Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 178: Ngày kiếm lời 8 vạn (length: 8434)

"Này người đang làm cái gì? Có cái gì khác thường?"
Vương gia bên này bởi vì Vương Xu đã bắt đầu bế quan, cho nên những người khác của Vương gia rất để ý đến động tĩnh bên này của Chu Phụng.
Dù sao bọn họ cũng sợ Chu Phụng dùng thủ đoạn kỳ quái gì đó.
Trận quyết đấu ba ngày sau, thế nhưng là ảnh hưởng đến tư cách trở thành người ở rể nhà họ Lý.
Chu Phụng dạng một tán tu, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cá vượt vũ môn này.
"Dị thường thì ngược lại không có gì! Nhưng người này mở một tiệm đan dược! Chuyên buôn bán Hồi Xuân Đan!"
"Tiệm đan dược? Hồi Xuân Đan?"
Tộc trưởng Vương gia nghe đến đây, trong nháy mắt có chút ngây dại.
Sao lại đột nhiên đi bán đan dược? Hơn nữa còn là Hồi Xuân Đan loại đan dược hạ cấp này.
Loại đan dược này tuy độ khó luyện chế tương đối thấp, thị trường cũng khá lớn.
Nhưng Luyện Đan Sư luyện chế loại đan dược này cơ bản không có nhiều.
Vì so với các đan dược nhất giai khác, độ khó của Hồi Xuân Đan quá thấp, rất khó nâng cao kỹ nghệ luyện đan.
Với phần lớn Luyện Đan Sư có chí tiến thủ, việc công phá luyện đan thuật tầng thứ cao hơn mới là quan trọng nhất.
Luyện Đan Sư nhất giai chỉ khiến người ta coi trọng vài phần.
Còn nếu là Luyện Đan Sư nhị giai, thì ngay cả một số đại tộc cũng sẽ khách khí, thậm chí nguyện ý cả gia tộc cung phụng nuôi dưỡng một Luyện Đan Sư nhị giai.
Luyện Đan Sư tam giai, địa vị đó thì cho dù là người phủ thành chủ cũng sẽ quét dọn giường chiếu hoan nghênh.
Cho nên đại bộ phận Luyện Đan Sư sẽ không chỉ luyện chế một loại đan dược.
Mà là nhắm vào các loại đan dược độ khó cao, để nâng cao mức độ luyện đan của bản thân.
Điều này sẽ khiến cho loại đan dược như Hồi Xuân Đan vẫn luôn cung không đủ cầu.
"Không sai! Hơn nữa buôn bán rất tốt! Ước tính sơ đã bán mấy trăm viên Hồi Xuân Đan!"
"Nhiều như vậy? Người này không phải là một tán tu sao? Hắn lấy đâu ra nhiều Hồi Xuân Đan vậy?"
Tuy không làm rõ được rốt cuộc Chu Phụng đang làm gì, nhưng trong lòng tộc trưởng Vương gia thở ra một hơi.
Chỉ cần Chu Phụng không làm cái gì yêu thiêu thân, dựa theo tình hình này, Vương gia bọn họ là tất thắng.
Còn việc Chu Phụng muốn bán đan dược, vậy thì cứ để hắn đi bán.
. . . .
"Thật sao? Một viên chỉ có 13 linh thạch?"
"Đương nhiên là thật! Lại còn nhiều người tranh nhau mua nữa! Đến chậm sợ là hết sạch!"
"Vậy thì phải nhanh đi thôi!"
". . . . ."
Cửa hàng Chu Phụng hiện giờ người người nhốn nháo, rất nhiều người tu hành đều tới mua Hồi Xuân Đan.
Cùng lúc đó, cửa hàng của hắn cũng thu vào rất nhiều dược tài Hồi Xuân Đan.
Trước kia Chu Phụng luyện chế hàng tồn cơ hồ lập tức hết sạch.
Điều này khiến hắn không thể không lần nữa khai lò luyện đan.
Dù sao luyện Hồi Xuân Đan với hắn mà nói không có chút độ khó nào, cùng lắm thì thì mất chút tinh lực.
Hơn nữa vì tu luyện Nhân Hoàng Kinh, tinh lực của hắn cực kỳ dồi dào, luyện mấy lò Hồi Xuân Đan cũng không hao phí tinh lực gì.
Bây giờ mỗi luyện một lò Hồi Xuân Đan, Chu Phụng trực tiếp kiếm lời mấy ngàn linh thạch.
Tốc độ kiếm lời linh thạch này so với đại bộ phận tán tu đã vô cùng khủng bố.
Các tán tu khác, muốn có linh thạch phải đến dã ngoại liều mạng sống chết, đọ sức cùng Yêu thú.
Một ngày có thể kiếm lời được mười mấy linh thạch đã coi là tốt.
Đại bộ phận tán tu một ngày kiếm lời mấy viên linh thạch, còn phải đối mặt với nguy hiểm bị thương.
Sau khi trừ đi số linh thạch cần thiết cho việc tu luyện, những tán tu đó không còn lại bao nhiêu linh thạch.
Vì sao luôn nói tán tu gian khổ, cũng bởi vì phương pháp kiếm linh thạch của tán tu quá ít.
Những tán tu nghèo bức thế này, so với những tu sĩ đại tộc thì đương nhiên là không có phần thắng nào.
So với đám tán tu nghèo bức này, cuộc sống của Chu Phụng lại cực kỳ dễ chịu.
Tại Tam Cổ môn có người trực tiếp đưa một kho linh thạch cùng đồ vật, tại Thiên Tinh thành nhờ vào Luyện Đan Thuật, hắn cũng có thể một ngày kiếm lời mấy ngàn linh thạch.
Tuy so với Uẩn Linh Đan thì kiếm lời từ Hồi Xuân Đan còn chưa đủ nhiều.
Nhưng luyện Uẩn Linh Đan rất mệt, hơn nữa xử lý tài liệu cực kỳ phiền phức.
Hoàn toàn không giống như Hồi Xuân Đan, tùy tiện liền có thể luyện một lò.
Chu Phụng cảm thấy mình thậm chí có thể nhất tâm nhị dụng, đồng thời luyện hai lò Hồi Xuân Đan.
"Không biết luyện đồng thời hai lò Hồi Xuân Đan, cái bị động này có tính hay không đây?"
Trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ.
Đó chính là luyện đồng thời hai lò Hồi Xuân Đan, bị động "kỹ nghệ thuần thục" có thể sẽ phát động.
Nếu như có thể đồng thời phát động, chẳng phải hiệu suất sẽ tăng lên gấp đôi?
Nếu quả thực có thể phát động bị động, vậy thì Chu Phụng chỉ cần mỗi ngày luyện chế vài giờ.
Liền có thể đảm bảo số lượng Hồi Xuân Đan.
Với tình hình náo nhiệt như trước mắt, một ngày kiếm lời mấy vạn linh thạch chắc là không vấn đề.
Một ngày mấy vạn linh thạch, đồng thời không ảnh hưởng đến việc tu luyện của bản thân Chu Phụng.
Điều này giống như rất không tệ!
Ngay lúc Chu Phụng đang mải mê tưởng tượng về cuộc sống sau này, cha con Tiền Thương ở cửa hàng đã là bận rộn tối mắt tối mũi.
Vì có quá nhiều người, dẫn đến thiếu nhân thủ.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là, người càng nhiều, nhất là bản thân Tiền Thương tu vi không được tốt lắm, có người bắt đầu làm càn.
Tuy rằng cửa hàng này có thể bán ra nhiều Hồi Xuân Đan như vậy, đằng sau khẳng định có một Luyện Đan Sư.
Nhưng trong cửa hàng không có người nào có thể trấn trạch được, thực sự rất dễ khiến người ta sinh tâm tư.
Có một người đang liếc đông ngó tây, chuẩn bị trà trộn vào trong đám đông, trực tiếp cướp Hồi Xuân Đan trên quầy.
"Gâu!"
Đột nhiên, Đại Hoàng đột ngột sủa một tiếng.
Lúc này Đại Hoàng không còn là tiểu chó sữa lúc trước.
Bởi vì Chu Phụng thường xuyên cho ăn linh thạch, về sau còn đặc biệt luyện ra Khải Linh Đan đút cho Đại Hoàng.
Dẫn đến Đại Hoàng lớn lên ngày càng nhanh, giờ trông đã giống như một chú chó thanh niên.
Tên kia có ý đồ xấu trong nháy mắt bị Đại Hoàng phát hiện.
Đồng thời phát ra cảnh báo.
Là chó Cản Sơn, Đại Hoàng không chỉ vô cùng nhạy cảm với sự thay đổi xung quanh, mà còn rất nhạy cảm với thiện ý và ác ý.
"Ừm?"
Nghe thấy tiếng Đại Hoàng kêu, Chu Phụng lập tức dừng công việc trong tay.
Khí thế toàn thân bùng nổ.
Tất cả mọi người trong cửa hàng đều bị dọa sợ, cỗ khí thế này giống như một vị đế vương cao cao tại thượng đang nhìn xuống bọn họ.
Thậm chí có vài tu sĩ Linh Đài cảnh cũng bị cỗ khí thế này hung hăng đè nén.
Cơ thể động đậy một chút cũng không có tư cách.
"Tất cả xếp hàng! Bằng không tất cả mọi người không mua được Hồi Xuân Đan!"
"Còn có ai có ý đồ xấu! Hi vọng ngươi suy xét kỹ hậu quả!"
Lời nói bình tĩnh của Chu Phụng truyền vào tai mọi người.
Cửa hàng vốn đang hỗn loạn, sau khi bị hắn uy hiếp như vậy, trong nháy mắt trở nên trật tự.
Tất cả đều bắt đầu xếp hàng, tuân theo quy tắc mua sắm Hồi Xuân Đan.
"Đây chính là tu vi của thiếu gia sao?"
Tiền Thương một lần nữa cảm nhận được sự đáng sợ của Chu Phụng.
Vừa rồi khí thế như vậy, hắn cảm thấy cả người dường như bị một ngọn núi đè lên vậy.
Sau khi Chu Phụng trấn nhiếp, việc buôn bán Hồi Xuân Đan tiếp tục diễn ra bình thường.
Không lâu sau đã bán hết sạch!
Ngay cả nguyên vật liệu cũng hết, chuyện này chỉ có thể chờ ngày mai nguyên vật liệu nhập về, mới có thể tiếp tục luyện chế.
Chu Phụng liền tuyên bố đóng cửa trước, sau đó bắt đầu kiểm kê doanh thu ngày hôm nay.
8 vạn!
Ngoài trừ chi phí ra, cả ngày hôm nay trọn vẹn kiếm lời được 8 vạn linh thạch!
Con số này thật sự quá khoa trương, mà lại cũng không làm Chu Phụng tốn quá nhiều thời gian.
Quả nhiên luyện đan đúng là kiếm tiền.
Nhìn con số này xong, Tiền Thương mặt đỏ bừng, đây là lần đầu tiên trong ngần ấy năm làm ăn của hắn kiếm được nhiều linh thạch như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận