Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 698: Bạo lực áp chế (length: 8150)

"Có thể."
Chu Phụng không cự tuyệt yêu cầu của Mộ Thanh Thanh.
Hắn thực sự cần một bản dẫn nhập công pháp để tham khảo, hiện tại có người tự động đưa đến cửa đương nhiên không thể bỏ qua.
Thứ hai là thực lực của hắn có tính chất lừa gạt.
Tuy hắn chỉ là Linh Khiếu cảnh viên mãn, nhưng chiến lực thực sự lại không chỉ Linh Khiếu cảnh.
Các loại bị động gia trì, còn có viên mãn thôn thực pháp giúp hắn nắm giữ chiến lực vượt cấp kinh khủng.
Dạng này rất dễ khiến người ta đánh giá sai về hắn, và sự đánh giá sai này có thể bị lợi dụng.
"Sảng khoái!"
Mộ Thanh Thanh nhất thời nở một nụ cười nhẹ.
Nếu vừa rồi Chu Phụng dây dưa dài dòng, Mộ Thanh Thanh có lẽ đã hạ điểm với hắn.
Cơ hội đến tận cửa nếu không nắm bắt, còn do dự, bỏ lỡ cơ hội thì người đó không thể là hôn phu của Mộ gia được.
Không cần chờ quá lâu, rắc rối mà Mộ Thanh Thanh nói tới rất nhanh đã tới.
"Thanh Thanh, sao ngươi lại đến đây? Vị này là...."
Lý Hãn vốn cười rạng rỡ, nhưng khi thấy Chu Phụng bên cạnh Mộ Thanh Thanh thì nụ cười hơi cứng lại.
"À, vị này là bạn mới quen của ta, tên là Chu Phụng."
Mộ Thanh Thanh dường như không thấy nụ cười cứng đờ kia, mà lại bắt đầu nhiệt tình giới thiệu.
Lý Hãn này là một trong những người theo đuổi Mộ Thanh Thanh.
Trước đó Mộ Thanh Thanh trốn tránh những người được gọi là theo đuổi nên đã chạy đến thâm sơn cùng cốc.
Nhưng không ngờ vẫn bị Lý Hãn tìm được, cả ngày quẩn quanh bên cạnh nàng.
Có điều, Lý gia và Mộ gia có rất nhiều giao dịch hợp tác.
Mộ gia nắm giữ đại lượng vận lực ở Hắc Thủy hà, Lý gia thì có đại lượng dược điền.
Hằng năm Lý gia đều cần Mộ gia vận chuyển dược liệu quý.
Hai nhà trói buộc về lợi ích rất chặt chẽ, nên Mộ Thanh Thanh cũng không tiện vạch mặt.
"Chu Phụng? Họ Chu? Chu thị Thần Đô?"
Nghe tên Chu Phụng, sắc mặt Lý Hãn hơi đổi.
Họ Chu mà lại còn kết bạn với Mộ Thanh Thanh, chẳng lẽ là một nhánh bên Chu thị Thần Đô?
Chu thị Thần Đô là thế gia kiếm thuật nổi tiếng, tộc trưởng các đời đều được gọi là Kiếm Tiên.
"Không phải."
Chu Phụng đương nhiên không phải Chu thị Thần Đô chó má gì.
Tuy hắn phủ nhận, nhưng trong mắt Lý Hãn đây rất có thể là một tử đệ Chu thị hành sự khiêm tốn.
Chưa điều tra rõ ràng, Lý Hãn không thể mạo hiểm.
Theo đuổi Mộ Thanh Thanh thì cứ theo đuổi, nhưng về những mặt khác Lý Hãn vẫn hiểu rõ bản thân.
"Thì ra là thế, may mắn may mắn."
Lý Hãn lại bắt đầu cười rạng rỡ, dù là giả cười nhưng vẫn là "đưa tay không đánh người mặt tươi cười".
Lúc này nếu nổi giận sẽ mất mặt.
Mộ Thanh Thanh cũng hết cách, dù cô thật sự giận Lý Hãn.
Nhưng khi đối diện với Mộ Thanh Thanh, Lý Hãn vẫn cứ tươi cười, vậy không thể trực tiếp động tay.
Nhờ vào mặt dày, Lý Hãn thường xuyên quẩn quanh bên Mộ Thanh Thanh, đuổi cũng không đi.
"Lý huynh, qua một bên nói chuyện thế nào?"
Không đợi Lý Hãn tiếp tục mở miệng, Chu Phụng đã giành trước một bước.
Vì Mộ Thanh Thanh đưa ra một bản dẫn nhập công pháp làm thù lao, hắn sẽ không quanh co lòng vòng, trực tiếp mời Lý Hãn qua một bên nói chuyện.
"Được!"
Lý Hãn suy nghĩ một chút, không cự tuyệt.
Hai người đến một góc trên boong thuyền, Trầm Nghị và mấy người hiểu ý ở ngoài chặn lại, không cho người đến gần.
Trong lòng Mộ Thanh Thanh rất tò mò, Chu Phụng định làm gì?
"Cảnh cáo? Hay là đe dọa? Chỉ là đe dọa bình thường không thể khiến Lý Hãn chùn bước? Chẳng lẽ hắn thực sự coi mình là người Chu thị Thần Đô?"
Ý nghĩ của Chu Phụng rất đơn giản, Mộ Thanh Thanh muốn Lý Hãn không quấn lấy mình nữa, nhưng còn e ngại vài chuyện.
Vậy thì hắn trực tiếp làm kẻ ác không phải tốt sao?
"Vị Chu huynh đây..."
Nụ cười trên mặt Lý Hãn thu lại bớt, còn muốn hỏi Chu Phụng muốn nói gì.
Đột nhiên, một cỗ khí thế như núi thây biển máu khóa chặt hắn.
Chu Phụng khoác tay lên vai Lý Hãn, rồi ghé tai nói: "Ta hy vọng ngươi về sau đừng quấy rầy Mộ tiểu thư, được không?"
Trong khoảnh khắc, Lý Hàm cảm giác cổ mình như bị ai đó nắm chặt.
Cái này... khí thế này?
"Không thể nào! Mình lại không dám động?"
Lý Hãn mặt tái mét, cả người không dám nhúc nhích.
Bởi vì hắn có dự cảm, chỉ cần động, thứ đón chờ hắn sẽ là đòn lôi đình.
Rõ ràng hắn đã bước vào dẫn nhập cảnh, mà Chu Phụng chỉ là Linh Khiếu cảnh.
Vì sao? Vì sao hai bên cách nhau cả một đại cảnh giới, hắn lại cảm thấy hoàn toàn không phải đối thủ?
Đây là cách Chu Phụng vận dụng khí thế, thần hồn cường đại phối hợp khí thế kinh khủng để áp chế mục tiêu.
Nếu thần hồn không đủ mạnh, hoặc nội tâm không đủ kiên định, thì trong thời gian ngắn cả người sẽ không thể cử động.
Có thể nói, Chu Phụng có thể chiến đấu vượt cấp cũng là nhờ nắm giữ kỹ xảo áp chế bằng khí thế này.
"Trả lời ta."
Giọng Chu Phụng lạnh như băng, đã mang theo một chút sát ý.
Trong nháy mắt đó, huyết nhục cổ trong người hắn bắt đầu xao động, huyết khí hùng hồn không ngừng bùng nổ.
Huyết nhục cổ trong cơ thể như đang nói, nuốt người trước mặt nhanh lên, chỉ cần nuốt hắn, thực lực của nó sẽ tăng thêm một bậc.
Tu sĩ dẫn nhập cảnh, nhục thân đã trải qua tẩy lễ bằng sát khí, đã biến đổi một lần.
Huyết nhục như vậy là dinh dưỡng hoàn hảo, có thể thúc đẩy huyết nhục cổ tiến hóa.
Chu Phụng không ngờ huyết nhục cổ trong người lại bắt đầu thúc giục hắn.
Cả người hắn đều trở nên đói khát, thèm muốn nhiều huyết nhục hơn.
"Điên rồi! Điên rồi! Người này thật sự muốn giết mình ở đây?"
Cảm nhận được sát ý rõ ràng, lưng Lý Hãn ướt đẫm mồ hôi lạnh.
"Không... không vấn đề! Tiểu tử có mắt như mù..."
"Tốt! Coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra."
Chưa đợi Lý Hãn nói hết, Chu Phụng đã kìm nén huyết nhục cổ trong người lại.
Hai người đi ra từ chỗ hẻo lánh trên boong tàu.
Trong mắt Mộ Thanh Thanh, Chu Phụng vẫn điềm tĩnh như trước, nhưng Lý Hãn lại sắc mặt hơi trắng bệch, bộ dạng như vừa tỉnh mộng.
"Xin lỗi, ta đột nhiên nhớ ra có chuyện chưa làm, xin phép đi trước."
Lý Hãn kiếm cớ rồi vội vàng rời đi.
Thấy vậy, Mộ Thanh Thanh cau mày, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao Lý Hãn lại thế?
Chẳng lẽ Lý Hãn bị Chu Phụng bức ép?
Nhưng không đúng, xét về thực lực, Chu Phụng chỉ Linh Khiếu cảnh, Lý Hãn thì đã dẫn nhập cảnh.
Về gia thế bối cảnh, Chu Phụng càng là xuất thân bãi hoang, thậm chí xuất thân bãi hoang còn là nói giảm đi rồi.
Trong tình huống này, tại sao Lý Hãn lại có hành động kỳ lạ như vậy?
Mộ Thanh Thanh hoàn toàn không nghĩ rằng Chu Phụng trực tiếp dùng thực lực ép Lý Hãn từ bỏ dây dưa.
Đó là áp chế thực lực trực tiếp, đơn giản thô bạo, không hề hoa lệ.
"Nhớ đến ước định trước đó, và ngươi có biết nhà nuôi dưỡng lớn nhất Hắc Thủy thành là ai không?"
"Ước định đương nhiên không quên."
"Nhà nuôi dưỡng? Ngươi hỏi để làm gì?"
"Cũng chỉ là hỏi thôi..."
Sau khi đuổi Lý Hãn đi, Chu Phụng bắt đầu tìm hiểu một vài chuyện về Hắc Thủy thành thông qua Mộ Thanh Thanh.
Vì hắn định phát triển tốt ở Hắc Thủy thành, nên tự nhiên phải tìm hiểu tình hình ở đây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận