Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 238: Bị đánh thức A Nhật Tích (length: 8198)

Chết! Người của Tam Cổ môn toàn bộ chết!
Nơi này còn bao gồm cả yêu ma nanh vuốt bị hấp dẫn tới, thậm chí ngay cả tông môn mới xây của Tam Cổ môn cũng bị san thành bình địa.
Chu Phụng căn bản không nghĩ đến, một quyền này của chính mình lại khủng bố đến vậy.
Thậm chí ngay cả chính mình cũng bị vạ lây.
Cái này thật sự là ngay cả mình cũng đánh luôn một thể.
Chu Phụng suýt chút nữa bị một quyền của mình đánh cho hồn xiêu phách lạc.
May mà hắn có đủ loại bị động gia trì, phòng ngự nhục thân đột phá chân trời.
Cho nên mới sống sót sau vụ nổ kinh khủng vừa rồi.
Đương nhiên, tuy nói là còn sống, nhưng cũng chỉ còn chút sức tàn.
Nằm giữa một vùng đất hoang tàn xác xơ, đen cháy, kia thực chất cũng chính là Chu Phụng.
Nếu không phải lồng ngực còn phập phồng rất nhỏ, e rằng người khác sẽ coi hắn như một cái xác chết.
"Thật sự là quá khủng bố!"
Lúc này Chu Phụng cảm thấy toàn thân bỏng rát, một chút sức lực cũng không có.
Cũng may khi vừa thoát khỏi chiến đấu, "cứng cỏi chi tâm" bắt đầu phát động.
Huyết khí trong cơ thể hắn bị tiêu hao điên cuồng, bắt đầu tưới nhuần nhục thân khô héo, nứt nẻ.
Vài giây sau, Chu Phụng miễn cưỡng khôi phục năng lực hành động.
Sau đó gắng hết sức lấy các loại đồ vật từ trong giới chỉ trữ vật ra, mặc kệ là cái gì, cứ nhét vào mồm thì xong.
Có bị động "bạo thực" cấp hai, những thứ này sẽ đều biến thành chất dinh dưỡng giúp hắn hồi phục.
Đợi đến khi gần như hồi phục hoàn toàn, Chu Phụng mới có thời gian nghĩ lại về một quyền vừa rồi.
Có thể nói một quyền kia là sự thể hiện chân thực nhất của hắn ở Dẫn Khí cảnh.
Dù sao bất chấp hậu quả, cứ cưỡng ép nuốt, rồi cưỡng ép đột phá, không cần đoái hoài gì hết.
Kiểu quyền pháp này, quả nhiên là chuyên biệt dành cho hắn mà sáng tạo.
Đổi lại người khác, đây chính là chiêu "đồng quy vu tận".
So với một quyền ở Luyện Thể cảnh thì quả là kém xa sự kinh khủng.
Quyền thứ nhất mà Chu Phụng vô tình vung ra trước đó chính là cảm ngộ của hắn ở Luyện Thể cảnh.
Thời gian hắn ở Luyện Thể cảnh cũng không lâu.
Chỉ là tập trung tăng cường huyết khí, cho nên một quyền thứ nhất lấy thế áp người, thuần túy là khí thế vô địch cộng thêm huyết khí.
Tuy cũng có phản phệ, nhưng so với một quyền thứ hai thì tốt hơn nhiều.
"Tê ~~ đây là . . . . ."
Ngay lúc hắn còn đang hồi tưởng lại, một luồng mát lạnh chạy thẳng lên đỉnh đầu hắn.
Cảm giác đó giống như là đầu mình đang bị một dòng suối mát tưới thẳng xuống.
Thật sự là xuyên tim, phấn khởi!
Chuyện gì thế này? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Chu Phụng cảm nhận được biến hóa này, lập tức mở bảng kỹ năng lên.
Loại biến hóa này, chắc chắn do kỹ năng bị động của hắn gây ra.
Quả nhiên, hắn vừa mở bảng kỹ năng đã thấy bị động "thu thập linh hồn" đang nhảy liên tục.
"Thu thập thành công!"
"Thu thập thành công!"
"Thu thập thành công!"
". . . ."
Chu Phụng có thể đã quên mất bị động thu thập linh hồn rồi.
Thu thập linh hồn: Mỗi lần giết một người tu hành, có thể sẽ thu hoạch được một linh hồn, mỗi một linh hồn có thể tăng thêm một chút sức mạnh thần hồn!
Cái bị động thu thập linh hồn này, tuy đã gần như bị quên lãng.
Nhưng lần này lại mạnh mẽ khuếch trương sự tồn tại của nó.
Một quyền "vụ nổ hạt nhân" của hắn vừa rồi, ngoài việc khiến bản thân suýt chết, còn nghiền nát tất cả mọi người trong phạm vi mấy chục dặm.
Những người này trực tiếp bị quy hết cho hắn đã chém giết.
Sau đó bị động "thu thập linh hồn" lại bắt đầu.
Trong cái nháy mắt đó, hắn đã thu được ít nhất mấy trăm linh hồn.
Mấy trăm linh hồn này, trực tiếp chuyển hóa thành sức mạnh thần hồn.
Cũng chính vì vậy mà Chu Phụng cảm nhận được một luồng mát lạnh.
Thần hồn của hắn đang được cường hóa không ngừng.
Cái lợi của việc cường hóa thần hồn chính là Chu Phụng cảm nhận về lực lượng thiên địa ngày càng rõ rệt hơn.
"Ta dị tượng! Đây là. . . . ."
Đồng thời, Chu Phụng cảm thấy dị tượng vốn đang ở hình thái ban đầu đã gần như ngưng tụ thành thực thể.
Tin chắc chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ có thể bộc phát dị tượng của mình, chứ không chỉ là một hư ảnh.
Đến lúc đó thậm chí có thể trực tiếp dùng dị tượng để tấn công.
"Chờ một chút! Nhẫn Nhân Hoàng sao không có phản ứng?"
Một lúc sau, Chu Phụng cảm giác vết thương trên người mình đã tốt hơn nhiều.
Sau đó, hắn chợt phát hiện một vấn đề.
Đó chính là Nhẫn Nhân Hoàng sao lại không phản ứng?
Vừa rồi hắn giết rất nhiều yêu ma nanh vuốt, yêu ma khí tức chắc phải tích trữ không ít.
Sao Nhẫn Nhân Hoàng lại không có phản ứng gì?
Chu Phụng nhìn nhẫn Nhân Hoàng trên tay, phát hiện nó đã biến thành chất liệu đá xanh.
"Chẳng lẽ trạng thái huyền diệu kia là do Nhẫn Nhân Hoàng?"
Hắn nhìn nhẫn Nhân Hoàng giống như mất hết sức sống.
Không có yêu vô duyên vô cớ! Cũng không có hận vô duyên vô cớ!
Chu Phụng cực kỳ hiểu rõ tư chất của mình, nếu như không có bảng kỹ năng và viên đạo tâm bất khả phá, hắn không thể đi đến được ngày hôm nay.
Còn chuyện đốn ngộ, thiên phú chiến pháp loại chuyện này hắn còn chẳng dám nghĩ tới.
Nhưng vừa rồi hắn đã thật sự tiến vào trạng thái huyền diệu đó.
Thêm việc nhẫn Nhân Hoàng biến thành thế này, đáp án xem ra đã rất rõ ràng.
"Xem ra nhẫn Nhân Hoàng thật là bảo bối lợi hại!"
Chu Phụng nhẹ nhàng xoa nhẫn Nhân Hoàng.
Thứ này tính ra là món đồ khiến hắn tò mò nhất, ngoài bảng kỹ năng ra.
Đương nhiên, bị động "giám bảo chi nhãn" đứng đầu về công trạng, nếu không có nó, hắn cũng không thể phát hiện ra chiếc nhẫn Nhân Hoàng này.
Nhưng bây giờ nhẫn Nhân Hoàng tốt như đang ngủ say, muốn kích hoạt nó trở lại, hình như phải có thêm nhiều yêu ma khí tức nữa mới được.
"Vậy thì bây giờ cũng là lúc đi chém giết yêu ma thật sự!"
Do có "thiên bẩm ba quyền" nên lúc này Chu Phụng tràn đầy tự tin.
Đúng rồi! Về "chiến pháp thiên bẩm" này! Có nên đặt tên cho nó không nhỉ?
Dù thế nào thì đây cũng là một chiến pháp, hơn nữa còn được sáng tạo riêng cho hắn.
"Hay là gọi vô địch quyền đi! Một người hai quyền, ta chính là vô địch!"
Tuy cái tên có hơi bình thường và khoa trương, nhưng ẩn chứa kỳ vọng của Chu Phụng đối với chính bản thân mình.
Hơn nữa, chỉ cần hắn không ngớ ngẩn hét lên, thì ai mà biết quyền pháp này có tên là gì.
Đợi đến khi có tư cách hô tên nó ra, khi đó quyền pháp này cũng danh xứng với thực.
. . . . .
Đúng lúc Chu Phụng tràn đầy phấn khởi đặt tên cho quyền pháp mới của mình, A Nhật Tích đang hôn mê, bỗng nhiên tỉnh giấc!
"Đây là chuyện gì xảy ra? Nô bộc của ta . . . ."
Giật mình tỉnh giấc, A Nhật Tích phát hiện số nô bộc của mình đã giảm đi một nửa trong nháy mắt?
Không thể nào! Rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ có đại năng Thần Thông cảnh của loài người đến?
Trong nháy mắt mất nhiều nô bộc loài người như vậy khiến A Nhật Tích nghi ngờ liệu có đại năng Thần Thông cảnh nào của loài người vượt biên giới đến đây không.
Có thể giết nhiều người như vậy trong nháy mắt, ngoại trừ đại năng Thần Thông cảnh ra, A Nhật Tích không nghĩ được còn ai.
Còn những yêu ma khác, khi thấy yêu ma khí tức trên người những nô bộc kia thì chắc chắn sẽ không động thủ.
Đây là quy tắc ngầm giữa yêu ma.
"Rốt cuộc là có chuyện gì!"
A Nhật Tích vốn định nằm ườn tiếp nhưng cảm thấy không thể tiếp tục như vậy.
Nếu tất cả nô bộc của hắn chết hết thì kế hoạch đột phá Vương cấp của hắn sẽ thất bại.
Hắn nhất định phải tự mình đi điều tra cho rõ, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận