việc đắm chìm trong Thái Âm chi đạo một thời gian dài.
"Nếu như giết ngươi thì sao! Khương Nghĩa có cái não không bình thường đó chắc là sẽ giận dữ nhỉ!"
Âm Lân công tử nhìn Chu Phụng, giọng nói không âm không dương.
Rõ ràng là Âm Lân công tử của Dao Trì thánh địa căn bản không nể nang Khương Nghĩa chút nào.
Vừa lên đã nói những lời như vậy.
Đây không phải biểu hiện xem thường Chu Phụng, mà ngược lại là thái độ coi trọng đối thủ của mình.
Nói như vậy, ngoài việc cho thấy thái độ của Dao Trì thánh địa ra, ba đại thánh địa cũng vốn là có quan hệ cạnh tranh.
Còn nữa, cũng là thăm dò xem Chu Phụng có tính cách gì, chỉ cần nắm được tính cách của đối thủ, có thể sẽ chiếm ưu thế trong trận đấu tiếp theo.
"Chỉ là lời nói đùa của trẻ con thôi, Khương đại thiếu sẽ không để trong lòng chứ!"
Âm Lân công tử vừa dứt lời, Thanh Dao tiên tử lập tức nhìn thoáng qua Khương Nghĩa ở bên cạnh.
Giọng điệu cũng nhàn nhạt, nhưng ẩn chứa một ý tứ nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận